Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà phê Đen - Trang 127
Close
Login to Your Account
Trang 127 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 2777117125126127128129137 ... CuốiCuối
Kết quả 1,261 đến 1,270 của 1510

Chủ đề: Cà phê Đen

  1. #1261
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Thầy không ra thầy, thợ không ra thợ

    Tôi biết ngay mà ông D hay ông Tý ông K ông Gió còn nể vợ chứ ông Tôn là còn lâu lôi thôi ông ấy quai cho nổ đom đóm mắt chứ chơi đâu .ông Tôn quen nghiêm khắc với chính ông ấy rồi vợ con tơ lơ mơ làm sao dám giỡn

    Nhìn vào các nghề thủ công, nhiều người có tuổi và kỹ tính một chút thường nhận ngay ra rằng nếu so với một người thợ ngày xưa thì thợ bây giờ non tay hơn nhiều. Những ngôi đình ngôi chùa nổi tiếng, giá bảo bây giờ dựng lại không sao dựng nổi. Thử đặt những cái chuông cũ trước cánh thợ đúc, những pho tượng trước cánh thợ mộc… Có cho tiền tỉ các vị cũng lắc đầu không dám nhận làm.


    Nói tới thợ thủ công là phải nói sự tinh tế, cái hoa tay. Thợ bây giờ hơn hẳn người xưa ở các phương tiện hiện đại trợ giúp. Nhưng máy móc, trong khi giúp con người đỡ vất vả, lại làm thui chột đi năng khiếu và sự nhạy cảm mà chỉ con người mới có.
    Nhân nhà có việc cần, tôi lên chợ Gia Lâm mua một cái cuốc. Lưỡi cuốc nhập từ Trung Quốc, không nói làm gì. Nhìn vào cái cán. Xưa chỉ cán tre, nay có cán gỗ. Chết nỗi, gỗ chỉ được đẽo gọt qua loa. Chưa bao giờ tôi thấy có một cái cán cuốc nham nhở như vậy.
    Đã nhiều ý kiến ghi nhận con người thời nay suy thoái so với ngày xưa. Dối trá lừa lọc làm bậy bất chấp luật pháp… Còn một khía cạnh khác đáng ghi nhận hơn: Sự lỏng lẻo trong mối quan hệ con người với công việc. Sự kém cỏi trong chất lượng sản phẩm mà họ hoàn thành.
    Có lẽ không nước nào như ở nhiều cơ sở sản xuất nước ta, hàng hóa chỉ được những mẻ đầu, càng về sau càng hỏng.
    Nhiều con đường mới làm đã nứt vỡ toe toét.
    Đình chùa được tu bổ ngày một lai căng xa lạ.
    Trong nghề viết văn viết báo, văn chương chữ nghĩa chưa bao giờ bị rẻ rúng như bây giờ. Người viết viết bừa viết ẩu, người duyệt bài cứ ký đại đi cho in – chỉ cốt không sai chính trị, còn tội lỗi gì cũng tha bổng hết.

    Xảy ra tình trạng lộn xộn không chỉ do sự dễ dãi thiếu chuẩn mực cùng sự kém cỏi của những người cầm trịch mà còn do sự tha hóa của bản thân người lao động. Nhiều người thiếu hẳn sự tha thiết với công việc hàng ngày vốn là lẽ sống của mình. Cứ ngong ngóng những chuyện đâu đâu trong khi chính nghề nghiệp bị thả nổi.
    Ở Hà Nội những năm sau 1954 có một tình trạng khá kỳ quặc. Chủ nghĩa bình quân bộc lộ ra thành những biến tướng kỳ lạ. Những người lao động đơn giản được tôn lên vị trí rất cao trong khi người trí thức thì lại luôn luôn bị đặt thành vấn đề. Trước mắt là phải cải tạo họ bằng những thứ lao động đơn giản, người ta bảo vậy!
    Ở nhiều cơ quan, người dọn dẹp vệ sinh (lúc ấy gọi là lao công) được bố trí đi học văn hóa ngay trong giờ làm việc, còn các nhân viên "bàn giấy" thì phải bỏ việc của mình đi làm những việc như lau nhà lau cửa, dọn dẹp vệ sinh. Công thức tóm lại là “Người quét rác đi học văn hóa, các nhà khoa học lo đi quét rác”. Từ đây đẻ ra cái tình trạng nhấp nhổm, chả ai yên tâm làm việc gì.

    Trong các cuốn lịch sử nghệ thuật Nhật Bản, tôi đọc thấy họ hay nói là có những người theo nghề một cách hết lòng tới mức có những cô gái tự nguyện không lấy chồng để yên tâm cống hiến cả đời cho nghề.
    Ở ta thì lâu lắm tôi không nghe thấy nói có ai “điên” kiểu ấy. Kiểu sống hết mình với một niềm tin nào đó được coi là lập dị và không chấp nhận được. Khi chuyển hóa vào trong cách ứng xử người lao động, nó hiện ra thành sự coi thường những việc nhỏ mọn.
    Trong điều kiện một nước mới chuyển từ nông nghiệp lên hiện đại, xưa phố xá đi đâu cũng gặp những người thợ chữa những thứ lặt vặt như chữa khóa chữa giày. Nay thì nghề này ngày càng ít người làm.
    Thằng cháu con đứa em tôi đang ở bên Đức thỉnh thoảng về chơi. Nó kể thời học đại học, mùa hè nó đi vác lợn trong lò sát sinh rồi lái xe chở lợn đến các cửa hàng. Nghe chuyện, hàng xóm bảo nhau: Ở Việt Nam không ai làm thế. Thanh thiếu niên có nghèo mấy nhưng bảo đi làm những việc phải đổ mồ hôi là lảng xa. Nhiều gia đình ngấm ngầm khuyến khích con cái khôn ranh lừa lọc hơn là lặng lẽ trau dồi nghề nghiệp.

    Sự hư hỏng công nhiên phô phang ra và biến thành sự trơ tráo không biết từ lúc nào. Những tiền đề tạo nên sự vô cảm, bạo lực ngày một tích tụ. Những nghề phục vụ ăn chơi đàng điếm chưa bao giờ phát triển nhiều như bây giờ, tuy ngó vào thì thấy cả ở đây nữa, người ta chỉ có một trình độ nghề nghiệp loàng xoàng

  2. #1262
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Than oán cái chi vậy bác Tôn. Phụ Nữ là một phần không thể thiếu của phụ Nam mà. Hay không bằng hên. Cái của Trời cho này đương nhiên là oan gia ngỏ hẹp rồi. Chạy đâu cho khỏi. Thôi thì cứ bỏ chín làm mười . Hòa khí sanh tài mà. Hay hòa thuận muôn sự lành. Coi phim Hồng Kông nhiều nên nhớ.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  3. #1263
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cuối tuần rồi, các bác Lâm, bác Tôn, bác KT, bác Wind có đi phố chưa?. Nghe nói 50 tiểu bang bây giờ lạnh lắm. Các bác đổ đầy xăng đừng có quên nhé.
    Mang vào quán bài nhạc này hy vọng em trong bài không CHẢNH.

    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  4. Thích trung_cadan, ChienKhuD, Thien_HungCVA, Thợ Điện, PhiHuong, Tontu đã thích bài viết này
  5. #1264
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cứ thế này bác nào có nhớ đến người xưa thì cứ tự nhiên. Dầu sao thì Nàng cũng đã xa ta rồi.

    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  6. Thích ChienKhuD, Thien_HungCVA, Thợ Điện, Tontu đã thích bài viết này
  7. #1265
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nữ danh ca Hà Thanh sau một thời gian bị ung thư máu, cô đã vĩnh viễn từ biệt chúng ta trong sự thương mến.

    Mình rất thích tiếng hát của nữ danh ca Hà Thanh. Giọng hát trong trẻo, truyền cảm, và thật dễ mến.

    Gửi quý bác và anh em cùng thưởng thức 3 nhạc phẩm qua chất giọng của nữ danh ca Hà Thanh.







  8. #1266
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Tontu Xem bài viết
    Nữ danh ca Hà Thanh sau một thời gian bị ung thư máu, cô đã vĩnh viễn từ biệt chúng ta trong sự thương mến.

    Mình rất thích tiếng hát của nữ danh ca Hà Thanh. Giọng hát trong trẻo, truyền cảm, và thật dễ mến.

    Gửi quý bác và anh em cùng thưởng thức 3 nhạc phẩm qua chất giọng của nữ danh ca Hà Thanh.
    Cuộc đời thật ngắn ngủi ha bác Tôn. Mới hôm qua hôm nay đã khác rồi.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  9. Thích PhiHuong, ChienKhuD, Thien_HungCVA, Thợ Điện, cuonghanh, Tontu đã thích bài viết này
  10. #1267
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi xưa khi đi học mình cũng nghịch dại vài lần. Nếu không cao số thì chắc cũng đã đi chầu viêm vương lâu rồi. Hôm nay các cậu ấy lại mua hóa chất về chế tạo thuốc nổ làm pháo. Một người pha chế 4 người xem, ùynh 1 phát chết 4 bị thương 1. Cộng nghiệp quá lớn không thể tránh khỏi. Còn vài hôm nữa là tết rồi...
    Bận lòng chi nắm bắt

  11. Thích PhiHuong, Tontu, trung_cadan, roamingwind, Thợ Điện, Aty đã thích bài viết này
  12. #1268
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi tìm mãi mới thấy trọn bộ đĩa này .Tặng ông Gió bạn ta cùng phu nhân .Nghe hay quá .
    Thật là Lạc phách giang hồ


  13. Thích Thien_HungCVA, PhiHuong, tamthaplucke, Aty, Tontu, ChienKhuD, roamingwind đã thích bài viết này
  14. #1269
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    thanks bác Lâm.

    Vợ hiền đang nghe bản này



    bả nghe nhạc buồn cười lắm. Chử nghĩa còn yếu hơn tui mấy cấp mà ... tôi phải giải nghĩa hoài. Bả nghe chuyên về âm nhạc và giọng hát thôi; phần này thì bả có thiên khiếu thưởng thức cái hay của âm nhạc.

    Có lần bả nghe bản Thư cho vợ hiền có câu

    Còn nhớ con mình ngày đó
    Tháng chưa tròn em đặt tên chúng mình


    bả chau mặt phàn nàn đặt tên gì kỳ cục, Chúng Mình, tên gì lạ vậy?
    Tôi cười lăng lộn muốn rớt cái quay hàm -- tên chúng-mình là tên em đó. Tên em đâu phải là Chúng Mình (quạo cái mặt). Tên cha tên mẹ ghép lại nhau đó bà nội !!

    Bả quê quá im luôn.

    Bả nghe Lara Fabian hát tiếng Pháp như vịt nghe sấm (thật ra tôi cũng không hơn bao nhiêu vốn luyến tiếng Pháp quên hết rồi), nhưng khoái lắm vì giọng cô đó hát hay.

    Nhà tôi vui lắm, cười hoài à. Vợ chồng không cười với nhau lâu dài có vấn đề, tôi luôn nghĩ vậy.
    Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 13-01-2014 lúc 05:17 AM.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  15. Thích Thien_HungCVA, PhiHuong, tamthaplucke, Aty, Tontu, ChienKhuD, Thợ Điện đã thích bài viết này
  16. #1270
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hehe Nhà bác Gió vui thật .Nhắc tới ông Phạm thiên Thư làm tôi nhớ hồi mới lên Đại học những năm đầu 70 .Tụi tôi hay tới chùa Xá Lợi bên hông trường Gia Long để học bài ,học thì ít chọc gái thì nhiều .Ông Phạm tu ở đó thấy tụi tôi ồn ào náo nhiệt suốt ngày bàn chuyện gái nên hay ra rầy la -Các em phải cố học ,rớt đi lính khổ mẹ cha ,mê gái không có lợi
    Tôi cười hô hố nói -Thì thầy cũng mê vậy tụi mình cùng pháp môn có gì sai đâu
    Xong rồi đọc tích thiền -Có kẻ kia tâm động lại đổ thừa cho gió động ,ông biết ngay là mình nói xéo ông ấy nên trừng mắt mắng
    -Hồ đồ dám đem lời Tổ ra diễu cợt hả ,sau này đoạ địa ngục là đáng kiếp mi
    Tôi càng chọc dữ ông giận bỏ lên gác chuông .....Sau này về Sài Gòn tôi hay ghé quán cà phê của ông chơi ngồi nói chuyện đời ,có lần tôi nói -Ông Quốc chê thơ ông nói thơ ông không hay
    Ông cười rất thiền,răng rụng gần hết nói
    -Dạo ấy tao làm thơ vì sướng chứ có phải vì hay đâu

  17. Thích Thien_HungCVA, PhiHuong, tamthaplucke, Aty, Tontu, roamingwind, ChienKhuD, 123456 đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Trang 127 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 2777117125126127128129137 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68