Kết quả 11 đến 20 của 707
Chủ đề: Tượng kỳ tiếu lâm
Hybrid View
-
12-07-2009, 03:10 PM #1
Ông nọ mê cờ đến quên ăn quên ngủ, suốt ngày ôm bàn cờ ngoài quán mà hầu như chẳng thấy về nhà.
Một hôm đang đánh cờ có đám tang đi qua, ông bèn đứng dậy vái một cái, mắt ngân ngấn lệ. Bạn cờ hỏi ông có quen không mà khóc. Ông sụt sùi:
- Sao không khóc cho được! Bả là vợ tui mấy chục năm nay rồi!
-
04-09-2012, 12:31 PM #2
Đọc truyện này em lại nhớ điển tích về 1 ông họa sĩ Hà Thành, được đặt biệt danh là "Lưu mải chơi". Ông này bố ốm, mang cà mèn đi mua cháo cho bố, chả hiểu vui vui thế nào cầm nguyên cái cà mèn đó, mặc quần đùi, áo phông theo bạn mò lên Tây Bắc ngao du suốt 3 năm trời. Đến lúc sực tỉnh quay về nhà thì bố đã mất tự khi nào. Đúng là đam mê, không đỡ được!
Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế hạ
-
13-07-2009, 12:38 AM #3
Thank you!
Thức đêm mới biết đêm dài,
Ngủ ngày mới biết ngày dài hơn đêm.
-
13-07-2009, 03:52 AM #4
Cô gái dắt người yêu về nhà ra mắt. Ông bố vốn là tướng về hưu, và cũng là người mê cờ, mới gặp rể tương lai là hỏi ngay:
- Này cậu, con gái tôi quen ai cũng được, nhưng tôi chỉ cần rể của tôi giống tôi ở 2 điều, cậu có biết không?
- Dạ không, xin bác cho cháu biết ạ?
- Thứ nhất, phải là quân nhân. Thứ hai, phải yêu cờ tướng.
- Dạ thưa bác, vậy thì cháu có đủ cả 2 điều kiện đó!
- Ồ, thật không? Vậy tôi sẽ dùng bàn cờ để hỏi cậu câu này, nếu yêu cờ thật sự thì cậu sẽ trả lời được.
Ông bèn không nói không rằng lấy bàn cờ ra sắp tất cả quân cờ đúng vị trí, rồi lấy 2 quân tướng bỏ ra ngoài. Sau đó ông bỏ hết các quân còn lại ra khỏi bàn cờ. Rồi ông lẳng lặng nhìn chàng trai chờ đợi.
Chàng trai ngẫm nghĩ một lát rồi như chợt hiểu ra, bèn lấy một quân sĩ đặt vào một góc cao nhất trên cung. Sau đó chàng lấy một con pháo cùng một con tốt đặt gần quân sĩ đó. Xong chàng hồi hộp nhìn bố người yêu thăm dò kết quả.
Ông tướng mê cờ phá lên cười khà khà và vỗ vai chàng:
- Khá lắm! Khá lắm! Vậy mới làm rể nhà ta được chứ!
Nãy giờ cô con gái theo dõi cuộc đối thoại giữa 2 người mà không hiểu gì hết, bèn kéo tay người yêu ra một góc hỏi:
- Anh ơi, bố em với anh nói gì với nhau thế?
Chàng trai cười đáp:
- Hề hề! Bố em muốn hỏi anh làm gì trong quân đội ấy mà. Ông ấy bảo ông ấy là thiếu tướng không quân. Còn anh trả lời anh là thượng sĩ pháo binh!
-
13-07-2009, 07:42 AM #5
-
13-07-2009, 09:56 PM #6
Khách đến nhà, chủ bày cờ ra tiếp. Đánh được mấy hiệp, trận đấu đang đến hồi căng thẳng. Chủ cầm con xe định thọc xuống chiếu, nhưng đến giây cuối cùng chợt phát hiện thấy con mã bên kia đang nằm chực sẵn. Luật đã giao là cầm quân nào đi quân đó, mà khổ một cái là con xe này đi đến đâu cũng vào bẫy. Lỡ cầm quân rồi không thể trả lại được, chủ nhà cứ tần ngần con xe trên tay, cố tìm cách gỡ. Rồi làm mặt tỉnh bơ, giơ con xe lên cao nói với khách:
- Ông này, ông có thấy bộ cờ của tôi đẹp không? Mà nhất là con xe này, nó là quân đẹp nhất đấy, ông xem thử đi!
Khách nhìn qua con xe gật đầu xuýt xoa:
- Ừ, đẹp thật, đẹp thật... Nhưng mà tiếc quá!
Chủ ngạc nhiên:
- Sao ông lại tiếc?
- Vì con xe đó ông sắp mất bây giờ!
-
13-07-2009, 10:10 PM #7
Ván cờ để đời
Giữa buổi thiết triều của Diêm Vương, âm binh dẫn vào 2 người đàn ông khiêng theo 1 cái bàn gỗ. Diêm Vương nhíu mày:
- Tụi bay làm gì mà xuống đây?
Một người tâu:
- Dạ bẩm Diêm Vương, tụi con rất mê cờ tướng, là bạn cờ chơi với nhau đã bao lâu rồi, nhưng có thua có thắng, không biết ai hơn ai. Hôm qua tụi con quyết định chơi một ván cờ để đời, phân định xem ai cao hơn.
- Việc đó là bình thường, vậy cớ sao cả hai đều chết?
- Dạ vì khi tụi con đi đâu đánh cũng có người xúm vào chỉ trỏ nên làm sao phân cao thấp được ạ. Thế là tụi con vác bàn cờ lên thuyền chèo ra giữa sông đánh cho chắc. Ai dè sóng lớn lật thuyền, tụi con chết đuối ạ!
Diêm Vương phá lên cười:
- Đúng là ván cờ để đời! Thế cái bàn gỗ kia là gì, đã chết rồi còn ôm là sao?
- Dạ đấy là bàn cờ đang đánh, dù chết đuối tụi con cũng không để lọt mất quân nào, quyết xuống đây đánh tiếp ạ!
- Haha đúng là chết không chừa! Vậy đưa cho ta xem.
Diêm Vương xăm xoi bàn cờ một hồi rồi trợn mắt, vỗ đùi quát:
- Thằng nào đi bên đỏ? Ăn chốt đầu chiếu tướng là mất mẹ con mã đen rồi!!!
-
14-07-2009, 12:10 AM #8
Thần cờ phù hộ
Hai Vịt nhà đã nghèo, ngày ngày lân la quán xá dãi nắng dầm mưa đánh cờ độ khắp nơi mà cũng chẳng kiếm được là bao, vẫn giật gấu vá vai. Hận đời, Hai bèn mua một con gà quay đem lên miếu cúng thần cờ, mong phen này có thần phù hộ biết đâu sẽ đổi đời.
Đứng khấn một hồi chợt nghe từ trên có tiếng nói sang sảng vọng xuống:
- Ta là thần cờ đây, thương cho hoàn cảnh ngươi ta sẽ giúp. Ngươi cứ về bỏ hết tiền ra mà đánh, có ta mách không bao giờ sợ thua.
Mừng quá Hai vái thần rồi về dốc hết tiền trong hầu bao ra gạ độ. Quả nhiên cứ mỗi lần đánh là văng vẳng bên tai tiếng thần cờ mách nước "Pháo 1 bình 5", "Chốt 7 tấn 1", rồi "2 nước nữa ăn xe", "3 nước nữa chiếu bí"... với bao nhiêu đòn xuất quỷ nhập thần, hạ gục tất cả những tay hảo thủ trong vùng. Chằng bao lâu Hai đã gom được cả 1 gia tài và nức tiếng khắp bốn phương, cao thủ nào cũng né sợ.
Một hôm có một tay cờ cự phách ở ngoài thành đi qua nghe tiếng Hai Vịt bách chiến bách thắng bèn nổi máu anh hùng, tìm đến tận nhà Hai thách đấu. Tay này vốn là phú hộ nên tiền bạc không thiếu, hắn đặt một số tiền cực lớn, vô tiền khoáng hậu để dụ đối phương cho bằng được. Hai bèn nghĩ bụng:
- Đằng nào có thần mách thì mình ngán gì ai, thôi chi bằng ta dồn hết vào ván này xem như ván cuối, thắng rồi làm vốn buôn bán bỏ nghề cờ độ cho khỏe.
Bèn gom hết tiền, bán hết đồ trong nhà để đặt cược cho ván cờ sinh tử. Trước giờ đấu Hai không quên cúng thêm một con gà quay cho thần cờ phù hộ lần cuối.
Bước vào trận đấu, quả nhiên đối thủ rất cao tay, đi những nước cờ điệu nghệ, ào ào tấn công như vũ bão. Cũng may nhờ những nước cờ của thần bày vẫn độc như mọi khi nên mới phản công được, đưa vào thế trận đối công kịch liệt.
Giữa hồi căng thẳng, bỗng Hai nghe thần nhắc một nước cờ xảo diệu, thí xe để đánh bí trong vòng 5 nước nữa! Nhìn kỹ thế cờ Hai vẫn không tài nào đoán được đòn phối hợp này sẽ ra sao, nhưng tin vào kỳ nghệ của thần cờ, Hai không do dự đưa ngay con xe vào miệng đối phương.
Đối thủ kia ngơ ngác, suy nghĩ một hồi lâu, nhưng có lẽ vì nước cờ quá độc nên vẫn không tìm ra được đường đánh bí. Hắn bèn ăn luôn con xe và hồi hộp chờ xem đối pháp bên kia thế nào mà dám cả gan vậy.
Đến đây tự nhiên bốn bề im phăng phắc. Hai chờ mãi mà không nghe tiếng thần cờ mách tiếp. Trong lòng như lửa đốt, Hai vừa bó gối vừa bụng bảo dạ: "Thần ơi mách đi thần, không là con bó tay đó thần ơi!"
Mãi một lúc lâu sau mới nghe tiếng thần đằng hắng. Và Hai như rụng rời tay chân khi giọng nói bực bội của thần sát bên tai:
- Chết mẹ! Cái sw của tao nó treo mất rồi!
-
14-07-2009, 06:09 PM #9
Kỳ thủ dắt người yêu đi tắm biển. Nhìn hai bắp tay cuồn cuộn của chàng, nàng trỏ vào thỏ thẻ:
- Anh ơi, hai cái này là gì vậy anh?
- À, đó là cặp xe của anh đó!
- Còn hai cái này? (trỏ vào ngực)
- Cặp mã của anh!
- Còn cái này? (trỏ vào hai bắp vế)
- Cặp pháo!
Nàng ngắm nghía một lát rồi đăm chiêu:
- Đã là pháo thì phải nổ đì đùng bắn ầm ầm, sao pháo anh im re vậy?
Chàng cười đáp:
- Chưa đâu em, đợi đến lúc anh lấy ngòi ra em sẽ biết !!
-
15-07-2009, 11:58 AM #10
Bảo bối của Hai Vịt
Đêm khuya trộm lẻn vào nhà Hai Vịt. Nghe động vợ Hai Vịt thức dậy bắt gặp tên trộm đứng lù lù trong nhà.
Sau một giây thảng thốt chị Hai thở dài:
- Ông ơi ông vào lầm nhà rồi. Nhà tui nghèo lắm có gì cho ông đâu!
Tên trộm nhìn quanh thì thấy chắc chủ nhà không nói dối. Hắn vớt vát:
- Vậy nhà mày có cái gì quý nhất đưa tao rồi tao tha cho!
Chị Hai ngẫm nghĩ một lát rồi rón rén bước vào trong. Xong đi ra, trên tay cầm một quân xe mới lấy ra từ bộ cờ tướng. Chị thì thầm:
- Chỉ có cái này ông nhà tui quý lắm đó, ông lấy đi cho mau, đừng cho ổng biết nhé. Hôm bữa ổng đánh cờ mất có mỗi con xe mà về than khóc đủ điều, không ăn không ngủ mất mấy ngày đó ông.
Tượng kỳ tiếu lâm
Đánh dấu