Chuyện rằng có anh em trai tên Kỳ, Hữu rất giỏi cầm kỳ thi họa. Tuy nhiên về tài nào, dù đánh cờ hay thơ phú anh Kỳ vẫn trội hơn em.

Một hôm em Hữu có độ lớn đấu cờ với một cao thủ, lượng sức mình không kháng nổi bèn nhờ anh mách nước. Cả hai tìm phương kế sao cho đối thủ không nghi ngờ. Sẵn là chuyên gia lẩy Kiều, Kỳ bày kế "mách Kiều" nghĩa là anh sẽ giả làm thi sĩ ngồi ở bàn gần bên cạnh ôm đàn ngâm những câu thơ Truyện Kiều, nghe tưởng như vu vơ, nhưng thật ra hàm chứa ẩn ý mách nước, Hữu cứ căn cứ vào ý ấy mà đi nước cờ thích hợp.

Đến lúc vào trận, hai anh em đã sẵn sàng thông đồng tác chiến. Ngay khai cuộc đối thủ đi một nước lạ, Kỳ bèn cất tiếng:

Cớ sao chịu tốt một bề
Gái tơ mà đã ngứa nghề sớm sao?

Hữu biết ý bèn thúc con tốt lên đổi. Một lúc sau khi con mã đối phương hăm he nhảy qua sông, Kỳ ngâm nga:

Giữa thì hương án hẳn hoi
Trên treo một tượng trắng đôi lông mày

Hữu hiểu liền, gác con tượng lên trên cản mã lại. Rồi khi mã qua sông định hăm he chiếu tướng, Hữu không biết phải thủ thế nào thì được anh mách nước:

Từ rằng: quốc sĩ xưa nay
Chọn người tri kỷ một ngày được chăng?

Bèn gác con sĩ lên ngay. Rồi khi đối phương huy động tiếp con pháo, thọc xuống chiếu định kết hợp với xe công phá, Kỳ nhanh miệng nhắc liền:

Tiệc bày thưởng tướng khao binh
Om thòm trống trận, rập rình nhạc quân

Hữu không ngần ngại thượng tướng ngay thay vì lên sĩ, tránh được đòn sát. Rồi khi bị thêm con xe chiếu, Hữu nghe lời mách của anh:

Nẻo xa mới tỏ mặt người
Khách đà xuống ngựa tới nơi tự tình

Bèn xuống mã che tướng thủ chắc. Khi cuộc cờ càng thêm gay cấn, Kỳ trông thấy một phương án có thể phản công chớp nhoáng, chuyển bại thành thắng bèn cất cao giọng ngâm:

Vực ngay lên ngựa tức thì
Phòng đào viện sách bốn bề lửa dong

Hữu nhìn bàn cờ suy nghĩ một lúc rồi hiểu ra, bèn đánh bạo đẩy con mã đang thủ của mình tung vó tiến lên mở hỏa lực phản kích. Đối thủ giật mình vã cả mồ hôi tìm đường ngăn chặn. Phát huy khí thế tưng bừng, Hữu ngâm thơ dõng dạc như tiếng kèn trận:

Cùng nhau lẻn bước xuống lầu
Song song ngựa trước, ngựa sau một đoàn

Hữu huy động thêm con mã thứ hai thành cặp chiến mã tung hoành ngang dọc trên trận địch, khiến địch phải kéo hết quân đang công về thủ trối chết. Dường như đòn quyết định đã đến giờ điểm, Kỳ phấn chấn hô to:

Sắm xanh xe ngựa vội vàng
Hai nhà cùng thuận một đường phó quan

Hữu vận toàn lực đưa thêm con xe vào trận, xe mã một bên hợp lực ra đòn sát, tướng địch nguy đến nơi. Tuy nhiên đối thủ nào phải tay vừa, kịp trấn tĩnh nghĩ kế sách phòng ngự rồi ra một nước cờ xảo diệu tranh thủ phản công quấy rối đối phương, nếu không tỉnh táo chính xác rất dễ bị mắc bẫy, bị lật ngược thế cờ. Đến lúc này Kỳ gãi đầu gãi tai suy nghĩ lâu hơn bình thường, mãi sau mới ngập ngừng xuất khẩu câu thơ bất ngờ:

Đổi hoa lót xuống chiếu nằm
Bướm hoa bay lại ầm ầm tứ vi

Hữu như không tin vào tai mình, ngẫm nghĩ mãi câu thơ này hay đấy nhưng mà không hiểu nổi ý anh mách nước đi nào đây? Nghĩ vã cả mồ hôi cũng không ra, Hữu đành tự vận sức mình đi nước cờ táo bạo, tuy nhiên lại không chính xác, khiến cho đối phương xuất chiêu phối hợp chiếu bí chớp nhoáng, không kịp trở tay. Thế là Hữu thua đau!

Sau khi đối thủ ra về, Hữu trách anh:

- Này, anh cao cờ thế mà nghĩ không ra hay sao mà mách bừa thế?

Kỳ lắc đầu nhìn em, mặt còn lộ rõ vẻ tiếc nuối:

- Không đâu, em biết anh mà, thật ra anh đã biết nước hóa giải chính xác nhất là xuống pháo đỡ, nhưng rủi thay trong Truyện Kiều anh vắt óc nhớ lại mà tuyệt nhiên không một dòng nào có chữ "pháo" cả. Anh đành phải nhắc em bằng mẹo, nhưng tiếc là em không đủ thông minh để hiểu đó thôi!

Hữu tròn xoe mắt:

- Mẹo gì vậy anh?

Kỳ cười đáp với vẻ mặt rất Trạng Quỳnh:

- Bí quyết là ở hai chữ "bay lại". Bay phi, lạiđáo. Phi đáoĐi pháo!

Em nghe anh giải thích xong mới ngã ngửa người ra than:

- Trời!!! Đúng là bó tay ông anh của tôi!!