Kết quả 71 đến 80 của 112
Chủ đề: Nhớ Rừng
-
15-11-2012, 03:01 PM #71
@Chú Lâm: chú có post mấy bài hát cực kỳ ''độc'' mà, cả một vùng miền độc đáo hiện ra qua giọng Quảng, ko lẫn vào đâu đc.
Cháu nhớ có lần đi tàu gặp 2 mẹ con ngồi cùng toa nói giọng Quảng, cậu bé khoảng 8,9 tuổi cứ ríu rít như chim, nó nói cháu ko hiểu gì luôn. Sau nó cáu vì thấy cháu cứ cười, mặt nó đỏ tía lên, cháu bảo nó nhắc lại, nó cáu nên nói càng nhanh hơn..Cháu phải bảo nó nói thật chậm lại thì mới hiểu lõm bõm. Nhớ nhất nó kể nó học giỏi nên được ba nó thưởng cho cái ''xe độp''Em chợt đến bên anh, dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ, cho tình em mơn man
Em là cánh én mỏng, chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động, thành mùa xuân ngọt ngào
-
15-11-2012, 03:14 PM #72
Đá dế
Đây là món tôi khoái nhất thời bé. Hễ tới mùa mưa là tranh thủ đi bắt dế về đá. Con nít trong xóm đứa nào cũng có vài keo đựng dế. Khi đá thì bỏ chúng vào một cái thau to để mọi người cùng quan sát. Trò chơi đơn giản thể nhưng cũng lắm công phu.
1. Bắt dế:
Ở vùng quê dế ở khắp mọi nơi. Nơi nào có cỏ là có dế. Tuy nhiên những con dế gọi là cao thủ thường sống ở những nơi rất kỳ quái: gò mả, hang bò cạp, hang rắn. Thời đó khoảng 5 giờ sáng là tôi thức dậy đi ra nghĩa địa sau nhà bắt dế. Những con dế gò mả gan lỳ và có sức mạnh hơn những con dế sống ở đồng ruộng. Dế sống chung với bò cạp thì tôi cũng bắt được vài lần, đa số là những con quái chiêu. Dế sống chung với rắn thì chưa gặp bao giờ. Có chăng là con dế của Dương Quá trong truyện của Kim Dung.
Đi bắt dế phải đi sáng sớm vì khi đó nó còn hăng gáy, người bắt dễ phát hiện ra vị trí. Ban ngày nó cũng gáy nhưng không hăng, hễ nghe tiếng động làm nó im re rất khó tìm được hang. Tuy nhiên cũng có vài con kệu xình xịt (kiểu mình kêu chó con) đó là khi nó đang hăng dế mái. Trường hợp này dế đang "dại gái" nên rất dễ bị bắt.
Khi bắt dế phải lựa những con dế đủ lớn để đá được. Những con dế ngon con là những con có cái đầu to và thân mình cân đối. Những con có thân mình quá to mà đầu bé xíu là những con béo phì, thà cho gà ăn sướng hơn. Những con có đầu quá to mà thân mình bé xíu thì thường là Trình Giảo Kim, chỉ nhe càng đe dọa người khác mà thôi. Khi lâm trận chừng chút xíu là chúng liền bỏ chạy. Những con dế dài đòn là những con bền sức, những con ngắn đòn là thương lanh lẹ. Bắt dế phải nhẹ nhàng cẩn thận để chúng không bị rách cánh hay gãy giò.
2. Nuôi dế:
Dế rất dễ nuôi. Chỉ cần cho chúng ăn cỏ, đậu phụng, chuối... và phơi sương đầy đủ là được. Dế không đem phơi sương chúng sẽ rất yếu và mau chết. Trẻ con trong xóm thường nuôi dế trong một hủ keo đã lắp 2/3 đất ẩm. Tôi nuôi dế thì công phu hơn. Ra vườn làm hẳn một khu cho dế ở. Đó là một khoảng đất nhỏ được rào kín, bên trong có những hang đào sẵn, những lọ mực đã bỏ... để cho dế vào ở. Khi nào cần đá thì ra lựa con sung nhất đem chiến đấu.
Nuôi dế đá có một nguyên tắc là không nuôi con trống và con mái chung một chỗ. Nếu nuôi chung, con mái sẽ thịt con trống. Không hiểu vì nguyên do gì mà giống cái thường rất ác độc. Có loài nhện sau khi giao hợp xong con cái liền xơi tái con đực. Thế mà không biết bao nhiêu con đực lại lao đầu vào cho con cái ăn thịt. Như chuyện Sở Vương đi câu chẳng hạn. Ông thấy cặp vợ chồng cua, con cái đang lột vỏ nằm trong hang, con cua đực hết lòng chăm sóc vợ hiền bèn cất lời khen:
Lành thay cho tình chồng vợ
Đẹp bấy nghĩa đạo tào khang.
Nhất dạ đồng sàng hề chung dạ ái
Nhất nhật phu thê hề bá dạ ân.
Cứ thế hằng ngày ông ra quan sát cặp cua mà ngẫm cho nhân tình thế thái. Cho đến một hôm, đến lượt con cua đực lột vỏ, con cua cái bèn dẫn một con cua đực khác về hang cùng xé xác ông chồng của mình mà ăn thịt. Sở Vương mới lắc đầu mà than rằng:
Đàn bà lòng dạ hiểm sâu
Ngoài môi lại nói những câu chung tình
3. Đá dế:
Dế đá có 3 loại: dế than, dế lửa và dế dầu. Dế than là những con dế đen thui từ đầu đến chân. Dế lửa là những con dế màu vàng toàn thân trừ cái đầu đen. Dế dầu là con dế lai giữa dế than và dế lửa, màu chúng nửa đen nửa vàng.
Dế than có lối đá dũng mãnh kiểu đô vật. Nó thường hất đối phương lộn cù mèo mấy vòng. Hai con dế than đá với nhau thường dùng sức là chính. Con mạnh hất văng con yếu. Đế than đá thường rất đẹp mắt nhưng mang tính biểu diễn là chính.
Dế than
Dế lửa thường chơi theo kiểu Aikido. Nó dùng thế ép đối phương sau có thể tùy tình huống mà hất văng đổi thủ hoặc kẹp càng đối thủ. Nếu hai con dế lửa đá với nhau, chúng thường hay đấu càng (nghiến càng lẫn nhau) kết quả thường có một con bị ê càng tàn phế. Dế lửa đá rất ác. Sau cuộc chiến chúng thường bị thương rất nặng nề.
Dế lửa
Dế dầu thì có đặc điểm của cả dế than và dế lửa. Tuy nhiên loại này có những con đá rất hay, lại có những con đá rất dở. Chắc có lẽ chúng thừa hưởng tính tốt-xấu của cả hai loại trên. Nếu thừa hưởng gen trội thì cực hay, còn gen lặn thì cực dở. Khi đá mà dế bỏ chạy thì trẻ con thường lấy cọng tóc quây đầu chúng. Bị quây vài vòng chúng không còn biết trời trăng gì nữa nên tiếp tục chiến đấu như điên. Đứa nào chơi chuyên nghiệp sẽ không quây đầu dế vì như thế rất tàn nhẫn.
Dòng dế đá cũng có lắm mưu mô xảo quyệt. Trong đó có chiêu gáy nồ (gáy hùa) là vui nhất. Hai dế khi đá với nhau, con nào chiến thắng sẽ cất tiếng gáy kiêu hãnh khi đối thủ bỏ chạy. Tuy nhiên có những con lợi dụng điểm đó để uy hiếp đối phương. Khi đang chiến đấu bỗng dưng chúng cắt tiếng gáy vang. Con nào yếu bóng vía quây đầu bỏ chạy chứ chẳng chơi. Tuy nhiên, những kẻ đang đánh ma la làng như thế thường là những người yếu thế. Đối phương bình tĩnh chiến đấu tiếp hoặc cất tiếng gáy lại là nó sẽ bỏ chạy liền. Cho nên những con dế gáy nồ là những con "lóc chóc" trong đám dế đá.
Thuở nhỏ tôi có bắt được một con dế dầu sống chung với bò cạp núi. Con dế nhỏ thó và vô cùng xấu xí: mình to đầu nhỏ, râu cụt ngủn. Nếu không được truyền tai dế sống với bò cạp đá rất hay thì tôi đã đem cho gà ăn. Quả thật con dế đó đá rất quái chiêu mà phải nói là tiểu nhân mới đúng. Nó rất nhỏ nhưng đối thủ của nó thường phải chết hoặc bị tàn phế nghiêm trọng. Khi lâm trận, nó cũng nhe càng đấu đầu với đối thủ. Tuy nhiên khi vừa chạm mặt nhau thì nó lại quây đầu bỏ chạy. Do đáy thau hay đáy thùng hình tròn, con "quái" dế chạy đúng một vòng ra đít đối thủ mà cắn. Đối thủ tuy to lớn, bệ vệ nhưng quây đầu lại rất chậm. Kết quả là bị con quái dế cắn cho gãy chân hoặc lủng bụng mà chết. Lần đó cả đám con nít trong xóm không chơi với tôi nếu tôi sử dụng con quái dế. Có lần tôi dụ tụi nó chơi đá ở ngoài đát trống không chơi trong thau nữa. Kết quả con quái dế cũng tìm cách quay ra sau lưng cắn chết đối thủ. Phải công nhận con dế đó ngàn năm có một!
Bò cạp núiLần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 15-11-2012 lúc 03:25 PM.
Bận lòng chi nắm bắt
-
15-11-2012, 05:45 PM #73
Đá dế thì em chưa đá bao giờ, nhưng món dế ướp mẻ rang giòn rắc tí lá chanh thì ngon lắm bác ChienKhuD ạ
Em chợt đến bên anh, dịu dàng như cơn gió nhẹ
Mà lòng anh để ngỏ, cho tình em mơn man
Em là cánh én mỏng, chao xuống giữa đời anh
Cho lòng anh xao động, thành mùa xuân ngọt ngào
-
15-11-2012, 05:53 PM #74
Hehe phải thêm hột đậu phụng ở trong bụng con dế thì ngon hơn. Bò cạp núi đem rang lên ăn cũng được lắm đấy
Bận lòng chi nắm bắt
-
15-11-2012, 08:48 PM #75
dế cơm nhồi đậu phụng vào ăn mới đã. con dế cơm thường to bằng ngón tay cái, to vậy nên nhét 2 3 hạt đậu phụng vào nó rồi chiên lên ăn ngon phải biết.
-
17-11-2012, 10:51 PM #76
Ong rừng
Quê tôi có khá nhiều ong. Có những con ong rất "dễ thương" như ong mật, ong ruồi nhưng cũng có những con rất đáng sợ như ong mặt quỷ, ong vò vẻ. Trẻ con, người lớn bị ong đốt như cơm bữa...
1. Ong mật:
Hồi xưa rừng còn nên ong mật khá nhiều. Chúng làm tổ trên cây cao và rất khó bắt. Việc bắt tổ ong do người lớn đảm nhiệm vì nó rất nguy hiểm. Để lấy tổ, khi tổ đến ngày tổ cho mật nhiều nhất, người dân quê tôi dùng khói đốt từ cây sơn tươi để đuổi ong sau đó mới lấy đi phần tổ. Cây sơn là một loại cây rừng khi đốt có rất nhiều khói rất hăng mà loài ong rất ghét. Tổ ong thường có sáp, mật và ong non. Người ta thường ăn sống ong non chung với mật ong hoặc lấy riêng ong non đi nấu cháo hoặc xào ăn. Ong non béo và ngọt nhưng những người có máu phong không ăn được vì nó dị ứng rất mạnh. Người mạnh khỏe nếu ăn nhiều quá cũng bị say hoặc ngộ độc.
Có lần ông tôi vào rẫy phát hiện một tổ ong mật to hơn chiếc đệm (cỡ 4 mét vuông). Dù có nhiều kinh nghiệm trong việc lấy tổ ong, ông tôi vẫn không khỏi rùng mình khi phát hiện tổ ong to đến thế. Ông không dám lấy mà phải nhờ một trưởng lão trong làng lấy hộ. Ông này đã ngoài 80 và là lão làng trong việc lấy mật ong rừng. Ông ta nhìn tổ ong lắc đầu: "Ít nhất phải 7-8 lít (mật)". Tổ ong lớn nên việc tiếp cận không dễ, lỡ bị động là hàng triệu con ong sẽ đốt mình chết. Ông này sử một bộ đồ đã cũ và có nhiều mồ hôi của mình treo gần tổ ong. Cứ mỗi ngày ông ta nhích bộ đồ lại gần tổ một ít. Theo như ông giải thích là để đàn ong quen với mùi cơ thể mình. Khi đã đến đủ gần ông mới hong khói đuổi chúng. Lần đó sau khi lấy tổ, ông ta tặng ông tôi gần 4 lít mật. Như vậy mọi người đủ hình dung tổ ong lớn đến mức nào.
2. Ong ruồi:
Cũng là loại ong mật nhưng chúng nhỏ như con ruồi và không có độc. Ong ruồi chích không đau nhưng nếu bị chích nhiều da sẽ bị đỏ và sưng tấy. Đây là loài ong trẻ con tụi tui khoái nhất vì đứa nào cũng lấy được tổ của chúng. Tổ ong ruồi không to lắm chỉ bằng cái chén hoặc cái tô và mật chúng không ngon bằng mật ong rừng.
3. Ong bầu:
Loại ong màu đen to bằng đầu ngón tay cái sống đơn độc. Loài này chẳng cho mật mà còn phá dã man. Chúng nó đục lổ trên mấy cây cột trong nhà để sinh sản nên nguời dân rất ghét. Loài này tuy lớn xác nhưng không độc. Bị chúng đốt da chỉ sưng tấy một tí rồi hết.
Có lần thằng bạn tôi cầm cây tầm vong kéo ra từ giàn mướp bất ngờ bị ong bầu chích. Nó hoảng quá la quá chừng nói là bị rắn cắn. Cả nhà lập tức đưa nó đi đến thầy chữa rắn. Ông thày nhìn dâu cắn hoài mà không biết do con nào cắn. Thấy thằng nhỏ tỉnh bơ không có dấu hiệu của rắn độc cắn nên ong cho về. Thì ra con ong bầu to quá đốt có dấu gần như dấu rắn cắn.
4. Ong vò vẻ:
Đây là loài ong kinh hoàng nhất mọi thời. Chúng hiếu chiến và khá độc. Tổ ong vò vẻ được làm cả dưới đất và trên cây và có tới cả ngàn con nên nếu ai đó bị ong vò vẻ đánh thường bị thương hoặc chết. Rất nhiều trẻ em khi đang chơi trong vườn bị tổ ong vò vẻ đốt chết khi đạp nhằm tổ của chúng. Nhiều người lớn vì muốn lấy ong non nhậu nên nên phá tổ cũng bị chúng đánh chết. Thời đó tôi có đứa bạn nghịch ong vò vẻ bị chúng nó đánh. Chú nó thấy vậy mới nằm đè lên người nó để đở đạn cho cháu. Kết quả ông chú bị ong đánh xuýt chết mặc dù ổng là người khỏe mạnh nhất xóm. Khi đưa vào bệnh viện các bác lắc đầu vì nọc ong đã phá hủy gan nhưng không hiểu sao khi đưa về nhà vài ngày ổng lại bình phục. Âu cũng là do số trời. Việc xả thân cứu cháu của người chú có thể là nguyên do khiến ông ta còn sống.
5. Ong mặt quỷ:
Là loài ong độc nhất mà tôi từng biết. Nọc của chúng được ví như nọc của rắn. Người trưởng thành nếu bị chừng 5 con đốt là có nguy cơ bị tử vong. Khác với ong mật, ong mật quỷ không chết sau khi nó đốt kẻ thù, do đó ong mặt quỷ có thể đốt nhiều lần. Nọc đọc của chúng có thể được tái tạo.
Một lần ba tôi đang cày trên rẫy thì bị bầy ong mặt quỷ tấn công. Chúng đốt con trâu vài phát khiến con trâu chạy điên và rống liên hồi. Ba tôi cũng bị đốt 2 phát trên vai khiến ông phải nằm liệt giường cả tuần. Con trâu sau đó chết, thịt nó nơi ong đốt bị thối là minh chứng cho nọc độc của loài ong này. Người dân quê tôi rất sợ loài ong mặt quỷ nên khi phát hiện được tổ của chúng họ sẽ tìm cách tiêu diệt triệt để.
Bận lòng chi nắm bắt
-
17-11-2012, 11:08 PM #77
Nghe bác CKD tả về ong ghê thật .ong vò vẽ , ong mặt quỉ nguy hiểm quá .Riêng ong buớm thì lại phải hỏi ông Trungcadan và ông 6789
-
17-11-2012, 11:24 PM #78
-
18-11-2012, 12:16 AM #79
-
18-11-2012, 01:07 AM #80
Nhớ Rừng
Đánh dấu