Kết quả 11 đến 17 của 17
Chủ đề: Lượm Tiền
Threaded View
-
21-05-2013, 01:42 AM #1
Lượm Tiền
Lượm Tiền
Sẵn bác CKD hỏi về làm ăn trồng trọt tôi nhớ tới người Việt mình phải công nhận là rất thích làm ăn. Có khá nhiều nghề lạ chỉ có ở Việt Nam. Nghề cưa bom cũng thuộc loại nghề lạ, nhưng tôi nghe qua khá nhiều nghề khác lạ hơn nữa như là nghề cò. Cò nhà đất còn dễ hiểu chứ cò đặt chỗ cũng khá lạ. Muốn khỏi xếp hàng thì cũng ok luôn vì có cò chỗ rồi hehe.
Cũng thuộc loại nghề lượm như lượm sắt, nhưng khi bé tôi thấy nhiều con nít đi lượm bọc nylon hơn tất cả mấy thứ khác. Có thằng kia nhỏ hơn tôi chừng vài tuổi ngày nào cũng vác bọc và móc đi lượm ve chai. Tôi quên tên nó rồi nhưng Ba của nó tên là Ba Xị, tay này rất ít khi thấy tỉnh táo, bao nhiêu bọc thằng nhóc móc được đều được chế biến bằng cách này hay cách khác thành rượu. Không biết ai dạy nó mà mỗi lần tôi hỏi nó đi đâu vậy nó hay trả lời là đi lượm tiền! Câu trả lời này khá ấn tượng, nó khiến tôi nhận ra giá trị của tiền rất sớm. Không biết vì sao mỗi khi gặp thằng này là tôi lại nhớ đến một câu truyện thiếu nhi do ba tôi kể về một cậu bé chôn tiền dưới gốc cây với hy vọng cây cho hái tiền. Tiền thật ra không khó kiếm. Lượm và hái còn được kia mà! Nhưng lượm kiểu thằng kia thì cực quá lại được ít, còn trồng kiểu thằng nọ thì dễ nhưng tôi nhớ trong truyện nó có bao giờ hái được trái nào đâu.
Tôi mê tiền từ thời tấm bé, vì tiền cho tôi những trò chơi như thẩy lỗ hay mổ tường. Tiền cho tôi những gói xôi, vài trái ấu hay một nắm đậu phọng luộc. Lớn hơn chút nữa thì tôi cũng còn yêu mến tiền lắm nhưng bị mất chút ít tình cảm với nó. Vì nó mà tôi bị nghi oan là lấy tiền từ trong túi áo của chú tôi khiến tôi bị một trận hạch hỏi lê thê chán chường. Vì nó mà lần đầu tiên tôi thấy Má tôi khóc khi được tin đổi tiền. Lớn hơn chút nữa tôi không còn mến tiền như lúc trước nữa vì tiền không còn là đồ chơi mà là thứ phải có để Ba Má tôi có thể mua gạo nuôi tôi.
Tôi đăm ra ghét tiền! Vì nó mà tôi mới biết được cái cảm giác thế nào là nghèo. Ai nói nghèo thích tiền? Càng nghèo tôi càng ghét tiền vì nó là một nỗi ám ảnh. Rất ít thứ trên đời mà tôi vừa ghét vừa quí, nhưng tiền là thế đó, chỉ có ai đã nghèo đến tận cùng thì mới có mối liên hệ này với tiền.
Nghĩ lại cũng thú. Khi yêu khi giận, khi hờn khi tức nó mới thắm thiết cái mối tình. Chỉ có khi nghèo mới hiểu được trọn nghĩa của chữ tiền để đến khi tiền lại đến thì mình nhìn nó với một ánh mắt khác. Có lần bác Gió hỏi sao tôi mất hết tiền nhưng vẫn trơ trơ. Nói thật tôi cảm thấy không hề gì hết vì số tiền tôi mất tôi chắc là sẽ kiếm lại được, vì sau thời gian vật lộn với nó tôi học được nhiều cách kiếm nó và xài nó. Tôi mất nó vì tôi thử chơi với nó, tôi mất nó vì tôi không muốn quí nó. Hơn nữa tuy mất hết nhưng nó hiện này vẫn cung phụng tôi mà hahaha. Những đồng tiền khó kiếm khi xưa bây giờ đã trở thành một số vốn mà tôi không bao giờ mất nữa. Đó mới chính là cái quí nhất nơi đồng tiền -- Một số vốn để mình đi lượm tiền không còn cực như con thằng cha Ba Xị.
Thôi phải đi lượm tiền rồi heheLần sửa cuối bởi kt22027, ngày 21-05-2013 lúc 02:12 AM.
Lượm Tiền
Đánh dấu