Kết quả 1,221 đến 1,230 của 1510
Chủ đề: Cà phê Đen
-
08-01-2014, 02:14 AM #1221
Tôi chắc là bác Lâm biết rằng ở Mỹ là thiên đàng của niềm đam mê sưu tầm đồ cổ. Không nơi nào trên thế giới có nhiều đồ như ở Mỹ. Người Mỹ bị nhồi sọ từ mới lọt lòng, mua mua và mua thêm nữa. Mua nhiều quá? không sao có dịch vụ cho mướn kho, có tiệm chuyên bán thùng để cất đồ cho gọn, và cuối cùng có biết bao nhiêu loại tiệm bán đồ cũ sẽ vui lòng nhận quà của bạn nếu nhà bạn không còn chỗ chứa.
Đồ nhiều đến mức có hàng loạt các cơ sở từ thiện loại khủng ra đời. UNICFE, American Red Cross, Salvation Army, Goodwill.... ôi thôi nhiều quá. Các cơ sở này tuy có mục đích là làm viêc từ thiện nhưng hầu hết hoạt động như một tâp đoàn. Có CEO, CFO, managers...lý do là muốn giúp người cũng phải giúp cho nó nhanh nó gọn. Phải có người quản lý nếu không sẽ bị thất thoát... vì thế các chớp bu của những cơ sở này phải có kinh nghiệm kinh doanh, phải giỏi nên họ đòi lương khá cao, rất ít người lãnh lương dưới 500 ngàn USD một năm!
ê mày làm việc gì?
tao làm cho hội từ thiện
tiền đâu mà sống?
tao lãnh lương chứ
bao nhiêu?
725 ngàn đô một năm
!!!
hehe
Tôi hy vọng anh bà con xa họ Trần (Steve Trần) đọc được những cái này mà xin đừng vội cho tiền vào các hội từ thiện này. Có tiền nhiều muốn giúp người thì tự mình thẳng tay mà giúp. Giúp bà con nghèo ở quê hương, dùng tiền xây trường và đào tạo giáo viên là cách tốt nhất.
Nói thật nếu tôi thất nghiệp, mà muốn kiếm tiền, tôi có thể lên Craigslist tìm đồ free, đem về bán chợ trời cũng đủ sống. Các bác không tin? thử tìm Craigslist xem, đồ free và đồ bán rẻ như rác đầy nhóc. Nhưng nếu chỉ mua cho đỡ nghiện cơn nghiện được dạy dỗ từ nhỏ, thì trước sao gì cũng đầy kho mà thôi, ôi một vòng luẫn quẫn. Nhưng mà tìm ra chiếc 67 khá mới giá có mấy trăm đô, chắc cũng phải có nội công săn hàng đến mức thượng thừa chứ phải chơi!
À năm nay cá thu bên Nhật bị mất giá, đấu giá con cá 400+ lbs được có 70 ngàn USD thôi, mất đến 96%. Trời! 70 ngàn mà chỉ là 4% của giá lần trước thì lần trước con cá này được đấu giá đến 1 triệu 800 ngàn USD! tức khoảng 8 ngàn USD một Kg! Có dịp đi Nhật nên thử món này, chắc phải bán hết kho trước khi đi
-
Post Thanks / Like - 10 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, toan2324, thai_bienhoa, Thien_HungCVA, ChienKhuD, Tontu, Aty, PhiHuong, roamingwind, Thợ Điện đã thích bài viết này
-
08-01-2014, 05:27 AM #1222
Tôi thì nghĩ khác bác K ,ở tới gần mãn kiếp mà tôi vẫn thương yêu quê hương thứ hai này vô cùng .Nếu chót dại trúng số chắc 99% là tiền sẽ donate vào đây còn 1% thì giúp cho gái giang hồ khắp mọi nơi ,suy cho cùng nếu sinh ra với thân nữ cộng với bản tính sớm hư hỏng có phần chắc là tôi sẽ gia nhập vào đạo quân đó từ khi còn rất trẻ hehe
Thời xưa ở Trung Quốc chỉ có rượu chứ chưa có bia. Khái niệm bia .Bia là do người phương Tây tạo ra, nhằm chỉ một loại rượu nhẹ có gas nấu từ lúa mạch ướp hoa houblon để uống giải khát. Người Trung Quốc căn cứ vào tính chất này, gọi bia là khí tửu - rượu có gas. Vậy bia cũng là rượu, một thứ rượu nhẹ.
Đất Trung Quốc rộng lớn, đa sắc tộc, nhiều vùng giá rét từ mùa đông cho tới giữa mùa xuân. Để chống giá rét nhanh nhất, người ta uống rượu. Do vậy, rượu ở Trung Quốc phong phú về chủng loại, tên gọi, cách chưng cất, cách uống. Rượu góp phần làm nên ngũ châu (năm châu) của Trung Quốc. Người Trung Quốc thường nói: “Ăn ở Quảng Châu, chơi ở Hàng Châu, gái ở Tô Châu, rượu ở Quý Châu và chết ở Liễu Châu”.
Bởi có nhiều chủng loại rượu nên có nhiều khu ăn chơi ra đời. Tất cả đều được gọi chung là viện. Phần lớn người uống rượu lại là đàn ông cho nên nơi nào đưa đàn ông ra phục vụ rượu cho khách là thất bại. Phải là phụ nữ, mà là phụ nữ trẻ đẹp, có ngoại hình, có tài năng đàn ca thi phú mới hấp dẫn đàn ông. Ngôn ngữ Trung Quốc gọi những cô gái trẻ ấy là kỹ nữ (hay thương nữ).
Kỹ nữ được xem là một nghề trong xã hội phong kiến Trung Quốc. Nghề ấy gồm ba hoạt động: ca hát hoặc kể chuyện cho khách nghe, phục vụ rượu cho khách uống, ôm ấp khách và bán dâm cho khách nếu hai bên cùng muốn. Sử ký Tư Mã Thiên cho biết thời Xuân Thu, Tề Hoàn Công muốn binh lực nước Tề hùng mạnh để xưng bá. Quản Trọng (Quản Di Ngô) bèn tổ chức trên 700 nhà chứa cho gái bán rượu và bán dâm, lấy nguồn lợi nhuận đó tân trang binh lực. Cho hay, một đế chế hùng mạnh đã từng được xây dựng bằng khu vực A zone dưới huyệt Đan điền của phụ nữ! Ta có thể kết luận nghề kỹ nữ có từ thời Tề Hoàn Công.
Ở thế kỷ thứ 7, nhà thơ Lý Bạch viết:
Phong xuy mãn điếm liễu hoa hương.
Ngô cơ áp tửu khuyến khách thường.
(Gió đưa hương liễu đầy nhà,
Gái Ngô rót rượu thiết tha chào mời).
Gái Ngô là phụ nữ vùng Giang Nam, nổi tiếng xinh đẹp. Họ đang bán… bia ôm đấy.
Chớ coi thường kỹ nữ bia ôm rượu ôm ngày xưa! Họ có thể là con nhà giàu, nhà sang, nhà nghèo có phẩm hạnh nhưng sa cơ lỡ vận bị bán vào kỹ viện. Phần lớn họ là những người phụ nữ thật sự xinh đẹp và tài hoa. Cá biệt, có những người chỉ đàn ca, chỉ cho khách ôm chứ không bán thân ngủ với khách.
Kim Dung cho biết cách tổ chức các kỹ viện rất chặt chẽ. Trong một viện - cỡ như Lệ Xuân viện thành Dương Châu của Lộc Đỉnh ký, người đứng đầu được gọi là má má (viện trưởng). Dưới tay má má có quy nô - những tay đàn ông chuyên dụ dỗ tìm kiếm gái về và sẵn sàng đánh đập nếu gái không chịu tiếp khách. Trong viện, còn có các mụ dầu - chuyên môi giới mại dâm.
Lộc Đỉnh ký mô tả thành Dương Châu (tỉnh Triết Giang) là chốn có nhiều kỹ viện nhất thời Khang Hy. Vi Tiểu Bảo xuất thân từ Lệ Xuân viện bởi mẹ y - bà Vi Xuân Phương là kỹ nữ già, ít khách nhất trong viện này. Mới 13 tuổi, y đã có tham vọng trở thành người giàu sang, mở thêm Lệ Hạ viện, Lệ Thu viện và Lệ Đông viện để cạnh tranh cho Lệ Xuân viện sập tiệm rồi đời. Mười tám tuổi, y trở về Dương Châu thăm mẹ, dẫn theo bảy cô vợ sắc nước hương trời. Bà mẹ ấm ớ nghĩ với cái dàn gái này mà con trai bà lập nên một kỹ viện thì tất cả kỹ viện khác ở Dương Châu sẽ trở thành… chùa bà đanh!
Thành thị phồn hoa có nhiều kỹ viện không nói làm gì. Lạ nhất là trong vùng núi non, trong hóc bà tó cũng có kỹ viện. Tiếu ngạo giang hồ nói dưới chân núi Hành Sơn có Quần Ngọc viện rất lộng lẫy. “Playboy” Điền Bá Quang đã vào ngủ với gái trong viện này và đánh nhau với Dư Thương Hải - đạo gia chưởng môn phái Thanh Thành. Hắn khen: “Viện Quần Ngọc dưới núi Hành Sơn còn lắm vẻ phong lưu”.
Núi Thiếu Thất (Hồ Nam) có chùa Thiếu Lâm - nơi thanh tu rực rỡ nhất của các nhà võ học Trung Quốc. Thế nhưng, dưới chân núi này cũng có kỹ viện! Vi Tiểu Bảo trong vai Hối Minh thiền sư, đang làm phó trụ trì chùa Thiếu Lâm nhưng chịu không nổi, phải hóa trang xuống đây ôm một tí. Đang lúc hắn cao hứng sờ tí ngực, véo tí đùi thì lại bị hai cô gái cầm đơn đao vây hai cổng trước sau, đòi chém. Hắn sợ chết, bèn tung tiền nhờ các kỹ nữ chửi rủa hai cô, lại lấy quần áo và tóc giả của kỹ nữ đội vào. Rồi hắn hô lên một tiếng cho các kỹ nữ chạy ra hai cổng. Hắn diễn màn Ô quy thoát xác (Rùa đen cởi lốt), trà trộn chạy về được tới chùa Thiếu Lâm mà vẫn tim đập chân run.
Những người đàn ông có văn bằng cử nhân đạo đức học trở lên và các cô gái nhà lành đều coi kỹ viện là nơi nhơ nhớp. Họ gọi những kỹ nữ là con người “xuất thân từ chốn phong trần”. Thế nhưng nói thì nói vậy mà lắm khi, người ta phải… vào kỹ viện. Tiếu ngạo giang hồ xây dựng một tình huống ngộ nghĩnh: tiểu ni cô Nghi Lâm trong trắng như ngọc phải vào Quần Ngọc viện để cứu mạng ân nhân của mình là Lệnh Hồ Xung.
Dư Thương Hải quyết bắt Nghi Lâm để hạ nhục phái Hằng Sơn. Lệnh Hồ Xung phải đánh một nước cờ nguy hiểm, bảo cô nằm trên giường đắp chăn lại. Rồi hắn lấy tóc cô gái nằm bên cạnh phủ qua cái đầu trọc lóc của Nghi Lâm. Dư Thương Hải vào phòng, giở chăn ra coi, thấy hai cô gái có tóc thì thất vọng muôn phần. Lệnh Hồ Xung còn đánh một nước cờ cân não: “Ngươi muốn nhìn thấy gái khỏa thân không?”. Dư Thương Hải bèn phải đắp chăn lại.
Kỹ viện đôi khi trở thành nơi cứu được người anh hùng. Mao Thập Bát bị quan binh nhà Thanh truy nã, phải trốn vào Lệ Xuân viện thành Dương Châu. Lệnh Hồ Xung bị đệ tử Thanh Thành gây trọng thương, phải trốn vào Quần Ngọc viện dưới núi Hành Sơn.
Kỹ nữ làm nên nguồn cảm hứng trong thi ca. Đỗ Mục bị đày xuống Dương Châu. Nhà thơ tài hoa phải sống với một kỹ nữ. Ông ôm lấy cái lưng thon nhỏ của người đẹp mà làm bài Khiển hoài danh tiếng:
Lạc phách giang hồ tái tửu hành,
Tiểu yêu tương tế chưởng trung khinh.
Thập niên nhất giác Dương Châu mộng,
An đắc thanh lâu bạc hạnh danh.
(Lưu lạc giang hồ đã bấy lâu,
Ôm lưng thon nhỏ sống bên nhau.
Mười năm, một giấc Dương Châu mộng,
Mang tiếng trăng hoa nghĩ lại sầu).
Bạch Cư Dị bị đày đi làm tư mã Cẩm Giang, gặp cô kỹ nữ tài hoa chơi đàn tỳ bà mà cảm hứng viết ra bài Tỳ bà hành danh tiếng. Nhà thơ phải mời ngàn lần, vạn lần cô mới xuất hiện.
Thiên hô, vạn hoán thỉ xuất lai.
Do bão tỳ bà bán già diện.
(Muôn lần mời mọc mới ra,
Ôm đàn che nửa mặt hoa thẹn thùng).
Nhà thơ Ngô Mai Thôn gặp kỹ nữ Trần Viên Viên, say đắm mà viết thành Viên Viên khúc - bài trường ca danh tiếng cuối Minh đầu Thanh. Danh sĩ thì yêu giai nhân, đàn ông thì phải yêu phụ nữ, anh thì phải yêu em; đạo lý trên đời là vậy.
Ai cũng có quyền sống, có quyền mưu cầu cơm áo cho mình, cho gia đình. Những em gái nghèo, những em gái sa chân lỡ bước sẽ sống ra sao nếu họ không tìm một phương để kiếm sống. Nếu họ có bán thì họ chỉ bán cái mà họ có.Thế gọi là thấu triệt tinh thần Bản lai vô nhất vật ,bán đấy mà lại không bán bởi chẳng có gì để bán .Hốt nhiên đắc được tính Không trong Thiền
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, toan2324, huyenmapu, kt22027, thai_bienhoa, Thien_HungCVA, PhiHuong, ChienKhuD, Tontu, Aty, roamingwind đã thích bài viết này
-
08-01-2014, 06:28 AM #1223
Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 08-01-2014 lúc 06:42 AM.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, toan2324, huyenmapu, kt22027, thai_bienhoa, Thien_HungCVA, PhiHuong, ChienKhuD, Tontu, Aty, Thợ Điện đã thích bài viết này
-
08-01-2014, 06:35 AM #1224
hình trên là lúc tôi ăn sushi trong chợ cá nổi tiếng Tsukiji tại Tokyo, nơi họ đấu giá cá thu. Miếng cá đỏ hồng trong hình là cá thu (phần bụng, rất béo), 8 đô la một lát. Giá này rẽ hơn khi vào trung tâm Tokyo. Không cần phải bán hết kho hàng của ông đâu, ăn chừng bốn lát là nó béo tới cần cổ rồi.Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 9 Thích, 0 Không thích
toan2324, kt22027, thai_bienhoa, Thien_HungCVA, PhiHuong, ChienKhuD, Tontu, Aty, Thợ Điện đã thích bài viết này
-
08-01-2014, 06:45 PM #1225
Hình ảnh quý hiếm về Hà Nội của thế giới
Những bức ảnh màu đầu tiên về Hà Nội
Nhiếp ảnh gia Leon Busy được Viện Bảo tàng Albert Kahn (Pháp) cử sang Việt Nam chụp lại cuộc sống của người dân Bắc Kỳ từ năm 1914 tới năm 1917.
60 ảnh trong triển lãm này chọn lọc từ 1.500 bức do Leon Busy thực hiện.
Hồ Gươm, Văn Miếu thuở còn nguyên sơ với những con đường đất hay các cô gái trong chiếc áo yếm hiện lên sống động qua tác phẩm của nhiếp ảnh gia người Pháp Leon Busy.
Đây là một bức ảnh về hồ Gươm.
Qua các bức ảnh, người xem có thể thấy được cảnh sinh hoạt, lao động đời thường hay như cách phân tầng xã hội thời bấy giờ. Ảnh cũng thể hiện đời sống tín ngưỡng, tôn giáo của người Hà Nội xưa thấm nhuần Lão giáo, như quan niệm về Đạo Tam phủ hay thờ cúng các linh vật hoặc tư tưởng cấm sát sinh của đạo Phật.
Ảnh chụp toàn cảnh Văn Miếu.
Cầu Long Biên.
Góc phố Tràng Tiền, phía trước Nhà hát lớn.
Có nhiều nhiếp ảnh gia để lại những bức ảnh giá trị về Hà Nội xưa, song những bức ảnh chưa từng công bố này mang đến một điều đặc biệt. Nó là những bức ảnh màu đầu tiên về đất Thăng Long xưa. Leon Busy được đánh giá rất "chịu chơi" vì áp dụng kỹ thuật này trong khi nó mới ra đời năm 1903.
Trong ảnh là phố Hàng Thiếc.
-
Post Thanks / Like - 12 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, Tontu, ChienKhuD, toan2324, huyenmapu, kt22027, trung_cadan, thai_bienhoa, roamingwind, Thợ Điện, Thien_HungCVA, Aty đã thích bài viết này
-
08-01-2014, 11:28 PM #1226
-
Post Thanks / Like - 12 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, Tontu, ChienKhuD, toan2324, huyenmapu, kt22027, PhiHuong, Thợ Điện, trung_cadan, thai_bienhoa, Aty, roamingwind đã thích bài viết này
-
09-01-2014, 12:10 AM #1227
Lạnh Quá !!
Cả tuần nay miền Đông nước Mỹ bị cơn lốc gió lạnh từ Bắc Cực thổi xuống (Polar Vortex) bà con bên đó lạnh ơi là lạnh. Hôm trước nghe bác Lâm nói đi chơi xa, không biết có bị khó khăn gì không. Quê nhà Chicago của bác đang lạnh lắm đấy, xuống độ âm rồi phải không?
Tuy nhiên bác cứ tà tà ở Texas thì ấm thôi, mà không chừng hảng tương ớt Huy Phong dám dọn qua đó; đọc tin hôm nay nghe nói một Nghị Viên Quốc Hội Texas, thừa lúc bộ y tế California bắt Huy Phong tạm thời ngừng săn xuất tương ớt, gởi giấy mời công ty Huy Phong dời qua Texas làm ăn. Cái này giống thời Xuân Thu, cạnh tranh cho nhân tài.Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 12 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, Tontu, ChienKhuD, toan2324, huyenmapu, Thien_HungCVA, thai_bienhoa, kt22027, PhiHuong, Aty, Thợ Điện, trung_cadan đã thích bài viết này
-
09-01-2014, 12:54 AM #1228
Tôi về rồi bác Gió ,thương cho ngôi nhà nhỏ ở ven rừng Chicago quá chắc nó ngập chìm trong tuyết rồi ,con cái cứ xúi tôi bán rồi về đây luôn .Tôi đời nào nghe chúng xúi dại .Ở đây chỉ là House được xây bằng concrete còn nơi đó là Home xây bằng thuơng nhớ và kỷ niệm .Nhớ nhà là nhớ Home gọi là homesick ,quê hương là homeland chứ ai thèm nhớ housesick hì hì
Với lại tính tôi thích sống cô độc .Những năm xa xưa tôi có ngôi nhà nhỏ bằng gỗ ở Galveston mùa Hè thức giấc với tiếng rì rào sóng khuya rất giống Nha Trang ,cuối tuần rủ bạn bè xuống nhậu nhẹt thích lắm .Galveston là thành phố nhỏ luôn giữ nếp sống cũ ,có những quán ăn sáng menu bán y hệt như những ngày trước cho dân đi tìm vàng ,chút cháo lúa mạch, vài cái trứng ,bánh ngô ,bánh táo .Nhưng tôi ngu quá vì pay off rồi không mua insurance bị cơn bão Katrina làm một phát sạch bách chỉ còn cái nền Nay chỉ còn ngâm Thăng long thành hoài cổ
Tạo hoá gây chi cuộc hý trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn cau mặt với tang thương.
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, Tontu, ChienKhuD, toan2324, huyenmapu, Thien_HungCVA, thai_bienhoa, kt22027, PhiHuong, roamingwind, Aty đã thích bài viết này
-
09-01-2014, 01:16 AM #1229
Bác Lâm làm cho em nhớ ngày xưa học lớp 7 trường Hàm Nghi, với mấy câu : ... Lom khom dưới núi tiều vài chú, Lác đác bên sông rợ mái nhà. . Hồi xưa làm mấy bài nầy phải lọ mọ tìm hiểu rồi lên bục thuyết trình cũng vui lắm. Thoáng 1 cái coi cũng đã 40 năm trôi qua.
Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, Tontu, ChienKhuD, Thien_HungCVA, toan2324, huyenmapu, thai_bienhoa, Thợ Điện, kt22027, PhiHuong, roamingwind đã thích bài viết này
-
09-01-2014, 02:00 AM #1230
Bác Lâm nhắc Galveston làm tôi nhớ Texas quá. Tôi cũng có đến đây khá nhiều lần. Nhắc đến nơi này tôi nhớ đến một cô bạn xấu số (chắc bác Lâm cũng nghe qua tin này) cô này là nạn nhân của một vụ giết người, serial killer (bathtub killer đã bị bắt và đã bị tử hình vài năm trước) hình chúng tôi chụp chung ở Galveston tôi đốt hết rồi để khỏi phải nghĩ đến chuyện buồn này nữa.
Tôi và thằng bạn có đi xem nhà nơi này và định đầu tư trước vụ Katrina, cũng may không mua hehe. Nhưng sau vụ Katrina tôi lại dính một cơn bão khác ở Florida (bão kinh tế, bão housing bubble). Cũng như bác tôi thích nhà gần nước lắm, tiếc là xây xong chưa có cơ hội ở đã...
Nhà chỉ còn có nền không còn tệ hơn là đất trống đó bác, cũng ở Florida tôi cũng có một cái nền trên đất nên bán đất không được vì phải tốn thêm tiền để phá nền. Còn bán nền chung với hoạ đồ thì người ta không chịu cái design. Man nhức đầu bỏ mẹ hehehe
Bên sông lấp ló nền còn mới
Cạnh hồ thắp thoáng ánh trăng rơi
...
Nhà đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn kia bỗng cạn tiềnLần sửa cuối bởi kt22027, ngày 09-01-2014 lúc 02:22 AM.
-
Post Thanks / Like - 9 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, Tontu, ChienKhuD, toan2324, Thien_HungCVA, thai_bienhoa, Aty, roamingwind, PhiHuong đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Đánh dấu