Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà phê Đen - Trang 140
Close
Login to Your Account
Trang 140 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 4090130138139140141142150 ... CuốiCuối
Kết quả 1,391 đến 1,400 của 1510

Chủ đề: Cà phê Đen

  1. #1391
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Chắc đây là 2 vợ chồng đến rủ bác Lâm đi Ấn Độ năm ngoái? Mong bác đi đường cẩn thận. Thỉnh thoảng bác lên cồm men vài câu cho mọi người biết nhá.
    Bận lòng chi nắm bắt

  2. #1392
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Chúc ông Thợ thượng lộ bình an ! đi đường cứ lấy sự cẩn thận làm đầu nhé.
    Lệ Thu hát bài 'cho người tình lỡ' hay quá !.

  3. #1393
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đường trơn sợ có đá bị trượt tay lái nên không dám chạy nhanh giờ này mà mới tới Columbia S Carolina , ăn sáng xong đua tiếp còn cũng khoảng 500 miles ráng chạy tới trước khi tối, để đêm xuống tuyết rơi là thua .Trên đường đi nhận phone vợ ông ấy nói đã đưa ông về nhà .Bây giờ nghĩ thương ông ấy quá ,người chân thật ,lành tính .Đàn ông gì mà lúc nào cũng coi như mình là thân phận người nữ bị ruồng bỏ ,chỉ mê thơ TTKH với lại mấy bài Chị ơi ,em ơi của Nguyễn Bính .Lúc sau này hay ngâm nga bài .Thế là chị ơi rụng bông hoa gạo ....xong rồi hỏi tôi Đoàn thị Tảo là nhà thơ lớn hay nhỏ hả ông ? tôi có biết bà ấy là ai nên trả lời bừa Nhà thơ trung bình .Ông tần ngần .Thơ hay thế mà chỉ trung bình thôi nhỉ? Tôi sỗ sàng Hay mẹ gì ! giờ nghĩ ân hận sao mình không chiều ông ấy một tí

    Hôm nay thế là rụng bông hoa gạo thật rồi

    Thôi chạy tiếp

  4. #1394
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông bạn của bác có được một người bạn như bác thật quá đáng quý!
    Chúc bác Lâm và người bạn "nhỏ" đáng yêu thượng lộ bình an.
    Khi nào bác đến nơi thì Alo cho cho quán biết nha.

    Bác bảo trọng,
    Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
    - Krishnamurti -

  5. #1395
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mấy hôm nay các tiểu ban miền Đông Bắc nước Mỹ, hướng bác Lâm đang lái tới bị bảo tuyết rất lớn. Chắc vì vậy mà hôm qua bác ấy không lấy vé máy bay được, thời tiết tệ quá các hảng máy bay huỷ chuyến bay nhiều lắm. Đọc tin thấy hành khách nằm la liệt tại các phi trường đợi chuyến bay.

    Ở đây chắc chỉ có ông Lâm và ông Tý lái đường tuyết được. Tôi với ông Tôn ông K. chắc là phải thua, sống bên California không có tuyết nên gặp trời tuyết, đường đóng đá là gây tai nạn thôi. Có lần tôi phải qua Seattle mùa Đông, đường đóng băng đèn đỏ tôi đạp thắng nhè nhẹ cái xe mà nó vẫn chạy, tôi không cách gì ngừng cái đèn đỏ trước mặt phải để nó chạy qua và từ từ quẹo trái. Xe hai bên đường nhìn biết ý ngừng hết để xe tôi trượt qua. Rồi phải chạy chậm thật chậm, bửa đó đi bộ chắc nhanh hơn.
    Không biết bác Lâm có mang theo giây xích cho bánh xe khi cần thiết quấn vào cho khỏi bị trược không? Chắc có.

    Người bị hôn mê tâm thức vẫn rong chơi trong cảnh giới của họ, họ tưởng đó là thật; có người thân họ tin thương nói cho thì có cơ họ trở lại được.
    Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 24-01-2014 lúc 12:38 AM.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  6. #1396
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ở xứ tuyết thì phải học lái đường tuyết đó bác Wind . Bên này cái bằng lái xe chia làm mấy phần bắt buộc. Học lái đường dài chừng 300 km. Lái đêm 1 buổi. He he, còn lái băng nữa. Học cái này thì vui lắm. Thầy cho xe chạy trên bải tập toàn là nước đá không hà. Mùa hè thì nghe nói là họ đổ nhớt máy lên bải tập. Rồi thì đang lúc mình chạy tốc độ 50km/h qua cái cua bỗng nhiên thầy giáo kéo thắng tay lên. Chiếc xe sẽ đánh qua bên hướng ngược lại . Hú vía. Chạy một hồi đường thẳng tự nhiên có cái hình nộm treo bên đường phóng qua đường ( có dây cáp treo ). Đạp thắng là tất nhiên, nhưng chiếc xe cứ thế là lao tới. hi hi, thêm 1 phen nữa run run. Học chừng 45 phút là coi như xong khóa. Một cái bằng lái xe cho tụi nhỏ tu 18t tốn khoản 3000,00 usd là trung bình. Cho người lớn thường là nhiều hơn ( nếu họ chưa biết lái xe ), mất ít cũng từ 5000,00 trở lên. Nếu gia đình có người dạy kèm trước mới cho vô trường học lái thì giá sẽ từ 2000,00 tùy hên xui.
    Nhớ cuối năm 1992 lúc trở về Mỹ để đổi giấy Travel Re-entry Document ( chỉ được 2 năm ), đi thi lấy bằng lái ở Iowa. Lần đầu tiên lái xe của ông anh với bà chấm thi. Híc, lên xe thì ngon ơ, cài dây ok. Nổ máy, good. Tới lúc đạp côn vô số thì hởi ôi SAI. Lý do là lâu nay lái xe số tay, nay xe là số tự động mà đúng ra mình nên lái thử. Đằng nầy ... . Bà chấm thi nhìn mình cười. Mình lúc đó theo thói quen là dậm chân thắng và dậm luôn chân côn để vô số nhưng xe số tự động đâu có chân côn. He he. Cũng may là thi đậu. Vì lúc đó đã có bằng ở nauy gần 1 năm rồi.

    Bác lâm có lẻ đã đến nơi rồi. Chắc chắn bác đang bận rộn cho nhiều việc. Bác giử gìn sức khỏe nhé.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  7. #1397
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mẫu chuyện ngắn: Ly Nước Đầy
    Tác giả: Darshani Deane
    Phóng tác: Nguyên Phong



    Teresa là một thiếu nữ hoạt động. Cô tập thể thao, Yoga, thiền định và tham dự đều đặn các buổi sinh hoạt thảo luận về tâm linh. Năm ngoái cô và một người bạn tên Penny đã qua Ấn Độ để gặp một đạo sư nổi tiếng. Cô nói:

    • Khi chúng tôi ngồi dưới chân Ngài thì Penny tự nhỉên bước vào một trạng thái xuất thần kỳ lạ, cô yên lặng, nét mặt rạng rỡ như thiên thần. Sau đó cô cho biết cô cảm thấy những rung động kỳ diệu tràn ngập khắp cơ thể, có những chuyển động như điện khí di chuyển dọc theo xương sống khiến cô ngây ngất trong một sự bình an không thể diễn tả...Trong khi đó, tôi chẳng cảm thấy một rung động gì cả. Tôi đặt nhiều câu hỏi với vị đạo sư và Ngài cũng trả lời một cách lễ phép nhưng tôi không thấy câu trả lời của Ngài có gì đặc biệt. Đến nay tôi vẫn không hiểu tại sao tôi và Penny lại có những kinh nghiệm khác nhau như vậy?

    Không phải bất cứ ai cũng có những phản ứng giống nhau trước một đạo sư. Có những người lôi cuốn được chúng ta và có những vị không ảnh hưởng gì đến chúng ta cả.

    • Như vậy phải chăng vì tôi thiếu chuẩn bị? Khi nghe Penny kể về những rung động tâm linh tôi đã đặt câu hỏi với vị đạo sư. Ngài trả lời như sau: “ Cái ly của bạn cô còn trống rỗng còn ly của cô thì đầy ắp, không thể chứa đựng những điều mới lạ”. Tôi không hiểu Ngài muốn nói gì?

    Vậy khi ngồi trước đạo sư đó thì cô đã nghĩ gì?

    • Tôi nghĩ rất nhiều về Ngài, tôi muốn biết xem Ngài đã có những kinh nghiệm tâm linh gì? Đã đắc đạo quả nào? Liệu Ngài có xúc động khi thấy những đàn bà trẻ đẹp quây quần bên cạnh hay không? Ngoài ra tôi còn thắc mắc xem mình phải có thái độ gì trước người được tôn sùng như một vị thánh đó?

    Nếu vậy điều cô đang suy nghĩ chính là cái “Ly Nước Đầy” mà vị đạo sư đề cập đến. Cô đã phán đoán, có thành kiến với vị đạo sư kia rồi cứ thắc mắc không biết phải cư xử thế này hay thế khác? Tóm lại, đầu óc của cô đầy những tư tưởng lộn xộn thì làm sao có thể thu nhận thêm điều chi nữa?

    • Nhưng làm cách nào để tránh điều đó?

    Dĩ nhiên cô phải luyện tập, học đạo là để dùng vào việc đó. Khi quan sát tâm mình cô thấy chính nó là nguyên nhân của sự rắc rối. Nếu cô biết dừng lại, đào sâu vào tâm hồn mình thì cô sẽ thấy tâm hồn cô trở nên yên lặng hơn. Những người học đạp phương Đông thường đến gần vị thầy của họ với “ Cái Ly Trống Rỗng” này, họ lặng lẽ đến, lặng lẽ ngồi bên cạnh vị thầy và lặng lẽ ra về. Họ biết cách giữ cho xác thân yên tĩnh, trí não không chất chứa những thành kiến này nọ, không mong đợi, không phán đoán, không ao ước hay mong cầu bất cứ điều gì. Đôi khi họ lên tiếng hỏi một vài điều nhưng thường thì không đặt câu hỏi chi hết.

    • Nhưng nếu không đặt câu hỏi thì làm sao Ngài biết được những thắc mắc mà giúp cho?

    Các đạo sư biết rõ những câu hỏi khi nó hiện ra trong trí óc học trò và nếu trí óc họ yên tĩnh, họ sẽ nghe được những câu trả lời của Ngài ngay lập tức. Đó là điều người Phương Đông gọi là “ Dĩ Tâm Truyền Tâm”

    • Nhưng hỏi lớn tiếng có gì sai quấy đâu?

    Dĩ nhiên không có gì sai quấy cả. Câu hỏi có công dụng của nó nhưng ngôn ngữ thường bị giới hạn trong khi sự chuyển vận của tư tưởng thì rõ rệt hơn. Để tôi lấy một thí dụ cho dễ hiểu, dòng điện ở Ấn Độ là 220 volts trong khi các dụng cụ bằng điện dùng tại Hoa Kỳ đều là 110 volts. Giống như một cái máy biến thế chuyển điện áp từ mức cao xuống mức thấp thì tâm trí cũng mang sự hiểu biết từ mức độ cao xuống đến mức độ của nó. Cô nên biết ngôn ngữ không phải là phương tiện truyền thông duy nhất. Nếu chúng ta chỉ tùy thuộc vào nó để cảm nhận mọi sự thì chúng ta rât thiệt thòi.

    • Phải chăng đó là quan niệm của truyền thống Vệ Đà?

    Không hẳn thế đâu, rất nhiều truyền thống cũng đề cao sự cảm nhận tiếng nói vô thanh này. Chính Chúa Giê Su vẫn thường nói với các tín đồ “ Ta Không Dậy Bằng Lời Nói”.

    • Thưa bà, Penny và tôi dự định năm tới sẽ qua Ấn Độ gặp vị sư này một lần nữa. Như vậy tôi phải chuẩn bị cách nào?

    Theo sự hiểu biết của tôi thì thiền định là cách chuẩn bị tốt nhất. Nếu chúng ta không biết cách chủ trị tư tưởng thì tâm hồn ta dễ bị lôi cuốn vào những chuyện viển vông không ích lợi gì hết.

    • Penny dậy cho tôi một phương pháp thiền, tôi tập thử một thời gian nhưng không thấy kết quả gì hết. Bà có thể chỉ cho tôi một cách nào khác không?

    Cô hãy kiên nhẫn và vững tin rồi sẽ tìm được điều cô muốn. Có thể phương pháp của Penny không thích hợp với cô và dĩ nhiên cô có thể chọn phương pháp khác. Cô hãy tìm đọc cuốn “How To Meditate” của tác giả Lawrence Leshan. Đây là một cuốn sách về thiền rất giá trị có thể giúp cô rất nhiều.

    • Thưa bà, phải chăng lý do đầu óc tôi cứ lộn xộn hoài vì tôi thích “Thảo Luận” nhiều quá?

    Có thể tại cô ham hoạt động và nói nhiều quá. Cô nên tập cách lắng nghe trong các buổi thảo luận hơn là đóng góp ý kiến một cách ồn ào. Cô hãy tự nhủ mình sẽ nghe nhiều hơn nói, hoặc sẽ không nói gì. Nếu phải nói thì nói thật ít, vừa vặn đủ mà thôi. Mỗi khi cảm thấy như có cái gì thôi thúc mình phải đứng lên phát biểu ý kiến thì cô hãy quan sát xem sự thúc dục đó ở đâu đến? Phải chăng đó là những yếu tố đến từ bên ngoài, từ các hoạt động tự nhiên quanh các đề tài thảo luận, nó xâm nhập vào tâm hồn cô và thúc dục cô phải làm một cái gì. NẾU CÔ BIẾT TỰ CHỦ VÀ Ý THỨC SỰ KÍCH ĐỘNG ĐÓ THÌ NÓ SẼ TAN BIẾN NGAY. Sau khi đã kiểm soát được điều này cô hãy quyết định sẽ không đặt một câu hỏi nào cả, mỗi khi câu hỏi vừa hiện lên trong đầu óc thì cô hãy ngừng lại, quan sát nó và tự hỏi rằng “Câu Hỏi Này Là Của Ai? Ai Đang Cảm Nhận Câu Hỏi Này?

    • Như vậy là làm sao? Tôi không hiểu bà muốn nói gì?

    Đó là cách kiểm soát trí óc phóng túng, náo loạn của cô. Thay vì đồng hóa mình vào những giòng tư tưởng quay cuồng thì cô hãy quay về với cái tâm thức tự nhiên của mình là “ Tâm Thức Chứng Kiến”. Là người chứng kiến cô làm chủ được trí não của mình, không để nó sai khiến cô nữa.

    • Nhưng nếu đó là một câu hỏi quan trọng và cần được trả lời thì sao?

    Dĩ nhiên cô có quyền đặt câu hỏi nhưng đó là giải pháp cuối cùng. Trước khi lên tiếng cô hãy xem rằng mình có thể cảm nhận được câu trả lời đằng sau các lời nói của người khác không? Chỉ khi nào tuyệt đối cần thiết mới phải đặt câu hỏi bằng lời. Nhờ sự tự chủ này cô sẽ ý thức được điều tôi muốn trình bày sau đây, đó là cách nghe những điều người khác phát biểu BẰNG TÂM CHỚ KHÔNG PHẢI BẰNG TRÍ. Hãy lắng nghe với một đầu óc yên tĩnh để cho cái thông điệp đằng sau những câu nói đi thẳng vào trong tâm mà không bị cái trí óc lộn xộn làm sai lạc, méo mó nó đi qua các quan niệm hay thành kiến. Khi tâm cô đã yên tĩnh, cô sẽ cảm nhận được điều người khác muốn nói.

    Tóm lại phương pháp tôi vừa trình bày là cắt đổ cái ly nước đầy đi, và nâng đời sống lên một bình diện cao hơn. Nếu tập được như thế, khi gặp lại vị đạo sư kia, cái ly của cô sẵn sàng cho ngài đổ đầy vào đó bằng những điều mới lạ rồi.
    Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
    - Krishnamurti -

  8. Thích huyenmapu, leutrong, Xuanvu2012, ChienKhuD, cuonghanh, Aty đã thích bài viết này
  9. #1398
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Bài viết
    190
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hôm qua có nghe phu nhân nhắc là bác Aty nhờ mua mật ong, bác có cho địa chỉ để em tìm cách gửi, trên này mật ong rất nhiều đảm bảo tốt. Ngại nhất là không chuyển được xa ở HN hoặc Nghệ An đều ok hết, nhưng ở TPHCM thì phải tìm cách
    Giọt nước giữa biển cả.......

  10. Thích huyenmapu, cuonghanh, ChienKhuD, Aty đã thích bài viết này
  11. #1399
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đúng vậy anh kiem_go, chỉ nhưng mà chưa có biết giá cả của mật ( 2 lit ) và cước vận chuyển ( về Sài Gòn )để chuyển khoản trước rồi nhận hàng sau. Đã nhắn tin và đang chờ trả lời đó anh. Cho nên mình chưa dám gởi địa chỉ là vậy. Mong anh chị thông cảm. Có thời gian hẹn anh lên CXQ mình làm lại ván cờ nhé. Thôi thì mình gởi anh địa chỉ trước đi. Chuyện còn lại tính sau nhé. Xin cám ơn anh chị trước.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  12. Thích cuonghanh, ChienKhuD đã thích bài viết này
  13. #1400
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bổ vừa vừa thôi ông Tý . Ông kiếm thêm đồ làm thuốc bắc phải không .
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  14. Thích cuonghanh, Aty, ChienKhuD đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Trang 140 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 4090130138139140141142150 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68