Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Thơ - Trang 2
Close
Login to Your Account
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12
Kết quả 11 đến 16 của 16

Chủ đề: Thơ

  1. #11
    Ngày tham gia
    May 2010
    Bài viết
    631
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mùa Hạ

    Có phải hạ về khô nước mắt cho em ?
    Cơn mưa cuối bước qua thềm không nói.
    Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi,
    Phiêu du theo gió thổi giao mùa.

    Có phải hạ về lau nốt những dây dưa ?
    Còn buốt lạnh hơn mưa chiều Hà Nội.
    Nắng thì chẳng bao giờ thôi nông nổi,
    Cháy cạn mình không thể tới đêm thâu.

    Thương con ve chưa nở đã sầu,
    Phượng chết xác vẫn nguyên màu nhức nhối.
    Em đày đoạ cả đời không tìm nổi,
    Một chàng trai nào dám chết bởi tình yêu.

    Nên buông cô đơn lang bạt với muôn chiều,
    Nên gửi cuộc tình theo trăng và theo gió,
    Nên bình thản trước mọi lời bỏ ngỏ,
    Nên dẫu nồng nàn hạ có cũng như không!
    Mr Arsenal
    Một ngày cũng nên nghĩa...

  2. #12
    Ngày tham gia
    Mar 2011
    Bài viết
    119
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    @lão: nhok luôn thích những bài thơ về chiến tranh đó lão

    Viếng bạn- Hoàng Lộc

    Hôm qua còn theo anh
    Đi ra đường quốc lộ
    Hôm nay đã chặt cành
    Đắp cho người dưới mộ

    Đứa nào bắn anh đó
    Súng nào nhằm trúng anh
    Khôn thiêng xin chỉ mặt
    Gọi tên nó ra anh!

    Tên nó là đế quốc
    Tên nó là thực dân
    Nó là thằng thổ phỉ
    Hay là đứa Việt gian?

    Khóc anh không nước mắt
    Mà lòng đau như thắt
    Gọi anh chửa thành lời
    Mà hàm răng dính chặt.

    Ở đây không gỗ ván
    Vùi anh trong tấm chăn.
    Của đồng bào Cửa Ngăn
    Tặng tôi ngày phân tán.

    Mai mốt bên cửa rừng
    Anh có nghe súng nổ
    Là chúng tôi đang cố
    Tiêu diệt kẻ thù chung.

  3. #13
    Ngày tham gia
    Mar 2011
    Bài viết
    119
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đời mày cứ nghĩa địa với ma quỷ, rồi nó sẽ ám vô người mày thôi

    Nghĩa địa

    Ngồi trông lõng bõng mưa rơi
    Cây me mục nát nói lời cổ sơ
    Bãi nhăn nhàu vết lăn xưa
    Một xe thổ mộ nằm trơ gỗ gầy

    Ngồi trông úp xuống trần mây
    Cỏ xanh bia mộ đã dầy ngút quên
    Chiều nhòa về xứ không tên
    Thời gian hóa đá chồng lên tuổi đời

    Ngồi trông vút bóng chim dơi
    Rồi ghê lạnh cả đất trời thâm sâu
    Sương - khăn - sô lấy phủ đầu
    Che hồn ẩm mốc mối sầu âm dương

    -Sưu tầm-


  4. #14
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Thơ ông kinh quá .Đọc xong cứ ghê ghê cả người,tôi nói không đúng sao ? Rửng mỡ rồi hả ? điều gở phải tránh chứ
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

  5. #15
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    736
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bài này nhok thích lắm đây



    Ðứng trên núi thấy hàng đèn thị trấn
    Là thấy mình buốt lạnh mấy nghìn năm
    Vì đêm nay trời đất lạnh căm căm
    Nên chợt nhớ chút lửa hồng bếp cũ

    Nên phải nhớ mắt một người thiếu nữ
    Ðã nhìn mình rất ấm một ngày xưa
    Dù mai sau ngày nắng tiếp ngày mưa
    Nhưng vĩnh cửu chút mơ màng thuở đó

    Vì đêm nay tôi thèm nghe sóng vỗ
    Vỗ nhịp nhàng từng tiếng động bao dung
    Vỗ cho êm chuỗi hệ lụy vô cùng
    Ðời lang bạt của một người lính thú

    Sáng hôm qua tôi là người thiếp ngủ
    Ði một mình lên xuống phố mù sương
    Phố núi kia ơi, phố có con đường
    Lên xuống dốc tìm không ra bạn hữu

    Không có bạn tôi làm sao uống rượu
    Tôi làm sao sống nổi một ngày đây
    Phố núi kia ơi, kẻ lạ đông đầy
    Nhìn gã lính không khác gì gã lính

    Phố núi kia ơi, một đời phố lạnh
    Lạnh hoa vàng, núi đỏ, thác đèo cao
    Lạnh hàng cây, tửu quán, lạnh gần nhau
    Lạnh thiên cổ, lạnh vào tim máu cạn

    Tôi vận rủi làm một người lãng đãng
    Ngó mông hoài khuất bóng của người em
    Sáng hôm nay đời sống thật bình yên
    Sao phố lại đuổi đi người yểu điệu

    Vườn đá tảng bàn chân em huyền diệu
    In gót hồng lên lớp bụi đời tôi
    Là từ khi tôi hạnh phúc rong chơi
    Và quên lãng con thú mù phẫn nộ

    Ôi phố núi đêm nay là cổ mộ
    Một hàng đèn sáng lạnh cõi bi hoang (st)
    Bà kia tuổi sáu mươi rồi
    Mà sao vẫn phải sầu ngồi bán khoai
    Cụ kia tuổi bẩy mươi hai
    Mà sao ong bướm mệt nhoài chán chê…

  6. #16
    Ngày tham gia
    Mar 2011
    Bài viết
    119
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    nhok thích căn bệnh thời chiến hơn đó lão



    Viếng chồng
    Trần Ninh Hồ


    - Chị ơi!...
    Chỉ gọi được thế thôi
    Anh chiến sĩ đưa đường bỗng thấy nghẹn lời
    Không làm sao anh còn nói nổi:
    Chị đặt hoa nhầm rồi
    Mộ anh ấy ở bên tay trái
    Chỉ có một vòng hoa chị mang từ quê lại
    Hoa viếng mộ bên này đã có chúng tôi!

    - Chị hiểu ý em rồi
    Xin cho chị đặt hoa bên mộ đó
    Cả cánh rừng chỉ có hai ngôi mộ
    Viếng mộ anh, có chị đến đây rồi!

    Tây Trường Sơn 1972

Thơ
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68