Nghệ thuật cho mượn tiền

Mua ô tô còn thiếu 50 triệu, bà vợ bảo tôi:” Sao ông không sang hỏi nhà ông Vương đối diện? Là người buôn bán lớn, vay 50 triệu khó gì?”.

Tôi đành lấy hết nghị lực sang nhà ông Vương, ấp a ấp úng nói ra lý do. Ông ta lật đi lật lại tờ báo, chẳng thèm ngẩng đầu lên, trả lời rành mạch :” Tiếc quá, tôi vừa mua vào một số lớn hàng, trong tay hiện nay chẳng còn đồng nào, sợ rằng trong một thời gian nữa vẫn chưa thu hồi được”. Tôi đành ủ rũ ra về.

Sáng sớm hôm sau, khi hai vợ chồng tôi còn đang ngon giấc đã thấy ông Vương ngõ cửa. Ông ta nhét một đống tiền vào tay tôi, thành khẩn nói:”Bạn bè, hàng xóm có khó khăn, tôi không thể ngồi nhìn. Đây là 50 triệu đồng tôi tìm cách lấy về từ chỗ khác, bác cầm lấy mà dùng”. Tôi và bà vợ cảm động đến mức chẳng nói lên lời.

Hôm sau tôi lấy ô tô về. Buổi tối, sang nhà ông Vương cảm ơn. Ông ta đang nói chuyện trên điện thoại. Ngồi đợi trên ghế, tôi tiện tay cầm lấy tờ báo đang để trên bàn. Chỉ thấy trên một trang đang mở có một cột có mấy dòng bị gạch bằng bút chì đỏ:” Cho người khác vay tiền phải có kỹ xảo, có thể từ chối trước để người vay vào thế tuyệt vọng, dằn vặt, sau đó bất ngờ xuất hiện thoả mãn yêu cầu của người vay sẽ thu được hiệu quả không ngờ, người vay chỉ còn nước rơi nước mắt mà cám ơn mình…”.