Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Câu chuyện có thật
Close
Login to Your Account
Trang 1 của 8 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 75

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định Câu chuyện có thật

    Chào các bác

    Cứ mỗi lần vào là việc đầu tiên đọc qua bài chia sẻ của các bác xong là nhấn thank 1 phát.

    Hiện tượng ma cỏ là có thật. Chính bản thân tôi cũng gặp ma nhưng đến khi nó đi qua rồi mới biết nó là ma. Ngoài ra còn một hai lần bị ma gõ cửa.

    Không phải ai cũng gặp được ma. Chỉ có những người có duyên với thế giới vô hình trong một khoảng khắc nào đó mới nhìn thấy họ mà thôi. Có những người thì gặp ma như cơm bữa.


    Chuyện có thật


    Chuyện xảy ra cũng lâu lắm rồi. Đó là những năm đầu khi tôi còn học tại University of California, Riverside. Sau này họ mở School of Medicine. Thời đó tôi ở cùng nhà với 8 anh bạn học cùng sống chung một căn hộ. Căn nhà đó có 2 phòng, mỗi phòng cũng tương đối rộng. Bốn đứa vào một phòng. Căn hộ đó chúng tôi mướn với giá khá rẻ, mỗi tháng mỗi đứa tụi tôi chỉ trả vài chục đô tiền nhà là hết cỡ. Còn về phần ăn uống thì anh em chia sẻ cho nhau. Ai có món gì thì chia sẻ cùng các anh em khác ăn chung cho vui.

    Một người bạn của tôi có người em bị tai nạn xe hơi trong một buổi dự sinh nhật tại thành phố San Jose (thung lũng hoa vàng). Trên đường về vì say rượu nên chiếc xe đã đâm vào thành cầu freeway và chiếc xe văng xuống hố sâu. Trên xe không một ai sống sót...

    Khi hay được tin dữ này, nhóm mấy anh em trong nhà đã cùng đi dự đám tang của người bạn cùng nhà. Tôi còn nhớ rất rõ là ngày hôm đó chúng tôi cùng đi ngang qua chiếc quan tài của một người em ruột của bạn chúng tôi. Tôi nhớ rất kỹ khuôn mặt của nạn nhân khi đứng sát với chiếc áo quan còn mở nắp cho thân nhân được nhìn thấy lần cuối. Ai nấy cũng cảm thấy sót xa cho nạn nhân.

    Câu chuyện tưởng đã chấm dứt ở đó, nhưng không phải thế. Vào một ngày cuối tuần chiều Chúa Nhật, tôi trở về trường vì nhà mướn của tụi tôi nằm khá sát khu khuôn viên của trường Đại Học, khu này tương đối hơi tối vì vậy tôi phải về sớm cho an toàn. Lúc về tới nhà thì cũng chỉ mới có 5 giờ chiều. Sau khi quét dọn mọi thứ xong và khóa cửa nẻo lại từ trong ra ngoài và leo lên giường nằm, đèn còn mở sáng choang từ trong ra ngoài. Đột nhiên tôi trông thấy một người thanh niên mặc chiếc áo sơ mi trắng tay dài và một chiếc quần tây màu đen bước ngang qua phòng tôi. Có một điều rất lạ là các cửa cái tôi đã khóa chặt. Nếu có chìa khóa vào nhà thì chắc chắn tôi phải nghe thấy tiếng mở khóa và phải nghe thấy tiếng chân bước vào nhà thì mới đúng, đằng này tôi hoàn toàn không nghe thấy bất cứ một tiếng động nào cả. Khi trông thấy anh, tôi say "hello" theo thói quen tự nhiên, nhưng anh ta chỉ quay lại nhìn tôi trong vài giây và nhoẻn miệng cười 1 cái rồi bước vào phòng kế bên. Một điều tôi kinh ngạc là bước chân của anh hoàn toàn không có tiếng động nào cả. Tôi cũng không nghe thấy tiếng mở cửa cái để bước vào nhà. Khoảng cách giữa anh và tôi chừng 3 meters vì thế tôi nhìn thấy rất rõ khuôn mặt chữ điền của anh. Tôi ngồi bật dậy và chạy qua phòng kế bên thì không thấy anh ta nữa. Trong phòng lạnh tanh không một bóng người và đèn bên phòng đó thì tắt tối thui...

    Tôi hoàng hồn cứ tưởng là do mình bị hoa mắt nên mới vậy. Tôi chạy ra ngoài thì thấy cửa cái vẫn còn khóa, đèn vẫn sáng. Đầu óc tôi lúc đó choáng váng khi biết rằng người ấy không phải là người sống. Sau 1 lúc suy nghĩ tôi phát hiện ra anh chàng đó có khuôn mặt sao quá quen thuộc nhưng chưa nhận ra người đó là ai....

    Một tiếng đồng hồ sau, tôi chợt nhận ra người đó không ai khác hơn chính là em ruột của người bạn cùng nhà với tôi mà đã bị tai nạn xe hơi mà chúng tôi đã tham dự buổi lễ tang vào hôm chiếu Thứ Bảy.

    *********

    Hai năm sau tôi được nhận vào một trường Y Khoa ở xa nhà. Tôi sống chung với 2 người bạn đồng nghiệp cũng là người Việt Nam. Căn nhà đó có 2 tầng. Một người bạn thì đã có gia đình và 1 đứa con nhỏ vì thế anh chọn tầng chệt cho tiện. Còn tôi và một anh bạn thì sống ở tầng trên. Cứ mỗi lần vợ anh nấu món gì ngon thì đều gọi hai đứa tôi cùng suống ăn cho vui. Tinh anh em như huynh đệ và rất thân.

    Vào một buổi chiều nọ, hai anh bạn đã đi vắng, tầng trên và tầng dưới chẳng có ai. Các cánh cửa đều đóng kín, riêng chỉ có mình tôi là ở nhà.

    Bàn học của tôi được kê sát cánh cửa phòng (cách sắp xếp của chủ nhà) vì thế mọi sinh hoạt bên ngoài tôi đều quan sát rất dễ.

    Như là một thói quen thường lệ, tôi khóa chặt cửa phòng để tạo sự yên tĩnh cho mình khi học bài. Đột nhiên, tôi nghe có 3 tiếng gõ cửa phòng tôi, và gõ rất mạnh. Trừ phi bạn bị điếc 100% mới không nghe được mà thôi.

    Tôi rất bực mình trước sự chia trí này. Tôi liền hỏi rất lớn, nhưng không có một ai trả lời. Sau đó tôi cũng chẳng thèm quan tâm tới những chuyện gì đã xảy ra nữa.

    Work load và áp lực của bài vở nhiều như núi nên tôi chỉ biết vùi đầu vào 1 đống sách vở để chuẩn bị bài cho ngày mai. Tôi tưởng mọi chuyện đến đây đã kết thúc...

    Năm phút sau, tôi lại nghe thấy 3 tiếng gõ cửa rất mạnh. Tôi rất giận, nhưng lần này tôi muốn bắt quả tang xem anh em nào đang phá mình. Vì thế tôi quyết định không khóa cửa phòng, nhưng chỉ khép lại để tiện mở ra cho nhanh khi nghe thấy tiếng động xảy ra một lần nữa...

    Vâng! Chừng 2 phút sau tôi lại nghe thấy cũng 3 tiếng gõ cửa phòng tôi thật mạnh, nhưng vì đã chuẩn bị trước, tôi bèn kéo cánh cửa phòng thật nhanh, nhanh như điện vậy. Quái lạ là không thấy một bóng người nào ở ngoài phòng khách, kể cả tầng trên cũng đã khóa. Các cánh cửa phòng trong nhà đều khóa chặt.

    Nếu là người thì không thể bước nhanh như vậy được. Hơn nữa các cánh cửa trong ngoài đều khóa, thử hỏi chạy đâu cho thoát? Nếu là người thì phải nghe thấy tiếng bước chân thì mới đúng, đằng này...

    Sau đó vài ngày tôi có chia sẻ với 2 anh bạn đồng nghiệp và hai anh ta cũng xác nhận rằng ngôi nhà đó có ma. Cả hai anh đều gặp ma, nhưng không dám chia sẻ câu chuyện với vợ và cũng không dám kể tôi nghe vì sợ tôi phân tâm. Hơn nữa đang bước vào mùa thi cử nếu dọn nhà thì biết kiếm đâu ra. Thôi đành chịu trận cho hết mùa rồi mấy anh em kiếm căn khác sống chung vậy.

    Vâng! Ma là hiện tượng có thật. Ai đã từng trải nghiệm thì tin rất dễ dàng. Nếu lấy khoa học mà tìm hiểu thế giới tâm linh thì có khác nào kẻ mù đi trong sa mạc.

    Chúc các bác 1 ngày vui và an bình.

    Thân
    Lần sửa cuối bởi Tontu, ngày 20-10-2012 lúc 11:31 PM.
    Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
    - Krishnamurti -

  2. #2
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Chuyện này coi bộ đắt khách à. Có một điều là hơn 80% bác sỹ ở Việt Nam tin có ma đó. Có lẽ họ tiếp xúc nhiều với người chết hả Tontu?
    Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 20-10-2012 lúc 12:31 PM.
    Bận lòng chi nắm bắt

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    730
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Dù sao chúng ta vẫn nên dựa vào các bằng chứng khoa học để kết luận những điều này, ví dụ như lắp đặt thêm camera, thiết bị ghi âm.... để câu chuyện thêm thực tế, có thể bạn nghe thấy, chứng kiến được như vậy nhưng có thể đó chỉ là ảo giác, một thứ gì đó mà ta hoa mắt mà ra, nếu hình ảnh "ma" đó mà được ghi lại với 1 ống kính kỹ thuật số thì sẽ ko bao giờ có sự nhầm lẫn này.

    Bản thân tôi ko tin trên đời có ma, ko tin có thể gặp ma, có lẽ do tôi chưa gặp
    Lạc nước 2 xe đành bỏ phí
    Gặp thời 1 tốt cũng thành công

  4. #4
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    80
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi fuliver123 Xem bài viết
    Dù sao chúng ta vẫn nên dựa vào các bằng chứng khoa học để kết luận những điều này, ví dụ như lắp đặt thêm camera, thiết bị ghi âm.... để câu chuyện thêm thực tế, có thể bạn nghe thấy, chứng kiến được như vậy nhưng có thể đó chỉ là ảo giác, một thứ gì đó mà ta hoa mắt mà ra, nếu hình ảnh "ma" đó mà được ghi lại với 1 ống kính kỹ thuật số thì sẽ ko bao giờ có sự nhầm lẫn này.

    Bản thân tôi ko tin trên đời có ma, ko tin có thể gặp ma, có lẽ do tôi chưa gặp
    chắc là con ma không thèm gặp bác đó bác ơi!

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Biết đâu đó là Nghiệp...

    Mình thấy cũng vài lần rồi.
    Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
    - Krishnamurti -

  6. #6
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Racoon City
    Bài viết
    1,293
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Các bác Tôn ,Chienkhu D ,Kt27 độc đáo thật ,học rất giỏi mà lại say mê triết học và thần học .Nói thật lòng tôi rất nể các bác
    Nơi chúng mình sống hay có những haunted house (nhà ma ám) không biết các bác có vào chưa .Ở houston tôi nghe cháu kể có ngôi nhà rất to trên đuờng Beechnut và Gessner là có ma ám ,rảnh rang tôi hay đến đó quan sát .Có cái lạ là những chấn song sắt cửa sổ lại nằm bên trong cửa kính ,tựa như không phải để ngăn người bên ngoài đột nhập mà là ngăn người bên trong thoát ra ,theo thói quen đi ngang tôi hay nguớc mắt nhìn .Có lần tôi rùng mình khi thấy sau lần cứa kính cũng là đôi mắt hết sức đau khổ nhìn ra ,đụng phải tia mắt đó tôi nổi da gà không biết là hiện tượng gì

  7. #7
    Ngày tham gia
    Apr 2011
    Bài viết
    1,190
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Câu chuyện ma này tình tiết chưa ghê gớm lắm, nhiều chuyện còn muốn sợ tí.

    Nói thiệt đừng buồn, tôi cũng không chắc bài viết này có tuyên truyền mê tín không, nếu có thì phải xóa rồi.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Racoon City
    Bài viết
    1,293
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi RONGDA Xem bài viết

    Nói thiệt đừng buồn, tôi cũng không chắc bài viết này có tuyên truyền mê tín không, nếu có thì phải xóa rồi.
    Tôi cũng nói thiệt đừng buồn chứ Trung nên thiết lập một giới hạn rõ ràng phạm vi và quyền hạn xóa bài để tránh tình trạng xóa theo cảm quan .Điều ấy không tốt và không có lợi cho sự phát triển đa dạng của diễn đàn

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jul 2011
    Bài viết
    375
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mình thì chưa thấy ma bao giờ nên không tin lắm! Chuyện này để mà giải thích được thì thật khó!
    ĐT: 0906125969
    Muốn nhìn xa vạn dặm
    Bước thêm một tầng lầu!
    [/SIZE]

  10. #10
    Ngày tham gia
    Apr 2011
    Bài viết
    1,190
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi bocucphidao Xem bài viết
    Mình thì chưa thấy ma bao giờ nên không tin lắm! Chuyện này để mà giải thích được thì thật khó!
    Không cần phải thấy bạn hiền, tư duy con người đã phát triển đến mức nhận ra rằng: tư duy người nguyên thủy đã sinh ra ma, kể cả tâm linh khác.

    Một ví dụ sinh động: 2 đứa bé sinh đôi giống nhau như đúc, đưa 1 bé vào rừng sâu, 1 bé đến Newyork, 20 năm sau cho chúng gặp lại điều gì sẽ xảy ra:

    - Bé rừng sâu không biết nói tiếng người, sấm sét là ma quái.

    - Bé Newyork nói tiếng Mỹ và thờ Chúa.

    Chỉ đơn giản như vậy thôi!

Câu chuyện có thật
Trang 1 của 8 123 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68