Kết quả 1 đến 10 của 17
			
		Chủ đề: Những bài thơ về mẹ
- 
	07-05-2010, 09:09 PM #1 Những bài thơ về mẹ Những bài thơ về mẹChủ nhật 09/05 này là ngày của các bà mẹ, các ACE hãy làm điều gì có ý nghĩa với mẹ của mình nhé. Mình mở topic này, anh em nào có những bài thơ hay về mẹ thì post lên đây cho mọi người thưởng thức. 
 
 NGÀY XƯA CÓ MẸ
 
 Thơ: Thanh Nguyên
 
 Khi con biết đòi ăn
 Mẹ là người mớm con muỗng cháo
 Khi con đòi ngủ
 Mẹ là người thức hát ru con
 Bầu trời trong mắt con
 Ngày một xanh hơn
 Là khi tóc mẹ
 Ngày thêm sợi bạc
 
 Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất
 Như cuộc đời không thể thiếu trong con
 Nếu có đi vòng quanh quả đất tròn
 Người mong con mỏi mòn
 Vẫn không ai ngoài mẹ
 
 Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
 Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
 Mẹ là người đã đặt cho con cái tên riêng
 Trước cả khi con bật lên tiếng mẹ
 
 Mẹ là tiếng từ khi bập bẹ
 Đến lúc trưởng thành
 Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
 Mẹ có nghĩa là bắt đầu
 Cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc
 
 Mẹ có nghĩa là duy nhất
 Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
 Mẹ không sống đủ trăm năm
 Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát
 
 Mẹ có nghĩa là ánh sáng
 Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
 Mẹ có nghĩa là mãi mãi
 Là cho đi không đòi lại bao giờ
 
 Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khóc
 Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
 Là khi mẹ không còn
 Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng
 
 Cổ tích thường khi bắt đầu
 Xưa có một vị vua hay một nàng công chúa
 Nhưng cổ tích con
 Bắt đầu từ ngày xưa có mẹ....
 Bao giờ trời lại Thu sang
 Mượn Thu một chút nắng vàng tương tư.
 phituongcuoc.
 
- 
	07-05-2010, 09:25 PM #2  GỞI CHO MẸ 
 
 Con chào đời ở giữa mùa mưa.
 Lũ miền Trung thét gào những mang con về nước Chúa.
 Nước thét gào bởi lòng sông quê mình hẹp.
 Con hiện hữu giữa đời bởi lòng Mẹ mênh mông.
 
 Tuổi thơ con èo uột tựa ngọn đèn leo lắt giữa bão giông.
 Khi trái nắng trở trời con se mình cơn nóng lạnh.
 Cửa nhà chật, bao gian truân lại cang thêm chật.
 May... lòng Mẹ rộng vô cùng đủ chứa những lo toan.
 
 Mười mấy năm sách đèn Mẹ bao nỗi gian nan.
 Nắng sớm, mưa chiều, mồ hôi Mẹ chảy thành dòng chữ con trên trang giấy.
 Con xa Mẹ biền biệt tin từ ấy.
 Chưa một lần trở lai quê hương.
 
 Phải lọt lòng giữa mùa mưa mà đời con lắm nỗi phong sương.
 Cửa đời chật, con cô độc đành nhìn người chen lấn.
 Nửa đời lang thang trắng ngày về còn hơn bụi phấn.
 May con còn lòng Mẹ bao dung
 
 
 Đà nằng 5/1995
 Sông Hương
 
 Hưởng ứng lời gọi của Phituongcuoc mình chép lại bài thơ viết cho mẹ năm 1995 .Lần sửa cuối bởi song_huong, ngày 07-05-2010 lúc 09:29 PM. 
 
- 
	07-05-2010, 09:28 PM #3  Những ai có mẹ trên đời, đó là hạnh phúc lớn nhất. Cho dù có bận rộn đến mấy, bạn hãy dành một ít thời gian để nói với mẹ rằng "con yêu mẹ". Bạn có biết rằng mẹ mình sẽ hạnh phúc như thế nào không!? 
 
 Mồ Côi
 Năm xưa tôi còn bé
 Mẹ tôi đã qua đời
 Lần đầu tiên tôi hiểu
 Thân phận trẻ mồ côi
 
 Quanh tôi ai cũng khóc
 Yên lặng tôi sầu thôi
 Mặc dù nước mắt chảy
 Là bớt khổ đi rồi
 
 Độ nhỏ tôi không tin
 Người thân yêu sẽ mất
 Hôm ấy tôi sũng sờ
 Và nghi ngờ trời đất
 
 Từ đây tôi hết thấy
 Trên trán mẹ hôn con
 Những lúc tôi phải đòn
 Đau lòng mẹ la lại
 
 Kìa nhà ai bên cạnh
 Mẹ con vỗ về nhau
 Tim mẹ tôi không thấy
 Lúc buồn biết trốn đâu
 
 Hoàn hôn phủ trên mộ
 Chuông chùa nhẹ rơi rơi
 Tôi biết tôi mất mẹ
 là mất cả bầu trời
 
 Xuân Tâm.....
 Bao giờ trời lại Thu sang
 Mượn Thu một chút nắng vàng tương tư.
 phituongcuoc.
 
- 
	07-05-2010, 09:43 PM #4  Mẹ 
 Mẹ ơi con thấy hôm qua,
 dường như mắt mẹ nhạt nhòa lệ rơi.
 Nổi buồn sâu thẳm biển khơi,
 những lo toan của cuộc đời áo cơm.
 
 Thân gầy tần tảo sớm hôm.
 Mẹ chan nước mắt, cho con nụ cười.
 Sáu mươi năm, cả đời người.
 Trãi bao sóng gió, dập vùi, đắng cay.
 
 Mẹ giờ tóc nhuốm màu mây,
 cho con có được những ngày ấm êm.
 Mẹ buồn, con thấy thương thêm.
 Mẹ rơi nước mắt... con mênh mang sầu.
 
 Con yêu mẹ biết là bao.
 Mẹ yêu con, kể cho sao hết lời.
 Tình yêu mẹ tựa đất trời.
 Tình yêu mẹ tựa biển khơi bạt ngàn.
 
 Con mong níu được thời gian,
 đừng cho tóc mẹ ngày càng bạc thêm.
 Nỗi buồn, rồi sẽ lãng quên.
 Mẹ vui sống giữa êm đềm tháng năm.
 
 Phituongcuoc.
 TP. Hồ Chí Minh 28/04/2010....
 Bao giờ trời lại Thu sang
 Mượn Thu một chút nắng vàng tương tư.
 phituongcuoc.
 
- 
	07-05-2010, 09:53 PM #5  Mẹ 
 Thuở nhỏ tôi nào có ba đâu,
 nhà khó cho nên mẹ dãi dầu.
 Chén gạo lưng, ngày còn chưa đủ.
 Thương con khờ, tóc mẹ trắng phau.
 
 Bởi tảo tần, mẹ thân gầy guộc.
 Khuya sớm nhọc nhằn, dáng xanh xao.
 Những lúc thấy mẹ ngồi mẹ khóc,
 con chạnh lòng, thương mẹ biết là bao.
 
 phaomatot.Tôi chỉ là tôi giữa đất trời
 Là tôi nhỏ bé giữa chơi vơi
 Giữa dòng người chảy trong đời rộng
 và giữa thời gian bất tận trôi.
 
- 
	07-05-2010, 10:39 PM #6  NHỚ MẸ 
 
 Con sẽ không đợi một ngày kia
 khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
 Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
 Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
 Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
 mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
 Ai níu nổi thời gian?
 Ai níu nổỉ bao giờ.
 Con mỗi ngày một lớn lên
 Mẹ mỗi ngày thêm cằn cỗi
 Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
 
 Con không đợi một ngày kia
 có người cài lên áo cho con nụ bạch hồng
 Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
 hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
 Giọt nước mắt kia bao lâu nữa của mình
 Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
 Sống tự do như một cánh chim bằng
 Ta làm thơ cho đời và biết bao nhiêu người con gái
 Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
 Những bài thơ chất ngập cả tâm hồn
 đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
 Có những bàn chân giẫm xuống trái tim ta độc ác
 mà ta vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
 ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
 giọt nước mắt già nua không ứa nổi
 ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
 mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
 Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
 mấy kẻ đi qua
 mấy người dừng lạỉ
 Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
 trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
 ta vẫn vô tình
 ta vẫn thản nhiên?
 
 Hôm naỵ..
 anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
 ngã nón đứng chào xe tang qua phố
 ai mất mẹ?
 sao lòng anh hoảng sợ
 Giọt nước mắt kia bao lâu nữa
 của mình?
 Bài thơ này xin thắp một bình minh
 trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
 bài thơ như nụ bạch hồng
 Con cài sẵn cho tháng ngày
 sẽ tới !
 ĐỖ TRUNG QUÂN
 
- 
	07-05-2010, 11:08 PM #7
 
- 
	07-05-2010, 11:11 PM #8  Mẹ của anh 
 Phải đâu mẹ của riêng anh
 Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
 Mẹ tuy không đẻ không nuôi
 Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
 
 Ngày xưa má mẹ cũng hồng
 Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
 Bây giờ tóc mẹ trắng phau
 Để cho mái tóc trên đầu anh đen
 
 Đâu con dốc nắng đường quen
 Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
 Thương anh thương cả bước chân
 Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
 
 Lời ru mẹ hát thuở nào
 Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh
 Nào là hoa bưởi hoa chanh
 Nào câu quan họ mái đình cây đa
 
 Xin đừng bắt chước câu ca
 Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
 Mẹ không ghét bỏ em đâu
 Yêu anh em đã là dâu trong nhà
 
 Em xin hát tiếp lời ca
 Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
 Hát tình yêu của chúng mình
 Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng
 
 Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
 Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
 Chắc chiu từ những ngày xưa
 Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.
 
 (Xuân Quỳnh)Cà phê màu nâu, màu môi em đo đỏ
 Nỗi thất vọng màu gì anh có biết không
 
- 
	07-05-2010, 11:18 PM #9  Những bài thơ về Mẹ luôn hay và cảm động, cảm ơn các bác! "Không có phụ nữ xấu, chỉ có người không biết rằng mình rất xấu mà thôi!"
 
- 
	08-05-2010, 12:57 AM #10  Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười 
 Tác giả: Trần Trung Đạo
 
 Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
 Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
 Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
 Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
 
 Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
 Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
 Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
 Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
 
 Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
 Bên đời gió tạt với mưa tuôn
 Con đi góp lá nghìn phương lại
 Ðốt lửa cho đời tan khói sương
 
 Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
 Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
 Mẹ xa xôi quá làm sao với
 Biết đến bao giờ trông thấy nhau
 
 Ðừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
 Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
 Ðau thương con viết vào trong lá
 Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
 
 Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
 Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
 Ví mà tôi đổi thời gian được
 Ðổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.-•- dark_blue -•-
 
Những bài thơ về mẹ
 
 

 
					
					
 
				
				
				
					 Trả lời kèm Trích dẫn
  Trả lời kèm Trích dẫn 
						
					 Gửi bởi cuoiconbo
 Gửi bởi cuoiconbo
					
 
			
		
 

Đánh dấu