Kết quả 1 đến 10 của 32
Chủ đề: Giáo nhân
Threaded View
-
06-10-2012, 12:29 PM #30
Trên đời này chẳng có cái khổ nào giống cái khổ nào. Người nghèo thì xem người giàu có là sướng. Kẻ giàu có thì chưa chắc đã cho rằng họ là người sung sướng hạnh phúc nhất thế gian này. Ngay cả bậc vương giả như hoàng đế Napoleon cũng từng than rằng: "Cuộc đời của tôi chưa được 7 ngày vui."
Đời sống bên Hoa Kỳ cũng thế. Người giàu có thì phải chịu đóng thuế nặng và nhiều áp lực từ công việc. Bậc trung lưu thì kiếm được đồng nào cũng phải chịu mức thuế 30% trên bảng lương hàng tháng, thêm vào đó tất cả trợ cấp an sinh xã hội chính phủ đều cắt tiệt. Người nghèo tuy được chính phủ trợ cấp an sinh xã hội, nhưng khó có khả năng trở nên giàu có. Nếu mức lương của một gia đình nghèo vượt quá 25K/một năm thì coi như chính phủ cắt viện trợ...Rốt cuộc từ người giàu có nhất như Bill Gates cho tới một người nghèo như homeless cũng đều khổ cả...Như vậy có nhiều tiền cũng chưa hẳn là sướng. Tuy rằng tiền bạc có thể mua được rất rất nhiều thứ, nhưng không mua được sự bình an trong tâm hồn. Nếu cuộc sống mà thiếu đi sự bình an đích thực thì cái mà ta cho rằng "tiền bạc là hạnh phúc" đó chỉ là ảo ảnh của giác quan. Hạnh phúc đó chỉ là một sự "thỏa mãn" của nhu cầu giác quan chứ làm gì có được hạnh phúc đích thực.
Nếu ta không chịu quảng gánh lo đi mà vui sống thì chẳng bao giờ tìm thấy được cái hạnh phúc đích thực cả.
Tại con người có bản tính luôn so sánh và phân thiện ác cho nên mới khổ. Cứ nhìn vào cái quả ở hiện tại thì biết được cái nhân đời trước (theo Phật Giáo). Bên Thiên Chúa Giáo, chúa Giêsu cũng từng nói: "Các con đong cho những người anh em các con bằng đấu nào thì cha ta ở trên trời cũng sẽ đong lại cho các con bằng đấu ấy." Phật Giáo thì nhắc tới thuyết Nhân Quả, Công Giáo thì nói đến đức công bằng. Tuy cách giải thích có phần khác nhau, nhưng nội dung và gốc rễ đều giống nhau cả.
Hạnh phúc không nằm ở những giá trị vật chất, nhưng nó nằm ngay trong gia đình và bạn bè, nhất là những người đã và đang yêu mến ta. Theo tôi thì người giàu có và hạnh phúc nhất thế gian phải là người có được nhiều người yêu thương mình nhất.Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
Giáo nhân
Đánh dấu