Kết quả 1 đến 2 của 2
Chủ đề: Rắn
-
03-11-2010, 05:34 AM #1
Rắn
Thân tặng anh RAN NUOC tức Đinh Lão Gia
RẮN ĐẦU BIẾNG HỌC
(Thơ cổ)
Bài học thuộc lòng
Chẳng phải liu điu, vẫn giống nhà,
Rắn đầu biếng học lẽ không tha.
Thẹn đèn, hổ lửa, đau lòng mẹ,
Nay thét, mai gầm, rát cổ cha.
Ráo mép chỉ quen lời lếu láo,
Lằn lưng chẳng khỏi vệt năm ba.
Từ nay Châu, Lỗ, xin siêng học,
Kẻo hổ mang danh tiếng thế gia.
Lê Quí Đôn
Đại ý. Tục truyền xưa có người ra cho ông Lê Quí Đôn bài thơ này lúc ông hãy còn ít tuổi. Đầu đề có chữ "rắn", ông ứng khẩu làm ngay được, câu nào cũng ghép được tên một thứ rắn: liu điu, hổ lửa, mai gầm, rắn ráo, thằn lằn, hổ mang, thật cũng là một nhà làm thơ có tài vậy.
Giải nghĩa. - Rắn = cứng. - Biếng = nhác. - Liu điu = rắn nước; - Thẹn đèn, hổ lửa = ý nói học hành không tốt, trông thấy đèn lửa mà thẹn thò, xấu hổ. - Nay thét, mai gầm = ý nói không chịu học, làm cho cha phải quở mắng luôn. - Vệt năm ba = nói phải đòn trên lưng, còn lằn. - Châu, Lỗ = trỏ đạo Khổng, Mạnh; ông Khổng tử ở nước Lỗ, ông Mạnh tử ở nước Châu. - Thế gia = nói một nhà ông cha đời trước làm nên danh giá.
Rắn Bông súng
Rắn Bù Lịch
Rắn Bông Chỉ
Rắn Bông Voi
Rắn Nuớc
Mời em ly rượu tay nâng ngang mày
-
03-11-2010, 09:22 PM #2
hihi,dù ko bit bạn là ai nhưng vẫn thanks nhìu.(lâu lắm mới có ng tặng qà ^o^ )
Rắn
Đánh dấu