Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cậu Bé Vàng...MARADONA
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 10 của 22

Threaded View

  1. #14
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    11,876
    Post Thanks / Like

    Mặc định Người Hành Khách Sau Cùng

    Chiếc may bay phản lực nặng nề đáp xuống sân bay quốc tế Benito Juares ở Mexico City cuối chiều 5-5-1986. Một rừng người ở phía ngoài phòng khách sân bay chộn rộn lên một lúc rồi bắt đầu vỗ tay và nhịp nhàng hô vang: "Argentina Championa! Argentina Championa!...". Những lá cờ xanh dương và trắng phất cao, rần rật. Phải, đội tuyển Argentina đã tới và là đội đặt chân lên nước chủ nhà sớm nhất. Những cầu thủ Argentina và các quan chức của họ mặc âu phục mầu xanh đậm, thắt cravat, lần lượt rời khỏi máy bay. Trong đám cổ động viên quen thuộc có khá nhiều người hét to đầy lo ngại:

    - Không có Valdano và cũng không có cả Maradona?

    - Ông Bilardo! Diego của chúng tôi đâu rồi?

    Valdano không có mặt thật, anh chỉ có thể tạm biệt bạn bè ở Madrid để có thể đáp thẳng máy bay đến Mexico trong vài ba ngày tới. Nhưng Maradona thì ngay sau đó người ta nhanh chóng phát hiện ra anh, người hành khách cuối cùng rời máy bay, không veston, cravat, trong chiếc áo thun bình dị mà thời trang, dáng vẻ anh mệt mỏi, song không giấu được ánh mắt xúc động, long lanh. Có lẽ Maradona đã cố tình ăn mặc khác đi để lẩn tránh sự săn sóc của hàng trăm nhà báo và hàng ngàn cổ động viên đã chờ sẵn từ trưa. Vô ích, cách ăn mặc ấy lại làm anh nổi lên trên tất cả, gieo vào người ta niềm tin rằng anh đến Mexico để làm nên những điều kì diệu. Và từ phút ấy, người ta không còn nghe được giọng đọc văn chào mừng của Ban Tổ Chức Mexico 86. Người ta chỉ đòi Maradona trả lời dứt khoát 1 câu hỏi:

    - Argentina có vô địch hay không?

    Tội nghiệp Maradona,anh phải gào lên thật to giữa rừng người:

    - Tôi không thể biết được, tôi không thể đoán nổi các bạn ạ. Đây là một World Cup gay go nhất và chắc chắn không phải của Platini, không của Maradona hay của Sanchez. Tôi đến đây để chiến đấu hết mình vì dân tộc Argentina...

    Và rồi sau đó,Maradona cũng là người cuối cùng lên xe về nơi trú ngụ với sự giải thoát tích cực mất gần nửa tiếng đồng hồ của lực lượng an ninh. Trên đôi vai Maradona bắt đầu nặng trĩu những trách nhiệm.

    Theo yêu cầu của HLV Carlos Bilardo từ trước, Mexico bố trí cho đội Argentina ăn ở và luôn cả tập tành trong một CLB bóng đá đầy đủ tiện nghi tên là CLB Americana, cách sân vận động Azteca khoảng 3 km. Khung cảnh lẫn không khí ở đây giống hệt như nơi đội Argentina đã tập trung trước khi vào giải ở quê nhà Buenos Aires. Dẫu vậy, đêm đầu tiên ở Mexico, Maradona không ngủ được. Anh ngồi đến khuya với Burruchaga, người đồng đội đắc ý nhất của mình. Không ai hiểu rõ hai người đã nói gì với nhau. Burruchaga nhỏ hơn Maradona hai tuổi, lúc ông Corrado Ferlsino, chủ tịch CLB Napoli mua Maradona về đá cho đội mình với giá gần 10 triệu đô la, chính anh đưa ra đề nghị: "Tôi cần có Jorge Burruchaga chơi bên cạnh". Maradona đã lo ngại tình trạng được dân Ý tôn sùng quá mức có thể dẫn đến anh bị một số cầu thủ Ý khác cô lập trên sân cỏ. Quả nhiên điều ấy xảy ra thật, trong nhiều trận đấu người ta không chịu chuyền bóng cho anh và khi anh có bóng người ta cũng không chịu di chuyển đến chỗ trống để phối hợp. Nguy cơ bị lu mờ đã ló rạng, đến nỗi có lần Maradona phải chua chát: "Bây giờ tôi mới hiểu ra rằng, người ta chỉ có thể tìm thấy hạnh phúc của mình khi có xung quanh mình những con người gần gũi, là bà con, người thân hay những người bạn tốt!". Burruchaga gia nhập Napoli kịp lúc để "cứu" Maradona. Từ đó họ như một đôi anh em kết nghĩa .Có lẽ giờ đây ngồi bên nhau họ ôn lại kỉ niệm êm đềm đó chăng? Những ngày đầu ở CLB Americana rõ ràng Maradona cố tình lẩn tránh báo chí, không rõ tự ý anh muốn hay một "điều lệnh" nào đó của HLV trưởng Bilardo .Người ta thấy anh thường rời bỏ đám đông vào sâu giữa sân tập. Ở đó, anh tâng bóng, đánh đầu, đánh gót... quả bóng nhảy nhót quanh anh. Anh điều khiển trái bóng như một quả bóng bay nối sợi chỉ trong suốt và bắt nó phục tùng anh như một nô lệ nhỏ bé và ngoan ngoãn. Còn anh, một khuôn mặt rạng rỡ hân hoan và chẳng biết mệt mỏi... dường như xung quanh nín thở mỗi khi xem anh "đùa cợt" với trái bóng. Chưa vào trận, chính những ngày đầu chờ đợi này, Maradona đang bị "trói buộc" bởi một sức ép tâm lí nặng nề. Báo chí thế giới mô tả một Maradona của những ngày khó khăn ấy như sau: "Cả thế giới coi anh là ngôi sao sáng, vì vậy anh phải cố gắng vươn lên chính là để tương xứng với tầm vóc mà thế giới đã lên khuôn cho anh. Nói năng hay im lặng, nhất cử nhất động đều phải như một ngôi sao sáng vốn dĩ phải có. Sáng sáng anh thưởng thức tắm mình trong bối cảnh được mọi người hâm mộ. Phóng viên báo chí bám lấy anh để có ghi lại được những lời anh nói ra. Mỗi mét vuông diện tích anh đặt chân lên đều trở thành khán đài. Anh suy tính kĩ lưỡng những gì anh nói và phải nói trong một ngày đang gần đến".

    Maradona, làm sao hiểu được lòng anh?

    Đó không phải nỗi băn khoăn của Claudia, người yêu của Maradona đang du học khoa báo chí ở Mỹ. Tất cả mọi người trước khi xem Maradona viết lên những trang kì diệu trên sân cỏ Mexico 86 đều muốn hiểu anh trước đã, và người ta tin rằng cái thật nhất trong mỗi con người chỉ có thể tìm thấy lúc ta sắp bước vào cuộc chiến đấu quyết liệt nhất. Tiến sĩ Carlos Bilardo không hẹp hòi trước sự ham muốn đáng yêu ấy của những người ủng hộ cũng như các phóng viên. Từ ngày 15-5-1986 ông đặt ra một thông lệ với các học trò: "Tất cả các bạn cứ tự do tiếp xúc với báo chí 30 phút trước giờ tập mỗi sáng". Bắt đầu từ đó, mỗi ngày một ít các nhà báo đã dần dần thu thập được những tín hiệu cho thấy một Maradona siêu sao cũng là một Maradona với nhiều nhiều cá tính nổi bật rất dễ làm người ta yêu mến hết mức và cũng rất dễ làm người ta trách móc. Giữa lúc đang là một nhân vật được chú ý nhất ở Mexico 86, báo chí ghi được một Maradona đầy đủ bản chất và cội nguồn của chính mình: Xuất thân từ một gia đình công nhân nghèo khổ: " Các bạn muốn gặp tôi? Xin sẵn sàng và đừng khách sáo, tôi cũng chỉ là một con người. Mọi người có thể chỉ mặc quần lót của mình để đến với tôi, xem tôi chơi bóng. Vì vậy tôi cám ơn mọi người theo cách của tôi: đó là ghi nhiều bàn thắng!". Và Maradona phá luật lệ: Anh trèo qua hàng rào CLB Americana ra ngoài gặp các nhà báo và cổ động viên. Rồi cũng thật dễ thương khi người ta bắt gặp thêm một hình ảnh khác của Maradona trên tờ báo Urheylulehti của Phần Lan: "Nếu cần phải nói điều gì cho tôi hạnh phúc nhiều nhất thì tôi xin trả lời rằng: hòa bình, an ninh, hạnh phúc cho tất cả,c ho gia đình tôi và sức khỏe của tôi". Maradona rất nặng tình gia đình, đặc biệt rất yêu quý các em của anh. Ngày 26-5-1986, các em của anh chưa đến được Mexico cũng làm anh trải qua một đêm mất ngủ.

    Ở Mexico những ngày này đang tràn ngập tư tưởng: đội tuyển Argentina là của Maradona, thậm trí Mundial 13 cũng là của Maradona. Nhưng Diego biết ngay đó là cách cao rao của phóng viên báo chí nhằm buộc anh phải lên tiếng những điều đó có liên quan tới bản thân anh, làm giàu có thêm cho những bài báo giật gân của họ. Maradona không thích lắm những lời tâng bốc cá nhân, tuy nhiên khi nói về tập thể đội bóng,anh lại hết sức hãnh diện và ca tụng, lúc thì khiêm tốn nhưng cũng có lúc gần như huênh hoang: "Tất cả các đội đến Mexico đều tìm kiếm vị trí đứng đầu. Nhưng tôi cho rằng đội tuyển Argentina nhiều cơ may nhất để giành chức vô địch.Tôi tin như vậy,Mundial 13 là của đội bóng Argentina, không một giây phút nào tôi nghi ngờ điều đó" (Với báo tin Mátxcơva ngày 23-5-1986). Tại Mexico người ta còn biết rằng Maradona là một thanh niên có sẵn trong tim mình khát vọng làm ra một thời đại cho riêng anh, một thời đại của Maradona, không thể lầm lẫn với ai khác. Báo chí Pháp đã lâu thường gọi anh là Le fils de Pele (con trai của Pele). Điều ấy phản ánh một thực tế trong quan hệ giữa hai người, nhưng vẫn là chuyện của thời đại đã qua. Bây giờ ở một nơi cách sân Azteca chừng 3 km, trước giờ lâm trận, chàng thanh niên 26 tuổi rất tự hào vẽ ra một ranh giới cho một thời đại khác: "Pele là Pele ,tôi là Maradona". Cả với Platini cũng vậy, mặc dù báo giới Châu Âu khi đó xếp vị trí 50 cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, luôn dành vị trí số 1 cho Platini và con số 2 cho Maradona. Nhưng ở Mexico này, điều ấy sẽ không thể lặp lại: "Thậm chí Platini có đạt phong độ cao đến đâu, không ai có thể làm thay đổi ý kiến của tôi cho rằng: giải lần này là của đội tuyển Argentina và của tôi!".

    Anh đến Mexico lần này với Carlos Bilardo như với một ân nhân sẵn sàng chuẩn bị cho anh cơ hội để "nhiếp chính" một nhiệm kỳ bốn năm trước mặt. Diego nói với phóng viên báo Esto của Mexico: "Với Bilardo và các bạn đồng đội, tôi sẽ dốc hết sức lực mình để đoạt kỳ được chức vô địch cho Argentina,đó là điều chắc chắn!".

    (Phần 7_Một Bản Tango Hoàn Chỉnh)



    Bilardo - Maradona
    Lần sửa cuối bởi 6789, ngày 29-04-2012 lúc 08:58 PM.
    Điềm tĩnh trước gái xinh và không giật mình trước gái xấu

Cậu Bé Vàng...MARADONA

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68