Kết quả 351 đến 360 của 1510
Chủ đề: Cà phê Đen
-
09-07-2013, 02:56 AM #351
Ông Gió chắc đã đi Nepal leo núi và hành huơng rồi .Ông Kt tontu thì mải mê làm việc .Quên không gửi cho ông ấy cái tên thuốc chống xây xẩm ở độ cao ,ông ấy cậy khỏe phe này chắc nếm mùi Tây Tạng một lần sẽ tởn tới già .hôm qua đọc toàn tin dữ phi cơ Ana bay từ hàn quốc sang bị rớt ở sanfran ,khủng bố đánh bom ở Bồ đề đạo tràng Ấn độ .Thế giới hỗn loạn ,cầu cho bạn bè người thân đuợc an lành
-
Post Thanks / Like - 7 Thích, 0 Không thích
-
09-07-2013, 08:48 AM #352
Vẫn còn đây bác Lâm. Độ rài làm việc nhiều quá. Có cái tánh lúc đầu thì chơi lúc sao chạy nước rút. Nói chừa hoài mà chừa không được. Chuyến đi đã định là cuối năm -- cao chưa đủ, phải thêm lạnh cho phê
. Bầu trời lúc đó là tốt nhất, không án mây che. Nhìn cho rỏ một lần để rồi một bỏ mạng hai bò càng ... hihi... .
Không cậy khỏe đây bác, đang lo là còn đủ sức trèo không đây. hai vợ chồng đốc nhau training, mà cứ làm biếng. Thuốc high-altitude sickness sẽ mua.
Ngoài chuyện làm việc hơn trâu, độ rài đang soi soi phía trong chuyện của mình. Nên thường im hơn trước.Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
10-07-2013, 12:57 AM #353
không biết nên thích hay không thích video của bác Alent. Thời cổ đại có nút thanks thì mình đã bấm. thanks mà không thích
. Hên là xem lúc chưa uống cà phê. Bây giờ thì đang uống cà phê, và ráng không cho những hình ảnh trên hiện ra trong óc.
Bác Lâm ơi, bác có đọc cuốn Đời Nhẹ Khôn Kham của Trịnh Y Thư dịch chưa? Bác thấy cuốn đó được không? Hôm qua tự nhiên bắc được bài của ông ấy trên net về dịch thuật. Ông ấy nói về sự khó khăn khi dịch từ câu Unbearable Lightness of Being qua Đời Nhẹ Khôn Kham. Khó là chử being làm sau dịch. Đọc xong bài tiểu luận lại có ý muốn đọc bản dịch của ông. Nếu bác nói được thì Gió sẽ mua.Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 7 Thích, 0 Không thích
tamthaplucke, nhachoaloiviet, Tontu, trung_cadan, ChienKhuD,
Alent_Tab, Thợ Điện đã thích bài viết này -
10-07-2013, 01:17 AM #354
Bác Gió Ông Thư mọi thứ đều trung bình không có gì nổi trội .Ông ấy là người làm việc cẩn thận nghiêm túc trong văn học nhưng lại thiếu tài hoa .Nghiêm túc ,đàng hoàng ,cẩn thận là những tính tốt trong đời sống tuy nhiên dùng nó để tiếp cận với văn học xem ra hơi bị thiếu .Tôi thà chấp nhận một gã hư đốn cẩu thả nhưng tài hoa còn hơn là một cha đàng hoàng mà tẻ ngắt
Văn học khi xa rời quê hương như bị tách ra khỏi cuống rốn .Nó thiếu sinh khí bác ạ .Như cha này lúc nào về tôi cũng ngồi uống với hắn ở Bờ Kè .Viết khơi khơi mà hay vô cùng
Trưởng xóm là ông Trần Chu, hồi đó ông mới 60 tuổi, nghe nhà báo đến thích lắm, ngồi kể vanh vách cả buổi chiều.
Cái tên Xóm bảy vợ là có từ thuở ông mới có bảy vợ. Thực sự ông có 14 vợ, bảy bà ở xóm này, ba bà ở Đông Hà, hai bà ở Đà Nẵng, một bà đi Mĩ, còn một bà ốm đau đã chết.
Ông có sáu chục đứa con, 123 cháu. Quả là đại đội con, tiểu đoàn cháu.
Ông dắt ba thằng đi từng nhà chỉ các bà vợ, cười oang oang, nói mụ ni tui cua ở... mụ ni tui cua ở… Các bà đều đã già, trông ai cũng lam lũ, xơ xác, nhưng hồi xưa chắc ngon, ít nhất cũng phong nhũ phì đồn. He he
Mình hỏi ông Chu, nói các cô biết bác đã có nhiều vợ vẫn về với bác à? Ông nói về chơ. Thằng Dục nói họ vẫn yêu bác như thường à? Ông nói yêu chơ, không yêu răng về.
Cái xóm này vào thời kì cao điểm lên tới 11 bà. Mình hỏi nhiều thế sao bác đủ sức nộp thuế cho hết? Ông nói được chơ, gấp đôi cũng được. Ba thằng trợn mắt thè lưỡi.
Thằng Dục nói bác làm sao tài vậy, kể chúng cháu nghe với. Ông cười hè hè, nói thì cứ tụt quần ra mần thôi, khó chi.
Ông kể ông ở nhà riêng, không ở chung với bà nào. Cứ nửa đêm, đợi con cháu ngủ là ông xách quần đi hết nhà này sang nhà khác, hết một vòng đến ba giờ sáng. Quay về nhà mình uống vài chén rượu, ông lại xách quần đi một vòng nữa, rồi ngủ đến tám giờ sáng mới ra đồng. Ông kể đôi khi cao hứng ông kêu ba bà tới mần một lúc, bà nào cũng no đủ, không bà nào thắc mắc.
Thằng Hoan nói nhưng các cô ở gần nhà nhau làm sao mà đoàn kết? Ông nói đoàn kết chơ, bà mô kêu ca ghen tuông, tui đè cổ mần cho cả đêm, trợn mắt ra, sau không dám kêu ca nữa.
Ba thằng chắp tay vái ông, nói sư phụ! Sư phụ!
Mình về viết một bài phóng sự dài, thêm muối thêm ớt, nổi tiếng khắp tỉnh, lan ra cả nước. Nhiều báo trong nước đăng lại, ti vi nghe tiếng xách máy về quay.
Ông sợ quá, sợ bị coi là đa thê, vi phạm pháp luật công an bắt. Không biết có ai doạ, ông hớt hải tìm về thị xã gặp mình, nhăn nhó khẩn khoản, nói nhờ anh đính chính lại cho, không chết tui.
Mình nói ai bắt cứ bảo cháu, giám đốc sở công an Trương Hữu Quốc là bạn cháu mà, bác khỏi lo đi.
Ông vẫn không tin. Mình giả vờ gọi điện cho anh Quốc, nói anh Quốc à, trường hợp ông Trần Chu các anh xử lí thế nào?... Không xử lý gì cả à?.. Vâng cảm ơn anh.
Nghe vậy ông mừng lắm.
Mình nói đáng lẽ tỉnh phải khen thưởng bác. Bác quản lí cả cái xóm nhiều vợ, đông con, lắm cháu bao năm rồi không có chuyện gì xảy ra là rất tài. Nhiều nhà một vợ hai con, đúng pháp luật lại cãi nhau đánh nhau suốt ngày.
Ông cười ngượng nghịu, nói è he... tài cán chi anh, trăm sự nhờ vào con cu tui cả thôi.
-
Post Thanks / Like - 9 Thích, 0 Không thích
toan2324, cobra, tamthaplucke, nhachoaloiviet, Tontu, ChienKhuD, roamingwind,
Alent_Tab, trung_cadan đã thích bài viết này -
10-07-2013, 12:04 PM #355
Mới leo núi Bà Nà có 1400m đã thấy mệt, ông Gió mà leo núi Tây Tạng chắc "teo" luôn
. Hôm qua tính call ông thợ điện khoe vài chuyện mà đi làm về mệt quá lăn đùng ra ngủ luôn tới sáng.
Bận lòng chi nắm bắt
-
Post Thanks / Like - 5 Thích, 0 Không thích
-
10-07-2013, 02:40 PM #356
Lâu quá mới gặp ông D. Đang tính hỏi Lâm huynh bác D nhà ta đang ở đâu, hehe. Cứ tưởng ông D bị lũ "ma nữ" trong sở bắt cóc rồi chứ, hehe. Ai dè ổng tham gia hội leo núi
.
Bác Wind chịu chơi nhể! Chơi luôn núi Tây Tạng thì khiếp rồi, hehe. Mình sợ độ cao lắm; trông thấy cao chót vót là teo chim rồi. Bác Wind nhớ chụp vài tấm kỷ niệm nhé.
Vụ chiếc máy bay: Thấy tội 2 cô bé mới 16 tuổi đời; cha mẹ dành dụm cho con du học bên này...ai dè lại là chuyến đi không trở lại. Bởi thế, con người ta ăn bao nhiêu, mặc bao nhiêu...đều được đếm cả. Bao nhiêu người không sao, mà chỉ 2 cô bé bị gọi tên về với ông bà. Thôi thì cầu nguyện cho 2 cô bé ấy sớm về cõi vĩnh hằng vậy.Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
11-07-2013, 01:30 AM #357
Tối qua làm việc đến hơn hai giờ sáng, độ rài ngày nào sớm thì cũng 12 giờ khuya. Sáng nay tính vào xem clip của bác Alent cho tỉnh ngủ. Tiếng Mỹ gọi là shock therapy -- sốc quá tỉnh cái người
. Nhưng thấy bác đem video xuống rồi. Xin lỗi bác Alent, chắc tại mấy lời tôi viết trên. Tôi chỉ đùa giởn thôi, xem thì sốc thật nhưng không hề có ý chê bai nó (hoặc chê bai bác đã đăng nó). Tôi vẫn nghĩ nếu cái gì cũng êm êm nhẹ nhàng, chuộn theo khẩu vị số đông thì cái forum này nó chán ngắt.
Hôm nay xem được video cậu bé 10 tuổi chơi cờ chớp thắng một Kiện Tướng Thế giới. Chuyện đó tự nó không là gì quan trọng, hoặc đáng chú ý. Đáng chú ý là niềm vui hồn nhiên của cậu bé và niềm vui của ông Kiện Tướng Thế giới (vừa vui vừa mắt cở)
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
11-07-2013, 10:05 PM #358
“Sáng nay dậy, mình suýt ngất với hai tin nóng sốt trong ngày. Một là bà mẹ Việt Nam anh hùng thi đại học được ưu tiên, hai là phụ nữ 33 tuổi trở lên không được phép mang thai...” Facebook
“Thử hỏi còn bà mẹ Việt Nam anh hùng nào còn lê được đi thi đại học. Đến con của các mẹ cũng lớn tuổi cả rồi chứ nói gì đến các mẹ,”
Thông tư ngày 4/7 nói bà mẹ Việt Nam anh hùng và đối tượng tham gia cách mạng đươc cộng 2 điểm ưu tiên nếu đi thi Đại học hoặc Cao đẳng.
Theo một chuyên gia, một phần của thông tư mới này dành cho những người khoảng 80, 90 tuổi muốn đi thi đại học, hoặc dành cho thế hệ bà mẹ Việt Nam anh hùng trong tương lai.
"Với người hoạt động cách mạng trước năm 1945, cứ tính họ tham gia cách mạng từ rất sớm, từ 15 tuổi thì nay đã ngoài 80 tuổi,"
Còn một nhà giáo, giáo sư Văn Như Cương, thấy quy định của Bộ Giáo dục “buồn cười và vô lý quá mức”.
“Nếu có thì tặng các mẹ 20 triệu và đặc cách luôn chứ tặng 2 điểm làm gì,” ủy viên Hội đồng Giáo dục Quốc gia được báo chí dẫn lời.
Nước tôi
Phụ nữ chỉ được mang bầu dưới tuổi ba ba
Các bà mẹ liệt sỹ được cộng điểm ưu tiên nếu có nhu cầu đi thi đại học
Vợ lục ví chồng phạt một triệu đồng
Và đứng thứ nhì thế giới về hạnh phúc
Tôi đọc tin
Không biết mình nên cười hay khóc
Không biết mình đang tỉnh hay mơ
Những dòng tin tưởng đùa mà thật
Đang múa may từng phút từng giờ
Đất nước tôi rồi sẽ rất nên thơ
Sẽ chỉ có những bà bầu trẻ đẹp
Có những bà lão cử nhân anh hùng
Các phu nhân không dám lục ví chồng
Có nơi nào tuyệt vời thế không ?
Ừ, biết đâu tôi đang hạnh phúc
Với rượu bia quán xá ê hề
Với lũ bạn xông xênh cười nói
Với thị thành lũ lượt người xe
Đêm chợt lạnh ...
Tôi cấu sứt thịt da mình mong tỉnh cơn mê
Và dang tay đón chào hạnh phúc
Niềm hạnh phúc lạ lẫm bất ngờ
Đọc báo dùm ông
-
Post Thanks / Like - 8 Thích, 0 Không thích
toan2324, cobra, tamthaplucke, nhachoaloiviet, Tontu, trung_cadan, ChienKhuD, cuonghanh đã thích bài viết này
-
11-07-2013, 11:30 PM #359
Không biết mình may mắn hay xui xéo khi thừa hưởng cái gen trẻ từ ông nội. Ông nội mình đã ngoài 90 mà người ta gặp cứ bảo hơn 60.
Chiều nay đi về nhà trọ có bà cụ hỏi mình đang đi học à. Mình trả lời đi làm rồi. Bà ta giật mình khi biết tuổi của mình và bảo là cháu bà nhỏ hơn mình 10 tuổi mà nhìn già hơn mình.
Khổ cái là vợ mình mỗi lần đi chơi chung với bạn bè thường hay tủi thân vì ai cũng bảo mình trẻ hơn vợ, nhiều khi còn giận hờn vì chuyện này nữa. Bạn bè thì bảo sao mười mấy năm rồi mình vẫn như hồi đó, mấy cô gái thấy mình mang cây đàn liền hỏi bà chủ nhà mình là anh chàng nào vậy.
Có lẽ do mình vô tư ít nghĩ ngợi nhiều nên lâu già chăng?Bận lòng chi nắm bắt
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
20-07-2013, 01:31 PM #360
Đó là phúc của bác đấy chứ. Có nhiều người ao ước mà không được. Một phần là ảnh hưởng của gene trong gia đình, một phần nữa có lẽ là bác không "bận lòng nắm bắt", biết buông bỏ nhiều thứ, khiến tinh thần thoải mái hơn, ít lo lắng hơn. Làm được điều đó không phải ai cũng làm được.
Người ta cứ bỏ tiền ra tu sửa sắc đẹp để rồi nai lưng đi cầy kiếm thêm tiền. Sướng đâu chưa thấy, trước mắt thấy một đống "stress", khiến cho tinh thần căng thẳng. Chính điều này cũng góp phần làm suy yếu hệ miễn nhiễm, và làm ta mau già đi. Khi stress càng tăng thì nguy cơ bị heart attack, ung thư, và tiểu đường cũng tăng vọt...dẫn đến hậu quả mau chết non.
Ôi! Biết hài lòng với những gì mình đã cố gắng và đang có thì mới sướng. Cứ lấy thước đo của người khác làm kim chỉ nam cho mình thì chỉ khổ mà thôi.Lần sửa cuối bởi Tontu, ngày 20-07-2013 lúc 03:23 PM.
Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
- Krishnamurti -
-
Post Thanks / Like - 4 Thích, 0 Không thích
Cà phê Đen
Đánh dấu