Trích dẫn Gửi bởi Minh Ngọc Xem bài viết
Bạn Sibachao viết rất hay.
Trong tháng 1 / 2011 do mạng bị lỗi nên mất nhiều bài hay của bạn.
Nếu được thì bạn post lại cho anh em xem với nha.
Thank
Cám ơn bác đã chiếu cố! Mình còn nhớ vài cái chép lại theo yêu cầu nhé.

Đấu thủ đặc biệt của Hai Vịt

Chuyện xảy ra đã lâu rồi. Trong quán cờ có người đàn ông cũng lớn tuổi ngồi xem chăm chú. Thấy vậy một ông ngồi gần vốn là cao thủ số một trong vùng bèn sà vào bắt chuyên hỏi:
- Ông có hay đánh cờ không?
- Có, ngày nào tui chả chơi!
- Thế ông hay đánh với ai?
- Với Hai Vịt!
- Hai Vịt! Hắn là cao thủ bậc nhất đấy mà ông dám chơi hằng ngày chắc chả phải tầm thường! Thế ông có thắng nổi hắn không?
Ông này bĩu môi:
- Xời! Chơi bao nhiêu ván tui toàn chấp mà hắn cũng không thắng nổi tui được ván nào thì có, chỉ toàn thua thôi!
Ông kia le lưỡi:
- Chà, quả là cao thủ ẩn danh! Vậy mời ông chơi với tôi thử vài ván nhé!
Bèn lấy bàn cờ ra tỉ thí. Chơi chưa hết ván đã thấy cờ ông này không cao như quảng cáo, trái lại toàn nước gà vịt. Tràn trề thất vọng ông kia lắc đầu:
- Này, ông bảo ông thắng thằng Hai thật không hay ông chỉ nổ thôi?
Ông này mới giãy nảy:
- Ơ kìa, không tin ông cứ hỏi thằng Hai đi xem đố nó có thắng được tui ván nào không, tui là ba vợ tương lai của nó sao lại gạt ông được?!

Bí quyết giữ chồng

HLV cờ tướng nọ ế học trò quá mới nghĩ ra sáng kiến độc đáo. Bèn trưng biển và đăng quảng cáo khắp nơi:

“Các cô các bà có chồng mê cờ đến nỗi suốt ngày đi đánh cờ bỏ cả vợ con, nay đã có cách hiệu nghiệm nhất để vãn hồi hạnh phúc gia đình. Hãy học cờ ở lớp cấp tốc đặc biệt của chúng tôi, bảo đảm sau 3 tháng đủ trình độ tiếp cờ chồng, có thể giữ chân chồng ở nhà suốt ngày!”

Quả nhiên vừa đăng xong các bà các cô nườm nượp đến đăng ký, lớp học chật ních không còn chỗ trống. Tưởng rằng ông thầy được một phen phất to, ai ngờ chỉ sau 1 tháng học trò bỏ hết, lớp học vắng teo.

Có người hỏi thầy sự tình làm sao, thầy giỏi lắm chả lẽ không dạy được phụ nữ đánh cờ hay sao? Thì thầy mới lắc đầu ngao ngán trả lời:

- Trái lại, phụ nữ xem vậy thông minh lắm, chỉ học có 1 tháng mà họ đã thành cao thủ ngang tầm đàn ông rồi!

- Vậy mà họ vẫn không giữ được chân chồng hay sao?

- Có chứ! Bây giờ tất cả các ông chồng đều ở nhà chơi cờ với vợ. Có điều bà nào cô nấy cũng đều gọi lại “mắng vốn” tôi, vì tôi dạy họ đánh hay đến nỗi các ông ham mê quá, chơi suốt ngày suốt đêm, chơi xong mệt quá ngủ kềnh ra, chả làm gì được cả!

Tên vận vào số

Trong bữa tiệc những người ngồi chung bàn hỏi thăm gia cảnh nhau. Nói đến chuyện con cái một người kể:

- Tôi không mê tín nhưng ngẫm lại thì cái tên người cũng có ý nghĩa nghiệm vào số mệnh đấy! Tôi đẻ được 2 đứa con, đặt tên đứa là Keo, đứa là Sơn, ý muốn anh em tụi nó gắn bó với nhau suốt đời. Ai dè lớn lên đứa thì nấu keo bán, đứa thì làm thợ sơn, chả biết thế nào mà lần!

Cả bàn cười ồ. Một người khác lên tiếng:

- Nhà tôi cũng vậy để tôi kể cho nghe. Tôi cũng có 2 thằng con trai đặt tên thằng đầu là Chiếu, thằng sau là Chăn, cũng có ý cho tụi nó đói rách có nhau! Ai dè lớn lên thằng Chiếu thì mê cờ quên ăn quên ngủ, suốt ngày đánh cờ luôn miệng: “Chiếu… chiếu!”...

Mọi người lại phá lên cười. Một người hỏi:

- Thế còn thằng em thì sao, có đỡ hơn không?

Người kia chép miệng thở dài:

- Lại còn tệ hơn ấy chứ! Nó cứ ra đường suốt ngày khuya mới về, tôi hỏi đi đâu thì nó bảo: con đi chăn kiếm tiền!

Xem đánh cờ

Nhóc 4 tuổi để ý thấy cứ mỗi tối bố mẹ lại vào phòng ngủ khóa trái cửa không cho nó vào, nó thắc mắc hỏi bố thì bố đáp bừa: “À, bố mẹ đánh cờ đấy mà!”
Hôm nay mẹ về quê, con tò mò vào phòng ngủ thì thấy bố đang nằm xem ti-vi. Nhác thấy con bố giật mình bật dậy vội vàng dắt tay nó dắt ra ngoài cửa. Con phụng phịu: “Hôm nay vắng mẹ bố có đánh cờ đâu mà không cho con vào?”. Bố lắc đầu: “Không đánh cờ nhưng bố xem người ta đánh cho đỡ chán! Ra ngoài đi con!”

Mách cờ kiểu... y

Bàn cờ đang đánh có anh nọ mách nước cho bạn nhưng theo phong cách rất… “lanh chanh” ồn ào: chỉ nước nào chẳng may nước yếu bị phản thì anh lại lấp liếm: nãy mà đi thế này, thế nọ thì đâu có sao đâu! Rồi khi thua cờ anh lại giành bàn cờ bày lại mổ xẻ: đến chỗ này lẽ ra phải đi thế nọ thì đâu có thua! Mọi người ai cũng bực mình, riêng có ông lớn tuổi không nhịn được bèn ngắt lời anh:

- Chẳng hay anh làm nghề gì vậy? Nếu anh vào ngành y thì tôi thấy tốt nhất anh nên làm bác sĩ pháp y, đúng với chuyên môn của anh đấy!

Thấy anh ngớ người ra không hiểu, ông mới ôn tồn giải thích:

- Thì đợi người ta chết rồi anh mới chẩn bệnh cho người ta chứ sao!