Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Hồi ký của Vương Gia Lương
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 74

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    dichnhac.com
    Bài viết
    82
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 8:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com


    Giải cá nhân toàn quốc kết thúc, tôi lại trở về Cáp nhĩ tân, dù không đoạt được chức vô địch, nhưng á quân cũng là thành tích tuyệt vời, tại cung văn hoá đã tổ chức buổi tiệc mừng thành tích của tôi

    Ở Cáp nhĩ tân tròn 1 tháng, tháng 2 năm 1957 nhận lời mời của tới Quảng châu. Mỗi năm cứ vào dịp đầu xuân Quảng châu đều mời 2 danh thủ từ nơi khác tới đấu cờ biểu diễn, trong quá khứ đã từng mời các danh thủ như Hà Thuận An, Đồ Cảnh Minh, Lý Nghĩa Đình, La Thiên Dương… Lần này mời tôi và Hầu Ngọc Sơn. Tôi cũng muốn đi để biết cuối cùng thực lực của mình như thế nào, bèn nhận lời tới đó. Tôi qua Bắc kinh, rồi cùng Hầu Ngọc Sơn tới Quảng châu. Lần này, Quảng châu mời chúng tôi, ngoài tiền ăn ở thì mỗi người còn nhận được 200 tệ. Hầu Ngọc Sơn nói với tôi đòi nhiều hơn, nhưng tôi nói đã đồng ý và như thế là được rồi.

    Tới Quảng châu có người bố trí chỗ ăn ở cho chúng tôi tại “Tân á đại tửu điếm”, kết quả ngày thứ 2 tôi bị bệnh, món ăn của Quảng đông tôi ăn không quen, khí hậu lại nóng. Hầu Ngọc Sơn nói với đơn vị mời chúng tôi, tiểu vương ăn thức ăn của các ngày đã bị bệnh, có thể do không quen. Vốn dĩ, Quảng châu đã lên thực đơn ăn uống cho chúng tôi từ lâu, nhưng do tôi bị bệnh nên đã để cho chúng tôi muốn ăn gì thì ăn.

    Đang bệnh, ngày thứ hai tôi đã đánh cùng Dương Quan Lân, đi ra bố cục quá hà xe, hơn nửa giờ sau thì hoà cờ, cùng lúc đó Hầu Ngọc Sơn thắng Trần Tùng Thuận. Ở Quảng châu tôi đánh 12 ván, chủ yếu là thua Dương, thắng Trần. Thành tích của Hầu Ngọc Sơn cũng như thế. Ván cờ của tôi và Dương đã lập kỷ lụ mới. Ngày đầu tiên người xem bàn cờ lớn tại quảng trường là hơn 20.000 người.

    Biểu diễn ở Quảng châu xong, tôi và Hầu Ngọc Sơn nhận lời mời tới Thượng hải biểu diễn, mọi chi phí đều do Thượng hải tài trợ. Ngoài ra, Thượng hải còn mời Lưu Ức Từ, Lý Nghĩa Đình tới. Vậy là hạng 2, hạng 3, hạng 4, hạng 5 của giải cá nhân toàn quốc vừa rồi đều tới đây. 4 người của Thượng hải sẽ đấu 4 vòng với 4 người chúng tôi.

    Sau 4 vòng, đội Thượng hải đại bại. Tôi, Hầu Ngọc Sơn, Lý Nghĩa Đình và Lưu Ức Từ còn tổ chức một giải đấu biểu diễn. Tôi đoạt chức quán quân giải này. Ở Thượng hải, tôi đánh giao lưu rất nhiều, phần lớn đều giành thắng lợi. Sau khi giao lưu xong ở Thượng hải, Tạ lão (Tạ Hiệp Tốn) lại xuất tiền mời tôi và Hầu Ngọc Sơn tới Hàng châu chơi, nhân tiện lại biểu diễn cờ tại đó. Về sau trên đường về nhà tôi còn biểu diễn ở Tô châu và nhiều nơi đi qua, về đến Nam kinh là tháng 5, nhiệt độ nơi đây trên 40 độ, thời tiết nóng làm người ta thật khó chịu. Tôi và Hầu Ngọc Sơn về Bắc kinh, sau đó từ Bắc kinh tôi trở về Cáp nhĩ tân.

    Lần đi phương nam lần này rèn luyện cho tôi không ít, những ván cờ ở đây làm cho kỳ nghệ của tôi thêm phong phú, kinh nghiệm thực chiến cũng được nâng lên nhiều. Ngoài thành tích đối đầu với Dương Quan Lân không được tốt, còn những kỳ thủ khác tôi đều thắng. Lúc đó, tôi và Dương đều không đưa ra tân chiêu của mình, ai cũng muốn bảo mật thực lực

    Trở về làm việc ở Cáp nhĩ tân vài tháng, lúc này giải cá nhân toàn quốc năm 1957 lại bắt đầu. Ở Thẩm duơng tiến hành đấu phân khu, các cao thủ của Hoa bắc, đông bắc đều tới Thẩm dương. Người được chọn của Cáp nhĩ tân là tôi và Trương Thanh Giang. Lúc này, thực lực của tôi đã rất mạnh. Trong cuộc đấu phân khu ở Thẩm dương, tôi với thành tích bất bại 9 thắng 2 hoà, đoạt danh hiệu đệ nhất, Thượng hải Mã Khoan đoạt đệ nhị, Thẩm dương Nhậm Đức Thuần đoạt đệ tam, Đại liên Lý Thiếu xuân đệ tứ. Như vậy 4 người chúng tôi đủ tư cách tham gia giải cá nhân toàn quốc.

    Những ván đấu khi đó đều được sắp xếp vào buổi sáng, mỗi ngày phải đánh 2 ván, có ván đánh rất muộn mới xong. Khi biểu diễn ở Quảng châu đều là chơi vào buổi tối, có ván chơi đến 1, 2 giờ mới xong, chơi xong trong đầu tôi chỉ toàn là nghĩ về cờ, muốn ngủ cũng khôn được. Trong cuộc thi đấu ở Thẩm dương, tôi sợ mình không ngủ được nên đã dùng thuốc ngủ. Vì giải đấu bố trí rất chặt, không có thời gian nghỉ ngơi, nếu đánh xong mà có thời gian nghỉ ngơi chút xíu thì rất tốt. Sau khi uống thuốc, cảm giác của tôi thật không tồi, ngủ cũng rất ngon giấc. Hơn mười ngày sau giải đấu kết thúc, nghỉ ngơi một ngày là đến Thượng hải tham gia giải., lúc này cảm giác của tôi không được tốt, vì uống thuốc ngủ nhiều kéo theo nhiều tác dụng phụ, ván đấu đầu tiên ở Thượng hải, tôi cảm giác như mặt mình có ngàn vạn mũi kim đâm vào. Nhìn cờ một lúc mà mặt đã đỏ gay gắt. Ván này, tôi vội vàng đánh hoà. 4 ván đầu, tôi 1 thắng, 1 thua, 2 hoà. Tôi cảm giác không thể chơi cờ tiếp, và tìm ban tổ chức xin rút lui khỏi giải, ban tổ chức hỏi tôi có chuyện gì, tôi nói có thể là do uống thuốc ngủ quá nhiều, bây giờ cứ chơi cờ là đau đầu. Sau đó ban tổ chức thương lượng với tôi, giới thiệu tôi tới một bệnh viện của Thượng hải, và yêu cầu họ chữa cho tôi, như vậy buổi sáng tôi chụp điện, 2h chiều lại chơi cờ, lúc này tôi đã không còn coi trọng chuyện thắng thua. Kết quả khi giải đấu chỉ còn 6 vòng, bệnh của tôi đã đỡ nhiều, 6 vòng sau tôi phát huy đuợc thực lực và giành kết quả rất tốt 4 thắng 2 hoà, đặc biệt là ván hậu thủ thắng Lý Nghĩa Đình, vòng cuối cùng hoà Dương Quan Lân, tôi một lần nữa lại giành á quân và Dương một lần nữa vô địch.

    Hết hồi 8, còn tiếp...

    [B]
    Lần sửa cuối bởi nghiadiamusuong, ngày 18-12-2010 lúc 03:16 PM.
    Chúng tôi khiêng anh về qua sông Đăk BLa
    Mưa tầm tã trên thân anh đẫm máu
    Trận đánh chưa xong, mắt anh nhìn đau đáu
    Lần cuối cùng bầu trời Kon Tum

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    dichnhac.com
    Bài viết
    82
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 9:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com



    Trải qua 2 lần rèn luyện trong 2 giải vô địch cá nhân toàn quốc, kỳ nghệ của tôi có bước tiến dài, về thành tích chỉ kém Dương Quan Lân, các cao thủ khác đều thắng. Vì vậy tôi có niềm tin mình sẽ vô địch giải cá nhân toàn quốc năm 1958.

    Sau khi trở về Cáp nhĩ tân, tôi vẫn tiếp tục làm công nhân, khi đó chưa thành lập đội cờ. Nhưng để chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao năm 1959, thì cũng đã thành lập “đội tập huấn”, và tôi lại rời xa công việc, tiến vào đội. Lúc này giải cá nhân toàn quốc năm 1958 đã bắt đầu, vẫn phân các khu đấu loại trên toàn quốc, tôi vẫn đấu ở khu Thiên tân. Lúc này, Trương Đông Lộc đã giải ngũ về quê, tạm thời chưa được phân công công tác, tôi bèn tìm tới Trương và nói: “tới đội cờ, tới đội cờ luyện tập cùng tôi”. Trương đồng ý, tôi giúp Trương rèn luyện cờ trong một tháng, sau đó tham gia giải đấu của Thành phố. Giải này, tôi quán quân, Trương á quân. Sau đó là tham gia giải của tỉnh, giải này Trương đánh không tốt, chỉ đứng hạng 4. Tôi hạng nhất, Vương cấp Nhiên hạng 2, Ngôn Nghệ hạng 3. Nhưng giải cá nhân lần này lấy Thành phố làm đơn vị tham gia, cho nên tôi và Trương đại biểu cho Cáp nhĩ tân tham gia thi đấu ở khu Thiên tân. Khu Thiên tân bao gồm Hoa bắc, Đông bắc, nội Mông cổ…

    Kết quả cuối cùng của cuộc chiến tại Thiên tân như sau: Tôi hạng nhất, Trương phát huy rất tốt thực lực đoạt hạng 2, hạng 3 là Nhậm Đức Thuần, hạng 4 là Mạnh Lập Quốc, hạng 5 là Vương Gia Nguyên, hạng 6 là Hầu Ngọc Sơn. Có một điều đáng nói là Vương Gia Nguyên cả hai lần tham gia đấu phân khu đều giành hạng 5, vì vậy không đủ tư cách tham gia giải cá nhân toàn quốc (chỉ lấy 4 người đứng đầu). Vương Gia Nguyên kỳ phong thích công sát, ván cờ đấu với tôi vốn dĩ là hoà, nều hoà Vương có thể lọt vào top 4, nhưng Vương muốn thắng, nên cố đánh, kết quả bại trận.

    Sau 2 ngày nghỉ ngơi, 4 người chúng tôi đi Quảng châu tham gia giải cá nhân toàn quốc. Quảng quân của khu Quảng châu là Dương Quan Lân, và như thế “Nam Dương Bắc Vương” lại gặp mặt.

    Lần quyết chiến tại Quảng châu này xảy ra rất nhiều chuyện thú vị

    Hai vòng đầu, 4 người chúng tôi không thắng một ván nào. Tôi và Trương hoà cả 2 ván; Nhậm và Mạnh lần lượt thua Điền Gia Thục và Hoa thiết San, lúc đó Mạnh có làm một bài thơ rằng:

    Tứ viên tiểu tướng hạ Dương Thành
    Mạc tằng xuất binh tiên bại lâu qua thủ
    Thệ bả Dương hầu nhất trảm thể

    (Ý thơ rằng: 4 người lần này tới Dương Thành, quyết đánh bại Dương, ngờ đâu lại bại trận trước mấy người vô danh)

    Vì đối thủ của Mạnh và Nhậm kỳ nghệ không cao, cho nên bọn họ thua đều không phục, họ nghĩ phải thua đối thủ cỡ Dương Quan Lân, đây cũng chỉ là câu chuyện đùa của thanh niên trai trẻ, chẳng có ác ý gì.

    Nhưng tôi bị Trương Tăng Hoa bức hoà một ván cờ làm tôi vô cùng tức giận. Bàn cờ đó khi đến tàn cục tôi chỉ còn lại đơn tượng và Trương cũng chỉ còn pháo thấp tốt. Tượng của tôi đang ở lầu 3, tướng ở dưới, và Trương không còn tượng, cờ như vậy ai cũng biết là hoà, tôi liền đề nghị hoà cờ, không ngờ trọng tài lại không đồng ý, cố ý bắt chúng tôi đánh tiếp, lại đi một hồi, trọng tài kiên quyết bắt chúng tôi phải đi đủ 30 nước, không còn cách nào khác đành phải lên rồi lại xuống tượng.

    Vòng tiếp theo tôi gặp Hà Thuận An, chúng tôi đối trận quá cung pháo, tới tàn cục hình thành cục diện mã tốt sỹ tượng toàn của tôi đối mã thấp tốt đơn khuyết tượng. Bàn cờ đó tôi cũng có 3 phần khả năng thắng, nhưng lúc đó đột nhiên Hà đề nghị đếm nước. Trọng tài hỏi tôi, tôi liền nói: “ván cờ này vì sao lại đếm nước, tốt của tôi chưa qua hà sao?” Ván tôi hoà Trương sao trọng tài không phán quyết, ván này tôi còn hi vọng thắng sao lại đếm, trong lòng tôi lúc đó nghĩ: “xem trọng tài phán quyết thế nào”, sau đó trong tài lại ra quy định mới, tốt của tôi sau khi qua hà là đếm nước, trong tình thế đó, tốt của tôi tiến vội, không ăn được tượng của Hà, lại tiến tốt xuống thấp nên đành hoà cờ. Dù tôi rất bất mãn đối với phán quyết của trọng tài nhưng cũng không kiến nghị gì lên ban tổ chức, dù sao cờ cũng đánh xong rồi, kết quả không thể nào thay đổi.

    Qua vài vòng, Hà dẫn đầu còn Trương xếp thứ 2. Trương thắng Lưu Ức Từ, sau đó lại thắng Dương Quan Lân. Ván thắng Dương rất thú vị, tôi biết Trương sẽ gặp Dương, bèn bày một bố cục Dương rất thích dùng, và đưa tân biến nói hết với Trương, quả nhiên sau đó Dương trúng đao. Còn 4 vòng thì Trương vươn lên dẫn đầu. Đối thủ còn lại của Trương là Chu Đức Nguyên, Hà Thuận An, Từ Thiên Lợi, còn một người nữa tôi không nhớ rõ. Trong cục diện đó, Trương hoàn toàn có hi vọng vô địch, ai ngờ đâu 4 vòng cuối, Trương 1 hoà 3 thua, cuối cùng chỉ xếp hạng 4. Và Hà Thuận An sau khi thắng Trương lại vươn lên dẫn đầu, Dương Quan Lân và Lý Nghĩa Đình xếp liền kề sau. Trong giải này quy định, nếu bằng điểm thì xét đến số ván thắng

    Với quy định đó rất có lợi cho Dương. Ván giữa Hà và Dương diễn ra tại công viên văn hoá, người tới xem rất đông. Trong cục diện song pháo sỹ tượng toàn của Hà đấu với pháo mã tốt sỹ tượng toàn của Dương, hà đề nghị hoà cờ nhưng Dương không đồng ý, vì lúc đó Lý Nghĩa Đình đã thắng tôi và Nhậm Đức Thuần, vươn lên đẫn đầu. Nếu Dương thắng mới vô địch, còn hoà chỉ xếp hạng 3, nhưng ván cờ đó về sau vẫn kết thúc hoà.

    Một cơ hội để Hà Thuận An vô địch, chỉ tiếc Hà hoà quá nhiều. Lý Nghĩa Đình vô địch cũng nhiều may mắn, vì 2 vòng cuối đối thủ của Lý đều đã buông xuôi. Tổng kết sau khi giải kết thúc, trưởng ban trọng tại người Quảng châu đã rất bất mãn vì Nhậm Đức Thuần dễ dàng bại trận trước Lý và cho rằng Nhậm cố ý nhường Lý. Lúc đó, sư phụ La Thiên Dương đã đứng lên nói rắng: “Lý vô địch hoàn toàn dựa vào bản thân, chưa từng tìm người “mua cờ”, nhưng năm 1956 đã từng có người tới tìm bọn họ, cầu xin họ nhường cờ nhưng bị họ từ chối”, chuyện của năm 1956 hé ra, buổi tổng kết chẳng còn có ý kiến gì về Nhậm.

    Lần này, tôi chỉ đứng thứ 6, nhưng đã biết được chuyện của quá khứ. Không để Hà Thuận An vô địch, cũng trút bỏ đi được bực tức bị Hà cướp đi chức vô địch năm đó.


    Hết hồi 9, còn tiếp...

    [B][/QUOTE]
    Chúng tôi khiêng anh về qua sông Đăk BLa
    Mưa tầm tã trên thân anh đẫm máu
    Trận đánh chưa xong, mắt anh nhìn đau đáu
    Lần cuối cùng bầu trời Kon Tum

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    dichnhac.com
    Bài viết
    82
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 10:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com



    Giải cá nhân toàn quốc kết thúc, mấy người chúng tôi trở về Cáp Nhĩ Tân, đồng thời tới từ Quảng châu còn còn Phương Tư Nguyên- viện trưởng viện kiểm sát thành phố Quảng châu, chủ nhiệm Bạch Vân của trung tâm văn hoá Quảng châu, hai người họ bị điều chuyển từ Quảng châu tới đây công tác

    Phương Tư Nguyên là một người vô cùng yêu thích cờ tướng, đối với sự nghiệp cờ tướng rất nhiệt tâm, khi còn ở Quảng châu, Dương Quan Lân thành lập đội cờ chính là nhờ có sự dưới đỡ của Phương tiên sinh. Lúc này, về cơ bản thì hắc Long Giang chưa có đội cờ chuyên nghiệp, Phương tiên sinh vừa tới đây nhận nhiệm vụ là bắt tay vào xây đội cờ Hắc long giang, và đó là lúc tôi chính thức gia nhập đội cờ, trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp. Tiếp theo có các giải đại hội thể dục thể thao toàn tỉnh và toàn quốc.

    Khi đó đại hội thể dục thể thao toàn quốc, ở hạng mục cờ tướng có quy định, mỗi tỉnh chỉ có thể cử một kỳ thủ tham gia, vậy là giữa tôi và Trương Đông Lộc chỉ có thể chọn một người. Khi đó Hắc long giang chỉ có một thành viên của đội cờ vua, nhưng trình độ rất thấp, tôi và Trương chẳng được huấn luyện về cờ vua mà đánh với người đó còn có thắng có thua, vì vậy sở đang cân nhắc cho một trong hai người chúng tôi chuyển sang chơi cờ vua, vì cờ vua và cờ tướng có những nét tương đồng, chuyển sang cờ vua không phải là chuyện quá khó khăn, nhưng ai sẽ là người bỏ đi mấy mươi năm công lực cờ tướng của mình đây? Không biết giải quyết thể nào, sở đành sắp xếp một cuộc đấu 10 ván giữa hai người chúng tôi, ai thắng sẽ tiếp tục chơi cờ tướng, người thua chuyển sang bên cờ vua.

    10 ván đấu đã không diễn ra hết, vì chơi xong 7 ván tôi đã 4 thắng 3 hoà, vậy là Trương đành phải chuyển sang chơi cờ vua.

    Do đội cờ tướng phụ thuộc vào tôi, nên với tư cách là người huấn luyện tôi mang theo Lý Nhân Ký, Lý Thủ Dương, Lưu Quảng Tông cùng đến sở để luyện tập. Hàng ngày, cùng luyện tập sức khoẻ và luyện cờ. Lưu Quảng Tống là người trẻ nhất trong đội và cũng là một người rất hiếu thuận, tư cách cũng rất tốt, là một kỳ thủ rất có hi vọng. Nhưng thật đáng tiếc là anh đã mất trong một tai nạn vào những năm 60, khi ấy anh mới khoảng 20 tuổi, nếu anh còn sống, bây giờ trên kỳ đàn có lẽ anh cũng là một tên tuổi lớn.

    Mùa hè chúng tôi có một cuộc đấu giao hữu. Hợp Phì- An Huy. Lúc này, kinh tế của An huy rất nghèo nàn, lạc hậu. Người ăn xin có mặt ở khắp nơi, người ăn xin khi đó với bây giờ không giống nhau, con người khi đó thuần phác, tất cả chỉ vì quá nghèo, ăn mày chỉ vì để sinh tồn, xem ra rất đáng thương. Con ăn mày bây giờ chỉ cần tiền. Ở An huy rất nhiều món ăn không hợp khẩu vị chúng tôi, tất cả đều được đưa cho người ăn xin.

    Lần giao đấu ở An huy tương đối gấp gáp, tổng cộng có hơn 10 vòng, thành tích của tôi vẫn rất tốt, nhưng thành tích của Lưu Quảng Tống không được tốt. Ngoài 2 ván hoà Lý Nghĩa Đình và Hà Thuận An, còn lại đều thua. Giao hữu xong, chúng tôi đi thẳng về Cáp nhĩ tân

    Từ An huy trở về không được bao lâu, đại hội thể dục thể thao toàn quốc diễn ra, giải chia làm 4 tổ đấu, mỗi tổ lấy 2 người đứng đầu vào nhóm bát cường. Lọt vào bát cường có Dương Quan Lân, Lý Nghĩa Đình, Lưu Kiếm Thanh, Hà Thuận An, Vũ Đình Phúc, tôi và hai người nữa nhưng tôi không nhớ tên. 8 người chúng tôi thi đấu vòng tròn chọn người vô địch.

    Bắt đầu tôi gặp Dương Quan Lân, đánh một hồi hai bên bắt tay hoà. Cuối cùng, Dương với thành tích bất bại đoạt chức quán quân. Tôi và Lý Nghĩa Đình cũng bất bại nhận á quân. Ván tôi và Lý được bình chọn là ván đấu hay nhất của giải. Giải đấu kết thúc, còn có cuộc đấu biểu diễn giửa Dương với tôi và Lý. Lý dùng song pháo quá hà xe thua Dương. Còn tôi hậu thủ Dương, về tàn cục xe pháo tốt của tôi đấu cùng xe pháo đơn khuyết tượng của Dương, rất tiếc tôi đã đi nước yếu nên đã bị Dương bức hoà.

    Hết hồi 10, còn tiếp...
    Chúng tôi khiêng anh về qua sông Đăk BLa
    Mưa tầm tã trên thân anh đẫm máu
    Trận đánh chưa xong, mắt anh nhìn đau đáu
    Lần cuối cùng bầu trời Kon Tum

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    dichnhac.com
    Bài viết
    82
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 11:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com



    Năm 1959 thay mặt Hắc long giang tham gia đại hội thể thao toàn quốc tôi đoạt á quân, sau khi trở về Cáp nhĩ tân, tỉnh có tổ chức buổi tiệc tẩy trần cho chúng tôi, trong buổi tiệc này, lãnh đạo tỉnh hứa sẽ thành lập đội cờ tướng Cáp nhĩ tân.   

    Do năm 1960 tổ chức cả giải vô địch cá nhân và vô địch đồng đội toàn quốc, quân số trong đội vẫn chưa đủ, vì vậy chúng tôi đã triệu tập Chu Quý Lâm và Tưởng Trường Hải gia nhập. Lúc này, Hàng châu mời chúng tôi tới đấu giao hữu. Những người tham gia lần này có cả Trương Đông Lộc và Lý Tiết Dân của đội cờ vua, người của đội cờ tướng chỉ có tôi và Chu Quý Lâm. Lần giao hữu này, chúng tôi có đi qua Thượng hải, và có giao lưu với đội cờ Thượng hải. Chu Quý Lâm thể hiện tạm được, đã thắng Hồ Vinh Hoa, người lúc này vẫn chưa là quán quân quốc gia. Giao hữu ở Thượng hải xong, chúng tôi đi Hàng châu tham gia giải giao lưu ngũ tỉnh, và đây cũng là lúc Hồ Vinh Hoa bắt đầu xuất đầu lộ diện trên kỳ đàn.

    Tôi, Từ Thiên Lợi, Mạnh Lập Quốc những người tham gia giao hữu lần này có nói chuyện về Hồ Vinh Hoa, tất cả đều cho rằng Hồ rất có tiền đồ, có thể dạy dỗ được, tôi nói rằng: “Khi ở Thượng hải tôi có nhượng tiên Hồ một ván, Hồ đã thắng, ấn tượng của tôi về Hồ rất tốt, đứa trẻ này phản ứng mau lẹ, rất có cơ trí, đích thực còn tiến xa”. Từ Thiên Lợi có nói: “Đứa trẻ này rất tốt, nhưng tiếc rằng thuận pháo còn kém, vì Từ Thiên Lợi, Hà Thuận An và các cao thủ nam phái thích sử dụng bình phong mã, công chậm thủ chắc, không thích bố cục thuận pháo đối công kịch liệt”. Khi đó thuận pháo bắc phương vô cùng nổi danh, giải cá nhân năm 1957, tôi đã dùng thuận pháo kích bại Hồ bắc Lý Nghĩa Đình, trong đại hội thể dục thể thao năm 1959 cũng với bố cục thuận pháo tôi giành ưu trước Dương Quan Lân. Trong lần giao lưu này. Và trong lần giao hữu này, Hồ gặp phải Triết giang Lưu Ức Từ dùng thuận pháo, do Mạnh Lập Quốc làm người giới thiệu, để tôi nhận Hồ làm học trò, dạy Hồ về thuận pháo. Khi đó tôi nói không muốn nhận học trò, vì tôi dạy cờ không thể tuỳ tiện, cho nên không thể tuỳ tiện nhận học trờ. Mạnh Lập Quốc nói: “Nào ai tuỳ tiện, chúng ta có thể chính thức bái sư, viết văn tự làm chứng cứ”. Tôi liền cầm giấy viết: “ Nguyện làm môn hạ của Vương á quan”, phía sau Mạnh Lập Quốc và Hồ ký tên. Bái sư xong, tôi chỉ dạy cặn kẽ cho Hồ về thuận pháo. Kết quả, trong lần giao lưu này, Hồ đã gây chấn động lớn khi giành chức vô địch.

    Sau khi trở về Cáp nhĩ tân, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị cho giải vô địch cá nhân. Lúc này, đội gồm 3 người tôi, Chu Quý Lâm và Vũ hán Trần Gia Khoan. Khi đó, giải đồng đội có 26 đội tham gia. Khi xếp hạt giống, Thượng hải đứng đầu, Quảng đông thứ 2, còn đội thứ 3, có người đề nghị là Hắc long giang, có người đề nghị là Hồ bắc, Hắc long giang có tôi, còn Hồ bắc có Lý Nghĩa Đình. Vì Trần Gia Khoan của Hắc Long Gia từng đoạt hạng 3 trong giải thiếu niên toàn quốc, cho nên Hắc log giang được xếp là đội hạt giống số 3.

    Trận đầu tiên chúng tôi gặp Hà bắc, Hà bắc là đội yếu. Ngồi bàn đầu, tôi hậu thủ thuận pháo trước Trương Phẩm Sơn, rất nhanh tôi phản tiên, tôi cho rằng nhất định sẽ thắng, nên chỉ lưu tâm chiến sự tại bàn 2 và bàn 3. Không ngờ một phút phân tâm, đi cờ không tốt, đã bị Trương kích bại. Lúc này, tại bàn 3, Trần Gia Khoan đã giành chiến thắng, cân bằng tỷ số giữa 2 đội, vậy là thắng thua phụ thuộc vào Chu Quý Lâm. Về tàn cuộc, xe mã tốt của Chu đấu với xe pháo song tượng của đối phương, đánh thế nào cũng thắng, tôi đứng bên ngoài nhòm ngó, lòng nghĩ sao đối phương chưa chịu buông cờ, lúc này chợt thấy Chu biến sắc, tôi nghĩ Chu đã thắng thì sao lại biến sắc? Hoá ra, Chu đi nhầm, bị đối phương hỏi cục. 

    Trận thua Hà bắc đã ảnh hưởng tới chúng tôi rất nhiều, và giải này chúng tôi đã thi đấu không thành công. Giải đồng đội kết thúc, giải cá nhân lại bắt đầu.

    Tôi bắt đầu giải với 4 trận thắng liên tục trước Lưu Ức Từ, Sái Phúc Như, Hồ Vinh Hoa và Hoàng Quốc Khang. Lúc này, thành tích tốt nhất của các kỳ thủ khác chỉ là hai thắng, hai hoà. Tôi tạm thời dẫn đầu.   

    Vòng 5, tôi gặp Lý Nghĩa Đình, tiến vào trung cục tôi đi một nước Binh 7 tiến 1, lòng nghĩ rằng nên đánh bình ổn, ván này hoà cũng được. Lẽ ra, lúc đó tôi nên đi Mã 6 tiến 7, đưa cờ vào thế đối công. Dù cuối cùng vẫn ra hình cờ hoà nhưng tôi đi không tốt đã bị thua ván cờ. Thua ván này, tôi vô cùng hối hận, buổi tối cũng không thể ngủ được, luôn nghĩ rằng, lẽ ra phải đi Mã. Bây giờ nhìn lại quả thật tiến mã là nước chính xác.

    Ván cờ này có thể nói vô cùng quan trọng đối với cuộc chiến của tôi về sau. Tại vòng áp chót, tôi gặp Thượng hải Chu Kiếm Thu, lúc này sau 9 vòng đấu, Hồ Vinh Hoa, Hà Thuận An đều 12 điểm, nếu tôi thắng ván này cũng 12 điêm thì vòng cuối cùng mới có hi vọng giành chức vô địch, cho nên với tôi mà nói, ván cờ này chỉ có con đường thắng, nhưng Chu lại một mực cầu hoà, đương nhiên tôi không muốn hoà, dù chỉ hơi ưu hơn Chu một chút, nhưng tôi liên tục liều lĩnh công sát, kết quả lại bại trận. Nếu lúc đấu với Lý Nghĩa Đình không thua, thì trận này tôi đâu phải cầu thắng, để đến nỗi là kẻ chiễn bại.  

    Vòng cuối cùng, tôi đụng độ Mạnh Lập Quốc, lúc này tôi đã không còn lòng chiến đấu, nên đã nhanh chóng bại trận. Kết quả giải này, Hồ Vinh Hoa vô địch, Hà Thuận An á quân, Dương Quan Lân quý quân, Chu Kiếm Thu điện quân, còn tôi chỉ xếp thứ 10.

    Hết hồi 11, còn tiếp...
    Chúng tôi khiêng anh về qua sông Đăk BLa
    Mưa tầm tã trên thân anh đẫm máu
    Trận đánh chưa xong, mắt anh nhìn đau đáu
    Lần cuối cùng bầu trời Kon Tum

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    dichnhac.com
    Bài viết
    82
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 12:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com



    Năm 1961 do thiên tai lụt lội nên đã không tiến hành giải toàn quốc. Đội cờ vua lúc này đã đủ người, Nhiếp Vệ Bình cũng đã tới đội cờ vây. Chỉ còn đội cờ tướng vẫn còn thiếu người.  

    Để luyện binh, Cáp nhĩ tân tổ chức một giải giao hữu “lục tỉnh’, gồm 3 tỉnh Đông bắc, Thượng hải, Giang tô, và Hồ bắc. Sau khi phát thiệp mời, tháng 6, kỳ thủ các nơi đã kéo về đầy đủ. Tôi là người huấn luyện của đội Hắc long giang, lãnh đội là Phan Kim Nhuận. Trong giải, Mạnh Lập Quốc có đùa vui rằng: “Hoành sảo Giang tô tam thánh, lực chấp Thượng hải tam hoạt”

    Hoá ra, trong giải ở mấy vòng đầu Lý Nghĩa Đình đánh như “lên đồng”, lần lượt hạ Hà Thuận An, Chu Kiếm Thu, Hồ Vinh Hoa, và còn có 3 kỳ thủ của Giang tô, cho nên Lý tạm thời bứt xa trên bảng xếp hạng. Ở vòng 6, tôi gặp Chu Quý Lâm, nếu tôi thắng Chu sẽ có hi vọng tranh đoạt quán quân, tôi liền nói với lãnh đội: “Chu là học trò của tôi, ván này phải đánh làm sao?”. Lãnh đội nói: “hai người cố giải quyết nhanh ván này đi”. Ý của lãnh đội là Chu nhường tôi ván này, và để cho tôi có nhiều thời gian nghỉ ngơi, dưỡng sức, để ngày hôm sau đối phó với Lý Nghĩa Đình. Tôi nghe lãnh đội nói vậy, nên ván cờ này chẳng nghĩ ngợi nhiều. Nhưng, tôi không thể ngờ rằng, vào trận, Chu nghĩ rất lâu mà không chịu đi cờ. Trong lòng tôi nghĩ, không phải là giải quyết nhanh sao? chuyện gì vậy? Tôi đâu biết rằng, Chu không khách khí, chém tôi ngã ngựa (quả này chắc Bốc Phụng Ba cũng phải kém Chu vài phần ). Tôi cảm thấy vô cùng tức giận, bèn tìm lãnh đội nói: ‘không phải ông bảo nhuờng cờ sao? Sao kết quả lại thế này? Ông nói với Chu thế nào vậy?”, lãnh đội cũng tức giận nói: “tôi đã nói với Chu xong rồi, có ái biết đâu lại ra cơ sự này”

    Trong giải này Chu hoà Lý Nghĩa Đình, do Hồ Vinh Hoa, Hà Thuận An bị Lý kích bại, hơn nữa đây không phải là giải đấu chính, nên mọi người cũng không quá quan tâm, cuối cùng Chu đoạt á quân. Thật ra, lần này Chu đoạt á quân lại là bất hạnh, bởi đoạt á quân rồi Chu sinh kiêu ngạo. Trong giải, Chu thắng Hàn Phúc Đức một ván, sau khi thắng ván đó, tôi nói với Chu: “dù Chu thắng Hàn, nhưng không thể nói là Chu mạnh hơn Hàn, kỳ nghệ của Hàn vẫn cao hơn Chu”. Nhưng Chu lại không nghĩ như vậy, lần này Chu đoạt á quân, hơn nữa còn hoà Lý Nghĩa Đình, có thể cho rằng rất ghê gớm rồi. Thật ra hoà Lý cũng chẳng có gì ghê gớm, bởi đó là ván cuối, thắng hay thua Lý đều vô địch, cho nên Lý không muốn đánh, nhẹ nhàng đưa ván cờ về hoà. Sau khi kết thúc giải giao hữu này, Trường Xuân lại tổ chức một giải giao hữu, các kỳ thủ Nam phương đều trở về tham gia, có tất cả 9 kỳ thủ của 3 tỉnh Đông bắc tham gia thì Chu xếp thứ 9. Năm 1962, Mạnh Lập Quốc có gửi thư tới báo rằng Quảng châu có mời tới giao lưu. Đông bắc sẽ cử 3 người là tôi, Mạnh và Hàn Phúc Đức đấu cùng chiến Dương Quan Lân, Sái Phúc Như, Trần Bách Tường của Quảng đông. Lần này đội Đông bắc đại thắng Quảng đông, vì Trần Bách Tường đã để thua quá nhiều.

    Khi ấy, có một ván cờ rất thú vị. Trước giải, tôi với Mạnh có nghiên cứu về bố cục thuận pháo, kết quả khi vào giải, ván Hàn Phúc Đức đối Sái Phúc Như đã bày bố cục thuận pháo, hơn nữa diễn biến rất giống khi nghiên cứu. Đến giai đoạn tàn cục, Hàn còn pháo, mã, kém Sái hai tốt, lại khuyết tượng. Ván này, đánh 8 tiếng mới xong, kết quả hoà cờ. Sau ván đấu, Hàn nói với tôi và Mạnh: “hai người nghiên cứu bố cục này không thực dụng, dù tôi tiên thủ, nhưng kém tốt kém tượng, thật không dễ để hoà ván này”. Tôi nói: “ván này chỉ mình ông đánh hoà, tôi gặp tàn này đã xin thua từ lâu, nhưng sau khai cục thì ông ưu lớn, cơ hội thắng rất nhiều”. Mạnh cũng nói; “hình cờ này rất tốt, là đại tiên thủ, nhất định thắng cờ’. Từ chuyện này có thể nhìn ra kỳ phong của 3 người chúng tôi không giống nhau, lý giải về cờ cũng khác nhau. Mạnh cho rằng bố cục như vậy là đại tiên thủ, tuyệt đối ưu thế. Tôi cho rằng hậu phản tiên, hình thế không tồi, còn Hàn cho rằng dù ưu nhưng vẫn có chỗ kỵ. Tôi và Mạnh thích công sát, còn Hàn nghiêng về tỉ mỉ, cho nên tàn như vậy mới có thể hoà.

    Rời Quảng châu, chúng tôi đi Hàng châu giâo lưu, sau đó qua Thượng hải. Thượng hải cử Hà Thuận An, Hồ Vinh Hoa, Chu Vĩnh Khang ra tiếp chúng tôi. Lần giao lưu này, tôi 4 thắng 2 thua được 8đ đoạt ngôi quán quân. Mạnh và Hàn cùng 7đ xếp liền sau. Như vậy, Đông bắc đội chiếm ưu tuyệt đối trước Thượng hải. 

    Chuyến nam hạ lần nay, Chu Quý Lâm do đã chuyển nghề nên không đi, chủ yếu do thành tích của Chu trong giải đồng đội quá kém, bản thân lại kiêu ngạo, quan hệ với lãnh đội không tốt.

    Năm 1962, giải toàn quốc diễn ra tại Hợp phì, có 26 người tham gia, đánh vòng tròn. Khi giải còn 2 vòng, Dương Quan Lân 36 đ tạm thời dẫn đầu. Lý Nghĩa Đình, Hồ Vinh Hoa cũng 35đ theo sát phía sau, vòng này cục diện có sự thay đổi, Lý dù chiếm ưu nhưng bị Hà Thuận An bức hoà, Dương cũng không thể thắng tôi, trong khi đó Hồ đã chiến thắng trước Giang tô Đới Vinh Quang, vậy là trên bảng tổng sắp Dương Hồ đã bằng điểm.

    Vòng cuối cùng, cả Hồ và Dương đều thắng, cùng bằng điểm nhau, cùng chia sẻ ngôi vị quán quân. Đây là trường hợp duy nhất trong giải quốc gia có cảnh “một nước hai vua’.


    Hết hồi 12, còn tiếp...
    Chúng tôi khiêng anh về qua sông Đăk BLa
    Mưa tầm tã trên thân anh đẫm máu
    Trận đánh chưa xong, mắt anh nhìn đau đáu
    Lần cuối cùng bầu trời Kon Tum

  6. #6
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    251
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 13:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com




    Năm 1962, thành tích tại giải cá nhân toàn quốc của tôi không được tốt, đội cờ của tỉnh cũng chỉ có mình tôi, yêu cầu cấp bách là tuyển thêm thành viên mới. Lúc này, Kim Khởi Xương đi Đại khánh thăm bạn, lúc qua Cáp nhĩ tân anh tự tiến cử mình. Lúc ấy, kỳ nghệ của Kim không phải là quá tốt, nhưng đánh với Kim 3 ván tôi thấy có thể được nên lưu giữ Kim lại. Năm 1963, không tổ chức giải cá nhân toàn quốc, vì để luyện binh, Cáp nhĩ tân tổ chức một giải giao hữu, mời đội Thượng hải với Hồ Vinh Hoa, Hà Thuận An, Chu Vĩnh Khang tới giao lưu. Do lúc này đội chỉ có tôi và Kim nên đành mượn Kim Vĩnh Thắng của Đường sắt qua giúp sức.

    Lần giao hữu này, thành tích của Thượng hải không được tốt, Hồ Vinh Hoa xuất tướng bất lợi, bàn đầu thua Vương Vĩnh Thắng, sau đó Vương Vĩnh Thắng lại thắng tiếp Hà Thuận An.

    Giải thích về thất bại của đội, Hà có nói rằng đó là do điều kiện ở Cáp nhĩ tân không được tốt nên ảnh hưởng tới đội. Nhưng bất luận là nguyên nhân nào, thì Thượng hải cũng là kẻ chiến bại. Do thành tích của Vương Vĩnh Thắng rất tốt trong lần giao hữu này nên đã được điều động tới đội, chuẩn bị cho giải toàn quốc năm 1964.

    Rồi giải năm 1964 cũng diễn ra tại Hàng châu. Để chuẩn bị cho giải, tôi cũng đã nghiên cứu các bố cục mới. Ván thứ 2 khi gặp Hà Thuận An, hình cờ chúng tôi đi giống như những gì tôi đã tiên liệu. Kết quả rất nhanh chóng Hà rơi vào trận của tôi, một pháo lạc vạc ổ phục kích, nhưng lúc đó còn không thể nhóc mã chém pháo, nếu không Hà đã mất đi 1 pháo, lúc thẩm bố cục tôi đã thẩm biến này. Nhưng lúc ấy tôi quá vui, tiện tay đi sai tuần tự, vậy là pháo của Hà thoát được, lúc này tôi hối hận vô cùng, cuối cùng tôi thua ngược ván này. Như vậy, tôi tụt xuống trên bảng xếp hạng.

    Lúc này dẫn đầu đang là 2 người Hồ Vinh Hoa và “Dương thành tiểu bá vương” Sái Phái Như, Sái sau khi thắng liền 5 ván đã hơn Hồ 1 điểm, 2 người đều có cơ hội đoạt chức quán quân. Lúc ấy, tôi dùng thuận pháo kích bại Hồ, càng làm gia tăng khoảng cách giữa hai người. Đội Quảng châu lúc này rất vui mừng, vì 4 vòng còn lại, ngoài ván tiên thủ gặp tôi, các đối thủ còn lại của Sái đều không mạnh, có thể nói Sái đã một tay chạm vào chức vô địch. 

    Buổi cơm tối ấy, Hồ không biết vô tình hay cố ý đã nói: “Bây giờ chỉ có lão Vương mới có thể cản bước Sái, Sái đang bất bại, thế như thác đổ, ngoài lão Vương ai có thể cản đây?”. Ngày hôm sau, trong ván đối đầu với Sái tôi đã đưa ra biến mới, cuối cùng kích bại được Sái.

    Sau khi Sái thua, khoảng cách giữa Sái Hồ chỉ còn lại một điểm. Hi vọng đoạt chức vô địch của Hồ lại sống lại, nhưng Sái vẫn có lợi hơn trong cuộc đua này. Không ai có thể ngờ rằng, ba vòng cuối gặp ba đối thủ yếu Sái lại 2 thua 1 hoà, chỉ có được 1 điểm, không ai có thể tin đó là Tiểu bá vương từng liên tiếp chém ngã Hà Thuận An, Hồ vinh Hoa, Lý Nghĩa Đình, Dương Quan Lân. Kết quả, Hồ Vinh Hoa lại một lần nữa đăng cơ bảo điện. Sái chỉ đoạt á quân. Dù tôi thắng cả Hồ và Sái, nhưng chỉ xếp hạng 4. Hà Thuận An về 3.

    Trong giải này tôi đã rất để ý một tiểu kỳ thủ 16 tuổi, người ấy chính là Lưu Điện Trung, nhìn thấy ván cờ Lưu hậu thủ thắng Lưu Ức Từ, tôi cảm thấy kỳ nghệ của Lưu rất đặc biệt. Lúc ấy, Lưu cũng muốn tới Hắc long giang, thế là sau giải, tôi đáp xe đi Thiên tân, rồi đổi xe đi Đường sơn tìm Lưu. Lúc ấy, Thiên tân cũng muốn Lưu gia nhập đội, nhưng cuối cùng Lưu lại gia nhập Hắc long giang, đây là chuyện về sau.



    Hết hồi 13, còn tiếp...

    Thưở còn thơ ngày hai buổi chăn vịt
    Yêu quê hương qua từng cánh đồng lũ
    Ai bảo chăn trâu là khổ
    Tôi chăn vịt còn khổ hơn trâu
    Những buổi chăn vịt
    Giữa cánh đồng sâu
    ...

  7. #7
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    251
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hồi 14:

    Lược dịch: nghiadiamusuong@dichnhac.com
    Nguồn: hychess.com




    Thành tích của đội Hắc long giang tại giải vô địch cá nhân toàn quốc năm 1964 không tốt, đội cờ cần phải thay đổi, Vương Vĩnh Thịnh tuổi đã cao, kỳ nghệ không có bước tiến nhảy vọt. Nhưng Vương trong giải này đã chiến hoà Dương Quan Lân, nên tỏ ra rất tự mãn. Tôi nói với Vương: “thắng thua một ván rất ngẫu nhiên, dù ông hoà với Dương nhưng Dương phải hơn ông từ một tiên trở lên, nếu hai người đánh 10 ván thì Dương ít nhất phải thắng ba ván”. Vương không tin bèn nói: “10 ván mà thắng ít nhất 3 ván, không thể nào, ai cũng không thể làm được”. Tôi nói: “nếu ông không tin, hai người chúng ta có thể đánh để chứng minh”. Người trong đội cũng không tin, bèn đề nghị chúng tôi chơi, người thua phải khao đội một bữa. Trong 10 ván mà chấp trước 3 ván thật khó đánh, vì nếu tôi không thể thắng hơn 4 ván là thua cuộc. Vương Vĩnh Thịnh cho rằng mình không thể nào thua, nên nhận lời ngay.

    10 ván cờ chúng tôi chơi rất nghiêm chỉnh, mỗi ngày hai ván, có trọng tài. 5 ngày sau tôi với 7 thắng 3 hoà giành chiến thắng. Vương Vĩnh Thịnh lúc này mới phục và vui vẻ móc hầu bao mời mọi người một bữa.
      
    Thấm thoát đã tới giải cá nhân năm 1965, Lúc này trình độ cờ của tôi có lẽ tới mức cao nhất, tôi vô cùng tin vào chức quán quân lần này. Năm đó, giải được tổ chức tại thủ phủ Ngân xuyên của khu tự trị người Hồi ở Ninh Hạ, giải diễn ra vào tháng 11 năm đó. 

    Mấy vòng đầu tôi cùng Hồ Vinh Hoa thẳng tiến, tạm dẫn đầu trên bảng xếp hạng. Tôi dùng bố cục ngũ thất pháo đã chiến thắng 2 danh tướng của Quảng đông là Dương Quan Lân và Sái Phúc Như, cục diện với tôi lúc này rất có lợi. Vòng 6, Dương Hồ đại chiến kịch liệt, song phương chiến hơn trăm hiệp, cuối cùng Dương với nội lực tàn cục thâm hậu, xe tốt song tượng đã thắng xe tốt sỹ tượng của Hồ. Cuộc chiến lúc này chưa đi được nửa chặng đường. 

    Hồ sau khi bị Dương kích bại lại gặp tôi. Lúc này, tôi và Hồ cùng điểm, ai thắng ván này người đó có hi vọng đoạt chức quán quân.

    Ván cờ đó, tôi hậu thủ nhưng đã nhanh chóng phản tiên, tiến vào tàn cục, tôi rất tự tin vào thắng lợi ván này, thời gian của Hồ còn lại không nhiều. Lúc này, tôi đi một nước liền đi vệ sinh, Hồ nhanh chóng đáp trả rồi cũng tiến vào nhà vệ sinh. Khi trở lại, không biết vì sao Hồ lại đi về phía khác, tôi vội gọi: “tiểu Hồ, đừng căng thẳng, về đây chứ?” lúc đó, Hồ mới quay lại, ngồi xuống và đi cờ. Tôi thấy Hồ tự dưng biếu không một con pháo, hơn nữa lúc đó Hồ thất thần “a” lên một tiếng (Cái kế giả vờ ngu khi trước Hồ từng dính, giờ đem ra áp dụng với lão Vương ), tôi chẳng cần nghĩ ngợi nhiều bènchém pháo của Hồ, không ngờ đó không phải là Hồ cho không pháo mà là có dự liệu từ trước , đến đây cục diện đảo ngược, cuối cùng tôi thua ngược ván này

    Trạng thái của Hồ trong giải này rất tốt, trong 8 ván phi tượng cục của Hồ có tới 7 ván thắng. Sau ván đó, khoảng cách điểm giữa tôi và Hồ đột nhiên bị nới rộng, tận mắt tôi nhìn thấy chức quán quân đã đến tay bỗng bay mất. Lúc này, tôi vẫn hơn Dương Quan Lân một điểm và đang xếp thứ 2, nhưng nhìn thấy không còn hi vọng vô địch, tôi chán chường vô cùng, chẳng còn lòng dạ chiến đấu, sau đó đã để thua Chu Vĩnh Khang, rồi chức á quân cũng bay theo luôn, cuối cùng tôi về 3, hạng 3 với nhiều người mà nói là việc rất đáng mừng, nhưng với tôi thật đáng thất vọng. 

    Giải này, Kim Khởi Xương đứng ngoài top 20, điều đó cho thấy thực lực của đội Hắc long giang chưa đủ mạnh, tôi dự định đưa Lưu Điện Trung tới. Người trong đội thấy tôi đưa người ngoài về, trong lòng rất không vừa ý. Tôi nói: “đừng nhìn thấy Lưu trẻ mà coi thường, giữa tôi và Lưu chỉ kém một tiên”. Nghe xong câu đó, Kim Khởi Xương là người đầu tiên không phục, tôi bèn nói: “đã thế 2 người giao lưu vài ván”. Trong 6 ván giữa Lưu và Kim, Lưu thắng tới 4 hoà 2, rồi tới Chu Quý Lâm cũng 2 hoà 2 thua Lưu, và những người khác cũng không ai thắng Lưu, lúc đó mọi người mới phục Lưu.


    Hết hồi 14, còn tiếp...
    [/QUOTE]

    Thưở còn thơ ngày hai buổi chăn vịt
    Yêu quê hương qua từng cánh đồng lũ
    Ai bảo chăn trâu là khổ
    Tôi chăn vịt còn khổ hơn trâu
    Những buổi chăn vịt
    Giữa cánh đồng sâu
    ...

Hồi ký của Vương Gia Lương

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68