Henry Miller có kể một câu chuyện về thiền tông rất thú vị , nhớ đến đâu tâu đến đó góp vui với hai bác
Có kẻ cuớp giết đã 49 người rồi một hôm hối hận tìm thầy tu tập ,thiền sư giao y một cái áo đen bảo mặc vào và cố làm công đức ,khi nào hóa trắng tất đạo đã chuyển hóa thành tựu giác ngộ
Hắn trở về làm không biết bao nhiêu là công đức ,xây chùa đúc tuợng , cứu giúp người nghèo ,mỗi sáng thức dậy nhìn áo vẫn đen ,lòng buồn nhủ thầm Ác nghiệp ta quá nặng
Lại càng ráng sức thêm lên ,đen vẫn hoàn đen
cho đến một ngày đén bìa rừng gặp một kẻ cuớp khác đang dọa giết một người phụ nữ ,lập tức hắn quì lạy van xin tên cướp kia hãy tha cho người đàn bà ấy .Van xin hết lời kẻ cướp kia chẳng đổi ý ,đau đớn hắn nhủ thầm .thôi thì việc thành đạo hay không cũng chẳng có gì quan trọng nữa ,nhưng ngay lúc này chẳng thể để người phụ nữ này mất mạng .Ta đã giết 49 người rồi thêm một người nữa cũng chẳng sao đàng nào cũng thế .Sát khí nổi lên hắn ra tay giết tên cướp kia tức khác
Xong việc hối hận tràn đầy ,cầm dao tìm thầy thú tội .Khi kể lại toàn bộ câu chuyện với lòng đau khổ vô biên ,người thầy chỉ lẳng lặng nói
Nhìn lại chiếc áo đi
Áo đã trắng toát từ khi nào
Tây phuơng xem ra hiểu thiền cũng không kém đông phương các bác nhỉ