Ông Tý cũng rất đam mê,cái đam mê phải ở trong thế hệ đó mới hiểu đuợc ,tương lai là zero chỉ còn âm nhạc cứu mình qua những năm tháng thoi thóp buồn đến kinh người .Ngày ấy nghe ABBA ,Boney M ,Carpenter cứ ao uớc về một vùng trời mơ uớc .Có những buổi sáng ngồi quán đến trưa mỗi lần chuyện trò hứng thú là lại thét gọi bình trà uống đến căng bụng rồi đi đái xoành xoạch ,chỉ khổ chủ quán ,bất mãn quá mà không dám nói



Nghe bài này hồi đó tôi cứ muốn khóc ,bạn bè , người tình chỉ mới vài tháng truớc đó thôi mà đã xa như nghìn năm



Cho đến một đêm tối trời như một con chuột lặng lẽ băng qua đuờng không hề biết đến cái gì sắp xảy ra .Tôi lái cái ghe nuớc nhỏ xíu mang theo vài thằng bạn ráp nối với ghe lớn ở cửa biển .Thế là



Mọi kỉ niệm đã bỏ lại sau lưng ,đến nơi xa lạ lạc lõng như thằng nhỏ này ,nhưng đời sống tuyệt vời quá đến bây giờ mình cũng còn tri ân .Rốt cuộc tôi học đuợc một điều .Cứ cố gắng chịu đựng rồi sự đau khổ có lúc sẽ nở hoa