Kết quả 1 đến 10 của 13
Chủ đề: Lão Ngô Đồng
Hybrid View
-
27-09-2012, 08:01 PM #1
Dịch là Đạo, Nhân - Duyên - Quả là thuyết. Đạo thì luôn hiện hữu và bầy đặt trong tự nhiên chứ không phải đợi đến khi người ta biết, thuyết thì sinh ra để tỏ rõ thêm về Đạo, cho nên nhân hiện tượng mà làm ra lý thuyết là như vậy.
Bác chienkhuD không những xem biết về Dịch mà còn thấu tỏ cả Kinh sách nhà Phật nên lý lẽ rất là sâu sắc.
Hì, Bài vè của lão hay, mặc dù vừa sai vừa tâng bốc ! nhưng tôi rất vui và cảm kích vì có người hiểu và nhớ tới mình. Mà tôi rất khoái cái câu “Nói nhảm cũng hay” của lão.
Mới đây lang thang trên mạng (chắc khoảng canh ba như lão nói) tôi vào một trang web, thấy có người làm bài thơ Tự Sự Thói Đời với một tình cảm sâu đậm, thống thiết và nhớ nhung !
Dựa vào cái tứ thơ rất tình người ấy tôi cũng làm hai bài viết về cái tình đời. Nay post ra đây để các bạn yêu thơ cùng xem, nếu có chỗ nào chưa hợp lý thì cho lời nhận xét để rút kinh nghiệm.
Tình Nhân Thế (1)
Lợi lạc gì đâu cái mẽ danh
Tình xơ mướp cũ cuộn theo mành
Quen hơi thuở trước còn in đậm
Bén tiếng sau này vẫn ứng thanh
Vị ngọt buồn thiu không kẻ nhấp
Mầu tươi chán nẫu chẳng ai trành
Chiều thu nắng quái soi vàng lá
Nỗi nhớ cồn lên tựa sóng thành
Tình Nhân Thế (2)
Thế thái quay cuồng bả lợi danh
Nhầm mê chỉ thắm tưởng tơ mành
Hàn vi cấy nghĩa đem cào nhạt
Phú túc đeo bòng lại vẽ thanh
Bể ái chau chia làn gió thoảng
Nguồn ân đắp đổi áng mây trành
Hồn quê gợi nhớ tình xưa cũ
Một giấc Nam Kha dệt đã thành
Phihuong_BKH
Trung Thu – 2012.
-
29-09-2012, 12:00 AM #2
Thế thái quay cuồng bả lợi danh
Nhầm mê chỉ thắm tưởng tơ mành
Lợi và danh chính là hai thứ làm cho thế thái quay cuồng. Ai mà không hám hợi. Ai mà không háo danh. Trong cơn mê danh lợi đó, có người nào nhận ra được đâu là "bả", đâu là "chỉ thấm, tơ mành"?
Cũng chính vì danh lợi, con người sẵn sàng chối bỏ các giá trị đạo đức vốn từng được tôn sùng. Nếu như trước đây người đời có câu:
Nghèo nhân nghèo nghĩa thì lo
Nghèo tiền nghèo bạc chẳng cho là nghèo
Thì bây giờ:
Hàn vi cấy nghĩa đem cào nhạt
Phú túc đeo bòng lại vẽ thanh
Sự đối lập giữa nghèo và giàu. Nghèo thì bị cào cấu, chà đạp cho dù có tình có nghĩa tới đâu. Giàu thì được tô vẽ, ngợi ca cho dù là giàu bất chính, thủ đoạn.
Bể ái chau chia làn gió thoảng
Nguồn ân đắp đổi áng mây trành
Bề và Nguồn là hai thứ không thể cân-đo-đong-đếm được. Nó là to lớn, là vô tận. Nhưng dưới hệ qui chiếu của lợi và danh, cho dù nó to lớn đến mấy cũng chỉ nhẹ như gió, thoảng như mây mà thôi. Tình yêu dưới sự điều khiển của lợi danh cũng vậy. Nó cũng sẽ mau chóng lụi tàn như gió thoảng mây bay.
Hồn quê gợi nhớ tình xưa cũ
Một giấc Nam Kha dệt đã thành
Dẫu biết đời là mộng mà sao ta vẫn cố đi tìm. Dẫu biết lợi danh là hư ảo mà ta vẫn tiếc nuối. Cảnh đời ngắn ngủi, không định liệu được việc gì. Hãy mau tỉnh mộng đi thôi.
Viết theo cái cảm của cá nhân. Không biết có đúng với cái ý của nhà thơ hay không. Người viết bài thơ này phải là người nếm trải hết vị đắng ngọt của cuộc đời. Hơn nữa đây là một vị rất giữ nguyên tắc. Bằng chứng là bài thơ giữ niêm luật và phép đối rất chuẩn.Bận lòng chi nắm bắt
Lão Ngô Đồng




Trả lời kèm Trích dẫn


Đánh dấu