Kết quả 1 đến 10 của 104
Threaded View
-
07-03-2011, 12:26 PM #19
Cái ngày cô chưa có chồng
Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
(Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)
Em thì em khoái khổ thơ này, chàng trai mới lớn hihi em đoán thế!! Yêu vu vơ giống mình một thủa quá đi... Đôi khi đi về muốn qua ngõ nhà nàng một tí... Cảm giác xốn xao ước gì nàng đứng đó ngó ra.. Thế là vui vui thế là lâng lâng, cả ngày cười tủm tỉm 1 mình như ngơ, Thế nên thêm một quãng đường có đáng là bao?! Lại còn mượn bưởi mượn hoa... Cuối cùng cũng đóng mở ngoặc một nguyên nhân mà ko nói ra thì ai cũng biết là như thế (Đi vòng để được qua nhà đấy thôi) Một nét ngộ nghĩnh đáng iu của một thời trai trẻ đang yêu... Nhẹ nhàng vu vơ mà cháy bỏng đến ... Bất ngờ (hihi có lẽ thế..)
Cái ngày cô chưa có chồng
Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
(Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)
Một hôm thấy cô cười cười
Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng
Biết đâu rồi chả nói chòng :
" Làng mình khối đứa phải lòng mình đây! "
Một năm đến lắm là ngày
Mùa thu mùa cốm vào ngay mùa hồng.
Từ ngày cô đi lấy chồng
Gớm sao có một quãng đồng mà xa
Bờ rào cây bưởi không hoa
Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo
Lợn không nuôi, đặc ao bèo
Giầu không dây chẳng buồn leo vào giàn
Giếng thơi mưa ngập nước tràn
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều.
Bài thơ Qua nhà của nhà thơ Nguyễn Bính...
Từ ngày cô đi lấy chồng
Gớm sao có một quãng đồng mà xa
Hihi thế là người ấy lấy chồng, Thế là có mỗi quãng đồng mà xa.... Ng iu đi chống lầy cũng chỉ bùn vu vơ như thế... Ko có nhảy cầu nhày kiếc như thanh niên bây h, quá khứ xa xôi thì cứ ngủ yên trong giấc mộng đẹp trong một tứ thơ bùn.. Đẹp thì phải dang dở và ti tí buồn phải ko ạ?
Huyền thoại một nhà thơ-Nguyễn Bính



Trả lời kèm Trích dẫn


Đánh dấu