Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Học Tiếng Việt - Trang 2
Close
Login to Your Account
Trang 2 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 20 của 66

Chủ đề: Học Tiếng Việt

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Đang ở
    Nha Trang
    Bài viết
    179
    Post Thanks / Like

    Mặc định Kính!

    Trích dẫn Gửi bởi Lâm Đệ Xem bài viết
    Cám ơn bác Nhachoa hihi Đệ chỉ muốn trêu bác ấy một tí, dồn một tí để xem khí độ và biến báo ra sao thôi chứ thật lòng vẫn kính bác ấy là anh hihih
    Kính bác!

    Quả là như thế (U60) thì em không phải rồi!

    Chỉ ức cho cái "chung" (tiếng Việt chung, diễn đàn chung...) của chúng ta mà em lên tiếng thôi bác ạ! Đâu biết rằng bác "thâm" như thế! Mượn cái này để "dạy" cái kia đâu! Tuy nhiên, sẽ khó có nhiều sự đồng cảm nếu người ta chỉ đơn thuần đọc mà không biết người post bài là một U 60 nên không thể biết cái ngụ ý sâu xa của bác.

    @ pác nhachoaloiviet: Tôi thấy cách phân tích chống Tàu của bác rất hay. Tôi cũng rất không đồng tình về từ "Hoa Thịnh Đốn" cho Washington. Nhưng nếu muốn trích hay dùng địa danh này thì cứ ghi nguyên văn là "WASHINGTON" có vấn đề gì đâu? Tại sai phải "dịch" địa danh làm gì?!!!

    "Áo dài" của Việt Nam vẫn được dùng y nguyên như thế khi đăng tải ở báo chí nước ngoài mà. Tại sao họ phải "dịch" làm gì cơ chứ!!!

    Tuy nhiên, việc Tây hóa, Âu hóa... đã ảnh hưởng nhiều đến ngôn ngữ Việt, đến văn hóa Việt và cụ thể... bác "congaco" cũng đã dùng ngay đấy thôi. "U 60"???? Đấy cũng là một nét mới & hay của ngôn ngữ Việt đó vậy!
    "Người ngồi giữa cuộc đổi thay,
    Nghe sông núi cạn phút giây vô thường."

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    3,456
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Johnny Xem bài viết

    @ pác nhachoaloiviet: Tôi thấy cách phân tích chống Tàu của bác rất hay. Tôi cũng rất không đồng tình về từ "Hoa Thịnh Đốn" cho Washington. Nhưng nếu muốn trích hay dùng địa danh này thì cứ ghi nguyên văn là "WASHINGTON" có vấn đề gì đâu? Tại sai phải "dịch" địa danh làm gì?!!!

    "Áo dài" của Việt Nam vẫn được dùng y nguyên như thế khi đăng tải ở báo chí nước ngoài mà. Tại sao họ phải "dịch" làm gì cơ chứ!!!

    Tuy nhiên, việc Tây hóa, Âu hóa... đã ảnh hưởng nhiều đến ngôn ngữ Việt, đến văn hóa Việt và cụ thể... bác "congaco" cũng đã dùng ngay đấy thôi. "U 60"???? Đấy cũng là một nét mới & hay của ngôn ngữ Việt đó vậy!
    vậy bác thử tìm hộ em tờ báo nào của nước ngoài viết đúng đủ dấu má chữ "Áo dài" của VN,hay chỉ đơn giản là "Ao dai" ?? như vậy thì tờ báo nước ngoài đã tôn trọng sự trong sáng của tiếng Việt chưa?

    bác nghĩ sao nếu ko dịch địa danh,thì sẽ có rất nhiều người ko thông thạo tiếng Anh,sẽ đọc Washington là "goa-sing-ton".hoặc đơn giản tên của Tàu -"China" phần đông người VN sẽ đọc là "Chi-na" hay là "chai-nờ" ??

    bác nghĩ sao nếu em phát biểu,tiếng Việt là thứ ngôn ngữ lai căng,vay mượn từ khắp Tây-Tàu.ngôn ngữ Việt đang dùng hiện nay mới chỉ có lịch sử hơn trăm năm.sao so được những thứ tiếng Anh,Tàu có lịch sử đến cả nghìn năm? vậy thì sự trong sáng của Tiếng Việt ở đâu,trong cái sự pha trộn tả pín lù ấy?

    nếu nói ngôn ngữ Việt trúc trắc như vậy là do có nhiều từ ghép đồng âm,nên nó mang nhiều ẩn ngữ.vậy lối chơi chữ thêm,bớt dấu,nét,hoặc ghép từ nhiều từ thành những ẩn ngữ của TQ.thì ngôn ngữ VN làm j mà đã phong ba bão táp? bác nghĩ sao???

    thêm nữa,câu truyện "cảm giác tột đỉnh khi..." của bác đăng lên,ko phải là thứ ngôn ngữ,hay "tục thanh" j đâu ạ.em thấy nó lệch lạc hoàn toàn so với mạch viết của bác.nếu có ẩn ngữ văn học nào trong đấy thì xin bác giải thích thêm cho cái đầu óc mông muội của em với ạh

    mà nhân tiện đang nói về cái hay của ngôn ngữ Việt.không biết bác nghĩ sao về 2 bác Nguyễn Tuân và Xuân Diệu nhỉ?em thì em ghét bác Diệu lắm,bác ý cứ hư hư thực thực.em chỉ thích bác Tuân thôi.cái j cũng rõ mồn một.nên những kẻ tối dạ như em đọc cũng đỡ phải tra từ điển.bác nhỉ !!!

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    Đơn Dương - Lâm Đồng
    Bài viết
    6,124
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Em xin bác Lâm . nếu em không nhầm thì bác cũng U60 mà cứ xưng là Đệ thì ngại chết được hehehe - văn phong của bác thì lẫn vào đâu được . hehehe

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    Đơn Dương - Lâm Đồng
    Bài viết
    6,124
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bác Lâm nói xóa là xóa hết thế à ? Vậy những người vào sau lại tưởng bác viết bậy bạ , mắng người này người nọ rồi phi tang dấu tích rồi sao ? Hihihiii.

  5. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Đang ở
    Racoon City
    Bài viết
    1,293
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi không sợ có bác Gà làm chứng rồi hhihhihih
    Chưa gạp êm, anh vẵng ngỡ rèng
    Có nòang thíu nữ đệp như treng
    Méc xanh lòa bóng dừa huơn dựa
    Au ím nhìn anh không nóa neng …

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    1,408
    Post Thanks / Like

    Mặc định Tiếng việt phong phú và rắc rối thật !

    “ học tiếng Việt “ ui chao là khó ; em sưu tầm vài mẫu chuyện góp vui với các bác.

    Tiếng Việt thật giàu đẹp!

    Một anh chàng người Nhật bản có cảm tình với Việt nam, anh ta quyết tâm học Tiếng Việt. Chẳng những thích biết tiếng Việt mà mục tiêu của anh ta là học tiếng Việt để dịch thơ tiếng Việt sang tiếng Nhật bản.
    Với lòng quyết tâm cao, sau một thời gian anh ta đã có được tác phẩm đầu tay. Đó là bản dịch hai câu thơ:

    “Gió đưa cành trúc la đà,
    Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương..."

    Anh ta vô cùng phấn khởi, liền đem ngay tác phẩm mới hoàn chỉnh nhờ một người bạn thân(người Việt Nam) đã ở Nhật rất lâu và nói chung là rất rành tiếng Nhật bản nhận xét. Để có lời bình luận chính xác cho tác phẩm đầu tay của bạn, người bạn Việt Nam đem bản dịch của bạn dịch lại thành tiếng Việt thì được kết quả không phải hai câu mà là ... bốn câu thơ như sau:
    “Cuồng phong lay ngọn trúc,
    Đổ xuống tà vẹt đường.
    Vợ Trời đánh một hồi chuông,
    Cháo gà húp vội, hóc xương mấy lần...”

    Người bạn còn miệng ăn, hết miệng nói... Hóa ra anh bạn Nhật này cũng rất là chăm chỉ học tiếng Việt. Anh ta đã tra cứu từ điển Tiếng Việt và tìm ra được nghĩa của một số từ, đại loại như:
    Gió = Cuồng phong ; Đưa = lay(lung lay) ; La = Đổ xuống ; Đà = Tà vẹt ; Thiên = Trời ; Mụ = Vợ ; Canh = Cháo ; Thọ = Hưởng, hóc.
    Thành ra anh ta mới có một bản dịch “Tuyệt vời” như trên.

    Đúng là “Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam” phải không các bạn?! Học Tiếng Việt không phải chuyện đùa, phải không nào?!!!...





    Tiếng việt hiện đại

    Chú cán bộ công an A giải phóng, thím phó giáo sư tiến sĩ Z trong một sự cố giao thông ở vùng sâu xa, hùng hiểm ngoài Bắc, chú phát hiện thím đẹp cực kỳ. Sau cuộc gặp ấn tượng đó, thím là đối tượng của chú. Chú thím thành sơ hữu, âm thầm chú tích cực truy kích tư liệu, làm rõ lý lịch trích ngang của thím, của cả các thành viên trong gia tộc thím. Té ra, thím là chị ruột của một nghệ nhân nghiệp dư trong làng Quan Họ và một siêu sao trong làng VPop. Rồi chú tranh thủ liên hệ với thím. Thi thoảng, rảnh công tác, chú đột xuất đón thím về tham quan đa số cảnh quan Hànội. Qua trao đổi, lần hồi chú trọng thị thím, thống nhất thím, và nhất trí đăng ký,tranh đấu quản lý đời thím bằng một đám cưới thuộc diện đại trà nào thực đơn cao cấp, lễ tân chiêu đãi chất lượng cao vì khách chủ yếu gồm đủ mặt quan chức các bí ban, các nghệ sĩ ưu tú, các nghệ sĩ nhân dân quanh thủ đô ngàn năm văn vật cách mạng anh hùng cho tương thích với vị trí của chú.
    Cưới được vợ đẹp xong, chú hồ hởi đăng ký làm chiêu sinh ngành hải quan. Nhờ ơn đảng và nhà nước chú lại trúng thưởng xổ số quốc gia được 500 triệu. Chú khẳng định cải tạo mặt bằng căn hộ của chú, nâng cấp thành tổ ấm đúng tiêu chuẩn EU. Mua một cái đài, một đầu máy; đặc biệt một dàn vi tính HP với bộ vi xử lý P4 đương đại, truy cập nhanh, điều phối LCD, ổ cứng trên 60 tỉ bai, đầy đủ ph ần mềm như cơ sở dữ kiện, bộ gõ TCVN, truyền dữ liệu, ác liệu, phần mềm gián điệp, mạng mạch, nạp luôn chỉ trình 3Ð… cộng thêm máy quét, máy in lê-dờ, máy ảnh kỹ thuật số. Quá bận ở cơ quan, chú chỉ khẩn trương về nhà thao tác máy vi tính độ nửa giờ buổi đêm nên có khả năng không đạt yêu cầu để trúng tuyển cấp thủ trưởng ở cơ quan hải quan nhập khẩu tại cửa khẩu Việt-Kampuchia, chú quá bức xúc nên tâm tánh chú chao đảo rồi bị cao huyết áp. Một hôm chú đưa thím về thăm quê cũ, chú tham quan đa phần chợ trời miệt cửa khẩu Hoa-Việt, duy ý chí truy tầm và mua được một đùi cầy tơ về nhắm với rượu đặc sản, say sưa rồi chú tinh tướng gây thím. Vợ chú nhiếc chú là đồ tập kết biến chất, hủ hóa và hăm he đi đề nghị với bí ban. Chú quát:
    - Cái thứ đàn bà chưa ai vẫy đã le te đi ủng hộ như mầy, ngủ thì tích cực lắm, mà làm thì chẳng thấy có kiên quyết gì hết. Muốn đề nghị để ông đi đề nghị cho một thể, ông trường kỳ với mầy mà…

    Dấu phẩy của tiếng Việt

    Toà xử vụ án ngoại tình, phán với người chồng:
    Ở với vợ lớn, không được ở với vợ nhỏ.
    Ông chồng đưa bản án về nhà cho vợ lớn, chỉ đổi lại vị trí dấu phẩy:
    Ở với vợ lớn không được, ở với vợ nhỏ.

    Mỗi gia đình có 2 con, vợ chồng hạnh phúc, chỉ đổi vị trí dấu phẩy là thành:
    Mỗi gia đình có 2 con vợ, chồng hạnh phúc.

    "Nói lái: một dạng đặc biệt của tiếng Việt

    Sai đâu sửa đó, sai đó sửa đâu, sửa đâu sai đó
    Lấy thu bù chi, lấy chi bù thu, bù thu lấy chi

    Cầu đạo cho nên phải cạo đầu
    Dầu lai dưa muối cũng dài lâu
    Na bường bát tới nương bà sãi
    Dầu sãi không tu cũng giải sầu

    Cô bé mập ú là nhờ mụ ấp…….(hình như cũng có nick này )



    Tiếng việt phong phú và rắc rối thật

    Tôi tên Jonson quen vợ tôi là người Việt Nam có chuyện vui thế này: một phần vì yêu các cô gái Việt Nam, một phần cũng để trau dồi thêm tiếng Việt. Hôm hôm chúng tôi ra Hồ Gươm dạo chơi, tôi khen: “Con hồ này đẹp quá!”. Vợ tôi “chỉnh” liền: “Không, anh phải nói là cái hồ này đẹp quá!”. Vậy mà đi ngang sông Tô Lịch thấy nước đen ngòm, tôi nói: “Cái sông này bẩn quá!” thì vợ tôi “sửa” ngay: “Ậy, anh phải nói là con sông này bẩn quá chứ không nói là cái sông!”. Tôi la lên: “Ồ, sao lại thế, khi là cái, khi là con, làm sao phân biệt?”. Vợ tôi ôn tồn giải thích: “Cái gì động dậy, nhúc nhích thì gọi là con, như con sông có nước chảy, còn cái gì nằm im như cái hồ nuớc tĩnh mịch thì phải là cái hồ. Con chó, con mèo nó chạy được nên phải là con. Cái nhà, cái bàn, cái cột đèn đâu có di chuyển được nên phải là cái. Rõ chửa?”. Lúc đó, tôi phá lên cười vì phát hiện một điều vô cùng thú vị: “À, anh hiểu rồi! Tiếng Việt thật hay. Hèn gì cái… cái của anh nó nhúc nhích lên xuống nên phải gọi là con…, còn của… em, nó nằm im một chỗ nên phải gọi là cái, cái… Ha ha…”. Hôm ấy, tôi bị mấy cái nhéo đau điếng, nhưng bù lại, có được một đêm hạnh phúc.

  7. #7
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    Đơn Dương - Lâm Đồng
    Bài viết
    6,124
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Em kiếm cớ cái sự Tiếng Việt , "khảo cổ " 1 phát hehehe : http://www.thanglongkydao.com/quan-c...nhan-duoc.html

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Bài viết
    1,241
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Lạm bàn với Bác Johnny

    1. Về vấn đề tục, thanh
    Câu chuyện Bác đưa ra chẳng ăn nhập vào đâu cả ,có thể là tối ý . Bác nên tham khảo những truyện đố tục giảng thanh, những bài thơ : Cây đu , Quả mít ...thì chắc sẽ hiểu sơ sơ về vấn đề tục , thanh . Người ta đã nói khi xem một bức họa khỏa thân người thấy đẹp là đẹp , người thấy dâm là dâm tùy theo cái phần tục thanh trong con người họ mà thôi ?!
    2. Nhiều khi để đỡ căng thẳng trong công việc , người ta hay kể truyện cười có thanh có tục tếu táo cho vui để công viêc hiệu quả hơn mà Bác cho là " có sao " thì óc tưởng tượng của Bác phải cực kỳ phong phú mới kết luận được như vậy ?? Bác không nói xin lỗi bằng Tiếng Việt được chắc vốn liếng Tiếng Việt của Bác không được dồi dào lắm phải không ạ ?! Một góp ý nho nhỏ : Khi chưa hiểu rõ sự việc thì đừng vội tranh luận , tránh đem hiểu biết của mình làm thước đo chung !!
    3. Tên Bác là Johnny ai gán ghép đâu ? Cho Tôi hỏi " Tam đoạn luận " dịch ra Tiếng Việt là như thế nào ạ ?

    Tính Tôi cũng thẳng lắm Bác ạ , đã tranh luận phải đến đầu đến đuôi không bao giờ né tránh . Cảm ơn nếu Bác đọc !!

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    hai phong
    Bài viết
    3,152
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Em có một cảm nhận nho nhỏ nữa là người Việt chúng ta hay tự hào thái quá về những cái gì của mình...Cái câu phong ba bão táp không bằng ngữ pháp VN em rất không tán thành. Sang mà xem tiếng Trung ,tiếng Nhật, tiếng Anh...cách chơi chữ, thành ngữ,tục ngữ của họ còn khủng hơn nhiều. Rồi nào là rừng vàng, biển bạc....Rừng vàng biển bạc sao mà nghèo mãi thế. Rồi là đoạt được mấy giải robocon là vu ngay : người Việt nam thông minh nhất nhì thế giới...Chưa ăn thua gì . Thông minh nhưng ý thức mới là cái quan trọng.Mà đoạt giải robocon gì gì đó,trong khi cái xe đạp sản xuất ra còn chưa đi được, thế học làm ro bot để tác dụng gì.
    Trời cho bao năm để rong chơi...?
    Đến khi gặp người, chân rã rời...!

  10. #10
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Đang ở
    Nha Trang
    Bài viết
    179
    Post Thanks / Like

    Thumbs up Rất cám ơn bá "Lâm Đệ"

    Trích dẫn Gửi bởi Lâm Đệ Xem bài viết
    Thôi lại không thích xóa nữa ,ừ nhỉ bác Gà nói đúng tại sao lại xóa

    Như phần lớn các truyện tiếu lâm của người Việt, chuyện này hơi tục. Biết vậy, nhưng tôi cũng xin phép được kể vì, thứ nhất, tôi tin chắc ở đây không có ai là vị thành niên; thứ hai, tôi thấy khó tìm ra một câu chuyện nào khác tiêu biểu hơn cho vấn đề ngộ nhận trong ngôn ngữ dù rằng nghĩa khá rõ ràng

    Chuyện kể một người phụ nữ Tây phương lấy chồng Việt Nam và về Việt Nam sinh sống trong một khu lao động. Chị cố học tiếng Việt để giao tiếp với người Việt Nam, trước hết là với hàng xóm. Một hôm, bị bệnh, chị đến một phòng khám ở thành phố. Người thư ký hỏi chị muốn gặp bác sĩ nào. Chị đáp:

    - Cho tôi gặp bác sĩ khám l.Người thư ký giật mình, nhưng ý nhị, anh nhắc khéo:
    - Bác sĩ phụ khoa.
    Chị người Tây ghi nhận bài học mới:
    - Vâng, cho tôi gặp bác sĩ phụ khoa.
    Khám xong; nghe bác sĩ dặn dò xong, chị người Tây cẩn thận hỏi:
    - Như vậy, trong mấy ngày tới, tôi có đ. được không?Bác sĩ cười, nhắc:
    - Chị nên dùng chữ "giao hợp".
    Chị người Tây cám ơn:
    - Vâng, giao hợp.

    Từ phòng khám ra ngoài đường, chị gặp một tên lái xe đi ẩu suýt đâm vào người chị. Chị la toáng lên. Tên thanh niên không những không xin lỗi mà còn cười hô hố. Tức quá, chị định phun ra cái câu chửi tục chị thường nghe chồng chị và hàng xóm người Việt của chị sử dụng. Tuy nhiên, nhớ lại hai bài học về ngôn ngữ mới toanh ở phòng khám vừa rồi, chị ứng dụng ngay. Và đây là câu chửi chị phun vào mặt tên thanh niên khả ố nọ:

    - Giao hợp cái thằng mặt phụ khoa!

    Câu chuyện ở trên hài hước vì người phụ nữ Tây phương mới học tiếng Việt ấy mắc lỗi đến hai lần: lần đầu, thay vì dùng từ thanh nhã, chị là dùng những chữ bị xem là thô tục; lần sau, thay vì nên dùng chữ thô tục để chửi thì chị lại dùng những chữ quá thanh nhã.

    Cái sai của chị, như vậy, không nằm ở ngữ âm, từ vựng hay ngữ pháp mà là ở phong cách: Các từ chị dùng, tuy hoàn toàn chính xác, lại không hợp với ngữ cảnh. Chúng thành sai. Hơn nữa, sai một cách hài hước(st)
    Một lần nữa xin "cám ơn" bác Lâm Đệ vì cái tính "hài hước" của mình.

    Câu chuyện bác đăng "hay quá"! Nó làm tôi cười chảy cả "nước mắt" khi đọc.

    Dù sao đi nữa thì từ đây, trước các câu chuyện "đại loại như trên" của bác sẽ có thêm một phần chú thích - chính cái dòng chữ "tô đỏ & in đậm" mới điền thêm vào trên - để nói rõ hơn cái ý của người muốn post bài vậy và không sợ "ngộ nhận" hay hiểu nhầm bác nhỉ!

    Chúc bác luôn có các bài hay như thế và mãi mãi là Lâm "đệ" của chúng em (theo ý chủ quan của bác vậy)!
    "Người ngồi giữa cuộc đổi thay,
    Nghe sông núi cạn phút giây vô thường."

Học Tiếng Việt
Trang 2 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68