Kết quả 21 đến 24 của 24
Chủ đề: Thư gửi Trung-Cadan
-
17-12-2010, 10:30 AM #21Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
17-12-2010, 11:56 AM #22
Trăng sáng vườn chè
bài "Trăng Sáng Vườn Chè".
Tác giả: Văn Phụng
Lời:
"Sáng trăng sáng cả vườn chè
Một gian nhà nhỏ đi về có nhau
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đỗ khoa này
Bõ công kinh sử từ ngày lấy tôi.
Kẻo không rồi chúng bạn cười
Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa
Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa
Anh cha thi đỗ thì chưa (thì chưa) động phòng.
Một quan là sáu trăm đồng
Chắt chiu tháng tháng cho chồng (mà) đi thi
Chồng tôi cỡi ngựa vinh quy
Hai bên có lính hầu đi dẹp đường
Tôi ra đón tận gốc bàng
Chồng tôi xuống ngựa cả làng ra xem.
Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng tới lên trên vườn chè."
Bác Hư Trúc ơi! đơn vị tiền tệ này như thế nào mà lại "Một quan là sáu trăm đồng" vậy?
Thân.
-
17-12-2010, 08:49 PM #23
Lúc trước kia có điều gì mà không hỏi được ai, không tra được sách nào thì hỏi bác Fan!
Nói không phải nịnh nhưng chắc bây giờ vất vả hơn nhiều. Ví dụ như câu này của bác Thực, hơi bị đau răng.Trời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
17-12-2010, 09:53 PM #24
Rũ áo phong sương trên gác trọ.
Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang.
Thư gửi Trung-Cadan
Đánh dấu