Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà phê Đen - Trang 124
Close
Login to Your Account
Trang 124 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 2474114122123124125126134 ... CuốiCuối
Kết quả 1,231 đến 1,240 của 1510

Chủ đề: Cà phê Đen

  1. #1231
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông Thợ dạo này sính thơ thế, không biết có tâm trạng gì chăng ?
    Thích ngâm nga thơ phú rượu chè thì post tặng ông tấm hình này.

    Cô gái người Hoa hút thuốc phiện.

  2. #1232
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi hút thuốc phiện được hai lần ông Phi ,không thấy thích lắm nhưng cô này chắc thuộc thời hiện đại ,chân to tổ bố

    Ông K Thành phố nhỏ nào cũng có những tụi bệnh hoạn nguy hiểm lắm ,mình sống một mình cũng phải đề phòng cẩn thận .Nhà tôi chỗ nào cũng súng sờ đâu cũng có luôn luôn được lau chùi bảo trì cẩn thận .Tập bắn thì nhiều nhưng may mắn ngoài đời chưa bao giờ phải dùng đến mà mình cũng lạy trời đừng bao giờ phải dùng .Nghiệp súng đạn là không tốt ,chỉ mong được an bình

  3. #1233
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nhiếp ảnh gia Leon Busy được Viện Bảo tàng Albert Kahn (Pháp) cử sang Việt Nam chụp lại cuộc sống của người dân Bắc Kỳ từ năm 1914 tới năm 1917.
    Một góc chợ cuối làng ở vùng ven Hà Nội.


    Người bán gạo.


    Lão nông ngồi giữa sân phơi thóc thể hiện quan niệm về sự sung túc trong đời sống nông nghiệp thời xưa.
    Sân phơi thể hiện tham vọng của chủ nhà, sân càng rộng nhà càng nhiều thóc.



    Những bé gái Bắc Kỳ.

  4. #1234
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    hình này huyenmapu đang bế em


  5. #1235
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hôm nay đọc một câu của Nimzowitsch thấy đúng quá nên dịch lại cho các bác. Cho các ông ngoại đạo cờ Vua, Nimzowitsch là lý thuyết gia cờ Vua mà cuốn sách kinh điển của ông Phương Pháp Của Tôi (My System), phát hành năm 1925, đã từng là sách gối đầu của hàng hàng Kiên Tướng và Đại Kiện Tướng thế giớ hậu bán thế kỷ 20, và ngay cả thế kỷ này mặc dầu những khái niệm trong cuốn đó đã trở nên quá bình thường cho các kỳ thủ cờ Vua, những kỳ thủ bài bản, có học, cũng thường đọc cuốn đó.


    Câu này ông trả lời cho câu hỏi vì lý do gì ông trở thành một kiện tướng cờ:

    Thế giới cờ phản chiếu sự sống của con người; không có lãnh vực nào mà sự tôn thờ thần tượng, một sự mà tôi rất chán ghét, phát triển mạnh mẽ như trong thế giới của những người chơi cờ. Cho nên tôi có thể nói với một chút khôi hài là vì để kiếm một nơi tập trung của tầng lớp tôi chán ghét này, tôi chơi cờ và trở thành một kiện tướng

    Chess is a mirror of life; nowhere does one see the idolatry – something that I basically much despise – blossom and thrive to the extent that it does in the world of chess players. So I could say with some humour that in order to find a more concentrated target for the antipathy towards human society that over the years became a necessity to me, I played chess and so became a master.



    Bao nhiêu năm rồi nhận xét trên vẫn đúng cho ngày hôm nay.
    Lần sửa cuối bởi roamingwind, ngày 10-01-2014 lúc 01:06 AM.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  6. #1236
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi thì lại mê định nghĩa của Stefan Zweig ,Cây bút người Đức với những tác phẩm như 24 giờ trong đời một người đàn bà ,Amok ....

    Những ván cờ vừa là một cỗ máy chết chóc đầy tử khí, vừa là một chốn an bình, đôi khi lẫn lộn cả hai. Cách mà hai con người đó hành động trên một ván đấu cũng là một điều thú vị. Một kẻ với trí tuệ thiểu năng bỗng chốc trở nên đĩnh đạc, tự tin và lạnh lùng. Kẻ khác với đầu óc mẫn tiệp lại gần như điên dại, bốc đồng và tràn trề phấn khích.

    Cuộc đối đầu vì vậy dường như tách hẳn ra khỏi cuộc sống thực. Họ như sống trong một chiều kích không gian khác, được quy định bởi những dãy ô đen trắng.

    Nhưng một nửa không gian của cuốn sách không dành cho những ván đấu, mà là cho cuộc đời của hai nhân vật. Sự đối lập giữa họ là thứ đáng để lưu tâm. Nhưng không đáng lưu tâm bằng những tình huống mà họ đã gặp phải. Mỗi người đều có những khiếm khuyết nào đó đặc biệt trong cuộc đời.

    Và cuộc đấu sau này của họ, bỏ qua chuyện cạnh tranh khốc liệt, là việc phô bày ra chính những khiếm khuyết đó. Họ, một kẻ muốn khẳng định mình mãnh liệt, nhằm che giấu những hỏng hóc về trí tuệ thông thường, một kẻ luôn theo đuổi sự quên để từ bỏ quá khứ đau đớn, ai sẽ là người trụ lại cuối cùng trên ván cờ?

    Cuộc đời có thể giống như một ván cờ. Vâng, điều đó thì ai cũng nói được. Nhưng một ván cờ thì không có quá khứ, cũng chẳng hề có tương lai. Sáu mươi tư ô đen trắng là đủ chỗ cho một kết cục thắng bại, được mất. Thế nên kẻ chiến thắng thường là kẻ biết thu mình lại, một cách bản năng nhất trong giới hạn của chính trò chơi. Để từ đó thế giới xung quanh anh ta chẳng còn điều gì khác ngoài những tính toán đơn thuần, cách biệt ra khỏi không gian và thời gian hiện hữu. Nhưng đã là một trò chơi thì có quan trọng lắm hay không chuyện thắng thua? Tất nhiên, đó cũng lại là một câu hỏi nữa mà ai cũng có thể nghĩ tới.

    Chỉ duy nhất những ô đen trắng của bàn cờ là luôn bình thản, với một cái nhếch mép ngạo nghễ và lạnh lùng.


    Tôi chưa bao giờ có dịp tự mình làm quen với một nhà vô địch cờ và không thể hình dung ra một người vô địch cờ phải là người như thế nào. Làm sao tôi có thể hình dung nổi một bộ óc suốt đời chuyên chú vào một diện tích gồm sáu mươi tư ô đen trắng? Qua kinh nghiệm bản thân, tôi đã biết rõ sức hấp dẫn huyền bí của cái “trò chơi đế vương” này, một trò chơi duy nhất trong tất cả các trò đã thoát khỏi nanh vuốt độc tài của sự may rủi, một trò chơi duy nhất mà người ta có thể dành thắng lợi nhờ tài trí thông minh của bản thân, hay nói cho đúng hơn nhờ một số dạng thông minh nào đấy.
    Nhưng nếu gọi nó là một trò chơi thì phải chăng đây là một hạn chế mang tính chất thóa mạ? Phải chăng nó cũng là khoa học, một bộ môn nghệ thuật, hoặc một bộ môn gì đó lơ lửng giữa khoa học và nghệ thuật như linh cữu của Mahômêt treo lơ lửng giữa đất trời? Nguồn gốc của môn cờ bị chìm mất trong đêm tối của thế gian, thế nhưng nó luôn luôn mới lạ; nước đi máy móc, nhưng đánh có kết quả là nhờ trí tưởng tượng của người chơi; nó được hạn định một cách nghiêm ngặt trong một không gian hình học cố định, tuy vậy các nước đi thì thiên hình vạn hóa. Nó phát triển không ngừng, song vẫn cằn cỗi. Đây là một suy nghĩ không đem lại kết quả, một môn toán không chứng minh một điều gì, một nghệ thuật chẳng để lại tác phẩm, một kết cấu không chất liệu; tuy vậy, với cách thức của nó, cái trò chơi này sẽ chứng tỏ được rằng nó tồn tại lâu hơn sách hoặc bất kỳ đài tưởng niệm nào, nó là trò chơi độc nhất vô song của mọi dân tộc và mọi thời đại và chẳng ai rõ thánh thần nào đã ban phú cho trái đất để triệt hạ buồn phiền, mài giũa trí tuệ và khích lệ tinh thần. Nó bắt đầu từ đâu, kết thúc ở đâu? Một em bé cũng có thể học hỏi các quy tắc, một người thiếu kiến thức cũng có thể đánh thử và nếu có năng khiếu đặc biệt về môn này thì có thể là người độc nhất vươn tới trình độ bậc thầy. Tính kiên nhẫn và kỹ thuật gặp nhau tại bàn cờ và muốn có được những tìm tòi mới lạ như trong toán học, trong thơ ca, trong âm nhạc thì phải có cách nhìn nhận tinh anh

  7. #1237
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    Hôm nay đọc một câu của Nimzowitsch thấy đúng quá nên dịch lại cho các bác.
    Thế giới cờ phản chiếu sự sống của con người; không có lãnh vực nào mà sự tôn thờ thần tượng, một sự mà tôi rất chán ghét, phát triển mạnh mẽ như trong thế giới của những người chơi cờ. Cho nên tôi có thể nói với một chút khôi hài là vì để kiếm một nơi tập trung của tầng lớp tôi chán ghét này, tôi chơi cờ và trở thành một kiện tướng

    Chess is a mirror of life; nowhere does one see the idolatry – something that I basically much despise – blossom and thrive to the extent that it does in the world of chess players. So I could say with some humour that in order to find a more concentrated target for the antipathy towards human society that over the years became a necessity to me, I played chess and so became a master.



    Bao nhiêu năm rồi nhận xét trên vẫn đúng cho ngày hôm nay.
    Câu nói trên thật mâu thuẫn, Nimzowitsch nói những người chơi cờ trong đó có ông ta thích sự thần tượng, rồi lại nói ông ta ghét việc đó ?.

  8. Thích Tontu, Thien_HungCVA, ChienKhuD, toan2324, Aty, Thợ Điện đã thích bài viết này
  9. #1238
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông ta viết câu này dưới dạng làm dáng đó bác Phi .Ra cái điều chẳng thích thế mà vẫn vô địch ,nếu mà chú tâm còn ghê gớm đến đâu Tôi rất biết phát biểu của các bố này

  10. #1239
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Nói đến chơi cờ thì đương nhiên phân định thắng thua là quan trọng. Người thắng cuộc sẽ được nói lớn tiếng.

    He he, hôm rồi trong lần đầu về Cần Thơ tôi có dịp chơi cờ với người em cột chèo. Tôi chấp anh ta 3 tiên. Tỷ số 4-1 nghiêng về tôi. Lần thứ 2 trước khi tôi rời Cần Thơ chừng 3 tiếng đồng hồ, anh ta đến tiển tôi và muốn làm lại ván cờ. He he, lần này tôi 1 hòa 1 thua. Tôi rất vui vì tôi có bàn thua hay quá và anh ta cũng vui vì đã rửa hận được trong dịp này.
    Nhìn người khác vui sao mình cũng thấy vui vậy ta.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  11. #1240
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết
    Câu nói trên thật mâu thuẫn, Nimzowitsch nói những người chơi cờ trong đó có ông ta thích sự thần tượng, rồi lại nói ông ta ghét việc đó ?.
    Tôi nghĩ là ông ta dùng cơ hội để châm biếm một tệ nạn trong cờ, ít nhất là cờ Vua. Tôi không biết cờ Tướng thì sau chứ cờ Vua mỗi lần có giải lớn là ôi thôi cái đám nghiệp dư, như tôi , cãi lộn ùm xèo trên các diễn đàn quốc tế, người thì mê thần tượng Nakamura của Mỹ, người thì cho Carlsen (đương kiêm VĐTG) là từ trời phái xuống, v.v...
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  12. Thích PhiHuong, Tontu, Thien_HungCVA, ChienKhuD, Aty, toan2324, Thợ Điện đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Trang 124 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 2474114122123124125126134 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68