Kết quả 11 đến 20 của 1510
Chủ đề: Cà phê Đen
-
19-12-2012, 09:24 AM #11
Cà phê phin của VN bây giờ cũng có tiếng lắm. Xem Vietnamese, và Vietnamese Coffee Filter Guide by Great Infusions
Tôi đá thấy "Cà Phê Việt Nam" bán trong vài tiệm cà phê tại Mỹ.Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 19-12-2012 lúc 09:33 AM.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
19-12-2012, 10:03 AM #12
Hôm nay có chút nguôi khuây lên thăm các bác .Thôi cũng là số phận .Bác CKD nói đúng đã là giai nhân thì chẳng bao giờ hứa hẹn ăn đời ở kiếp với mình ,đuợc đến đâu hay đến đó vậy. Giai nhân phải mau chóng phụ mình để khỏi bị nhân gian kiến bạc đầu .Lẽ đời là thế
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 05:41 AM #13Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 06:56 AM #14
Post tặng ông Gió đã khui cái máy rang vợ tặng chưa ?
Ở Pháp có hai điều đặc biệt thích: Cà phê và thuốc lá.
Cà phê ở Pháp ngon. Điều đó nói cũng bằng thừa. Nhưng thích nhất là cái không khí uống cà phê. Ở nơi khác , rất hiếm khi tìm được một quán cà phê mà chỉ có cà phê. Có. Nhưng rất hiếm. Thường thì quán cà phê bán cả thức ăn, phổ biến nhất là pizza và bánh ngọt, kèm theo các loại nước giải khát
Ở các tiệm cà phê ấy, người bán hàng thường chờ đợi khách vừa uống cà phê vừa ăn một món gì đó; thậm chí, nên ăn nhiều hơn là uống: Giá thức ăn thường cao hơn giá nước uống, do đó, lời nhiều hơn. Và cũng không nên ngồi lâu quá. Ở Pháp thì khác nhiều tiệm cà phê chỉ bán cà phê, hoặc nếu có thêm cái gì khác thì thường là bia và rượu. Chiều và tối có thể có nhiều người uống bia và rượu.
Còn buổi sáng thì hầu hết đều uống cà phê. Mỗi người một tách cà phê. Thường thì tách rất nhỏ. Với người phàm, hớp một cái là hết ngay. Người nghiện cà phê, ngược lại, không uống; họ chỉ nhấp. Những giọt cà phê đặc sánh tan trên lưỡi trước khi chảy vào cuống họng mang theo cả mùi thơm và vị đắng.
Trong các tiệm cà phê như thế, người ta thấy thanh khiết lạ lùng. Chỉ nghe mùi cà phê bốc lên từ chiếc tách trước mặt mình và từ những tách cà phê ở các bàn bên cạnh. Cả tiệm đầy ắp mùi cà phê.
Và nó cũng rất nhân tình. Với một tách cà phê nhỏ, bạn ngồi suốt buổi sáng ư? Không sao cả. Tôi đã từng ngồi như thế, vừa nhâm nhi tách cà phê vừa đọc sách và nhìn ngắm người qua kẻ lại trên đường. Không sao cả. Ngày trước, lúc còn ở Paris, tôi còn mang cả giấy bút ra quán cà phê để ngồi viết. Nhiều lúc, người bán cà phê thấy tôi loay hoay khổ sở với mớ sách báo và giấy tờ trên chiếc bàn nhỏ xíu bèn đẩy thêm một chiếc bàn nữa: hai chiếc bàn nối vào nhau cho một tên khách chỉ uống một, hai ly cà phê đen nhỏ xíu và rẻ mạt.
Mê cái không khí cà phê như thế, sáng nào tôi cũng thức dậy sớm và ra quán cà phê ngồi nhâm nhi. Thường thì uống đến 2, 3 tách.
Còn thuốc lá? Tôi đã bỏ thuốc lá từ lâu. Ở Mỹ, những người hút thuốc lá bị kỳ thị rõ rệt. Không được hút thuốc lá ở nơi làm việc, đã đành. Luật còn cấm cả việc hút thuốc lá ở gần nơi làm việc nữa. Có nơi còn ghi rõ khoảng cách: Không được gần quá 10 mét. Hơn nữa, thiên hạ còn thường nhìn những người hút thuốc lá một cách ghê tởm. Nghe mùi thuốc lá, họ nhăn mặt, lấy tay bịt mũi và bước đi thật nhanh. Dường như họ sợ chút khói ấy có thể làm cho họ bị ung thư ngay tức khắc.
Qua Pháp thì khác. Thống kê cho biết ở Pháp có khoảng 12 triệu người, tức khoảng 20% dân số, hút thuốc lá. Ngoài đường, trong các tiệm ăn hay quán cà phê, ở đâu tôi thấy cũng có rất nhiều người hút thuốc lá. Dĩ nhiên, không phải trong tiệm. Nhưng ở Nice, phần lớn các tiệm ăn hay quán cà phê đều bày bàn ghế lấn ra ngoài đường, dưới những mái che. Ở đó, khách tha hồ nhả khói. Không có ai phàn nàn cả. Hút xong, cứ vất tàn thuốc thẳng xuống đường. Cũng không ai phàn nàn gì cả.
Ở Pháp đi rất nhiều nơi ở Nice, tôi chưa từng thấy bất cứ một cái gạt tàn công cộng nào trên đường phố. Không. Bởi vậy, người hút thuốc không có cách nào khác ngoài việc vất thẳng xuống đường. Vất một cách tự nhiên như nhiên. Tôi chưa thấy ai tỏ vẻ khó chịu.
Trong không khí như thế, cộng với cảm xúc bồi hồi khi quay lại cái nơi mình từng sống trong những ngày đầu tiên của cuộc đời tị nạn, tôi cũng đã mua mấy gói thuốc và suốt ngày cứ bập bập, phì phèo và cũng thanh thản vất tàn thuốc xuống lề đường. Như bao nhiêu người khác.
Có thoáng chút cảm giác tội lỗi không? Thú thực, có. Nhưng, kệ.
Mai mốt sẽ bỏ thuốc lá.
Và lại sống một cách lành mạnh.
Và vô vị như trước(st)
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 10:45 AM #15
Em kể các bác nghe, Trước đây năm 2004-2005 em làm cho một công ty Hàn Quốc, em có đưa Sếp của em đi uống cafe Hà Nội để ông ý thưởng thức cafe thật sự của HN thế nào. Tuy nhiên ông ý nhấp nhấp ngụm cafe rồi nhăn nhó. " It's very strong!". Ông ý đổ 1/2 cốc nước lọc vào cốc cafe rồi mới uống được. Cũng phải mất mấy tháng trời ông ý mới uống được cafe theo nguyên bản "nâu đá" - tức cafe sữa đá của HN.
.
Sau đó ông ý đi công tác các nơi và có nhận xét: Người VN uống cafe rất đậm đặc, phong cách của Châu Âu (không biết có phải của Châu Âu không).
Nguyên văn tiếng Anh của ông ý là: It is very strong like european Style!"Không có phụ nữ xấu, chỉ có người không biết rằng mình rất xấu mà thôi!"
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 11:26 AM #16
Bác themgaidep nói đúng đấy tôi cho Mỹ đen uống cà phê VN mà nó còn phải rống lên Wanna kill me Bud hehe tụi nó chịu không thấu
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 12:05 PM #17
Em có nghe ai nói rằng người Ý có một tập tục về cafe rất tuyệt vời. Đó là đôi khi một người đi uống cà xong về thường trả tiền thêm 1 tách để cho một người bất kỳ nào đó tới hỏi uống,em quên mất tên gọi phong cách này, Lâm Đệ huynh nói rõ cho em hiểu được không?
Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 12:25 PM #18
Thú thực với nhachoa là mình không biết tập tục này
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 01:21 PM #19
Đúng rồi nhachoa, hồi đó trong lúc đi xe shuttle ra bãi mướn xe người tài xế là người Ý có nói tôi nghe về tục này. Nhưng nó không phải là tục của nguyên nước Ý mà chỉ là một kiểu chơi của vài thành phố thôi. Tôi quên tên thành phố gì rồi.
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
-
27-12-2012, 02:47 PM #20
hihi... xui quá. Máy rang có vấn đề. Tôi sẽ phải gởi lại đổi họ cái mới, chắc bị hư trong lúc chuyên chở.
Chuyện la cà ngồi uống nhìn ông đi qua bà đi lại là tập quán cố hửu của người Pháp. Lần đầu tiên qua Pháp là lúc đi công tác tại thành phố Grenoble. Đẹp và rất dễ thương. Chiều 5-6 giờ tan sở về thấy đói bụng, nhưng đi hỏi hai ba quán ăn, khách ngồi đầy đó, nhưng không bán đồ ăn chỉ bán đồ uống thôi. Bọn Pháp sau khi tan sở là la cà ngồi uống đầy đường, sau 7 giờ mới bán đồ ăn. Sáng hôm sau vào "mét" thằng bạn Pháp trong sở, nó nói "vậy mà tụi Tây Ban Nha còn ăn trể hơn, 9-10 giờ tối."Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 1 Thích, 0 Không thích
Robetto đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Đánh dấu