Kết quả 1 đến 10 của 101
Hybrid View
-
06-12-2010, 11:25 AM #1
Việc tiếp theo: Khổng Minh tiến cử Bàng Thống. Như ta biết, Phục Long Phượng Sồ, hai người kỳ tài trong thiên hạ, có được một trong hai người ấy là có được cả thiên hạ. Khổng Minh từng ca ngợi Bàng Thống rằng tài của Bàng Thống hơn Khổng Minh. Vậy, nếu Bàng Thống ở Ngô hoặc Ngụy, Khổng Minh ở Thục, thì chắc chắn Lượng gặp phải một đối thủ cực kỳ khó chơi. Ngược lại, Thống cũng biết nếu mỗi người phục vụ một nước như vậy, thì Thống cũng phải đối đầu với một cao thủ hàng đầu, sẽ không dễ mà lập công lập danh được. Vậy nên, tốt nhất là cùng về một phe với Lượng.
Nhưng việc không đơn giản là vậy, liệu Lượng có thật lòng muốn tiến cử Thống với Lưu Bị không, có muốn Thống cạnh tranh quyền vị với mình hay không? Hai hổ khó sống trong cùng một rừng. Lượng một mặt nói là muốn tiến cử Thống với Bị, nhưng chỉ đưa cho Thống một phong thư. Thống là người tài, tất không chịu dựa vào sự tiến cử của người khác để có địa vị, tất sẽ không đưa phong thư của Lượng cho Bị. Nếu Lượng thật lòng, tại sao không trực tiếp dẫn Thống ra trước mặt Bị, tiến cử ngay trước mặt Bị? Lúc Thống ra mắt Lưu Bị, thì Lượng không có mặt ở đó, cho nên không có ai nói rõ tài năng của Thống cho Bị biết. Rốt cuộc, Bị nghi ngờ tài năng của Thống nên chỉ cho Thống giữ một chức tri huyện.
Có chút đố kỵ nào của Lượng với Thống không? Sau này Thống có cười rằng: Khổng Minh sợ ta lập được công to.
Tôi nghi ngờ rằng, Khổng Minh đối xử với Thống chưa chắc đã thực lòng. Nếu Thống ở Ngô hoặc Ngụy thì Khổng Minh khó mà lập công danh, nên đã mời Thống về với Thục. Xưa kia, Bàng Quyên cũng mời Tôn Tẫn về nước Ngụy với mình, để không phải đấu với một người tài giỏi hơn mình, rồi lợi dụng sự tin tưởng của Tẫn để ngầm ra tay ám hại. Liệu Lượng có đối xử với Thống như kiểu Bàng Quyên Tôn Tẫn không?
(còn tiếp)
-
06-12-2010, 12:07 PM #2
Hồi 52 Tam Quốc Diễn Nghĩa có đoạn:
Mời các bạn đọc đoạn trên rồi đánh giá sự nhân đức của Khổng Minh. Giờ bận đi làm, ngày mai rảnh tôi sẽ viết tiếp.
Lưu Hiền vội vàng quay ngựa chạy về, lại gặp phải Trương Phi đuổi đến, bắt sống, trói lại đem về nộp Khổng Minh.
Lưu Hiền kêu rằng:
- Đó là Đạo Vinh xui tôi như thế, chớ không phải chủ ý của tôi.
Khổng Minh sai cởi trói, cho mặc áo tử tế, và cho uống rượu để hoàn hồn; rồi sai người đưa vào thành dụ cha ra hàng, nếu không hàng, sẽ phá tan thành trì, giết sạch cả nhà.
Lưu Hiền trở về Linh Lăng, kể lại với cha chuyện Khổng Minh nhân đức và khuyên cha ra hàng. Lưu Độ nghe theo, dựng cờ hàng trên mặt thành, rồi mở toang cửa thành, đem ấn tín đến nộp Huyền Đức xin hàng. Khổng Minh cho Lưu Độ giữ nguyên chức thái thú quận này, con là Lưu Hiền thì cho về Kinh Châu theo giúp việc quân. Nhân dân toàn quận Linh Lăng vui mừng, phấn khởi.
-
07-12-2010, 01:27 AM #3
xin lỗi vì nói leo.nhưng lập luận này của bạn trẻ con quá
1 là KM trước nay ko nổi danh vì nhân nghĩa.cả 3quốc có mỗi LB đc gắn với 2 chữ nhân nghĩa thôi.nên đừng gắn 2 chữ nhân nghĩa cho KM mà dè bỉu,chê bai
2 KM nổi tiếng là người nghiêm khắc trong quản binh và quyết liệt trong việc cầm quân.trong chiến tranh,mục tiêu là tiêu diệt càng nhiều kẻ địch càng tốt.các nhà quân sự từ trước đến nay nổi tiếng vì thắng những trận đánh lớn.hiển nhiên,đó là những trận đánh giết đc rất nhiều quân địch.nên đừng lấy việc KM mạnh tay với địch mà nói đến chuyện nhân nghĩa hay đạo đức
3 nói về kết quả thì bạn đã thấy,địch đã xin hàng.vậy thì cách làm của KM đã đạt được hiệu quả.ko đánh mà vẫn phá đc thành.vậy xin đừng vin vào những tiểu tiết mà vu cho KM tiếng xấu.ấy là phương pháp "ngoa ngôn" của Tô Tần vậy
P/S: góp ý nhỏ với bạn vậy thôi.vì nếu để lập luận vậy thì bạn sẽ đuối lý đấy.mời bạn với bác Killer tranh luận tiếp.hì hì
-
07-12-2010, 02:37 AM #4
Hi, vì biết là tiểu tiết nên em chả dại gì bình luận chi tiết này cả, em chỉ nêu ra cho mọi người đọc chứ có đưa ra lập luận gì cho đoạn này đâuxin lỗi vì nói leo.nhưng lập luận này của bạn trẻ con quá
1 là KM trước nay ko nổi danh vì nhân nghĩa.cả 3quốc có mỗi LB đc gắn với 2 chữ nhân nghĩa thôi.nên đừng gắn 2 chữ nhân nghĩa cho KM mà dè bỉu,chê bai
2 KM nổi tiếng là người nghiêm khắc trong quản binh và quyết liệt trong việc cầm quân.trong chiến tranh,mục tiêu là tiêu diệt càng nhiều kẻ địch càng tốt.các nhà quân sự từ trước đến nay nổi tiếng vì thắng những trận đánh lớn.hiển nhiên,đó là những trận đánh giết đc rất nhiều quân địch.nên đừng lấy việc KM mạnh tay với địch mà nói đến chuyện nhân nghĩa hay đạo đức
3 nói về kết quả thì bạn đã thấy,địch đã xin hàng.vậy thì cách làm của KM đã đạt được hiệu quả.ko đánh mà vẫn phá đc thành.vậy xin đừng vin vào những tiểu tiết mà vu cho KM tiếng xấu.ấy là phương pháp "ngoa ngôn" của Tô Tần vậy
P/S: góp ý nhỏ với bạn vậy thôi.vì nếu để lập luận vậy thì bạn sẽ đuối lý đấy.mời bạn với bác Killer tranh luận tiếp.hì hì
Đoạn này có chỗ khiến em buồn cười là Lưu Hiền về ca tụng kẻ dọa giết cả nhà, đốt sạch cả thành là người nhân đức. Bác có trách thì trách La tiên sinh viết đoạn đó vụng vậy.
Giờ viết tiếp:
Nghi vấn về cái chết của công tử Lưu Kỳ:
Lưu Kỳ là con trai của Lưu Biểu, theo đúng luật thì Lưu Kỳ sẽ kế vị Kinh Châu. Kỳ không phải là người có bản lĩnh cao, tuy là con cả nhưng chịu không nổi sự kềm kẹp của Sái phu nhân và bọn Trương Doãn, Sái Mạo nên Kỳ phải dựa vào Lưu Bị bênh vực, Khổng Minh giúp kế sách mà yên được thân. Vậy nên Lưu Kỳ rất tin tưởng Bị và Lượng. Sau này Lưu Biểu chết rồi, có lúc Khổng Minh đề nghị với Bị nhân cơ hội này mà giành lấy Kinh Châu:
Huyền Đức xem xong thư, bảo Y Tịch rằng:
- Cơ Bá chỉ biết Lưu Tôn chiếm ngôi, chứ chưa biết Lưu Tôn đã đem cả chín quận Kinh Tương dâng lên Tào Tháo rồi.
Tịch thất kinh, nói rằng:
- Sao sứ quân biết việc ấy?
Huyền Đức mới kể lại chuyện bắt được Tống Trung, Tịch nói:
- Nếu thế sứ quân nên mượn danh nghĩa viếng tang, đến Tương Dương dụ Lưu Tôn ra đón, lập tức bắt lấy, giết sạch những bọn tòng đảng thì Kinh Tương nhất định về tay sứ quân.
Khổng Minh nói:
- Lời Cơ Bá chí phải, chúa công nên nghe theo.
Huyền Đức ứa nước mắt, nói rằng:
- Lúc anh ta sắp mất đã gửi con cho ta; nay nếu ta bắt lấy con, cướp lấy đất, thì sau này xuống chín suối còn mặt mũi nào trông thấy anh ta nữa!
Về sau, khi Lỗ Túc sang đòi Kinh Châu, công tử Lưu Kỳ lại xuất hiện như sau:
Lưu Kỳ trước kia là một thanh niên không có điều tiếng gì, lại tin nghe Lưu Bị và Khổng Minh, nay ở với Bị và Lượng chưa bao lâu bỗng chốc trở thành kẻ tửu sắc quá độ, bệnh tật đầy mình. Lẽ nào các bậc cha chú như Lưu Bị, Khổng Minh thấy đứa cháu đột nhiên ăn chơi sa đọa lại không đưa ra lời dạy bảo gì, Bị với Lượng rất được Lưu Kỳ tin cậy cơ mà? Mà Gà tôi lại phải tự hỏi, vì đâu mà Lưu Kỳ lại đột nhiên thành ra tửu sắc quá độ trong thời gian ngắn như vậy? Liên kết với đoạn trên, Lượng cố vấn cho Bị giành Kinh Châu từ tay Lưu Tôn (em của Lưu Kỳ), tôi không khỏi nghi vấn có hành động mờ ám ở đây của Lượng đối với Lưu Kỳ.Khổng Minh đáp lại:
- Tử Kính là người cao minh, sao cũng nói thế? Người ta thường có câu: “Của ai lại về tay người ấy”. Chín quận Kinh, Tương, nguyên là cơ nghiệp của Lưu Cảnh Thăng, chớ có phải của Đông Ngô đâu. Chúa công tôi vốn là em Cảnh Thăng. Cảnh Thăng tuy đã mất rồi, nhưng con ông ấy hiện vẫn còn đó. Thế là chú giúp cháu mà giữ lấy Kinh Châu, có gì mà chẳng được.
Túc nói:
- Nếu là công tử Lưu Kỳ chiếm lấy, thì nói còn có lẽ; nhưng nay công tử lại ở Giang Hạ, chớ có ở đây đâu.
Khổng Minh hỏi:
- Tử Kính có muốn trông mặt công tử không?
Lập tức sai người vào mời công tử. Một lát, hai người đỡ Lưu Kỳ tự phía sau bình phong đi ra. Kỳ chào Lỗ Túc, rồi nói:
- Tôi mấy bữa nay mệt mỏi, không thi lễ được, xin Tử Kính thứ lỗi cho!
Lỗ Túc giật mình, ngồi ngẩn mặt không nói được câu gì; hồi lâu mới nói:
- Nếu chẳng may công tử qua đời đi, thì thế nào?
Khổng Minh đáp:
- Công tử còn ngày nào, giữ ngày ấy; bằng không bấy giờ sẽ liệu!
Túc nói:
- Nếu công tử có mệnh hệ nào thì phải đem thành trì trả lại Đông Ngô nhé!
Khổng Minh nói:
- Lời Tử Kính đúng lắm!
Rồi mở tiệc chiêu đãi. Tiệc tan, Túc từ biệt về ngay đêm hôm ấy, thuật chuyện với Chu Du. Du nói:
- Lưu Kỳ còn đang trai trẻ, làm sao mà chết được? Thế thì bao giờ lấy lại được Kinh Châu?
Túc đáp:
- Đô đốc yên tâm, việc ấy cứ mặc tôi lo liệu, làm thế nào lấy được Kinh Châu về cho Đông Ngô thì thôi.
Du hỏi:
- Tử Kính có ý kiến gì hay thế?
Túc đáp:
- Tôi xem bộ Lưu Kỳ tửu sắc quá độ, bệnh đã vào cao hoang[1], mặt mũi xanh xao, võ vàng, hơi thở yếu ớt, thường thổ ra huyết, khéo lắm cũng chưa chắc đã thọ được nửa năm nữa. Bấy giờ ta sẽ đến đòi Kinh Châu, Lưu Bị hẳn chẳng vin được cớ gì nữa!
Nhưng như đã nói: Lượng là con người quá cao tay, người khác chỉ có thể nghi ngờ mà không sao kết tội được.
-
07-12-2010, 07:45 AM #5
<--- Đúng như bác 12345 nói , lập luận của bác quá ngô nghê . Lưu Kỳ tửu sắc quá độ , ngã bệnh chết mà bác lại đổ cho Km và Lưu Bị thì bó tay với bác rồi . Từ trước giờ tranh luận bác toàn lấy câu chữ trong TQ diễn nghĩa ra để bắt bẻ , thế bác có thấy từ khi về với Lưu Bị đến lúc cuối đời , hoặc nói rộng ra là tất cả các tướng giỏi thời đó như Tào Tháo , Tư Mã Ý .. có ai khuyên con , khuyên cháu , khuyên tướng sĩ của mình là bớt ham mê tửu sắc không ? Tức là nếu có thì ông La Quán Trung phải kể ra thì theo bác Km mới ko đáng ngờ .
Ngược lại , theo ý bác thì Lưu Kỳ trước nay chưa có điều tiếng gì ( có điều tiếng thì ông La Quán Trung phải kể ra mới đúng hả ) , thế mà Km trong 1 thời gian ngắn làm cách nào đó để Lưu Kỳ tửu sắc quá độ mà chết , người trời hả bác ? ( Về tửu sắc Lưu Kỳ đã bằng Lưu Thiện chưa ? Sao Lưu Thiện sống lâu thế nhỉ ? ) Lại thêm 1 lần nữa bác chả có cơ sở nào vững chắc cả . Ko đưa ra được dẫn chứng cụ thể nào thì bác lại đổ cho là cái tài của Km là ở đó , chỉ nghi ngờ mà ko biết chắc được , bó tay . Em thấy từ trước giờ bác chỉ nói đúng mỗi 1 ý là Km ở Long Trung chỉ là ở ẩn tạm thời , ý đó có lý có vững chắc ( nhưng chả liên quan gì tới Km đáng ngờ ) còn đâu ....Lần sửa cuối bởi killer_queen, ngày 07-12-2010 lúc 08:02 AM.
-
07-12-2010, 02:23 PM #6
Đang định bắt "nước" này trong ván cờ bị bác phát hiện ra trước rồi,chán bác Killer ghê.Bác Gà lúc thì nói cụ La tài tình tô vẽ KM,LB,QV..lúc lại lấy chính những câu chữ của cụ La làm luận điểm để chê những nhân vật đó.Khuyên bác Gà nhé:Đúng ra bác phải phát biểu cụ La Quán Trung viết Tam Quốc Diễn Nghĩa không hay và không đúng ý bác mới phải..hehehe!
Điềm tĩnh trước gái xinh và không giật mình trước gái xấu
-
07-12-2010, 02:34 PM #7
He he , mỗi bác là hiểu ý em . Bác Gà vốn có ý cho rằng La Quán Trung tô vẽ, giành quá nhiều cảm tình cho nhà Thục , cái này em cũng đồng ý . Nhưng bác lại lấy câu chữ trong chính truyện này ra để bắt bẻ , em cho rằng bác thật sai lầm . Bác lấy trong đó ra , thế em cũng lấy trong đó ra để ca ngợi ( mà lời hay ý đẹp ca ngợi thì nhiều hơn ) , vậy thì thế yếu lại nằm ở phía bác . Vâng , bác 6789 phát biểu rất chính xác , tức là những gì cụ La viết ko đúng ý bác thì bác cho là tô vẽ , còn đúng ý thì bác lấy ra làm dẫn chứng . Em khuyên bác phải đọc nhiều hơn , những sách khác nữa thì mới có thể gây khó dễ cho em được . Bác từng nói rằng vừa gặp em bác đã tung hỏa mù nhằm thăm dò 1 đối thủ mà bác chưa biết đến , he he em có thể mạnh dạn mà nói rằng với người khác có thể không nhưng với bác thì em đúng là 1 đối thủ nặng ký rồi đấy .
@bác 6789 ơi : bác hiểu ý em ghê , em ko nói phét chứ bác mà gặp em cả ngày đàm đạo về Tam Quốc không hết truyện , em còn mê cả Đông Chu Liệt Quốc nữa cơ ( mà nói chung là về lịch sử Vn và Trung Hoa ). Bác có thích tác phẩm này không nhỉ ?Lần sửa cuối bởi killer_queen, ngày 07-12-2010 lúc 02:37 PM.
-
08-12-2010, 01:27 AM #8
Post nốt rồi phản biện tất cả luôn một thể sau, đỡ lắt nhắt. Các bác cứ từ từ, đâu khắc có đó.
Mối quan hệ giữa Lưu Bị và Khổng Minh:
Từ xưa đến nay mối quan hệ giữa người tài và người chủ luôn rất phức tạp. Trong thâm tâm của những nhà lãnh đạo, họ cần người tài để giúp họ gây dựng công nghiệp, song chẳng mấy khi họ tin tưởng tuyệt đối mà giao phó hết thảy cho người tài. Tôi mới chỉ thấy trường hợp của Tề Hoàn Công với Quản Trọng, của Chu Công với Khương Tử Nha là tin cậy hoàn toàn, còn lại với các nhà lãnh đạo khác, không ít thì nhiều đều có phần đề phòng kẻ bề tôi.
Vì sao vậy? Vì kẻ có thể lập mình lên được, thì cũng có thể hạ mình xuống được, không thể không lo lắng. Vậy nên mới có chuyện Câu Tiễn- Phạm Lãi, Lưu Bang-Hàn Tín. Tào Tháo có nhiều mưu sĩ trung thành, ông biết cách lắng nghe họ, song ông chẳng bao giờ tin tưởng tuyệt đối họ cả, những gương Tuân Húc, Dương Tu là ví dụ. Tháo được cho là người đa nghi gian xảo nên mới đối xử với bề tôi như vậy. Nhưng Tam Quốc đâu chỉ có mình Tháo là đa nghi, gian xảo. Nếu Tháo là kẻ đa nghi gian xảo số một, thì Lưu Bị chỉ xếp sau Tháo một bậc mà thôi. Có thể nào Lưu Bị cũng hoàn toàn tin cậy Gia Cát Lượng như Tề Hoàn Công tin cậy Quản Trọng không?
Để trả lời câu hỏi này, ta sẽ so sánh Lưu Bị với Tề Hoàn Công, còn Lượng thì coi như bằng Quản Trọng vì Lượng tự ví mình như vậy. Tề Hoàn Công có chí lớn, muốn làm chủ các chư hầu. Nhưng chí ấy so với Lưu Bị hãy còn là bé. Tề Hoàn Công chỉ muốn đứng đầu các chư hầu, thần phục nhà Chu. Còn Lưu Bị tính làm chủ cả Trung Hoa, khôi phục cơ nghiệp 400 năm nhà Đại Hán cùng dòng họ Lưu. Tề Hoàn Công thì khoái hưởng lạc, Lưu Bị được rảnh rỗi ở Kinh Châu thì buồn bã phiền muộn vì đã lâu không được cưỡi ngựa rong ruổi. Tề Hoàn Công thì tin người, tin cả bọn hoạn quan để chúng làm hại, còn Bị thì đa nghi gian xảo. Vậy để thấy, Bị sẽ không dùng Lượng giống như cách Tề Hoàn Công dùng Quản Trọng.
Tài năng của Khổng Minh vào loại xuất chúng, nhưng có lúc oai lấn cả chủ, điều này chẳng bao giờ là tốt. Mối quan hệ giữa Lượng với Vũ và Phi vốn chẳng thuận hòa mấy. Một người coi anh em như tay chân là Lưu Bị, trong mối quan hệ không thuận hòa giữa Lượng và hai em của mình, Bị sẽ ưu ái bên nào hơn? Những việc làm phi thường của Lượng tuy là vì nhà Thục, vì Lưu Bị, nhưng lại thể hiện ra rằng Lượng quá khôn ngoan và cũng gian xảo, Bị không thể không thấy lo lắng. Vậy nên khi Bị còn sống, Lượng chỉ được làm quân sư chứ không được làm Thừa tướng như sau này. Quân sư chỉ có thể cố vấn, còn thừa tướng thì có thể quyết định nhiều việc quan trọng. Đó là cách Bị giới hạn quyền lực của Lượng.
Ta phân tích lời gửi gắm con côi của Lưu Bị cho Lượng: Nếu thấy nó bất tài quá thì ông thay nó đi! Có người cho rằng câu này không có gì là nghi ngờ. Tôi cho rằng khác. Lưu Bị cả đời tham vọng giành lại nhà Hán, khôi phục dòng họ Lưu. Vất vả ba bốn chục năm, dùng nhiều thủ đoạn từ mua chuộc lòng người, đến chiếm đất của người họ hàng, mới gây dựng được cơ nghiệp nhỏ, liệu có dễ dàng tự nhiên đem nó cho người khác? Tôi cho câu đó của Bị có hàm ý là, tôi biết tỏng bụng ông rồi, ông chớ có lớ xớ. Lưu Thiền lúc đó vẫn chưa làm gì đáng trách, mà lại tỏ ra là người có hiếu, Thiền đối xử với Lượng và Triệu Vân không khác đối xử với người bề trên. Bị mất rồi thì lòng dân vốn dành cho Bị và nhà Hán nay sẽ dành cho Thiền, Lượng mà cướp ngôi ắt sẽ thành kẻ phản nghịch. Lượng biết vậy, nên không dám trái lời Bị, tuy vậy sau này thì toàn bộ quyền lực vẫn nằm trong tay Lượng, Thiền chỉ là vua bù nhìn mà thôi.
Lượng là người có tham vọng không? Chắc chắn có tham vọng lớn. Lượng có nguy hiểm không? Chắc chắn là rất nguy hiểm. Để cho đứa con thiếu bản lĩnh của mình gần một kẻ vừa có tham vọng lớn vừa nguy hiểm, liệu Lưu Bị có lo sợ không?
Có nhiều người tin vào lòng tận trung, nhưng Lượng không phải là kẻ hủ nho. Lượng nắm rõ đạo Dịch, am tường lý số, ắt biết rõ đạo trời là vô thường, biến đổi không ngừng, trắng đen là tương đối, cái đạo trời ấy không có chỗ nào cho phạm trù lòng tận trung cả.
-
07-12-2010, 10:50 AM #9
mình chỉ góp ý để bạn đừng đưa lập luận kiểu thế,trong tranh luận sẽ mất điểm nhiều lắm.cảm giác là bạn đang cố tung nhiều hư chiêu,nhằm làm đối thủ nhiễu sóng.
việc Lưu Hiển ca ngợi kẻ giết cả nhà.đấy là "gặp thời thế,thế thời phải thế" rồi.quân LB trước nay lấy 2 chữ "nhân nghĩa" chiêu quân.nên KM (dù ép hay ko ép Lưu Hiển) tạo đc tiếng vang ấy là rất đúng đắn.La tiên sinh ko hề vụng về
điều thứ 2 là trước nay 1 người bình luận 3quốc cao tay,thì chỉ trích dẫn 1 lời nói- hay 1 nhận xét của ai đó mà bình thôi.chứ ko cần thiết phải quote lại cả 1 đoạn-1 hồi trong 3quốc vào đây làm j.người theo dõi sẽ rất mệt mỏi,và thường khó nắm đc đại ý.tất nhiên là sẽ mất cảm tình
ví như đoạn Lưu Kỳ-thì bạn chỉ cần nói
ko cần phải đưa cả đoạn trích trong 3quốcLưu Kỳ trước kia là một thanh niên không có điều tiếng gì, lại tin nghe Lưu Bị và Khổng Minh, nay ở với Bị và Lượng chưa bao lâu bỗng chốc trở thành kẻ tửu sắc quá độ, bệnh tật đầy mình
điều thứ 3 bạn nên rạch ròi hơn trong bình luận.đẩy Lưu Kỳ vào tình thế như vậy,người ta vạch tội Lưu Bị.chứ ko ai sờ đến KM.trước cũng có nhà phê bình lấy điểm này để bình "Lưu Bị là 1 kẻ tiểu nhân"( vấn đề này ko thuộc chủ đề tranh cãi của 2pic,nên tôi ko bàn).việc đối xử với LK ra sao là chuyện của bậc cha chú như LB,KM chỉ là bề tôi.ko đc xét vào hàng cha chú ở đây để quy trách nhiệm.
điều thứ 4 tôi thường nghe "binh bất yếm trá",nên đừng lấy những kế hiểm của quân sư ra rồi quy về vấn đề đạo đức.như vậy là sai lầm nghiêm trọng đấy.bạn nên lấy những dẫn chứng khác có giá trị hơn.nếu ko bạn sẽ thua chắc đấy
xin nhắc lại 1 lần nữa: bạn đừng đem những giá trị đạo đức thông thường để bình vấn đề nhân phẩm trong chiến trận.nếu bạn cố tình làm vậy thì đó là cách tung hư chiêu là mê mị đối phương,cách này hơi tà phái.còn nếu bạn suy nghĩ như vậy thật,thì t rất lo cho bạn đấy
P/S: tôi nghĩ bạn nên đi vào vấn đề chính,về mối quan hệ Lưu Bị-Khổng Minh,Quan Vũ-Khổng Minh .... thì hơn.vì nó đi đúng chủ đề của 2pic,mà lại có giá trị hơn rất nhiều.đừng tung hỏa mù nữa
-
06-12-2010, 01:43 PM #10
Bàng Thống ko những có thư của Khổng Minh mà còn có thư tiến cử của Lỗ Túc nữa cơ , Bt ko đưa ra cả 2 thư đó là muốn chứng tỏ cái tài của mình trước , ko muốn dựa vào thư đó ngay . Trước kia Hàn Tín cũng vậy ko đưa vội ra bức giốc thư của Trương Lương cho Lưu Bang , vậy thì theo bác thực ra là cả Km lẫn Lỗ Túc đều ko muốn tiến cử Bt mà Trương Lương khi xưa cũng chả muốn tiến cử Hàn Tín chăng ?
Hơn nữa khi Bt ra mắt Lưu Bị , Km ko có mặt ở đó lúc đó ông đang đi kinh lý 4 quận thế thì nói rõ tài của Bt kiểu gì ?
Lưu Bị ko dùng Bt ngay là vì sao ạ ? Là vì chưa thấy cái tài của Bt mà chỉ nghe qua ( ko kể hình dung còn xấu xí và gặp LB cũng chỉ cúi chào ). Tư Mã Huy đã tiến cử Bt với Lưu Bị trước đó rất lâu cơ mà . Bt lúc đó tiếng tăm đã nổi danh rồi , đâu phải vì ko có Km tiến cử mà Lưu Bị không dùng ? Bác lại sai điểm này nữa nhé .
Thứ 2 , bác có biết chi tiết Bàng Thống nói : " Khổng Minh sợ ta lập được công to " là lúc nào không ? Cái này em lại phải hỏi lại bác cho rõ ràng vì bác hay trốn tránh lắm . Chi tiết trên là khi Km viết thư khuyên Lưu Bị phải thận trọng khi tấn công Lạc Thành -lúc đó do tướng Trương Nhiệm phòng thủ . Kết quả Bt bị chết khi công Lạc Thành . Bác cho rằng Km đố kỵ và ngầm ám hại chết Bt , đúng không ? Về việc này , em xem xét theo 2 khía cạnh : 1 là sự thật lịch sử , hay là theo tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa .
1. Trên khía cạnh lịch sử , không phải Bt và Lưu Bị thất bại rồi , Km với Trương Phi mới đánh vào Ích Châu , mà thực ra Bt cùng Lưu Bị tấn công vào Lạc Thành là phía Bắc Ích Châu , còn Km và Trương Phi đánh hướng khác , việc này diễn ra đồng thời , còn Lưu Bị đã lừa được Trương Nhiệm ra khỏi thành và mai phục , giành chiến thắng còn Bt chết là do tên bay đạn lạc trong trận Lạc Thành . Không có gò Lạc Phượng hay Trương Nhiệm nào mai phục hết . Vì vậy câu nói trên có thể nói là chả có căn cứ nào hết để dựa vào đó mà nói KM ghen tài với Bt.
2.Nếu theo tiểu thuyết TQ diễn nghĩa , tức là Bt cho rằng Km sợ mình lập được công to nên kiên quyết tấn công Lạc Thành , vậy thì theo bác Km phải như nào mới là ko đố kỵ . Km đã viết thư khuyên LB phải thận trọng khi tấn công LT vì Trương Nhiệm ko phải là 1 tiểu tướng tầm thường , sao Bt bỏ ngoài tai những lời can gián đó ? Kết quả là Bt chết , vậy thì Km đúng hay Km sai . Nếu như Km viết thư khuyên Lưu Bị phải đánh nhanh tiến công gấp thì bác lại bảo là trực tiếp xui Bt vào chỗ chết , còn viết thư can gián thì bác bảo là Km ghen tài Bt sợ Bt lập được công to , thế thì đối với việc tấn công Lạc Thành , Km phải có ý kiến như nào ? Bảo đánh cũng chết , bảo là thận trọng cũng chết ? Hay bác lại cho rằng Km đoán được trước hành động của Bt cho nên cố tình viết thư can gián như thế
.
Bác sai ý thứ 2 nhé .
Mà cho em hỏi sao ở topic bên kia bác chối bác bảo là bác ko có ý kiến gì về việc KM mưu hại Bt mà là ông Stalig nói , đến bây giờ bác lại bảo là Km đối xử với Bt như việc Bàng Quyên với Tôn Tẫn , em chẳng hiểu thế nào cả , bác thay đổi nhanh thế
.
Còn 1 ý nữa , bác bảo là Km sợ tài của Bt được trọng dụng ở Ngô , Ngụy nên kéo Bt về với mình . Km là người giỏi , biết tài Bt nên muốn Bt cùng với mình phục vụ Lưu Bị , âu cũng là cái lẽ thường ở đời . Hơn nữa Bt trước khi ra mắt Lưu Bị đã có thời gian ở Ngô cơ mà . Nhưng lúc đó Tôn Quyền mới mất Chu Du , nếu BT có tài năng thực sự và muốn đem cái tài của mình phục vụ cho Ngô thì sao sang Thục làm gì ? Việc này TQDN có nói Tôn Quyền hỏi BT về cái tài của mình so với Chu Du thế nào ? BT kiêu ngạo chỉ nói : tài của tôi khác Chu Du nhiều lắm . TQ thấy Bt khinh nhờn Chu Du mới có ý ghét , ko muốn dùng . Bt sang Thục . Từ đó thấy rằng việc dùng cái tài của mình phục vụ cho ai hoàn toàn là do Bt tự quyết , đâu phải Km muốn là được .
Bây giờ Km muốn Bt cùng phục vụ với mình thì bác bảo là ghen tài Bt sợ Bt về với Ngô và Ngụy thì mình ko làm được gì ? Tức là Km phải tiến cử Bt với Ngụy và Ngô mới phải hả ??? Lúc đó có khi bác lại hỏi lòng trung của Km ở đâu ? Khó trả lời ghê
.
Tại sao Lưu Bị nghi ngờ Khổng Minh?



Trả lời kèm Trích dẫn


Đánh dấu