Kết quả 1,731 đến 1,740 của 2066
Chủ đề: Nhật Ký Thăng Long Kỳ Đạo
Hybrid View
-
28-02-2013, 05:25 AM #1
Tranh thủ vài phút trong giờ ăn lunch vào đây thấy bài chia sẻ của bác làm tôi xúc động quá, và cũng chợt nhớ ra việc mình cần nên làm...Thanks
Một nắm khi đói bằng 1 gói khi no phải không bác D? Thật là một điều vô cùng quý giá nếu như ai cũng làm được như bác. Món quà tuy nhỏ, nhưng tấm lòng của bác với ông lão ấy thật không nhỏ tí nào.
Gởi bác 1 cây bông
Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
28-02-2013, 07:33 AM #2
Khi tôi đi thằng bé bên nhà mới lên hai ,chiều đến tôi hay bế nó xong rồi cọ râu vào đít nó cho nó cười thích chí .Thế mà nay nó đã trung niên ,làm chủ một đại lí vé số ,mỗi lần về tôi hay la cà chơi với nó ,chẳng phải nó có tài gì đặc biệt mà chỉ vì nó xào thịt bò ngon tuyệt muốn ăn cứ gọi truớc chiều ghé đến là có sẵn ,ngồi quầy vé số lai rai thịt bò với bia
Tôi tò mò hỏi nó mày có thấy ai trúng độc đắc chưa ? nó tủm tỉm cười nói hồi truớc quay lồng cầu thì có bây giờ xài điện tử thì vô phuơng .Nè anh coi số độc đắc nè toàn là những số quái quỉ gì không à
Khổ thật ! người nghèo đi tìm tí may mắn mà cũng bị lừa, thảo nào bên Mỹ hiện đại thế
mà người ta vẫn quay lồng cầu bằng tay ,tuần này không trúng thì dồn vào tuần sau nhiều khi jackpot lên đến vài trăm triệu là vậy
Người bán vé số dạo khổ lắm ,chiều đến không bán đuợc rồi gặp trời mưa ,có khi bị giựt ,trả trễ sau 3 giờ là ôm luôn ,vài lần thôi sẽ cụt vốn
Mà lạ thật đa số trúng số toàn người khá giả ,mua chơi chơi lại trúng .Chắc trong tiền kiếp họ làm phúc nhiều
-
28-02-2013, 02:24 PM #3
Nhân câu chuyện của bác D và bác Lâm, mình xin chia sẻ một vài cảm nghĩ "Tại sao tôi nghèo?"
Trong câu chuyện phúc âm có kể về một ông điền chủ nọ, ông có 3 người làm công. Một lần nọ ông đi vắng, ông gọi 3 người làm lại và giao cho người thứ nhất 3 nén bạc, người thứ hai thì 2 nén bạc, còn người thứ ba thì chỉ có một nén. Ông chủ dặn những người làm công hãy dùng số tiền đó mà làm lợi thêm 3 nén đối với người thứ nhất; người thứ hai thì cũng phải làm lợi thêm 2 nén nữa, và người thứ ba thì chỉ cần làm lời thêm 1 nén là đủ.
Người thứ nhất và người thứ hai thì mỗi người đều làm lợi thêm theo đúng những gì ông chủ dặn, riêng người thứ ba thì tự ty mặc cảm và cho rằng ông chủ thương người thứ nhất và người thứ hai hơn mình, nên chẳng cần đếm xỉa gì 1 nén bạc mà ông chủ giao cho. Anh thứ ba quyết định "cất kỹ" 1 nén bạc đó, đợi khi ông chủ về rồi giao trả cho ông chủ của mình. Anh không chịu làm theo ý ông chủ của mình vì anh cho rằng ông chủ chỉ thương có 2 người kia hơn thương mình...nên quyết định không làm gì cả.
Một ngày kia khi ông chủ trở về, ông gọi cả ba người lại và hỏi những việc đã dặn. Người thứ nhất và người thứ hai làm rất tốt công việc của mình nên ông chủ thưởng công cho cả hai người. Riêng anh thứ ba thì nói như sau: tôi đã làm công cho ông nhiều năm, nhưng ông đối xử với tôi tệ bạc hơn hai người kia, nên tôi quyết định hoàn trả lại 1 nén bạc mà ông giao cho...
Ông chủ liền nổi giận và phán như sau: Này tên làm công lười biếng kia! Ngươi chỉ biết ganh tị, không biết cố gắng, không xứng đáng được ở đây. Ông bèn sai người hầu đuổi cổ tên đầy tớ ấy...
**********
Tại sao nước chẩy chỗ trũng? Tại sao có người đã trúng số rồi, bây giờ lại trúng tiếp? Tại sao có những người đã giàu có rồi...mình trù cho nó thân bại danh liệt, tan nhà, nát cửa...thế mà họ vẫn phây phây, họ không những không chết, mà còn giàu hơn trước nữa. Tại sao vậy? Có phải Thượng Đế, Chúa, hay Phật thương những người đó mà ghét bỏ mình chăng?
Không biết mọi người nghĩ sao. Riêng mình thì không nghĩ như vậy. Có người bảo rằng: bây giờ tôi còn nghèo nên tôi không cần làm phước. Đợi khi nào tôi trở nên giàu có thì làm cũng chưa muộn
. Người nào giàu có thì hãy làm đi...sao lại bảo một người nghèo rách mùng tơi như tôi lại phải đi làm phước? Tôi thấy mấy đứa giàu được bao nhiêu người làm phước?
Nếu giả sử ngày mai ta nhắm mắt tắt hơi, ta còn cơ hôi để làm phước nữa hay không? Nếu đợi khi giàu có mới chịu làm phước thì bao giờ mới được giàu? Khi nhắm mắt xuống dưới, Chúa hay Phật chẳng bao giờ quan tâm đến chuyện ta có bao nhiêu cái nhà, bao nhiêu mẫu đất cho thuê, chức tước gì, etc...các ngài chỉ hỏi ta đã làm được những gì có ích cho đời? Ta đã sống bác ái và yêu thương đủ chưa? Đó là những câu hỏi mà tôi thiết nghĩ rằng mỗi một người trong chúng ta cần lưu tâm tới.
Tiền bạc, của cải, danh lợi chỉ là những thứ tạm bợ trong mấy mươi năm tại thế. Khi chết thì không mang theo được. Cho dù có mang được, cũng chẳng sài được. Ta chỉ mang được có mỗi hai thứ: Công và Tội. Thay vì cứ bám víu, ngụp lặn trong cái bể "danh" và "lợi" ảo ấy, tại sao ta không dùng nó như một "công cụ" để làm những việc có ích cho đời. Chính những việc làm ích nước, lợi dân ấy...đó chính là tài sản vô giá mà không bao giờ mục nát theo thời gian.
Qua câu chuyện chia sẻ ở trên chúng ta cũng đã thấy rằng chính cái tính "bỏn sẻn", "ganh tị", và "so sánh" đó đã bóp chết cái lòng "nhân ái" giữa con người với con người. Chính cái tính "bỏn sẻn" và "ganh tị" đó mà làm cho mình nghèo đó. Ta phải vứt bỏ cái tính đó đi thì mới mong khá được. Người giàu có thì cho nhiều, ta nghèo thì cho ít, còn như không có thì ta hoan hỷ khi thấy người làm phúc. Như vậy thì bản thân ta cũng được phúc. Chỉ cần trong tâm của ta có ý định muốn giúp người thì ta cũng đã được phần nào của chữ "Phúc" rồi. Vậy thì người cho 3 nén cũng bằng người cho 1 nén bạc...tất cả đều được "Phúc" như nhau.
Luật Nhân Quả thưởng cho chúng ta không phải vì ta cho nhiều hay cho ít, mà chính cái thái độ và lòng nhân ái của chúng ta mà ta được hưởng cái phần phúc đó.
Kẻ giàu có ở kiếp này là do bao công đức mà người ấy đã gieo ở quá khứ, hoặc ở tiền kiếp, nay cái "Quả" đó trổ nên người đó phải được nhận thôi. Ta không nên so bì với họ làm gì. Có làm thì có hưởng. Đó là quy luật tự nhiên ấy mà.
Trong kinh thánh cũng có nói: Các con đong cho anh em con bằng đấu nào thì cha ta ở trên trời cũng đong cho các con bằng đấu ấy.
Và lẽ dĩ nhiên, nếu một người giàu có chỉ biết sống cho mình, ai đói mặc ai, ai chết mặc bay, còn ta thì cứ phè phỡn, ăn no căng diều rạng rốn, không những thế mà còn bào mòn của cải của dân để làm giàu cho mình...thì chắc chắn rằng khi nhân duyên tốt đã tận thì người đó sẽ phải tái sinh vào những cảnh giới âm u mù mịt. Nếu phải tái sinh lại kiếp người thì chắc chắn cũng sẽ nghèo mạt rệp như hắn đã từng đối xử với những người khốn khó. Đó là quy luật tự nhiên. Chúa và Phật cũng chẳng can thiệp vào...
Một người nghèo, lại cộng thêm cái tính "bỏn sẻn" nữa thì lại nghèo tiếp. Ngay cả cái mà họ đang có rồi cũng bị lấy đi luôn...
Chúa hay Phật khuyên con người nên làm phúc và giúp đỡ những người bé mọn ấy. Chính cái tình thương đó mà ơn trên soi đường chỉ nẻo để tự ta thoát khỏi cái cảnh khổ đó.
Hãy sống với nhau có tình một chút, rộng rãi một tí, giúp được ai thì cứ giúp. Món quà mà chúng ta cho đi dù có nhỏ bé thế nào, nhưng tôi tin chắc chắn rằng cái lòng tốt ấy vẫn to hơn cái tính ích kỷ phải không chư hiền?Lần sửa cuối bởi Tontu, ngày 28-02-2013 lúc 03:00 PM.
Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
28-02-2013, 07:53 PM #4
Khi con người ta nhiều niềm vui, sở thích sẽ cảm thấy bớt cô đơn, không biết có phải vậy không nữa! Nhưng dù có nhiều niềm vui vẫn sẽ có lúc cảm thấy đơn độc, đó là lúc ta ngồi một mình suy ngẫm: Mục đích trong cuộc đời ta là gì? Có khi nào, có ai đã từng đặt câu hỏi đó cho chính mình chưa?
Cuộc sống sẽ thật tẻ nhạt nếu cứ để mọi việc trôi qua trước mắt, việc mọi thứ cứ tự nhiên diễn ra như "nước chảy bèo trôi" sẽ làm mỗi con người "mòn" đi ý chí, mất đi sự phấn đấu, để nhiều cơ hội tuột khỏi tầm tay vì không có mục tiêu sống rõ ràng.
-
01-03-2013, 03:31 PM #5
Tiễn Chân Đức Giáo Hoàng Benedict XVl
Hôm nay là một ngày lịch sử của Giáo Hội Công Giáo La Mã. Đức Thánh Cha Benedict XVI đã chính thức nhượng hiền vì lý do sức khỏe yếu. Sự nhượng hiền của ngài đã để lại biết bao tiếc nuối của hơn 1.2 billions tín đồ Thiên Chúa Giáo nói riêng, và toàn thể nhân loại nói chung.
Sự thoái vị nhượng hiền của Đức Thánh Cha đã chứng tỏ ngài là một vị chủ chiên khiêm tốn, nhân từ, luôn biết quan tâm và nuôi dưỡng những giá trị "đức tin" , cũng như đời sống tinh thần cho toàn thể nhân loại.
Xin Chúa ban phúc lành và thưởng công bội hậu cho Đức Thánh Cha.
***********
Chúng ta cùng xem một vài thước phim đưa tiễn Đức Thánh Cha.
Lần sửa cuối bởi Tontu, ngày 01-03-2013 lúc 04:08 PM.
Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
03-03-2013, 08:55 PM #6
Nghi Ngờ
Tình này trao đến em rồi
Mà chẳng biết em với tôi thế nào
Xung quanh em biết bao người
Chỉ sợ em đã trót cười với ai
Để tôi lệ ướt mi dài
Ngậm đắng nuốt cay một vài ba phen
Nhưng chẳng có sao đâu em
Bởi vì tình yêu - anh sẽ mãi đợi
Dù trời xanh kia vời vợi
Dù cho bao nhiêu cuộc đời sóng gió...
Hà Nội 2/3/2013Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
Những kỷ niệm đời xin vẫn còn xanh
Kết bạn facebook với culu2795
Facebook CLB Cờ Tướng Đống Đa
-
08-03-2013, 12:41 AM #7
Hôm nay ngồi xem hình các phóng viên TLKD rong thuyền trên sông Đồng Nai ,các ông ấy sướng thật vui chơi thỏa thuê .Sống trên đời thế là nhất ,tất cả cho cái hiện tại phù du này hơi đâu mà tính toán xa xôi ,vinh nhục suớng khổ chẳng qua cũng là lối đi lại của số mệnh nghĩ đến làm gì cho nó nặng lòng
Từng khuôn mặt lộ rõ tính cách từng số phận .ông thư sinh có số phong lưu nhờ thần khí tươi nhuận đắc cách hình Mộc phát chậm nhưng bền .Ông chân nhân mắt có hung quang mày xếch nhất định trong đời vì tính tình cuơng mãnh nên chuốc lấy tai bay vạ gió nhiều ,cứu lại đuợc nhờ cái tai phúc tuớng luân quách phân minh ,đang vui thế mà sắc ông vẫn buồn xem ra ông còn phải chịu phong trần thời gian nữa
Mỹ tuớng ít khi đi đôi với quí tuớng ,đẹp trai hay đẹp gái đôi khi theo con mắt tướng học lại rất kém .Có ông FGyn tuớng cách lại ngon ,luỡng quyền to rộng ,thuợng đình sáng sủa không ám hãm ông này nhất định có danh phận ,chỉ ngại là phúc tuớng hơi yếu vì tai khá nhỏ so với khuôn mặt ,ông làm phó thì ngon làm trưởng tiểu nhân nó ném đá từ bóng tối e không tránh đuợc
Hehe chỉ dám bi bô bép xép bạn bè thôi ,người lạ nói họ đánh chết
-
10-03-2013, 01:07 AM #8
-
08-03-2013, 12:47 AM #9
Không biết những học thuật của bác Lâm có truyền lại được cho con cháu trong nhà không? Hay là các anh chị lơ là đồ cổ, nếu thế thì cũng uổng.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
08-03-2013, 12:00 PM #10
Dạo này khoái rambling nên chỉ online bằng điện thoại. Up mấy tấm hình khi uống cafe StarBucks để trả bài bác Gió. Cafe ở đây ngon thật nhưng không hợp khẩu vị của người nhà quê vì nó quá nhạt. Khách hàng ở đây chủ yếu là người nước ngoài và giới nghệ sỹ. Đặc điểm ở đây khá Mỹ: người mua phải xếp hàng và tự thanh toán tiền (do đó hơi khó để khao người khác nếu không xếp hàng liền nhau). Không gian bên trong khá chật chọi vì số lượng người mua quá đông. Điều khó chịu nhất là không có chỗ đỗ xe khi sân đã full (rất thường xuyên). Mình điện mấy đứa bạn ra uống cafe nhưng mãi mới vô vì phải chạy vòng vòng tìm chỗ gửi xe
.

(mặt tiền)

(cặp chuyên phượt này sắp lấy nhau, phượt hết Campuchia và Lào rồi đó)

(bảng giá)Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 09-03-2013 lúc 11:36 AM.
Bận lòng chi nắm bắt
Nhật Ký Thăng Long Kỳ Đạo




Trả lời kèm Trích dẫn


Đánh dấu