Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết

Tình Nhân Thế (2)

Thế thái quay cuồng bả lợi danh
Nhầm mê chỉ thắm tưởng tơ mành
Hàn vi cấy nghĩa đem cào nhạt
Phú túc đeo bòng lại vẽ thanh
Bể ái chau chia làn gió thoảng
Nguồn ân đắp đổi áng mây trành
Hồn quê gợi nhớ tình xưa cũ
Một giấc Nam Kha dệt đã thành

Phihuong_BKH
Trung Thu – 2012.

Thế thái quay cuồng bả lợi danh
Nhầm mê chỉ thắm tưởng tơ mành


Lợi và danh chính là hai thứ làm cho thế thái quay cuồng. Ai mà không hám hợi. Ai mà không háo danh. Trong cơn mê danh lợi đó, có người nào nhận ra được đâu là "bả", đâu là "chỉ thấm, tơ mành"?

Cũng chính vì danh lợi, con người sẵn sàng chối bỏ các giá trị đạo đức vốn từng được tôn sùng. Nếu như trước đây người đời có câu:

Nghèo nhân nghèo nghĩa thì lo
Nghèo tiền nghèo bạc chẳng cho là nghèo


Thì bây giờ:

Hàn vi cấy nghĩa đem cào nhạt
Phú túc đeo bòng lại vẽ thanh


Sự đối lập giữa nghèo và giàu. Nghèo thì bị cào cấu, chà đạp cho dù có tình có nghĩa tới đâu. Giàu thì được tô vẽ, ngợi ca cho dù là giàu bất chính, thủ đoạn.

Bể ái chau chia làn gió thoảng
Nguồn ân đắp đổi áng mây trành


Bề và Nguồn là hai thứ không thể cân-đo-đong-đếm được. Nó là to lớn, là vô tận. Nhưng dưới hệ qui chiếu của lợi và danh, cho dù nó to lớn đến mấy cũng chỉ nhẹ như gió, thoảng như mây mà thôi. Tình yêu dưới sự điều khiển của lợi danh cũng vậy. Nó cũng sẽ mau chóng lụi tàn như gió thoảng mây bay.

Hồn quê gợi nhớ tình xưa cũ
Một giấc Nam Kha dệt đã thành


Dẫu biết đời là mộng mà sao ta vẫn cố đi tìm. Dẫu biết lợi danh là hư ảo mà ta vẫn tiếc nuối. Cảnh đời ngắn ngủi, không định liệu được việc gì. Hãy mau tỉnh mộng đi thôi.

Viết theo cái cảm của cá nhân. Không biết có đúng với cái ý của nhà thơ hay không. Người viết bài thơ này phải là người nếm trải hết vị đắng ngọt của cuộc đời. Hơn nữa đây là một vị rất giữ nguyên tắc. Bằng chứng là bài thơ giữ niêm luật và phép đối rất chuẩn.