Kết quả 21 đến 30 của 54
Chủ đề: Đôi khi !
-
28-01-2011, 07:59 AM #21
Đùa chút cho vui thôi Khoai huynh ! Thực ra bất kỳ Pháp môn tu tập nào cũng cần có 3 yếu tố :
Minh Sư
Trì Giới
Tinh tấn
Nếu giử được như vậy mà miên mật hành trì thì có gì là sợ hay không sơ hãi . Cho dù sớm bỏ xác thân nơi địa cầu này thì chắc chắn cũng sẻ được tái sanh vào 1 kiếp khác và nơi đó gặp được Phật Pháp !
Có đi thì có tới (sớm hay muộn tùy mình) , không có đi thì ..... hihi .... không biết về đâu thực sự á !
-
28-01-2011, 08:29 AM #22
-
28-01-2011, 09:02 AM #23
-
28-01-2011, 09:06 AM #24
Chok trong tiếng Tạng có vài nghĩa Huynh ạ ! Không chỉ là ra bải tha ma niệm chú , thực hành nghi thức cúng dường máu thịt cho các loài u linh mà thôi . Chok còn có nghĩa hội tụ , trong 1 Pháp hội nào đó cũng dùng chử Chok . Ví dụ KOLO CHOK là đàn Pháp Chakrasamvara (Thắng Lạc Luân) !
Xin lỗi Huynh , những Pháp Tối Thượng Du Già hành giả không được phép nói ra Bỗn Tôn mình là vị nào .
-
28-01-2011, 09:19 AM #25
-
28-01-2011, 09:22 AM #26
-
28-01-2011, 01:08 PM #27
-
28-01-2011, 05:30 PM #28
-
28-01-2011, 08:36 PM #29
Vậy xin hỏi Bác hiện tại ăn miếng đậu phụ và miếng giò lụa có thấy như nhau chăng ? Nếu đã thấy như nhau thì đệ đây xin bái phục !
Đệ đây là kẻ phàm phu cần phải sám hối diệt Ngã , tu tập dài dài dẫu biết rằng Phật tính ở Thánh không tăng , ở phàm không giảm . Nhưng như Ngọc kia ..... cái đã sáng chói , cái còn ở từ bùn đất phải đem rửa sạch , lau chùi .
Đệ là loại thứ 2 vậy , có thể phải tu kiếp này , kiếp nữa , kiếp nữa ..... và hằng hà kiếp không chừng
-
29-01-2011, 12:42 AM #30
HỌC NHẬN LỖI
Các quan chức thường mắc phải một khuyết điểm giống nhau, đó là chết cũng không nhận lỗi.
Chết cũng không nhận lỗi cũng là cái bệnh rất phổ biến của người Trung Quốc, dù cho có phạm phải sai lầm lớn đến mấy, ông ta sẽ vịn đủ cớ này cớ nọ, tìm mọi lý do để lấp liếm những sai sót của mình.
Ví dụ, đã hẹn 10 giờ bắt đầu cuộc họp, ông ta đến muộn 30 phút; đến muộn mất nửa giờ thì nên nhận lỗi, nhưng ông ta không những không thèm nhận lỗi mà còn kể lể vô số lý do, nào là: hôm nay tắc đường; tôi chuẩn bị ra khỏi cửa thì lại có điện thoại; tôi vừa định đi thì có khách; lúc đi thì trời đổ mưa, tôi tìm mãi mà không thấy cái ô v.v.
Tóm lại, ông ta lôi ra vô vàn lý do, chỉ để nói rằng đến muộn là buộc phải thế, ông ta không hề có lỗi gì.
Nhận lỗi là một đức tính! Đạo Phật có một giáo lý tuyệt vời, đó là học nhận lỗi; Khổng môn có cái gọi là. Mỗi nhật tam tỉnh ngộ thân (Mỗi ngày phải xét mình ba lần), nhưng cửa Phật thì, có thể nói, luôn luôn phải phản tỉnh nhận lỗi.
Thực hiện không đầy đủ giáo huấn của cha mẹ, phải nhận lỗi; giúp đỡ bạn bè không tận tình, phải nhận lỗi; dạy dỗ con cái không đến nơi đến chốn, phải nhận lỗi; cống hiến cho Tổ quốc, cho xã hội chưa đủ, phải nhận lỗi.
Thậm chí trong một ngày, buổi sáng dậy muộn, phải nhận lỗi; đi làm muộn, phải nhận lỗi.
Mỗi ngày không làm tốt nhất công việc của mình, cần nhận lỗi; không chăm lo cho gia đình chu đáo, cần nhận lỗi; hàm ơn người khác mà không báo đáp, cần nhận lỗi; có những điều không phải trong quan hệ giao tế, cần nhận lỗi, để người khác không hài lòng về mình, cần nhận lỗi; lạm dụng tài nguyên thiên nhiên, cần nhận lỗi.
Nhận lỗi, có thể tiến bộ; nhận lỗi, có thể tích đức. Nhận lỗi cần phải hiểu phản tỉnh; hiểu được phản tỉnh nhận lỗi, mới có thể có thêm sức mạnh.
Nho gia dạy rằng: quá tắc vật đạn cải (phạm sai lầm đừng ngại hối cải), vì thế, có lỗi thì chớ sợ sửa sai, chỉ có dũng cảm nhận lỗi, dũng cảm sửa sai, mới có thể tự làm mới mình, thẳng thắn chấp nhận sai lầm, thì không cần phải lắm lý do.
Hiểu rằng nên nhận lỗi, không cần phải tìm cách che đậy gì nữa, vì thế cửa Phật mới dạy “phát lộ”, có thể phát lộ sám hối hơn nữa, mới gọi là đức tốt.
Đời một con người, có rất nhiều điều cần học, như học tri thức, học kỹ năng, học đối nhân xử thế, đặc biệt là phải học nhận lỗi, đây là môn học quan trọng của đời người, đáng để chúng ta dụng tâm học tập.
Đôi khi !
Đánh dấu