Kết quả 1 đến 10 của 56
Chủ đề: Lượm sắt
Hybrid View
-
02-05-2013, 12:25 AM #1
Lượm sắt
Trẻ con quê tôi thời ấy có một "nghề" kiếm được kha khá tiền phụ giúp gia đình. Đó là nghề lượm sắt. Bom mìn chiến tranh còn sót lại vô số kể. Sau sân trường tiểu học là một bãi bom rất lớn. Chúng tôi thường hay ra đó tìm "thuốc bồi" về đốt chơi. Đấy là những viên bắt lửa to như hạt đậu đen khi đốt cháy rất nhanh nghe xèo xèo mùi khét nghẹt. Nếu gom được nhiều thuốc bồi bỏ vào lon sữa Ông Thọ rồi lấy giây nhét cứng lại đốt lên nổ đã lắm, không thua gì lựu đạn. Có một lần mười mấy đứa tụi tui khiên trái bom cỡ mấy chục ký vào giữa lớp lấy đồ chọc ra để lấy thuốc bồi. Cô giáo lúc ấy xanh mặt bắt phải khiên bỏ lại sân bom. Đấy là quả bom có nhiều thuốc bồi nhất mà tôi còn nhớ được.
Đi lượm sắt vui lắm. Thường mùa lượm sắt diễn ra vào mùa hè khi ấy trẻ con được nghỉ học. Cả xóm cùng đi lượm sắt nên đứa nào ở nhà là bị "lẻ loi" rất buồn. Sáng sớm thức dậy được mẹ nấu cho một túi cơm cộng thêm chiếc cuốc lùn và một cái giỏ bố là lên đường. Đi tới tối mịt mới về nhà. Nếu may mắn thì lượm được đồng nát hay vỏ nhôm còn như xui xẻo thì chỉ được sắt vụn. Cực mà vui vì được "chơi" thỏa thích và khám phá nhiều nơi mà mình chưa biết. Chính vì thế mà nhiều đứa nhỏ trong xóm tôi quyết định ở lại rừng thay vì về nhà.
Đầu tiên là anh em thằng Chỉnh. Lượm được quả "chong chóng" hai đứa lấy ném nhau chơi. Thằng anh ném qua thằng em, thằng em ném qua thằng anh, ném qua ném lại khi đuôi chong chóng quay đủ số vòng nó làm "bùm" một phát thằng anh chết tươi còn thằng em thì ngơ ngác không biết gì. Cả xóm nháo nhác khi hay thằng Chỉnh anh chết nhưng chỉ được vài hôm là "đội" lượm sắt lại tiếp tục như thường. Vì nghèo nên người ta không sợ chết với lại nhà ai cũng đông con nên chết đứa này còn đứa khác, có khi đứa sống còn được ăn nhiều hơn khi anh/em nó chết...
Tiếp theo là thằng Tân. Thằng này lớn nhất đám có thói quen chỉ lượm bom chứ không lượm sắt. Mấy anh em nó có tài tháo bom giỏi hơn bộ đội đặc công để lấy thuốc nổ về cho ông già nó đi đánh cá. Lần đó đang tháo quả bom phát nổ 2 thằng anh rể nó "lên đường" trong khi nó bị hất xa mười mấy mét nhưng chỉ bị xây xước nhẹ. Ai cũng bảo thằng này cao số bom nổ sát bên mà không chết. Tưởng đâu sau lần ấy nó sợ mà bỏ nghề ai ngờ nó vẫn đi tháo bom lấy thuốc. Và như định mệnh chờ sẵn, trong một lần tháo bom sơ xuất nó cũng lên đường luôn. Khi ấy cả xóm gom lại đi tìm chỉ được 1 nón thịt đem về bỏ vào quan tài. Đấy là những gì nó còn sót lại.
Tôi cũng có lần suýt chết. Còn nhớ rõ sáng hôm ấy trời rất lạnh, mấy đứa trẻ quyết định đốt một đống lửa sười ấm. Sau khi gom lá cây và củi khô chúng tôi đốt một đống lửa thật to. Thật tình cờ trong đống củi ấy có một viên đạn. Khi đang cười nói huyên huyên viên đạn phát nổ bay xược tai tôi chỉ vài xen-ti-met, đầu đạn găm vào cây gõ phía sau lưng một lỗ sâu hoắc...
Còn tiếp...Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 02-05-2013 lúc 12:27 AM.
Bận lòng chi nắm bắt
-
02-05-2013, 12:32 AM #2
Nghe ông D kể ớn lạnh vậy là hồi đó ông ở miệt Bến Cát hay Phú Lợi chỗ đó bom đạn nhiều lắm
-
02-05-2013, 01:34 AM #3
Bác Roa ghen cái sự 'quê' của bác Dê lắm đó, chắc lần này cũng ghen vì không được ôm bom như bác Dê.
Có lần vào CXQ thấy bác Dê mình vội ra chào,nhưng bác ấy chẳng nghe tiếng gì vì đang mải cưỡi sw. Đợi xong mình rủ chơi, bác ấy lại chẳng nghe tiếng gì vì chê (sw) mình không cao bằng sw của bác ấy.
-
02-05-2013, 02:01 AM #4
Chắc là bác ChienKhuD ở Chiến Khu Đ mà. Nhớ hồi đó bác nói là ở Tân Uyên. Khu rừng núi này nhiều bom đạn lắm không biết nghề lượm bom này có còn ai làm không? Mấy mươi năm sau chiến tranh, cho đến hiện nay, trẻ em Cambodia chết hoài vì đi lượm sắt như bác D vậy
-
02-05-2013, 02:03 AM #5
Ông Phi thì cần gì sw tay không ông cũng đã làm nghiêng ngửa quần hùng rồi ,dù rằng cái thời danh tướng của ông đã qua nhưng hào kiệt uy phong vẫn còn đó
-
02-05-2013, 02:19 AM #6
Đọc vừa trầm ngâm, vừa buồn. Con nít thì chỉ ham chơi, luôn luôn kiếm trò để chơi. Chơi trong rừng hay chơi trong Cung. Lớn lên mới thấy khác, mới hỏi sao lạ vậy?. Cái câu hỏi này nó đẩy tôi đi mấy chục năm nay.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
02-05-2013, 03:14 AM #7
Lão Đệ chẳng vào CXQ thế mà trước đây lại bảo gặp tôi ở đó, lão lang thang trên mạng nhiều đã bao giờ thấy bài viết nào của tôi ở đâu chưa ? Dù giao lưu chơi bời ở một vài trang web nhưng khi xong vẫn phải lướt qua nơi này, có lẽ tôi nghiện lời văn của lão Đệ rồi chăng ?!
Tôi gọi như thế cho thuận, lão đừng than phiền “nói láo cũng hay” nhé. Xem nhachoa đối đáp với lão rất hay, đại loại như: “Lâm Đệ huynh ơi …” hehe, đã đệ lại còn huynh nghe chẳng khoái lắm sao !.
-
02-05-2013, 08:17 AM #8
He he thật là may mắn khi chưa "chạm trán" với bác PhiHuong trên cxq, nếu không chắc giờ tiêu rồi. Tôi chỉ cậy vào sw múa me thôi chứ thực tài thì chẳng có gì. Do tôi hời hợt không nhận ra chân nhân mong bác lượng thứ.
@bác Lâm: Hồi nhỏ tôi ở tùm lum khi nội khi ngoại nhưng chủ yếu là vùng Tân Uyên - Mỹ Lộc đó bác. Khi đang học lớp 2 phải nghỉ gần 2 năm đi theo cha mẹ làm ăn tưởng đâu nghỉ học luôn khi về cô giáo làm giấy tờ "giả" cho lên lớp 4 học tiếp. Đấy là phần lý lịch đen của tôi đó.Bận lòng chi nắm bắt
-
02-05-2013, 08:07 PM #9
Bác Dê lại khiêm tốn rồi, bác là cao thủ sw, khi chiến binh của bác xuất trận thì mấy ai đương nổi ?
Tôi lên TLKD thì dùng nick này, còn khi lướt web hoặc vào CXQ thì dùng nick khác nên bác mới không biết.
-
02-05-2013, 10:55 PM #10
Trên CXQ nick của ông ấy là Phi Thiên hồ Ly đó bác D .Tôi cũng phải nói không thôi ông ấy cho mình là không biết gì .Score 24xx Đại cao thủ đó bác ơi .Ông ấy là Tuớng từ khi chưa đọc quyển sách cờ nào .Cờ là thiên khiếu cố lắm chỉ đến mức nào thôi có nhiều người rất cố gắng học tập nào là giải cờ tàn cờ thế ,khai cuộc ,hình cờ trung cuộc nhưng khi thực chiến vẫn đi những nuớc thường thường bậc trung không vượt lên đuợc ,còn ông ấy chơi nhiều nuớc rất tai quái đối thủ không bứt tóc , móc mắt suy nghĩ là ông ấy chưa chịu .Giỏi cờ thì ít khi còn giỏi đuợc các thứ khác nữa nhưng ông ấy trùm phé nhiều thứ .Thế mới ớn chứ !
Lượm sắt
Đánh dấu