Kết quả 1 đến 10 của 159
Threaded View
-
18-05-2011, 10:04 AM #11
Đề nghị chú Nguyên tập trung vào công việc chuyên môn của mình. Không rỗi hơi trả lời những câu chất vấn linh tinh nữa.
Thay cho lời kết luận, xin gửi tặng anh em thêm 1 câu truyện của các cụ ngày xưa, để anh em đọc rồi suy ngẫm.
Tấm mo che miệng thế gian
Đến màn chót của cuộc đời làm quan, Nguyễn Công Trứ càng thấm thía những nỗi đắng cay của con đường hoạn lộ. Đâu đâu cũng thấy bọn tiểu nhân, những kẻ bất tài vô hạnh, những kẻ lòng lang dạ thú đầy rẫy trong cái xã hội quan liêu của ông. Cho nên chính lúc từ giã cái xã hội ấy, ông càng muốn bộc lộ thái độ “ngất ngưởng” khinh đời của mình cho thiên hạ biết!
Được vua Tự Đức cho về quê hưu trí, ông sắm ngay một cỗ xe, cho một con bò vàng kéo thay ngựa, dạo chơi khắp kinh thành Huế.
Thiên hạ thấy chuyện lạ mắt, đổ xô ra xem: Một ông lão đầu râu tóc bạc, mặc y phục như một kép tuồng, ngồi khiển một chiếc xe do một con bò cái đủng đỉnh kéo đi giữa phố phường, phía sau đít con bò lại buộc một tấm mo cau, để 4 câu thơ:
“Xuống ngựa lên xe nọ tưởng nhàn
Lợm mùi giáng chức với thăng quan
Điền viên dạo chiếc xe bò kéo
Sẵn tấm mo che miệng thế gian!”.
Cỗ xe đủng đỉnh đi qua trước nhà Hà Tôn Quyền - một viên đại thần tuy có tài, nhưng cũng có cái lưỡi... rắn độc, đã từng gièm pha, đàn hặc Nguyễn Công Trứ khiến ông nhiều phen thất điên bát đảo. Nghe tiếng người ồn ào như chợ vỡ, Hà Tôn Quyền lật đật ra xem. Chứng kiến tấn tuồng của Nguyễn Công Trứ và bài thơ, ông ta điếng người như vừa ăn một cái tát trời giáng: Đích là cụ Thượng Trứ đã coi cái mồm của ông ta không khác gì... lỗ đít bò cái!Lần sửa cuối bởi quangthanhtv, ngày 18-05-2011 lúc 10:08 AM.
Bảng xếp hạng mới 30 danh kỳ của làng cờ Thanh Hóa
Đánh dấu