Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà phê Đen II - Trang 88
Close
Login to Your Account
Trang 88 của 117 Đầu tiênĐầu tiên ... 3878868788899098 ... CuốiCuối
Kết quả 871 đến 880 của 1170

Chủ đề: Cà phê Đen II

  1. #871
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    1,885
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cháu xin thông báo món quà thứ tư đã đến tay người nhận anh Nhachoa. Anh đã bật khóc khi nhận quà Bác Lâm ạ.
    Lần sửa cuối bởi huyenmapu, ngày 14-05-2014 lúc 08:18 AM.
    Kẻ thực sự hào hoa tiêu một đồng trông vẫn thấy thích

  2. #872
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi huyenmapu Xem bài viết
    Anh đã bật khóc khi nhận quà Bác Lâm ạ.
    Ông ấy khóc vì vừa mới bị vợ đánh đấy Huyền .Đã hơn một tháng rồi khi chú cháu mình ngồi với nhau ở Viên Ngọc Xanh .Tự nhiên chú thèm cái không khí ở Club Lan Anh khi tụi mình ngồi uống bia lúc trời chạng vạng tối quá .Bia ở đó ngon ghê Huyền nhỉ .Trước chú cứ nghĩ là bia Đức ngon không ngờ bia Tiệp uống thích quá trôi qua cổ họng thơm lừng

    Lại thèm về VN rong chơi nữa kì này chú xuống thẳng Hà Nội luôn ,chơi đã rồi mới vào Nam .Định tháng 10 cho trời se lạnh tí ti cháu ạ .Ớt lên được tới đâu rồi .Cháu và mọi người thích gì cứ PM cho chú trước nha ,bây giờ đi mua từ từ là vừa


    Chú tặng Huyền bài này


  3. #873
    Ngày tham gia
    Jun 2009
    Đang ở
    United States
    Bài viết
    1,498
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mấy ông có theo dõi tin tức trong mấy ngày qua không?
    Lần sửa cuối bởi Tontu, ngày 13-05-2014 lúc 02:53 PM.
    Người vô minh không phải là người không có tri thức mà là người không biết chính mình.
    - Krishnamurti -

  4. Thích nhachoaloiviet đã thích bài viết này
    Không thích trung_cadan không thích bài viết này
  5. #874
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đang nghe ké bài nhạc bác Lâm tặng cô Huyền, chợt thấy bài này, lại nhiều kỉ niệm ngày xưa chợt hiện về. Ngày ấy chỉ có nghe nhạc thôi, chứ đâu có biết ca sĩ đẹp cở này

    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  6. Thích PhiHuong, ChienKhuD, Thợ Điện, huyenmapu, Tontu đã thích bài viết này
  7. #875
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Tontu Xem bài viết
    Mấy ông có theo dõi tin tức trong mấy ngày qua không?

    Đây là mảnh đất bình yên để anh em chém gió vui chơi ,đôi khi cảm khái vài điều cũng nên nằm trong cách nói gián tiếp như kể chuyện đời xưa .Những chuyện khác nên nói ở chỗ khác phù hợp hơn ông ạ

    Góc này chỉ nói chuyện văn chuơng ấm ớ ,đạo pháp linh tinh dành cho người già rỗi việc ,gái gú phong tình ,nghề chơi lan man cùng với những trải nghiệm vui vui trong cuộc đời thôi

    Mong ông hiểu đây là mùa nhà chùa an cư kiết hạ .Phải tịnh khẩu và sám hối suốt ba tháng .Ông kiểm tra xem có gì phải sám hối không thì làm luôn đi


  8. #876
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    1,885
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tại Hà Nội vào thời điểm này khá nắng nóng nhưng cũng vì vật Ớt nhà cháu trồng lên nhanh lắm ạ. Gieo hạt nào lên hạt đó không bị hỏng gì hết, bác Lâm tháng 10 về dịp đó đã hết nắng và trời dịu mát nhiều rồi ạ. Cháu cám ơn về bài hát, bài này cũng có trong list nhạc Pháp cháu hay nghe .

    Vậy là hai anh em cháu có nhiều giống cây, một loại cay nhất thế giới và một loại thối nhất thế giới cùng nhiều loại Lan đã tuyệt chủng.

    Đây là chậu ớt gieo mới nhà cháu, phải lớn chút nữa cháu mới tách riêng để cây sống khỏe.



    Còn đây là loại hoa thối nhất thế giới Amorphophallus titanium anh em cháu cũng xin được của một người bạn, dự kiến mùa hè năm nay cả xóm nhỏ khu cháu ở không biết có ổ chuột chết ỏ đâu mà bốc mùi kinh khủng thế .


    Tất cả các giống cây hai anh em đều xin, ươm trồng để gây giống lại mang biếu tặng chứ nhà cháu không bao giờ bán
    Kẻ thực sự hào hoa tiêu một đồng trông vẫn thấy thích

  9. #877
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    hai phong
    Bài viết
    3,152
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hi đồ đệ đã nhận đủ wà của sư phụ. Cảm ơn lão gia đã mang nó quãng đường dài về vn. Lão gia ơi hai chiếc cốc ly đó làm bằng chất liệu j, sao lại đẹp thế hihi
    Trời cho bao năm để rong chơi...?
    Đến khi gặp người, chân rã rời...!

  10. Thích huyenmapu, Gió, ChienKhuD, PhiHuong, 123456, Thợ Điện, Robetto, Alent_Tab đã thích bài viết này
  11. #878
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đồng ý với đại ca Lâm không bàn chiện chính trị nữa chỉ bàn ăn, ngủ, mặc, bú thôi!

    Nhưng em vẫn ước mình được một phần mười như thằng ích xa ren. dân do thái gần như đều tham gia các trọng trách và giữ tài chính rất mạnh của Mỹ thì phải? bố bảo thằng nào dám động vào- ho he một tiếng một VIP trong chính phủ Mỹ người do thái có thể dàn xếp được.

    Thằng Tàu thì có vị đếch gì - chỉ bắt nạt mấy nước nhược tiểu- động vào Nga hay Nhật nó đập cho bép xác. vừa xem mấy cái xi lip tàu nga nó bắn nát tàu China khi bén máng đến vùng của nó.
    Thời nhà Thanh bị liên quân Anh, Pháp, Bồ nó târn cho như ngóe.
    @Huyền trồng mấy cái cây chỗ nào vậy em, có quả chưa mai anh qua xin mấy quả ớt về ăn nhé

  12. Thích huyenmapu, Gió, ChienKhuD, PhiHuong, Thợ Điện, Robetto đã thích bài viết này
  13. #879
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    hai phong
    Bài viết
    3,152
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hi đồ đệ đã nhận đủ wà của sư phụ. Cảm ơn lão gia đã mang nó quãng đường dài về vn. Lão gia ơi hai chiếc cốc ly đó làm bằng chất liệu j, sao lại đẹp thế hihi
    Trời cho bao năm để rong chơi...?
    Đến khi gặp người, chân rã rời...!

  14. Thích huyenmapu, Gió, ChienKhuD, PhiHuong đã thích bài viết này
  15. #880
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    @Huyền
    Cháu trồng cây thối nhất như thế xem ra đã từng trải .Rất khâm phục ! Cái đó nói lên ý nghĩa .Đời còn những cái thối hơn mà mình vẫn phải chịu đựng đấy thôi

    @nhachoa
    Làm bằng sterling là một thứ bạc pha .Rất vui vì cậu đã thích nó

    @Ông D .
    Ở nhà vài bữa tập đàn đừng đi học .Tôi thấy hơi lo lo

    Thân tặng bác Phi

    Một trong những ám ảnh lớn nhất của những người lưu vong là ý niệm về sở thuộc (sense of belonging). Với giới cầm bút, ám ảnh ấy lại càng nhiều day dứt: Không những bản thân họ mà còn cả tác phẩm của họ thuộc về đâu và sẽ đi về đâu?

    Trong cuốn The Writer as Migrant (The University of Chicago Press, 2008), Ha Jin, nhà văn gốc Hoa viết bằng tiếng Anh tại Mỹ, trích dẫn một quan điểm của Nabokov mà tôi rất tâm đắc: Với một nhà văn, quốc tịch chỉ là điều thứ yếu; trong khi đó chính nghệ thuật mới là hộ chiếu thực sự của hắn.

    Ha Jin dẫn ra trường hợp của hai nhà văn Aleksandr Solzhenitsyn và Lâm Ngữ Đường làm ví dụ.

    Solzhenitsyn bị trục xuất khỏi Liên Xô vào năm 1974 và cư ngụ tại Mỹ đến năm 1994. Năm 1985, ông nộp đơn xin vào quốc tịch Mỹ nhưng đến ngày tuyên thệ, ông lại đổi ý. Năm 1994, sau khi chế độ đó sụp đổ, ông quay về Nga sinh sống. Tất cả những sự thay đổi về địa điểm cư trú ấy có ảnh hưởng gì đến sự nghiệp viết lách của Solzhenitsyn không? Không. Solzhenitsyn từng tuyên bố: “Tất cả cuộc đời tôi đều chứa đựng trong một điều – tác phẩm.” Và tác phẩm của ông, như ông cũng từng tuyên bố, “chỉ được viết cho quê nhà”, tức nước Nga. Nhưng nước Nga của ông lúc ấy lại từ chối ông: Ông không được về nước và tác phẩm của ông cũng bị cấm hoàn toàn. Có điều, chế độ ấy không sống lâu hơn Solzhenitsyn: Năm 1991, nó sụp đổ. Ba năm sau, Solzhenitsyn hồi hương và được chào đón như một vị anh hùng. Chính Solzhenitsyn cũng không sống lâu hơn tác phẩm của ông: Năm 2008, ông qua đời, tác phẩm của ông vẫn còn lại. Hơn nữa, chúng không phải chỉ thuộc về nước Nga. Chúng thuộc về nhân loại.



    Solzhenitsyn


    Trường hợp của Lâm Ngữ Đường cũng vậy. Sống ở Mỹ trên ba mươi năm, viết chủ yếu bằng tiếng Anh, Lâm Ngữ Đường không vào quốc tịch Mỹ, nhưng ông cũng không hề muốn về lại Trung Quốc. Thật ra, chính quyền Cộng sản ở Trung Quốc cũng không thích gì Lâm Ngữ Đường: họ cho ông chống Cộng và thân với Tưởng Giới Thạch và Quốc Dân Đảng ở Đài Loan. Nhưng dù vậy, sau khi ông mất vào năm 1976, tác phẩm của ông vẫn về được quê nhà. Năm 1994, tuyển tập Lâm Ngữ Đường, gồm 30 tập, được xuất bản tại Trung Quốc. Cho đến nay, cả hàng triệu cuốn sách của ông đã được bán và ông trở thành một trong những tác giả ăn khách nhất tại Trung Quốc, nơi chế độ vẫn còn thống trị.



    Lâm Ngữ Đường

    Sau khi nêu lên kinh nghiệm của Solzhenitsyn và Lâm Ngữ Đường, Ha Jin kết luận: Với nhà văn, việc trở về mang tính vật lý là điều rất ít có ý nghĩa. Việc hồi hương đích thực của một nhà văn lưu vong là qua văn chương. “Chỉ có văn chương là có thể đi xuyên qua các rào cản lịch sử, chính trị và ngôn ngữ để đến với người đọc, kể cả những người sống ở quê gốc của tác giả”

Cà phê Đen II
Trang 88 của 117 Đầu tiênĐầu tiên ... 3878868788899098 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68