Kết quả 1 đến 10 của 52
Chủ đề: Tam Quốc Hài
Threaded View
-
29-05-2011, 09:05 PM #36
Dưới trướng của Lã Bố có Hầu Thành và Tống Hiến rất thích ngựa Xích Thố của Lã Bố. Một hôm, nhân dịp lâu lâu không ra quân, hai người ngồi bàn về sự giống và khác nhau giữa ngựa và phụ nữ.
- Tớ cực phản đối khi cậu nhận xét rằng: ngựa và phụ nữ đều dành cho những gã đàn ông thô bạo “đè đầu cưỡi cổ”. Đó là một nhận xét vô cùng... thô bạo.
- Nhưng ý kiến của cậu cho rằng: “Một con ngựa hay cũng giống như một phụ nữ đẹp” đâu có chính xác hoàn toàn. Bởi vì tuy cả hai “bất kham”, nhưng ngựa khác ở chỗ khi ta thuần phục được nó rồi thì ta sẽ có ngựa trong tay cho đến khi nó chết. Còn phụ nữ đẹp ư? Muốn có mãi trong tay, ta phải trung thành với cô ta cho đến ngày... ta chết!
- Phần nào cậu có lý. Nhưng cậu có thấy ngựa giống phụ nữ ở chỗ đều thích được âu yếm, thích nghe lời nói ngon ngọt...
- Và ưa roi vọt.
- Suỵt!
- Ấy là tớ nói “roi vọt” theo nghĩa bóng. Ông nhà văn L.L từng viết đại ý: Đàn bà và ngựa giống nhau ở chỗ luôn hiếu thắng trong các cuộc cãi tay đôi, nhưng lại dễ bị khuất phục trước những quyết định dù tàn bạo. Tất nhiên là ông ấy đã viết... tránh đi (!?) là “đàn bà và trẻ con”.
- Chỉ có một điều chắc chắn là ta hoàn toàn có thể có hàng trăm con ngựa nếu ta muốn, còn phụ nữ thì...
- Chúng ta còn quên một điều tối quan trọng. Đó là phụ nữ thì nói nhiều còn ngựa thì chỉ hí vài lần trong một ngày.
- Chà, nếu lũ ngựa có khoái nói cả ngày thì rốt cuộc bản chất của nó cũng chỉ là thích được nghe mà thôi. Tớ thấy con ngựa giống phụ nữ ở chỗ cả hai đều có “đuôi”.
- Phải, cái đuôi của phụ nữ chính là đàn ông chúng ta đây. Nhưng cậu cũng nhớ cho kỹ, lông đuôi ngựa được làm dây vi-ô-lông, cái điểm yếu của ngựa là nó cũng khoái được nghe những bản tình ca dịu dàng mà không hiểu rằng chỉ là những lời phỉnh ngọt từ cái... lông đuôi của mình.
- Còn thực tế hơn thì có thể thấy ngay rằng ngựa cho ta thịt cũng như phụ nữ cho ta thịt... mua ngoài chợ, dù đôi khi đi chợ do phải rẽ vào các “sốp” nên các bà mua nhầm “thịt chợ chiều”.
- Với con ngựa của ta, nếu thích, ta có thể cột dây cương lại để ta rảnh rang đi uống bia hoặc đi ngắm để mua... con ngựa khác. Ước gì với phụ nữ ta cũng có thể làm như vậy.
- Không chỉ không chịu đứng yên một chỗ mà phụ nữ còn có quyến bắt ta chở bằng xe đạp để đi chơi hàng trăm cây số, có quyền chất lên lưng ta hàng tấn hàng hoá mà họ chọn khi cùng đi siêu thị. Ôi chao, không hiểu lúc đó ai là ngựa đây?
- “Ngựa hay không phản chủ”, nhưng các cô người yêu đẹp vẫn sẵn sàng nói xấu ta với mấy cô bạn thân hết ngày này qua ngày khác.
- Ai bảo hai nhân vật ấy lại khác nhau chỗ đó? Ngựa mà biết nói thì...
Hầu Thành và Tống Hiến đang tám thì Lã Bố đi đến, thấy hai người chỉ chỉ trỏ trỏ vào Xích Thố mà bàn tán, Bố tức giận:
- Định đầu độc ngựa của ta hay sao?
Hai người sợ hãi phân bua, Lã Bố không nghe, ra lệnh đánh cho mỗi người chục roi.
Tối hôm ấy, Tống Hiến gặp Hầu Thành, nói :
- Tôi muốn bỏ thành mà đi, anh thì sao?
Hầu Thành nói:
- Đã vậy tôi ăn trộm con ngựa Xích Thố cho Tào công để hả cơn giận bị đòn oan. Anh ở lại làm nội ứng.
Thương nghị xong, đêm ấy Hầu Thành dắt ngựa Xích Thố đi về hướng Ðông, Ngụy Thục mở cửa cho đi, Hầu Thành đem ngựa Xích Thố dâng lên Tào Tháo.
Tháo được Xích Thố cho là điềm lành, bèn đốc thúc quân hôm sau gấp rút phá thành.
(Nguồn: Jap Tiên Sinh - 24h.com.vn)Thành viên Câu lạc bộ cờ tướng Anh Em
Thành viên hội Fantasy Thăng Long Kỳ Đạo
Tam Quốc Hài
Đánh dấu