Một nhà nọ, có cô con gái rất xinh nhưng phải nỗi, ông bố là người giỏi cờ và mê văn chương. Quan điểm của ông là con rể ko những giỏi cờ mà phải biết vận dụng cái hay của cờ vào văn học, đời sống.

Chàng thứ nhất đến, ông bảo đọc câu thơ hay văn gì đó liên quan đến cờ mà có ảnh trong đời sống, chàng liền đọc:
- Tan chợ vừa nghe tiếng súng tây
Một bàn cờ thế, phút sa tay.
ông bảo bình thường.
Chàng thứ 2 đến, đọc:
- Khi chén rượu, khi cuộc cờ
Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên
ông bảo nghe quen rồi, ko có gì mới.

chàng thứ 3 đến. chàng này ko giỏi cờ, ko giỏi văn chương, chỉ được cái xxx là giỏi. Ông bố nhìn từ đầu đến chân rồi hỏi :
Mày ko giỏi văn chương thì đối đáp sao được với tao, cũng ko giỏi cờ thì đánh sao lại tao, biết là tao ko nhận mày thì đến đây làm gì?

- Con đến đây để mượn bố quyển sách ạ.
- Sách gì?
- Sách của Nguyễn Công Hoan, có truyện "Người Ngựa, ngựa người" ạ. Con thấy bố sử dụng Bình Phong Mã rất hay, suy ra đọc được sách về "Ngựa" hay, "Ngựa" hay suy ra... bố sinh con gái bố cũng hay ạ.
Mày đúng là con rể tao, tao mượn sách này từ .. bố vợ tao đấy.