Kết quả 1 đến 10 của 15
Chủ đề: Thợ săn
Threaded View
-
21-11-2012, 02:44 AM #13
Săn ốc ma
Sau nhà nội tôi có một cái chùa, đất chùa khá rộng và có nhiều cây ăn trái. Là con nít, không gì sướng bằng được ăn trái cây tươi. Trái trong chùa tuy không to ngọt bằng trái ngoài chợ nhưng vì ăn lén lút nên nó có tính mạo hiểm, thú vị, làm tăng thêm phần ngon của trái cây.
Cái cớ để tôi đến gần các gốc cây là đi săn ốc ma. Con ốc ma to lắm, nhiều vô số kể, loại ốc này không ai dám ăn. Bọn tôi hay bắt chúng có khi cho 2 con chạy đua hoặc cho nó ăn muối hột! Đứng dưới gốc mận, nhìn qua nhìn lại thấy không có ai thì mình lập tức bắt mận cho vào mồm
Đến cái chuyện hái trộm cũng là cái duyên khiến tôi được gần gủi Phật hơn. Đang săn ốc gần gốc mận thì gần đó, ngay phòng học của các thầy cửa sổ tung mở. Thầy Minh Huệ có lớp dạy các Phật tử hôm đó. Thế là tôi cứ phải lân la vòng vòng săn ốc, vừa săn vừa nghe giảng. Câu này tôi nghe có một lần mà tôi nhớ mải cho đến hôm nay: Rượu còn nguy hiểm hơn cả thuốc độc, nếu chúng ta uống thuốc độc vào thì chúng ta chết ngay, còn rượu vào thì chúng ta chết đi sống lại, vô số kiếp.
Được một câu nghe triết quá nên tôi khoái cứ vừa đi săn vừa lập đi lập câu này. Lúc đi ngang phòng của Sư ông thì bị Sư Ông bắt lại dẫn vào phòng và hỏi: Câu hồi nãy con đọc, con học được ở đâu vậy? mà con có hiểu nó không? Tôi sợ là mình vừa làm một cái gì đó sai, nên ấp úng "Con nghe từ thầy Minh Huệ" và chờ phản ứng của Sư Ông. Tôi rất sợ Sư Ông vì ông này nổi tiếng là rất dữ! Tôi thở phào nhẹ nhõm khi Sư Ông vuốt đầu tôi rồi cho tôi một trái xoài, sau đó khoác tay kêu tôi đi!
Là con nít nhưng lúc đó tôi đã biết thế nào là thời cơ. Tôi hay canh vào khoảng giờ đó đi ngang phòng Sư Ông ngân nga câu triết rượu kia, hy vọng là được ăn xoài nữa
Đúng như tôi dự định, Sư Ông hay cho tôi có khi thì chuối, khi thì nhãn hoặc chôm chôm. Từ từ tôi rất mến Sư Ông, tất cả tiếng tăm dữ dằn của ông đều biến hết, chỉ để lại hình ảnh một nhà sư thương trẻ em, hiền từ và rất đáng quý. Ông không bao giờ giảng kinh cho tôi nghe, nhưng qua ông tôi học được rất nhiều về Phật. Phật đến với tôi qua những cử chỉ và hành động của ông, qua những trái chuối, những cục kẹo và những nụ cười.
Ông mến tôi đến mức ông cố tình làm ngơ để tôi hái trộm khi vô tình ông ra sân khi tôi đang săn ốc. Lần sau gặp tôi, ông chỉ nói "Cây mận đó có trái không ngon đâu, trái này ngon hơn". Chỉ có thế thôi mà tôi đã bỏ được nghề trộm, mà phải công nhận trái của ông cho ngon thật!
Ông mất sau khi bị nấc cụt suốt gần 3-4 ngày. Không biết ông bị bệnh gì nhưng ông cứ nấc cụt đến cạn hơi thì đi. Trước khi mất ông có nói với tôi "con lo học, đừng phá nữa nghe"
Thợ săn



Trả lời kèm Trích dẫn


Đánh dấu