Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà phê Đen - Trang 96
Close
Login to Your Account
Trang 96 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 46869495969798106146 ... CuốiCuối
Kết quả 951 đến 960 của 1510

Chủ đề: Cà phê Đen

  1. #951
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Các ông nghe nhạc đã nhiều giờ đến lúc phải nghe Pháp

    Có nhiều truyền thuyết giải thích tại sao núi Linh Thứu còn có tên là “đỉnh kên kên”. Có thuyết cho rằng tôn giả A-nan, một vị học trò thân cận của Phật, trong lúc thiền định trong động đá bị ma quỷ hiện thành chim kên kên dọa nạt. Tôi không hiểu nếu hiện hình con gì thì còn có người sợ chứ chim thì mấy ai sợ. Lại có người cho rằng nơi đây chim kên kên hay đến làm tổ. Cũng có kẻ nói rằng đá núi nơi đây có hình chim kên kên, thuyết này xem ra đứng vững hơn cả.

    Như ta đã biết, trong hơn bốn mươi năm giáo hóa, Đức Thích-ca đã giảng nhiều bài kinh quan trọng tại Linh Thứu. Cuối đời mình, nơi đây Ngài đã dùng Báo thân để giảng bộ kinh Diệu pháp liên hoa cho thiên nhân cũng như loài người, bộ kinh Đại Thừa nổi tiếng mà Phật tử Việt Nam hay gọi là kinh Pháp Hoa.

    Cũng trên đỉnh Linh Thứu này, ngày nọ, Đức Thích-ca không nói gì, lẳng lặng đưa một cành hoa lên cao. Hội chúng chẳng ai hiểu gì cả, chỉ có một đại đệ tử của ngài là Đại Ca-diếp mỉm cười, cũng chẳng nói năng gì. Hành động “niêm hoa vi tiếu” này là đầu nguồn của Thiền tông, một tông phái chủ trương “tâm truyền tâm”, đạt giác ngộ không cần và không thể sử dụng ngôn ngữ văn tự mà dùng tuệ giác vốn có sẵn nơi tâm mà tiếp cận với thực tại. Linh Thứu là quê hương của Thiền tông, đây cũng là suối nguồn của nhiều tông phái quan trọng khác. Đại Ca-diếp được xem như Tổ thứ nhất của Thiền tông Ấn Độ. Về sau Đại Ca-diếp truyền cho A-nan, rồi cứ thế mà dòng truyền thừa Thiền tông tiếp diễn liên tục đến gần ba mươi đời sau, trong đó có Long Thụ là truyền nhân đời thứ 14 mà ta đã biết.

    Khoảng tám trăm năm sau khi Đức Thích-ca nhập diệt có một kẻ lữ hành từ Trung Quốc đến thăm Linh Thứu. Người đó là một vị tăng sĩ, tên gọi là Pháp Hiển, sinh khoảng cuối thế kỷ thứ tư. Năm 399, Pháp Hiển lên đường thăm Ấn Độ, thăm các thánh tích quan trọng của Đức Thích-ca và mười lăm năm sau mới về nước, mang theo vô số kinh điển. Theo tập ký sự còn lưu lại, Pháp Hiển mang nhang đèn đến Linh Thứu, vừa dâng hương, “đèn tự cháy sáng”. Pháp Hiển, “buồn đến phát khóc”, ở lại trong núi một đêm và tụng đọc kinh Lăng Nghiêm để nhớ lại vị đạo sư đã giảng kinh này tại đây.

    Sau Pháp Hiển hơn hai trăm năm, một đại sư Trung Quốc lừng danh khác là Huyền Trang, biệt danh Đường Tam Tạng cũng đến chiêm bái Linh Thứu. Trên đỉnh núi Linh Thứu ngày nay còn một nền đá ghi lại ngày xưa Đức Thích-ca đã trú nơi đây và ngàn năm sau Huyền Trang đã nghỉ lại qua đêm. Vị tăng sĩ Việt Nam đầu tiên đi Linh Thứu có lẽ là Đại Thặng Thăng, sinh trong thế kỷ thứ bảy. Đại Thặng Thăng với ba vị tăng sĩ Việt Nam khác cùng đi với nhà sư Trung Quốc Nghĩa Tịnh (635-713) bằng đường biển đến Ấn Độ, đến tham bái Linh Thứu và các thánh tích khác, cuối cùng chẳng may bỏ mình tại xứ người.

    Không phải chỉ có lữ khách từ xa đến Ấn Độ, ngược lại tăng sĩ Ấn Độ đi các nước khác cũng rất nhiều mà con người đầy huyền thoại nhất thời đó là một tăng sĩ mặt đen, râu rậm, tướng mạo như một võ sư. Đó là Bồ-đề Đạt-ma, có lẽ sinh năm 470. Bồ-đề Đạt-ma chính là truyền nhân đời thứ 28 và là đời cuối cùng của Thiền tông Ấn Độ, bắt đầu với Đại Ca-diếp và A-nan. Năm 520 Bồ-đề Đạt-ma lên đường đi Trung Quốc bằng đường biển, theo một tài liệu thì có ghé Việt Nam trước khi đến Nam Kinh gặp nhà vua Trung Quốc Lương Vũ Đế. Gặp Vũ Đế, Bồ-đề Đạt-ma khai thị yếu tính Thiền tông rất rõ ràng nhưng vua không lĩnh hội vì lòng còn bị các quan niệm thiện ác, tốt xấu chi phối. Bồ-đề Đạt-ma thấy cơ duyên chưa tới, đi về hướng Bắc Trung Quốc, vượt sông Trường Giang đến Lạc Dương, lên núi Tung sơn, ở chùa Thiếu Lâm, chín năm tọa thiền quay mặt vào vách.

    Tưởng Thiền tông như thế là đứt đoạn, tổ Thiền thứ 28 đã rời Ấn Độ đi Trung Quốc, ở Trung Quốc thì quay mặt vào vách không nói năng gì. Nhưng không phải, trong một ngày đầy tuyết nọ, có người rút dao tự chặt cánh tay tỏ lòng thành khẩn, xin Bồ-đề Đạt-ma khai thị. Người đó là Huệ Khả (487-593). Chỉ nghe một câu “an tâm”, Huệ Khả đại ngộ, trở thành truyền nhân của Bồ-đề Đạt-ma, đời sau gọi là nhị tổ của Thiền tông Trung Quốc. Huệ Khả truyền cho Tăng Xán, vị tam tổ này sinh ra lúc nào không rõ chỉ biết tịch năm 606. Tăng Xán sau đó truyền cho Đạo Tín (580-651), rồi vị này truyền lại cho Hoằng Nhẫn (601-674).

    Các vị truyền nhân này đều sống một cuộc đời kỳ dị, giác ngộ qua những câu vấn đáp xem ra ngớ ngẩn, mỗi người mỗi khác nhưng giống nhau ở chỗ lấy “tâm truyền tâm, thấy tánh thành Phật” làm gốc. Đến đời thứ sáu, với Lục tổ Huệ Năng (638-713) thì tính cách “bất lập văn tự” mới đạt tột đỉnh vì Huệ Năng mới đầu chỉ là một anh chàng tiều phu mù chữ. Về sau, Huệ Năng không có truyền nhân chính thức, thiền Trung Quốc được xem là có sáu vị tổ, như thiền Ấn Độ có 28 vị. Thế nhưng Huệ Năng là người khai sáng Thiền Trung Quốc rực rỡ hơn ai hết, để lại cho hậu thế vô số thiền sư xuất chúng và một dòng truyền thừa mãnh liệt đến thế kỷ thứ 11 và cả đến ngày nay.

    Thiền tông không dừng ở Trung Quốc. Tổ thứ ba Tăng Xán vốn có ít học trò, trong đó có một vị tên là Tì-ni-đa Lưu-chi [38]. Vị này sinh năm nào không rõ, chỉ biết tịch năm 594. Sau khi ngộ pháp xong, Tì-ni-đa Lưu-chi đi về phương Nam, đến Giao Chỉ, ngụ ở chùa Dâu ngày nay, thuộc tỉnh Hà Bắc Việt Nam. Tại đây Tì-ni-đa Lưu-chi khai sáng dòng Thiền Việt Nam, truyền 19 đời, đến thế kỷ thứ 13, có ảnh hưởng mạnh lên đến các vua thời Lý.

    Song song, trong số học trò sau mấy đời của Huệ Năng có một vị nói năng rất ít, được gọi tên là Vô Ngôn Thông. Năm 820, Vô Ngôn Thông về phương nam đến tỉnh Bắc Ninh Việt Nam ngày nay, khai sáng một dòng Thiền mới, truyền 17 đời, cũng đến thế kỷ thứ 13.

    Trong thế kỷ thứ 11 một vị thiền sư Trung Quốc tên gọi là Thảo Đường, không rõ vì duyên cớ gì đi lưu lạc tận Chiêm Thành. Thảo Đường bị vua Việt Nam là Lý Thánh Tông bắt làm tù binh trong một trận chinh phạt nước này năm 1069. May thay cho Thảo Đường, Lý Thánh Tông là một nhà vua trọng đạo lý. Biết Thảo Đường là môn đệ của thiền sư Tuyết Đậu Trùng Hiển, Lý Thánh Tông phong làm Quốc Sư, tự nhận mình làm học trò. Cũng lại là một điều mà chỉ ngày xưa mới có. Sau đó, Thảo Đường khai sáng dòng Thiền thứ ba của Việt Nam, truyền được sáu đời, kéo dài đến cuối nhà Lý.

    Khác với Thiền Trung Quốc chia thành “ngũ gia thất tông”, hầu như ba thiền phái Việt Nam chỉ đợi ngày hợp nhất. Qua đầu thế kỷ thứ 13, ba dòng Tì-ni-đa Lưu-chi, Vô Ngôn Thông và Thảo Đường nhập lại một dòng duy nhất. Không rõ cơ duyên nào mà lịch sử Việt Nam lại sản sinh nhiều nhân vật lỗi lạc trong các thế kỷ 12,13 của đời Lý Trần. Dưới ảnh hưởng của Trần Thái Tông và Tuệ Trung Thượng Sĩ, ba dòng Thiền đó tập hợp thành một, xuất phát từ núi Yên Tử, hiện nay thuộc tỉnh Quảng Ninh, gọi là phái Thiền Yên Tử. Tại Việt Nam núi Yên Tử trở thành đỉnh cao vòi vọi của một dòng Thiền vừa rất quí tộc vừa rất nghệ sĩ.

    Giữa thế kỷ thứ 13, một nhân vật kiệt xuất ra đời, đó là Trần Nhân Tông (1258-1308). Vừa làm vua chăm lo bảo vệ bờ cõi, vừa là thiền sư đạt đạo, Trần Nhân Tông trở thành tổ thứ sáu của dòng Thiền Yên Tử. Nhưng vì nhân cách của Trần Nhân Tông quá rực rỡ, đời sau tôn ông làm sư tổ, lấy hiệu Trúc Lâm của ông đạt tên làm phái Thiền Trúc Lâm, một dòng Thiền có tính nhập thế. Năm 1304, Trần Nhân Tông đích thân đi cả nước tìm truyền nhân, gặp ngay một thiếu niên “có đạo nhãn”, liền truyền pháp cho, người đó là Pháp Loa (1284-1330), tổ thứ hai của Trúc Lâm.

    Đến năm 23 tuổi, Pháp Loa gặp một nhân vật kỳ dị, lúc đó đã 51 tuổi, tên gọi là Huyền Quang. Huyền sử chép rằng, mẹ của Huyền Quang là Lê Thị, ba mươi tuổi mà chưa có con, hay đến chùa cầu nguyện. Đầu năm 1254, trụ trì chùa là sư Tuệ Nghĩa mơ thấy trong chùa “đèn đuốc sáng choang, Đức Thích-ca chỉ tôn giả A-nan mà bảo, ngươi hãy tái sinh làm pháp khí Đông Độ và nhớ lại duyên xưa”. Năm đó Lê Thị sinh Huyền Quang. Gặp Pháp Loa, Huyền Quang tôn làm thầy mặc dù thầy trẻ hơn mình gần ba mươi tuổi.

    “Duyên xưa” là duyên gì? Đông Độ Việt Nam thật ra là có duyên với đạo Phật, Việt Nam đến với đạo Phật sớm hơn cả Trung Quốc. Trong thế kỷ thứ nhất sau công nguyên, tại Việt Nam đã hình thành một trung tâm đạo Phật là Luy Lâu, thuộc Bắc Ninh ngày nay. Luy Lâu phát triển song song với hai trung tâm của Trung Quốc là Lạc Dương và Bình Thành [39]. Thiền Việt Nam đã xuất phát cả trước khi Bồ-đề Đạt-ma đến Trung Quốc. Trong thế kỷ thứ ba, tăng sĩ Khương Tăng Hội người Giao Chỉ đã viết luận giải về Đại Thừa và Thiền tông cho nên nhiều người cho rằng Khương Tăng Hội chính là người sáng lập Thiền Việt Nam, không phải đợi đến lúc Thiền Trung Quốc du nhập.

    Người đời sau tôn ba vị Trần Nhân Tông, Pháp Loa, Huyền Quang là “tam tổ” Thiền Việt Nam, xứng danh ngang hàng với sáu vị Tổ Thiền Trung Quốc và 28 vị Tổ Thiền Ấn Độ. Núi Yên Tử của Việt Nam, Tung sơn của Trung Quốc và Linh Thứu của Ấn Độ là nơi sản sinh các dòng Thiền đó.

    Suốt bảy thế kỷ sau Trần Nhân Tông, trong vô số những người đã đến thăm Linh Thứu, có một đứa con cháu lạc loài của ông đứng ngẩn ngơ trên núi chiều nay. Ôi, con người đích thực của bao vị thánh nhân hầu như chìm trong bóng tối của lịch sử. Thường người ta chỉ biết Trần Nhân Tông là một nhà vua giỏi bảo vệ bờ cõi, nào ngờ là một đại sư đạt đạo mà học thuật và nhân cách của ông đã truyền thừa cho các thế hệ đến ngày nay.

    Tưởng Huyền Trang chỉ là một nhân vật huyền thoại, sư phụ hiền lành của Tôn Hành Giả, nào ngờ là một nhà dịch kinh tác tuyệt về văn chương và nội dung, sáng lập cả một tông phái đại thừa tại Trung Quốc. Tưởng Bồ-đề Đạt-ma chỉ là tổ sư võ công Thiếu Lâm, nào ngờ là kẻ đã khai sáng Thiền tông miền Đông Á, mở đường cho vô số người cầu hiểu biết. Tưởng Đức Thích-ca là một ông bụt hoang đường, nào ngờ là một con người từng sống, từng hoạt động, từng chết trên trái đất này.

    Rời Linh Thứu với lòng u hoài chiều hôm đó, tôi chỉ có thể nhắc lại đây lời của Schumann: “Chuyến hành trình theo dấu chân Đức Phật là một niềm vui, đồng thời là một cảm hoài xao xuyến, vì phần lớn các nơi Ngài đã đặt chân đến, ngày nay người ta chỉ còn tìm thấy sự đổ nát và hiu quạnh. Nhưng tính vô thường của vạn sự há chẳng phải là thông điệp của Ngài ư? Ngài chẳng đã nói rằng Pháp sẽ có ngày bị quên lãng, nhưng sẽ được khám phá lại một cách mới mẻ ư? Có thể Ấn Độ đã quên người con trai vĩ đại của mình, nhưng tại các nơi khác ở châu Á, mà cũng trong các tâm hồn tại châu Âu và Mỹ, thì thông điệp của Ngài vẫn còn sinh động. Chúng ta hãy mừng vui rằng, có một đầu óc ưu việt đã thấu hiểu cái Khổ và nguyên nhân của nó và đã chỉ rõ cách giải thoát nó nằm ngay nơi chúng ta”.

  2. #952
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi vẫn muốn một ngày nào đó đến Cuba ,hiện nay hơi khó vì thủ tục còn căng .Đến đây không phải để chiêm ngưỡng cái đất nuớc nghèo khó khốn khổ này mà chính vì con người nơi đó ,mỗi người dân là một nghệ sĩ .Họ chơi đùa hòa nhạc với nhau tự nhiên như hơi thở .Ca sĩ có thể là một bà già răng đã sún hết Những người thợ sửa xe , chặt mía ,họ là những nhạc công chơi trompet , contrebass, guitar điêu luyện .quyện vào nhau đầy đam mê sôi nổi ,đôi mắt đau khổ của người phụ nữ từ đó ứa ra những giọt lệ đen như lời bài hát



    Bản này mà chơi piano hòa chung với dàn nhạc thì hết ý



    Có bài thơ hay và lạ ,ông nào thuở trẻ thầm yêu trộm nhớ ,rụt rè không đến đuợc với nhau chắc sẽ thấm

    “Chẳng có khoảng cách nào giữa các vì sao mà ánh sáng kia không tới.
    Nhiều vô cùng gần lại trong tầm tay
    Nhà thiên văn có thư*ớc đo cực tiểu
    Để đi hết không gian
    chiều rộng
    chiều dài!

    Nh*ưng em!
    Chẳng ở đâu trong thiên thể.
    Chỉ cách anh lối phố, con đường.
    Thế mà anh chưa một lần đến được.
    Dù tốc độ trái tim nhanh hơn ánh sáng hàng tỷ năm!

    Thế mới biết,
    Tình anh chỉ là thoáng chốc
    Trước tình em
    vĩnh viễn thời gian!

    Dễ dàng chi trong đời đi hết?
    Khoảng cách
    Từ trái tim người
    đến trái tim tôi!”
    Thơ của Đỗ Hoàng

  3. Thích huyenmapu, kt22027, ChienKhuD, Aty đã thích bài viết này
  4. #953
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tuổi trẻ ( nhất là các ANH )chắc hẳn ai cũng có ít là một vài mối tình rụt rè. Tôi thì hồi đó là năm hoc lớp tám. Đã sơ ý yêu một em học lớp sáu. Hic. Ẻm là con của bạn Mẹ tôi. Năm ấy tôi đi bộ qua cầu Mới ( sông Hương ) mỗi ngày , học sinh trường Hàm Nghi. Em thì đi bộ ngược chiều, học sinh Đồng Khánh. Và cứ mỗi lần đi ngang qua là trao nhau một nụ cười. Đi một đoạn thì quay lại nhìn nhau. Cứ thế cho hết niên học. Năm sau tôi đổi vào trường Phan Chu Trinh Đà Nẵng. Không kịp ( hay không dám ?) nói lên lời tạm biệt. Và cũng từ đó tôi xa em.
    Bác Lâm đăng bài thơ này, em nhớ lại đôi mắt người xưa quá.
    À, bác Lâm cho em hỏi, tháng 12 này bác có ở thành phố ngày nào không? Nếu có thì em xin gởi bác chút quà đặc sản. Nhìn chung là ăn được ( không cao đường hay cao mở ). Của ít lòng không ít, hy vọng bác không chê.
    Lần sửa cuối bởi Aty, ngày 05-11-2013 lúc 01:22 AM.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  5. Thích kt22027, Thợ Điện đã thích bài viết này
  6. #954
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi đang cố thu xếp anh Tý hehe về thì phải có cái La coste xịn cho anh chứ để chúng nó gạt anh mặc áo giả hoài hehe

  7. Thích kt22027, ChienKhuD, Aty đã thích bài viết này
  8. #955
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Dạ em xin cám ơn bác trước. Bác cho em thì em ,xin bác vậy. Lacoste Polo cũng là hàng xịn. Mình không có hàng thiệt xài, đi xài hàng dỏm bị các anh các bác cười cho thì phải ráng chịu chứ không phàn nàn trách ai . Giá một con sấu Polo tại Mỹ chí ít cũng tầm trong ngoài trăm đô. Lúc xài nó em thấy tiếc tiếc thế nào ấy bác ơi. Có chăng là xài nó để đi tiệc, lại sợ ăn uống vương vải vào cái áo thì lòng đau như cắt. Thôi thì xài đại mấy con sấu copy cho đở tủi. Mà em nghĩ cũng lạ nhe bác. Mấy con sấu của em là hàng châu âu cầm tay, còn bình nước thơm là hàng Maycy's chính hiệu ( mua tại Maycy's Phoenix ). Vậy mà cũng bị lầm thì thiệt là.. .
    Tháng 12 năm nay nếu bác về thì bác cho em xin vài trăm gram date palm của Phoenix hay califonia là được rồi bác. Có dịp em sẽ mời bác loại date palm made in Iran để so sánh coi. Hôm trước em đi Phoenix nhưng chưa có dịp thưởng thức qua. Em dự định tháng sau đi thành phố một chuyến, sẽ ới bạn hiền CKD làm một chầu. Nếu có dịp gặp được bác một lần thì tốt quá cho em rồi đó.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  9. Thích kt22027, ChienKhuD đã thích bài viết này
  10. #956
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Dạ em xin cám ơn bác trước. Bác cho em thì em xin bác vậy. Lacoste Polo cũng là hàng xịn. Mình không có hàng thiệt xài, đi xài hàng dỏm bị các anh các bác cười cho thì phải ráng chịu chứ không phàn nàn trách ai . Giá một con sấu Polo tại Mỹ chí ít cũng tầm trong ngoài trăm đô. Lúc xài nó em thấy tiếc tiếc thế nào ấy bác ơi. Có chăng là xài nó để đi tiệc, lại sợ ăn uống vương vải vào cái áo thì lòng đau như cắt. Thôi thì xài đại mấy con sấu copy cho đở tủi. Mà em nghĩ cũng lạ nhe bác. Mấy con sấu của em là hàng châu âu cầm tay, còn bình nước thơm là hàng Maycy's chính hiệu ( mua tại Maycy's Phoenix ). Vậy mà cũng bị lầm thì thiệt là.. .
    Tháng 12 năm nay nếu bác về thì bác cho em xin vài trăm gram date palm của Phoenix hay Califonia là được rồi bác. Có dịp em sẽ mời bác loại date palm made in Iran để so sánh coi. Hôm trước em đi Phoenix nhưng chưa có dịp thưởng thức qua. Em dự định tháng sau đi thành phố một chuyến, sẽ ới bạn hiền CKD làm một chầu. Nếu có dịp gặp được bác một lần thì tốt quá cho em rồi đó.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  11. Thích ChienKhuD, Thợ Điện đã thích bài viết này
  12. #957
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hehe cõi đời này chân giả khó lường hơi đâu mà quan tâm anh Tý .Cái thân này cũng còn là giả thì quần áo hay nuớc thơm nào là thật ? .Ông hỏi tôi rượu tôi còn biết chứ date palm thì phải hỏi một hồi té ra nó là thức ăn như seed hé hé tôi nhà quê quá Ừ ở đây có nhiều loại nut và seed ngon tuyệt vời như Brazilian nut ,almond cũng rẻ thôi ông ạ có mười mấy đồng 1 pound

  13. Thích huyenmapu, Aty, kt22027, ChienKhuD đã thích bài viết này
  14. #958
    Ngày tham gia
    Aug 2013
    Bài viết
    12
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ủng hộ Bác Lâm về bằng 02 tay và 02 chân luôn, e đặt 01 chỗ trước xin được đón tiếp Bác 01 ngày mát trời ông địa luôn!

  15. Thích kt22027, ChienKhuD, Thợ Điện đã thích bài viết này
  16. #959
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cám on bác BenTre ,nhớ hồi đó tôi xuóng Tiền Giang qua phà Rạch miễu BenTre vuợt biên tính ra cửa Vàm láng nhưng cuối cùng bị CA Tiền Giang bắt đưa về trại giam Mỹ Phước nhốt vài tháng ,lúc đó mấy ổng còn nói .May cho mấy ông chứ bị Bentre bắt là mút chỉ hehe trong trại suốt ngày đan lát ,tối đến nhảy điệu Lâm thôn của kampuchea rình rịch suốt đêm vui lắm ,lại còn hát .chưa có hôm nào đẹp như hôm nay non nuớc thanh bình lòng ta mê say




  17. Thích huyenmapu, Aty, kt22027, ChienKhuD đã thích bài viết này
  18. #960
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,092
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi đã thấy qua Bến Tre nhưng chưa bao giờ được đi đến nơi này. Hồi nhỏ Ba tôi có chở tôi xuống biển Long Toàn để nhìn theo chiếc tàu CL199 rời Việt Nam (năm 1979) đường đi xuống Long Toàn dọc theo con sông cái, bên này là Trà Vinh còn bên kia là Bến Tre. Lúc nhìn theo chiếc tàu ra khơi, Ba tôi rầu lắm vì mọi người đều chê là tàu chở nặng quá gần chìm! May là 9-10 ngày sau có tin tàu đến bến bình an.

    Hồi đó nghe bài Dáng Đứng Bến Tre này trên radio hoài luôn, bọn nhóc tôi chế câu "ai đứng như bóng dừa" thành câu "ai đái nghe cái xè"

    Các bác dạo này đưa lên nhiều bài hay quá, làm nhớ lại một thời tập làm người lớn, nghe nhạc, hút thuốc.

  19. Thích ChienKhuD, Thợ Điện, Aty đã thích bài viết này
Cà phê Đen
Trang 96 của 151 Đầu tiênĐầu tiên ... 46869495969798106146 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68