Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Ăn trộm dạy con
Close
Login to Your Account
Kết quả 1 đến 9 của 9

Chủ đề: Ăn trộm dạy con

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định Ăn trộm dạy con

    Xưa có tên đạo chích rất lành nghề. Một hôm, con trai ngỏ ý muốn học nghề của cha. Tên ăn trộm liền dẫn con đi thực tập.
    Hai cha con đến một nhà giàu có, đánh bã cho lũ chó chết mê mệt xong, đạo chích đào ngạch, khoét vách dắt con chui vào nhà.
    Cả nhà ngủ say như chết. Tên trộm thấy một cái rương to còn trống bèn giở nắp rương bảo con:

    - Con chui vào đây, hốt hết đồ đạc bỏ vào bao cho cha.

    Thằng con y lời, đạo chích liền đóng nắp gài khoen lại ... rồi lẻn ra khỏi nhà, hô hoán lên ầm ĩ:

    - Ăn trộm! Ăn trộm!

    Chủ nhà bừng tỉnh, thấy nhà bị khoét vách, dáo dác tìm kiếm hồi lâu, không thấy động tịnh liền đi ngủ lại.
    Thằng con lão đạo chích nằm chết điếng trong rương, tái tê vì sợ và hận cha khôn tả. Hồi lâu hắn nghĩ ra một kế thoát thân, bèn lấy tay cào sột soạt vào thành rương và giả tiếng chuột kêu "chí ... chí ..." để đánh lừa chủ nhà.

    Nghe chuột kêu, chủ nhà vội thức giấc, đốt đèn mở rương đuổi chuột. Thằng bé liền nhỏm dậy, tắt đèn, xô té chủ nhà, tông cửa chạy một mạch. Chủ nhà lục tục kéo nhau, vừa chửi vừa đuổi theo.
    Thằng bé chạy đến đường cùng thì gặp một cái giếng, nó vội vàng ôm một cục đá to liệng xuống giếng và tri hô:

    - Thằng ăn trộm rớt xuống giếng rồi ... Làng xóm ơi!

    Mọi người đổ xô nhau kéo đến giếng để bắt trộm. Thằng bé chạy thẳng về nhà.
    Gặp cha, thằng bé oà lên khóc. Và không tiếc lời để oán trách cha. Lão đạo chích mĩm cười nói:

    - Khoan đã ... Con hãy kể cho cha nghe con đã thoát thân bằng cách nào?

    Cậu con thuật lại từ đầu chí đuôi. Lão đạo chích vỗ tay cười ha hả:

    - Hay quá, con tôi đã thành nghề rồi!


    Lời bàn

    Em thân mến, hốt của báu bỏ vô bao và vác về nhà xài. Khi có người dắt đi, đào ngạch, khoét vách sẵn ... là một điều mà bất cứ thằng cu con nào cũng làm được, nhưng phải tìm cách thoát thân một mình thì chỉ có thằng Cu này. Vì vậy mà lão đạo chích mới cười ha hả khi nghe con mình thuật lại đầu đuôi câu chuyện.

    Còn chúng ta, nhờ nghiệp lực dẫn dắt chui vào thế gian này, tôi và em giống như thằng Cu con đang lúi húi hốt ngũ dục nhét cho đầy túi tham của mình thì "ầm" một cái, cửa rương khoá chặt. Ðó là lúc chúng ta bị vây bủa và phải đối diện với bát phong. Lợi, suy, mắng nhiếc, khen tặng, vinh nhục, vui buồn, v.v... oà lên khóc than và không tiếc lời oán trách mẹ cha, thượng đế ... thì ai làm cũng được. Nhưng làm sao để tự tại trước bát phong thì ... tùy theo sự khéo léo của từng người. Nghệ thuật ăn trộm, nghệ thuật sống hay nghệ thuật thiền chỉ là một thôi em ạ! (Như Thủy 07/1983)

    (sưu tầm).

  2. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    nghệ thuật sống hay nghệ thuật thiền chỉ là một thôi em ạ!
    khác đấy anh ạ một cái là chỗ dụng của sự giả trá , một cái là chỗ đến của hồn nhiên
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    hai phong
    Bài viết
    3,152
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bố dạy con như thế, không may chủ nhà cầm đao mở rương ra trảm cho một vài nhát thì chắc tốt nghiệp luôn quá.
    Trời cho bao năm để rong chơi...?
    Đến khi gặp người, chân rã rời...!

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    836
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Thế cho nên Hoa Hâm đại nhânCulu thiếu hiệp bình luân nghe rất khoái ! thú vị đến nỗi mỗi lần xem bài của hai vị cứ phải cười một mình ... hehe ... Những tưởng lúc ấy chủ nhà chỉ cốt xem đồ đạc bị chuột cắn tơi bời đến thế nào thôi

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    1,408
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi nhachoaloiviet Xem bài viết
    Bố dạy con như thế, không may chủ nhà cầm đao mở rương ra trảm cho một vài nhát thì chắc tốt nghiệp luôn quá.
    Nghiệp tổ phải theo ,không bao giờ bỏ được

    Ăn trộm mà có thờ tổ Bạch mi lão thần thì đó là cái nghiệp ;Học trò mới nhập môn là cấp “ lôi “ là theo cha ( sư phụ ) cảnh giới ,diều nghiên .Sau 1 năm sẽ lên cấp “ điện “ sẽ học phép ẩn thân , được phép vào phụ giúp khuân đồ ra ngoài ; 1 năm sau học phép bấm độn đoán ngày xấu tốt .2 năm sau mới thi lên cấp “ phong “ nghĩa là phải thực hiện thành công 99 vụ trộm mà không bị bắt ,nếu sau bước này thất b5i thì sư phụ sẽ cho giải nghệ và cho đi ăn mày. Sau khi đạt cấp “ phong thì sẽ vượt qua 1 bài tập rất đơn giản để lên cấp “ hỏa “ đó là :

    “ Thằng con y lời, đạo chích liền đóng nắp gài khoen lại ... rồi lẻn ra khỏi nhà, hô hoán lên ầm ĩ:

    - Ăn trộm! Ăn trộm! “ .
    Bằng mọi cách phải tìm cách thoát thân an toàn .Đạt được cấp này thì học trò được phép lập bàn thờ tổ và có quyền nhận đệ tử ( luật tổ truyển nghề chỉ dành cho con ruột và con rể ) . Từ cấp hỏa phải tuần tự thực hiện 99 vụ để leo lên các cấp : Hỏa,sơn,thủy,thổ ,mộc …. Trở thành thích khách của thiên địa hội ,họ nhập cư vào VN qua con đường “ tiểu ngạch “.

    P/s: thờ cùng một tổ nghề :ăn trộm, ăn mày và ca kỷ ( nữ học “bảy chữ,tám nghề ).

  6. #6
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Bài viết
    4
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Muốn bỏ Tổ nghiệp này không phải là không được , theo những điều sau đây sẻ ỗn thôi !
    1)Qui y Tam Bảo
    2)Phát nguyện trì chú Chuẩn Đề (mỗi ngày 500 biến trở lên và hồi hướng cho họ cùng tất cả chúng sinh)
    3)Trong nhà thiết đàn thờ thập bát Kim Cương La Hán .

  7. #7
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi PhiHuong Xem bài viết
    Thế cho nên Hoa Hâm đại nhânCulu thiếu hiệp bình luân nghe rất khoái !x
    Thú thật với bác chứ hai vị này là tôi rất khoái ,bình gì là cứ đi thẳng từ tâm tư nên rất bất ngờ và sáng tạo ,không có cái lối ề a sách vở đọc chán ngán đến phát khiếp hihih
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

  8. #8
    Ngày tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    761
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi dohuuthuc Xem bài viết
    Nghiệp tổ phải theo ,không bao giờ bỏ được

    Ăn trộm mà có thờ tổ Bạch mi lão thần thì đó là cái nghiệp ;Học trò mới nhập môn là cấp “ lôi “ là theo cha ( sư phụ ) cảnh giới ,diều nghiên .Sau 1 năm sẽ lên cấp “ điện “ sẽ học phép ẩn thân , được phép vào phụ giúp khuân đồ ra ngoài ; 1 năm sau học phép bấm độn đoán ngày xấu tốt .2 năm sau mới thi lên cấp “ phong “ nghĩa là phải thực hiện thành công 99 vụ trộm mà không bị bắt ,nếu sau bước này thất b5i thì sư phụ sẽ cho giải nghệ và cho đi ăn mày. Sau khi đạt cấp “ phong thì sẽ vượt qua 1 bài tập rất đơn giản để lên cấp “ hỏa “ đó là :

    “ Thằng con y lời, đạo chích liền đóng nắp gài khoen lại ... rồi lẻn ra khỏi nhà, hô hoán lên ầm ĩ:

    - Ăn trộm! Ăn trộm! “ .
    Bằng mọi cách phải tìm cách thoát thân an toàn .Đạt được cấp này thì học trò được phép lập bàn thờ tổ và có quyền nhận đệ tử ( luật tổ truyển nghề chỉ dành cho con ruột và con rể ) . Từ cấp hỏa phải tuần tự thực hiện 99 vụ để leo lên các cấp : Hỏa,sơn,thủy,thổ ,mộc …. Trở thành thích khách của thiên địa hội ,họ nhập cư vào VN qua con đường “ tiểu ngạch “.

    P/s: thờ cùng một tổ nghề :ăn trộm, ăn mày và ca kỷ ( nữ học “bảy chữ,tám nghề ).
    Hi,cháu đọc truyện Kiều đến đoạn Tú Bà thờ trong nhà tranh Bạch mi mà không hiểu lắm,bây giờ mới được hiểu tường tận,hi hi bác Thực có kiến thức cao thâm về các lĩnh vực xã hội học thật
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
    Những kỷ niệm đời xin vẫn còn xanh


    Kết bạn facebook với culu2795

    Facebook CLB Cờ Tướng Đống Đa

  9. #9
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi culu2795 Xem bài viết
    bác Thực có kiến thức cao thâm về các lĩnh vực xã hội học thật
    culu Hóm nhá
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

Ăn trộm dạy con

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68