Kết quả 1 đến 10 của 707
Chủ đề: Tượng kỳ tiếu lâm
Hybrid View
-
30-12-2009, 10:23 AM #1
-
30-12-2009, 01:19 PM #2
Chuyện cười hậu Giáng Sinh: Gà 3 chân đánh cờ
Hôm nay về quê tôi bắt gặp một người đàn ông ngồi đánh cờ với một con gà. Tò mò ghé lại thì thấy con gà có đến 3 chân, ngồi bằng 2 chân còn chân thứ 3 đi cờ. Vô cùng kinh ngạc tôi hỏi người kia tìm đâu ra con gà 3 chân biết đánh cờ. Ông ta cười đáp:
- Để tôi kể anh nghe. Giáng Sinh năm ngoái ông già Noel có ghé thăm tôi hỏi tôi muốn quà gì. Tôi bảo Noel năm nay không có lấy con gà làm tiệc gia đình, ước gì tôi có con gà nuôi vỗ béo cho đến ngày này năm sau làm thịt thì hay biết mấy! Ông già Noel đồng ý liền, còn hỏi tôi có ước thêm gì cho món quà của mình nữa không? Tôi bảo nhà tôi có 3 người mà ai cũng thích ăn đùi gà nên phải chi con gà có 3 chân ai cũng có phần thì tuyệt! Ông già Noel gật đầu bảo còn thêm điều ước cuối. Tôi ngẫm nghĩ rồi nói mình vốn mê cờ tướng mà trong nhà không ai biết chơi, thôi con gà đã sẵn 3 chân thì cho nó biết đánh cờ để còn hầu cờ tôi trong những lúc rảnh rỗi. Ông già Noel đồng ý ngay, và thế là tôi có con gà 3 chân đánh cờ với tôi suốt một năm trời!
Thấy câu chuyện ngộ quá tôi nén cười hỏi tiếp:
- Vậy đã qua Giáng Sinh mấy ngày rồi, sao ông chưa làm thịt nó? Ông muốn giữ bạn cờ à?
Ông lắc đầu:
- Không đâu, đánh với nó cờ gà mãi chán chết!
- Vậy thì tại sao?
Ông rầu rĩ nhìn tôi:
- Nếu anh mà bắt được con gà 3 chân này thì tôi hứa sẽ đãi cả anh luôn!
-
30-12-2009, 03:11 PM #3
Thằng bé 3 tuổi thấy hộp cờ tướng bèn tò mò hỏi bố là cái gì. Bố bảo cái này để người ta đấu với nhau. Bé mở ra thấy 32 quân cờ giống nhau thì hỏi tiếp là gì. Con bé quá bố không biết giải thích thế nào cho hiểu, sau một hồi suy nghĩ bèn đáp bừa là 32 cái răng, cũng giống 32 cái trên miệng người vậy.
Ít lâu sau ông cậu sang chơi cờ với bố, đang gay cấn thì bỗng mẹ nó hộc tốc chạy đến, mặt cắt không còn hột máu. Hai người ngơ ngác nhìn lên, còn bà mẹ cũng ngẩn tò te không kém, làu bàu nói với bố:
- Trời, hết cả hồn, thế mà em cứ tưởng!! Con mình nó mách bố với cậu hai người đang đánh nhau dữ lắm, cậu bị đánh rụng hết 7 cái răng, còn bố thì rụng đến 9 cái!
-
30-12-2009, 03:20 PM #4
Chuyện cười Tết năm Dần
Ở xứ nọ hàng năm có tổ chức giải vô địch cờ cho rùa. Cái khó không phải là huấn luyện cho rùa chơi cờ. Cái khó nhất chính là dạy loài vật chúa chậm chạp chơi sao cho thật nhanh, bởi vì giải đấu theo thể thức cờ blitz mỗi ván 5 phút.
Giải năm nay xuất hiện hiện tượng đột biến, có cặp rùa nọ đánh cờ nhanh như tên bắn đạn bay, đi ván cờ chỉ cần 2 phút mà thắng như chẻ tre, giành cúp vô địch dễ như trở bàn tay. Mọi người xúm lại phỏng vấn huấn luyện viên bí quyết gì giúp rùa luyện lối chơi thần tốc như vậy. HLV cười đáp:
- Có gì đâu, hàng ngày tôi đem tụi nó vào rừng nơi có con cọp hay nằm phơi nắng ngủ trưa. Tôi bắt tụi nó lấy lưng cọp làm bàn cờ luyện tập. Thử hỏi cứ đánh cờ với ý nghĩ con cọp có thể thức dậy bất cứ lúc nào, thì không vô địch cờ nhanh mới là chuyện lạ!
-
30-12-2009, 03:50 PM #5
Wo shi ni laoshi
Anh chàng nọ là dân cờ, đi du lịch Trung Quốc tình cờ gặp được Hồ Vinh Hoa, bèn cả mừng, đến xin chữ ký liền. Xong rồi nói với danh thủ bằng tiếng Anh:
- Could you teach me a little Chinese please? (Ông vui lòng dạy tôi một chút tiếng Hoa được không?)
Hồ Vinh Hoa gật đầu cười đáp:
- OK!
- Please say "I'm your teacher" in Chinese! (Vui lòng nói "Tôi là thầy anh" bằng tiếng Hoa)
- Wo shi ni laoshi!
Anh chàng cám ơn rối rít có vẻ mừng lắm. Bạn anh hỏi:
- Cậu có học tiếng Hoa mà, không lẽ câu dễ thế mà cậu không biết sao?
Anh kia cười nháy mắt:
- Biết chứ, thật ra tớ muốn khi về VN có thể khoe với mọi người tớ từng sang TQ làm đệ tử Hồ Vinh Hoa!
-
30-12-2009, 08:43 PM #6
Hội chứng sản phẩm
Trong hội nghị doanh nghiệp tư nhân có chuyên gia lên phát biểu về cái gọi là "hội chứng sản phẩm". Nghĩa là nếu ai chuyên sản xuất cái gì thì đêm ngày lo nghiên cứu thiết kế cải tiến và không ngừng thử nghiệm sản phẩm, sử dụng riết rồi thành thạo còn hơn cả chuyên gia về sản phẩm ấy. Diễn giả trình bày xong bèn kêu gọi ai gặp phải hội chứng này thì cho biết để làm ví dụ. Lập tức rất nhiều cánh tay nhao nhao giơ lên. Một người đứng lên nói:
- Đúng thật! Tôi chuyên làm nhạc cụ, đàn thử suốt ngày, cả nhà tôi không ai có máu nghệ thuật mà đứa nào cũng biết đàn, có đứa còn thành nhạc sĩ nữa!
Một người khác tiếp lời:
- Tôi cũng vậy, chuyên làm bàn cờ quân cờ, chơi thử suốt ngày nên thằng con nào cũng cao cờ cả, có đứa còn hạ cả danh thủ chuyên nghiệp đấy!
Sau khi nhiều người xác nhận hội chứng sản phẩm thì diễn giả thấy có một đại biểu ở hàng đầu ngồi đăm chiêu không nói gì, bèn cầm micro xuống hỏi thẳng xem sao. Đại biểu này miễn cưỡng nói:
- Nhà tôi thú thật chả có đứa nào làm được gì nên hồn cả!
- Chắc nhà ông không được đông?
- Trái lại thì có! Con cháu tất cả 300 người!
Cả hội nghị há hốc mồm. Diễn giả hỏi tiếp:
- Thế doanh nghiệp ông làm gì?
Đại biểu ngập ngừng một lúc mới đáp:
- Sản xuất bao cao su!Lần sửa cuối bởi sibachao, ngày 30-12-2009 lúc 08:52 PM.
-
30-12-2009, 09:36 PM #7Mới tập chơi cờ...Hic hic...
Tut SW CCBridge
Tut SW Sioki
Tổng Hợp Ebooks
Tổng hợp SW
Tổng Hợp Link Ebook Cờ tướng
-
04-01-2010, 11:49 PM #8
Mách Kiều
Chuyện rằng có anh em trai tên Kỳ, Hữu rất giỏi cầm kỳ thi họa. Tuy nhiên về tài nào, dù đánh cờ hay thơ phú anh Kỳ vẫn trội hơn em.
Một hôm em Hữu có độ lớn đấu cờ với một cao thủ, lượng sức mình không kháng nổi bèn nhờ anh mách nước. Cả hai tìm phương kế sao cho đối thủ không nghi ngờ. Sẵn là chuyên gia lẩy Kiều, Kỳ bày kế "mách Kiều" nghĩa là anh sẽ giả làm thi sĩ ngồi ở bàn gần bên cạnh ôm đàn ngâm những câu thơ Truyện Kiều, nghe tưởng như vu vơ, nhưng thật ra hàm chứa ẩn ý mách nước, Hữu cứ căn cứ vào ý ấy mà đi nước cờ thích hợp.
Đến lúc vào trận, hai anh em đã sẵn sàng thông đồng tác chiến. Ngay khai cuộc đối thủ đi một nước lạ, Kỳ bèn cất tiếng:
Cớ sao chịu tốt một bề
Gái tơ mà đã ngứa nghề sớm sao?
Hữu biết ý bèn thúc con tốt lên đổi. Một lúc sau khi con mã đối phương hăm he nhảy qua sông, Kỳ ngâm nga:
Giữa thì hương án hẳn hoi
Trên treo một tượng trắng đôi lông mày
Hữu hiểu liền, gác con tượng lên trên cản mã lại. Rồi khi mã qua sông định hăm he chiếu tướng, Hữu không biết phải thủ thế nào thì được anh mách nước:
Từ rằng: quốc sĩ xưa nay
Chọn người tri kỷ một ngày được chăng?
Bèn gác con sĩ lên ngay. Rồi khi đối phương huy động tiếp con pháo, thọc xuống chiếu định kết hợp với xe công phá, Kỳ nhanh miệng nhắc liền:
Tiệc bày thưởng tướng khao binh
Om thòm trống trận, rập rình nhạc quân
Hữu không ngần ngại thượng tướng ngay thay vì lên sĩ, tránh được đòn sát. Rồi khi bị thêm con xe chiếu, Hữu nghe lời mách của anh:
Nẻo xa mới tỏ mặt người
Khách đà xuống ngựa tới nơi tự tình
Bèn xuống mã che tướng thủ chắc. Khi cuộc cờ càng thêm gay cấn, Kỳ trông thấy một phương án có thể phản công chớp nhoáng, chuyển bại thành thắng bèn cất cao giọng ngâm:
Vực ngay lên ngựa tức thì
Phòng đào viện sách bốn bề lửa dong
Hữu nhìn bàn cờ suy nghĩ một lúc rồi hiểu ra, bèn đánh bạo đẩy con mã đang thủ của mình tung vó tiến lên mở hỏa lực phản kích. Đối thủ giật mình vã cả mồ hôi tìm đường ngăn chặn. Phát huy khí thế tưng bừng, Hữu ngâm thơ dõng dạc như tiếng kèn trận:
Cùng nhau lẻn bước xuống lầu
Song song ngựa trước, ngựa sau một đoàn
Hữu huy động thêm con mã thứ hai thành cặp chiến mã tung hoành ngang dọc trên trận địch, khiến địch phải kéo hết quân đang công về thủ trối chết. Dường như đòn quyết định đã đến giờ điểm, Kỳ phấn chấn hô to:
Sắm xanh xe ngựa vội vàng
Hai nhà cùng thuận một đường phó quan
Hữu vận toàn lực đưa thêm con xe vào trận, xe mã một bên hợp lực ra đòn sát, tướng địch nguy đến nơi. Tuy nhiên đối thủ nào phải tay vừa, kịp trấn tĩnh nghĩ kế sách phòng ngự rồi ra một nước cờ xảo diệu tranh thủ phản công quấy rối đối phương, nếu không tỉnh táo chính xác rất dễ bị mắc bẫy, bị lật ngược thế cờ. Đến lúc này Kỳ gãi đầu gãi tai suy nghĩ lâu hơn bình thường, mãi sau mới ngập ngừng xuất khẩu câu thơ bất ngờ:
Đổi hoa lót xuống chiếu nằm
Bướm hoa bay lại ầm ầm tứ vi
Hữu như không tin vào tai mình, ngẫm nghĩ mãi câu thơ này hay đấy nhưng mà không hiểu nổi ý anh mách nước đi nào đây? Nghĩ vã cả mồ hôi cũng không ra, Hữu đành tự vận sức mình đi nước cờ táo bạo, tuy nhiên lại không chính xác, khiến cho đối phương xuất chiêu phối hợp chiếu bí chớp nhoáng, không kịp trở tay. Thế là Hữu thua đau!
Sau khi đối thủ ra về, Hữu trách anh:
- Này, anh cao cờ thế mà nghĩ không ra hay sao mà mách bừa thế?
Kỳ lắc đầu nhìn em, mặt còn lộ rõ vẻ tiếc nuối:
- Không đâu, em biết anh mà, thật ra anh đã biết nước hóa giải chính xác nhất là xuống pháo đỡ, nhưng rủi thay trong Truyện Kiều anh vắt óc nhớ lại mà tuyệt nhiên không một dòng nào có chữ "pháo" cả. Anh đành phải nhắc em bằng mẹo, nhưng tiếc là em không đủ thông minh để hiểu đó thôi!
Hữu tròn xoe mắt:
- Mẹo gì vậy anh?
Kỳ cười đáp với vẻ mặt rất Trạng Quỳnh:
- Bí quyết là ở hai chữ "bay lại". Bay là phi, lại là đáo. Phi đáo là Đi pháo!
Em nghe anh giải thích xong mới ngã ngửa người ra than:
- Trời!!! Đúng là bó tay ông anh của tôi!!
-
19-01-2010, 11:31 AM #9
Anh nọ chết xuống âm phủ, mới gặp Diêm Vương đã khiếu nại:
- Bẩm Diêm Vương, con có tội tình gì đâu mà phải xuống đây?
Diêm Vương bảo:
- Anh không có tội nhưng cả đời không làm được gì ra hồn thì cũng bị đày xuống đây phạt! Anh thử nói anh làm được gì tốt thì ta tha cho!
Anh nọ ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:
- À, con biết đánh cờ!
- Vậy hả? Nhưng đánh có giỏi không?
- Có chứ, cờ con cao lắm!
- Anh đã đánh thắng bao nhiêu người mà dám khẳng định?
- (suy nghĩ một hồi) Khoảng 5 người ạ!
- Hừm... tốt nhất chơi thử với ta một ván là ta biết ngay!
Diêm Vương cho đem bàn cờ ra hai người đánh. Đánh được một lúc Diêm Vương xua tay:
- Thôi khỏi đánh nữa, ta cho anh trở về trần!
Anh kia cả mừng rối rít cảm ơn:
- Con đã nói là cờ cao mà...
Diêm Vương ngắt lời:
- Nhưng anh có nhiệm vụ phải lôi bằng được 5 người đã thua anh xuống đây!
- Tại sao ạ?
- 5 thằng ấy mới đáng bị phạt nặng!
Tượng kỳ tiếu lâm
Đánh dấu