Kết quả 1 đến 10 của 15
Chủ đề: Xuân Tứ.
-
07-11-2012, 12:05 PM #1
Xuân Tứ.
Xuân tứ
Yên thảo như bích ti
Tần tang đê lục chi
Đương quân hoài quy nhật
Thị thiếp đoạn trường thì
Xuân phong bất tương thức
Hà sự nhập la vi
by: Lý Bạch
春思
燕 草 如 碧 絲
秦 桑 低 綠 枝
當 君 懷 歸 日
是 妾 斷 腸 時
春 風 不 相 識
何 事 入 羅 幃?
Dịch Nghĩa
Cỏ Yên giống như tơ biếc
Dâu Tần nhánh thấp xanh
Trong lúc chàng đang mong ngày về
Cũng là lúc thiếp buồn đứt ruột
Gió xuân đã chẳng quen biết nhau
Sao còn nhập vào màn lụa
Bản dịch của Tản Đà:
Ý Xuân
Cỏ non xanh biếc vùng Yên,
Cành dâu xanh ngả ở bên đất Tần
Lòng em đau đớn muôn phần,
Phải chăng là lúc phu quân nhớ nhà
Gió xuân quen biết chi mà,
Cớ chi lọt bức màn là tới ai?
Bản dịch Hải Đà :
Cỏ Yên mềm tơ biếc
Dâu Tần trĩu cành xanh
Chàng nhớ quê da diết
Thiếp đứt ruột không đành
Gió Xuân nào quen biết
Khe khẽ động rung mành.Lần sửa cuối bởi nhachoaloiviet, ngày 07-11-2012 lúc 12:17 PM.
Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
07-11-2012, 03:17 PM #2
Đọc bản dịch Tản Đà vẫn thấy ông là bậc thầy sáu tám ,thể thơ sở truờng của dân tộc Việt ,nhạc tính véo von quyện vào nhau ,câu đã dứt rồi mà hơi thơ vẫn đi mạnh mẽ chạm vào chỗ sâu kín của tâm tư
Ngày ấy mà đã xưng em với phu quân rồi .Thế có thổn thức lòng người không cơ chứ
-
08-11-2012, 10:13 AM #3
Thu tứ
Yên Chi hoàng diệp lạc,
Thiếp vọng tự đăng đài.
Hải thượng bích vân đoạn,
Thiền Vu thu sắc lai.
Hồ binh sa tái hợp,
Hán sứ Ngọc Quan hồi.
Chinh khách vô quy nhật,
Không bi huệ thảo tồi
秋思
燕支黃葉落,
妾望自登臺。
海上碧雲斷,
單于秋色來。
胡兵沙塞合,
漢使玉關回。
征客無歸日,
空悲蕙草摧。
Ý Thu
Yên Chi vàng lá rụng
Lên gác thiếp trông xa
Trên biển mây xanh tán
Ngoài biên thu lại qua
Linh hồ vây trước ải
Sứ Hán trở về nhà
Chinh khách chưa quay lại
Bùi ngùi huệ úa hoaTrời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
08-11-2012, 10:39 AM #4
Niềm sầu bi của người thiếu phụ trên đây gợi nhớ
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
Hối giao phu tế mịch phong hầu
Biết rằng phải xa cách nhau thế này thà xúi chồng trốn lính
-
08-11-2012, 10:49 AM #5
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ...
Cảm giác này mới khó chịu hơn. Cái cảm giác rất thật, rất chính đáng và rất... khổ.Bận lòng chi nắm bắt
-
08-11-2012, 11:47 AM #6
Em thấy cổ thi có đến ngàn vạn bài thơ cảm về nỗi lòng người chinh phụ hay thiếu nữ nhớ người đàn ông mà bài nào cũng hay một kiểu. Đúng là bài Thu Tứ liên tưởng bài Khuê Oán như Lâm Đệ huynh vừa kể.
Các bác có cảm thấy chữ Hán nó gần với thi ca hơn tiếng Anh ko. Thơ tiếng Anh em đọc chả thấy hay tẹo gì cả?Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
08-11-2012, 02:56 PM #7
Nhớ lại hồi xa xưa khi mới sang Mỹ, phải học những tác phẩm văn chương của tụi "lõ". Tụi nó thì thấy hay, còn mình thì chán thí mồ, hehe. Mình chỉ thích văn chương nước ta mà thôi. Vì thế khi bình luận những tác phẩm văn học của HK thì luôn điểm thấp. Trong khi đó các môn Toán, Lý, Hóa, Biology, Triết Học (Đông + Tây), Tâm Lý Học và nhiều bộ môn văn hóa phương đông thì được điểm cao.
Thật ra mình đâu có học văn hóa người Hoa Kỳ từ bé đâu mà thấm nhuần được cái tư tưởng văn chương của họ. Học cái gì thì cũng phải có lòng đam mê thì mới được. Tôi nhớ lại hồi xa xưa cứ mỗi lần học văn chương của HK thì giống như bị cực hình vậy, hehe.Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
08-11-2012, 11:43 PM #8
Tặng các bác một bài thơ hay của thi sĩ Mỹ nổi tiếng Robert Frost
Nothing Gold Can Stay
Nature's first green is gold,
Her hardest hue to hold.
Her early leafs a flower;
But only so an hour.
Then leaf subsides to leaf.
So Eden sank to grief,
So dawn goes down to day.
Nothing gold can stay.
các bác tưởng tượng một chiều thu nắng vàng nhạt rất nhẹ ... đứng nhìn nắng thu chợt nhớ mùa Xuân mùa Hè, nhớ thời vàng son... của tuổi thơ khi còn là búp lá đang nở ... nhớ vườn địa đàng, cỏi thần tiên.... một cuộc hẹn hò, một nụ hôn đầu...
Vàng rồi sẽ phai ... (Nothing gold can stay)Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 08-11-2012 lúc 11:45 PM.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
09-11-2012, 12:15 AM #9
Không có nghĩa tôi rành rẽ thơ văn Hoa Kỳ. Chỉ là trong phạm vi hiểu biết chung chung của thời đại học còn sót lại.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
09-11-2012, 02:53 AM #10
@nhachoaloiviet
Nói đến thơ văn Anh ngữ thì phức tạp lắm tôi không chuyên môn nên không dám bàn nhiều, nhưng tôi có vài ý kiến về vụ này.
Lý do chính chúng ta thấy Hán văn gần với thi ca (cả Việt lẫn Hoa) là vì tính bất biến của chữ Hán (bác doccocuukiem có nhắc đến cái này một lần). Vì thế có thể nói là Hán ngữ và Việt ngữ dễ hơn Anh ngữ. Tiếng Anh phát triển nhanh lắm tự điển cần phải cập nhật lia lịa.
Cũng vì lý do Anh ngữ khó và có rất nhiều từ, cách dùng, gốc từ (Anh, Mỹ hay các nước khác) nên làm cho nó càng khó hơn. Sau này ở VN ra sao thì tôi không biết, nhưng hồi đó các cô, các chú và chị tôi xong tú tài đôi là rất rành Việt ngữ, ai cũng làm thơ được hết. Nhưng ở Mỹ học xong high school tiếng Anh còn ẹ lắm. Đa số học sinh ra trường lên đại học đều phải lấy lại các lớp Anh ngữ thông thường rồi từ đó mới chọn ngành đi sâu thêm. Nhưng phải công nhận một đều là tụi Mỹ khi lên đại học, nếu nó giỏi Anh ngữ thì nó giỏi lắm, nhưng đây chỉ là số ít thôi.
Vì khó nên rất ít ai làm thơ, đa số là viết nhạc lựa vần cho hợp âm nghe hay nhưng không phải thơ. Càng ngày càng ít nhà thơ tiếng Anh cũng vì học sinh bây giờ không có thời giờ ngẫm chữ như xưa nữa, nhờ bác Gút hoài nên thế.
Vì tò mò tôi cũng thử lớp sơ bộ về thơ, nhưng thú thật chán chít mẹ. Ngày đầu tiên cô giáo kêu viết xuống một đống chữ mình thích nhất, sau đó bóc thăm ra 10 chữ, gắng viết làm sao mà dùng hết mấy chữ đó, không cần phải là thơ, viết gì cũng được miễn là đúng câu là được. Mần mò cả ngày hơn phân nửa lớp ra nhiều câu lãng xẹc hehehe. Nhưng phải công nhận cô giáo hay thật sửa bài lại là bắt đầu nghe thơ liền. Kỷ niệm làm thơ Anh ngữ của tôi chỉ được 2 bài, một bài cô hơi khen, còn một bài cô không nhắc đến hehe
Bác thử ngẫm bài của bác Gió đưa lên xem, Frost nổi tiếng lắm đó. Và hình như nhờ bài đó mà ông Frost thắng giải đó. Đọc bài đó tôi thấy hay nhưng không cảm nổi cái hay đến thắng giải của bài này.
Xuân Tứ.
Đánh dấu