Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Hồi ký của Vương Gia Lương
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 74

Threaded View

  1. #10
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    dichnhac.com
    Bài viết
    82
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 7:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com


    Năm 1956 giải cá nhân toàn quốc lần đầu tiên được tổ chức. Cáp Nhĩ Tân tổ chức giải vô địch toàn thành, có hơn 100 người tham gia. Lúc đó Mao Hoạt Tử đã đi rồi. Trương Đông Lộc đã tòng quân, tôi với thành tích bất bại đoạt chức vô địch, nhờ đó đại diện cho Cáp Nhĩ Tân tham gia giải toàn quốc tổ chức vào tháng 12.

    Giải cá nhân lần đầu tiên được tổ chức tại Bắc Kinh, trưởng ban trọng tài là Tạ Tiểu Nhiên. Khi đó trên các mặt báo dự đoàn ba người đứng đầu sẽ là Dương Quan Lân, Hà Thuận An và Hầu Ngọc Sơn. Duy có Đậu Quốc Trụ nói: “ Đông bắc có tiểu thiên vương rất có hi vọng”. Đậu Quốc Trụ rất tán thưởng tôi, vì tôi và Đậu đã từng gặp nhau 8 ván tại Thiên tân, tôi thắng 5 hòa 3, cho nên Đậu mới nói như vậy. Trong tổ thi đấu của mình tôi với thành tích bất bại đã vượt qua vòng loại, vòng sau ngoài tôi còn có Quảng đông Dương Quan Lân, Bắc kinh Hầu Ngọc Sơn, Thượng hải Hà Thuận An, Triết giang Lưu Ức Từ và Hồ bắc Lý Nghĩa Đình. Như vậy mỗi người phải đánh 5 lượt, mỗi lượt 2 ván phân tiên hậu.

    Lượt đầu tiên tôi gặp Hầu Ngọc Sơn, ván đầu tôi hậu thủ giành thành thắng lợi, sang ván 2 tôi đánh bình ổn, hòa cờ, nhẹ nhàng giành hai điểm. Như vậy, tôi rất hài lòng với vòng 1. Dương Quan Lân với 1 thắng 1 hòa Hà Thuận An cũng giành hai điểm. Vòng 2 tôi gặp Lưu Ức Từ. Trong ván 1 tôi đưa ra biến mới pháo 5 bình 6, và sau hai mươi mấy nước tôi giành được thắng lợi. Ván 2, tôi chủ đánh hòa, nhưng rất tiếc đã đi nhầm, đành nhận thua, nếu như không thua ván này, về sau rất nhiều chuyện đã không xảy ra. Hòa Lưu Ức Từ tôi chỉ giành được 1 điểm. Trong khi đó Dương Quan Lân với 1 thắng 1 hòa đã kích bại Hầu Ngọc Sơn, đoạt đc 2 điểm. Vòng 3, tôi gặp Lý Nghĩa Đình, cả 2 ván đều hòa nên cũng chỉ có thêm 1 điểm. Tại vòng này, Dương Quan Lân 1 thắng 1 hòa Lưu Ức Từ giành thêm 2 điểm. Vòng tiếp theo tôi gặp Dương Quan Lân. Lúc này trên khắp các mặt báo đều nói Dương chắc chắn giành chức vô địch.

    Khi ăn điểm tâm sáng ngày hôm đó, phóng viên của tờ “Bắc kinh vãn báo” nói: “lão Dương à, kỳ nghệ của tiểu vương cao lắm, thắng Lưu Ức Từ trong vòng hai mươi mấy nước, ông nên cẩn thận mới được”. Và Dương Quan Lân đã trả lời: : “kỳ nghệ của tiểu vương cao, cao hơn xưa rất nhiều, nhưng muốn thắng tôi thì cần phải ba năm nữa”
      
    Ván đầu tiên tôi hậu thủ, Dương cũng chẳng muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên nhẹ nhàng hòa cờ. Ván 2 tôi đi tiên và lại sử dụng biến chiêu trong ván thắng Lưu Ức Từ nhưng Dương đã có chuẩn bị cũng đã đưa ra biến mới. Ván này kéo dài hơn trăm nước, cuối cùng tôi với xe pháo tốt đã thắng xe mã tốt của Dương. 3 giờ trước Dương còn nói tôi muốn thắng Dương còn cần 3 năm nữa, Dương đâu ngờ với tân biến của tôi Dương chuẩn bị chưa đủ, tới lúc ăn tối không thấy Dương đâu, cũng không biết Dương đi đâu.
      
    Ván cuối cùng tôi gặp Hà Thuận An, Dương gặp Lý Nghĩa Đình. Ván đầu tôi nhẹ nhàng hòa Hà, trong khi đó Dương lại thua Lý. Lúc này bên ngoài đã lan truyền tin tôi sẽ đoạt chức vô địch. Bởi vì, trong 2 ván buổi chiều chỉ cần có 1 ván hòa là tôi vô địch. Lúc này, tôi rất hưng phấn, bởi không thể ngờ được chức vô địch lại gần mình tới vậy. Khi đó, Mã Khoan tới tìm tôi và nói: “chúc mừng ông, lần này ông nhất định đoạt chức vô địch”. Tôi bèn hỏi: “vì sao thế?”. Mã bèn trả lời: “Hà Thuận An bây giờ đã chẳng còn bụng dạ để đánh, có đánh kiểu gì ông ta cũng thứ 6. Ông không biết đấy thôi, quan hệ giữa Hà và Dương rất không tốt, Hà không thể liều mạng vì Dương”. Tôi nói: “Vậy sao”. Mã nói xong, còn bày thêm biến và nói: “Hà nếu đi ngũ thất pháo thì ông đi bình phong mã bình pháo tính xe, ông ta đè mã, ông thoái pháo đánh xe, ông ta vừa bình xe thì ông thoái mã oa tâm, ông ta “một tróc một đánh” ông, hai bên bất biến thành hào”. Lúc đó, tôi cho rằng ý này thật hay!

    Lúc thi đấu buổi chiều, quả nhiên Hà đi ngũ thất pháo. Tôi cũng đi bình phong mã, thoái pháo đánh xe, khi Hà đi xe 3 bình 4, tôi vốn định lên sỹ cho bình ổn, nhưng tôi theo lời Mã Khoan nói đã thoái mã oa tâm, Hà bình xe tróc pháo, tôi tiến mã đánh xe, tôi nghĩ hòa cờ. Đột nhiên Hà đổi biến, thoái xe về hà, vốn là hai bên bất biến thành hòa, ông ta đổi biến, tôi lập tức cảm giác có gì đó không đúng, thoái mã làm gì, nên lên sỹ. Đầu óc bỗng nhiên trống rỗng chẳng nghĩ được gì..

    Giờ hối hận thì có tác dụng gì, ván cờ này đến cuối cùng tôi vẫn không rõ vì sao thua. Sau này, tôi mới biết có người đã đến trước mặt Hà, cầu sự giúp đỡ của Hà Thuận An, hi vọng Dương Hà hòa hảo, người ấy nói với Hà: “nhất định ông phải giúp vụ này, nếu để tiểu vương vô địch, làng cờ phương nam còn mặt mũi nào”. Mã Khoan và Hà quan hệ rất tốt, cho nên Mã mới tới tìm tôi cho ăn “mật ngọt”. Người đó cũng tìm La Thiên Dương, sư phụ của Lý Nghĩa Đình kể ra sự tình, hi vọng Lý có thể “buông” ván cờ này, bởi vì khi sức cờ không chênh lệch nhiều, muốn hòa cũng không phải là khó khăn, nhưng Lý không muốn “buông” ván cờ này, bởi nếu thắng Lý có thể đoạt Á quân, còn hòa chỉ đứng thứ 4, nên Lý đã nói không thể buông. Vào ván đấu, Dương đã 1 xe đổi 2, làm Lý không còn cơ hội thắng, kết quả cuối cùng Dương thắng và đã đoạt chức quán quân. Như vậy là vịt quay đã đến miệng tôi còn vụt bay mất. Trong buổi tiệc mừng chức vô địch do tờ tượng kỳ Quảng châu tổi chức, món ăn chính là “vịt quay”, lúc đó tôi đâu có biết “vịt quay” có ý nghĩa gì, sau này tôi biết được rất nhiều chuyện, nhưng biết làm sao được?
      
    Hết hồi 7, còn tiếp...


    Phần khai cục ván Hà thắng tôi


    1. pháo 2 bình 5 mã 8 tiến 7
    2. mã 2 tiến 3 mã 2 tiến 3
    3. xe 1 bình 2 xe 9 bình 8
    4. mã 8 tiến 9 tốt 7 tiến 1
    5. xe 2 tiến 6 pháo 8 bình 9
    6. xe 2 bình 3 pháo 9 thoái 1
    7. pháo 8 bình 7 pháo 9 bình 7
    8. xe 3 bình 4 mã 7 thoái 5

    Nước thứ 8 hậu có thể đi sỹ 4 tiến 5, diễn biến sau đó cục diện sẽ bình ổn. Trong thực chiến, tiên đi xe 4 tiến 2, hậu pháo 2 thoái 1. Lúc đó nếu tiên xe 4 thoái 1, hậu pháo 2 tiến 1, theo quy định khi đó, “hai đánh một hoàn đánh, hai bên bất biến thành hòa”. Trong thực chiến tiên đã không thoái xe 1 mà đi xe 4 thoái 4, diễn biến tiếp theo tiên ưu.
    Lần sửa cuối bởi nghiadiamusuong, ngày 13-12-2010 lúc 07:37 PM.
    Chúng tôi khiêng anh về qua sông Đăk BLa
    Mưa tầm tã trên thân anh đẫm máu
    Trận đánh chưa xong, mắt anh nhìn đau đáu
    Lần cuối cùng bầu trời Kon Tum

Hồi ký của Vương Gia Lương

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68