Ai đã xem “Tây Du ký” phát hành 1986 ,tập 16 “ Thỉnh kinh Tây Lương nữ quốc “ hẳn còn nhớ mãi những cảnh Nữ Quốc vương của “Nữ nhi quốc” ve vãn Đường Tăng và những đoạn đối thoại qua lại giữa hai người.

Nữ Quốc vương thì yêu say đắm vị sư nhà Đường đến phát cuồng,mê dại , còn Đường Tăng cũng phải ra sức đấu tranh để kìm hãm tình cảm trai gái tưởng chừng đã dẹp bỏ được mà nay chỉ chực trỗi dậy…

Nhiều người đánh giá đây là một tập phim hay nhất, thành công nhất…

::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::;

Lời thoại trong phim chính là xuất phát tự cõi lòng của 2 diễn viên Từ Thiếu Hoa( ĐT ) và Chu Lâm ( vai T L N Q)

- "Tùy vào đạo hạnh của sư phụ mà thôi" ( TNK tập này nói với ĐT thâm thật)

-Hỏi thánh tăng, tình nhi nữ có đẹp hay ko? ( nhu mì,êm ái lay động lòng trần )
- Chàng ơi! Hãy mở mắt ra nhìn thiếp nào! Chàng cứ nói “sắc sắc không không”, thế mà chẳng dám mở mắt ra nhìn thiếp!

-Trở thành Thánh Tăng để làm chi hỡi chàng? Chi bằng chàng ở lại cùng thiếp, hưởng cuộc sống vinh hoa phú quý, chàng là hoàng thượng, còn thiếp sẽ là hoàng hậu...

- Đời này bần tăng đã hiến thân cho cửa Phật với mong muốn cứu độ chúng sinh khiến cho đời này không còn giết chóc, tranh giành đau khổ, không còn những oán thù hay những bản tình lang.

- Vây thì với tấm lòng từ bi, trước mắt chàng đây đang có một chúng sinh cần Thánh Tăng cứu độ.

-Giá như chàng không phải là Đường Tăng, giá em chẳng phải Nữ vương nặng gánh sơn hà. Em và chàng sẽ ngao du đến tận nơi cuối bể chân trời, trao nhau những lời thơ tình ấm nồng, hơi men làm đôi má em khẽ lựng, mắt chàng tinh tứ và mắt em e thẹn. Ta trao nhau ngày tháng mặn nồng và tình đẹp mãi thiên thu

-Giấc mộng này, đến bao giờ mới thành sự thật? Ngự Đệ ơi!
Chàng vẫn cương quyết ra đi ư?
Chàng đi đường bình an! Thỉnh kinh xong, chàng nhớ quay lại Tây Lương Nữ Quốc với thiếp nhé!
Nhưng giấc mộng không thành, Tây Lương Nữ Vương buồn bã dõi theo bóng hình ai dần xa khuất

Những cảnh đâc sắc nhất trong tập phim:

* Lần gặp mắt đầu tiên, khí chất và vẻ đẹp của một của vị Thánh Tăng đã làm Nữ vương động lòng, mê mẩn. Chả trách Đường Tăng thưa đến ba lần mà nàng vẫn ngồi im như pho tượng, mắt ngây dại ngắm nhìn Ngự Đệ. lúc ánh mắt của 2 người này vô tình chạm nhau...thật sự làm người xem ...

* TLNQ Toàn tâm, toàn ý hoạ hình người trong mộng chỉ sau 1 lần gặp mặt


* Giấc ngủ mơ màng, mơ ngay về Ngự Đệ . Một giấc mơ ,mơ về một ngày chàng và thiếp cùng cưỡi ngựa ,cùng sóng đôi trên những bãi đất mênh mông,cùng nhau cho cá ăn , cùng đắm say giấc mơ hạnh phúc, chìm đắm trong giấc mộng hương tình, cùng mang đến hạnh phúc cho nhau .Giấc mơ sẽ mãi là giấc mơ .Giá như đêm dài hơn ,giá như thiếp luôn mơ giấc mơ ấy khi an giấc ,giá như...giá như giấc mơ ấy thành hiện thực !

* E thẹn sau rèm chờ gặp chàng Ngự Đệ.

* Kiều diễm trước mắt Thánh Tăng , thánh tăng giật mình thảng thốt vội nhắm mắt lại

* Cảnh hai người gặp nhau ở phòng riêng của Nữ Vương ,ĐT làm rớt tấm áo cà sa và rõ ràng là chỉ thiếu chút xíu nữa thôi thì Đường Ngự Đệ chấp nhận ở lại làm vua Nữ quốc rồi

* Cảnh cuối phim, lúc Nữ Vương nuốt nước mắt đóng dấu lên công văn tiễn ĐT và ba đệ tử lên đường, khi ĐT leo lên ngựa nàng còn chạy theo một quãng, ĐT có dừng ngựa lại nhưng ko dám quay hẳn đầu lại nhìn Nữ Vương ( sợ quay lại nhìn thì ko thể đi tiếp được nữa) .

* Khi giấc mộng không thành, hình ảnh Tây Lương Nữ Vương đứng trông hình bóng Đường Tăng đang dần dần khuất mờ mà trong lòng buồn đau khôn xiết.
Giọt nước mắt chia ly cuốn vào niềm hy vọng sẽ có kiếp sau .Vị Nữ vương xinh đẹp và quyền uy ấy vẫn là một cô gái bình thường ,vẫn luôn có những khát khao như bao người con gái .Khát khao về một tình yêu ,đối với người con gái ấy ,thật quá xa vời .


Ở đoạn hội thoại lúc Nữ vương và Đường Tăng cùng đi dạo trong vườn thượng uyển:

* Cảnh hữu tình mà người cũng hữu ý. Người con gái ấy lặng lẽ hỏi vị thánh tăng rằng:

-- " nữ nhi có đẹp hay không? "( là rất nhu tình, e ấp mà cũng không kém phần tha thiết, mặn nồng ).

Thử hỏi có trang nam nhi nào có thể kiềm được lòng mình trong khung cảnh nên thơ hữu tình lại cùng một người con gái đẹp nữa? Đôi uyên ương trong vườn có thể cùng chắp cánh bay lượn giữa trời cao, đôi bướn có thể lượn bay vui đùa dập dìu trong vườn xuân, đôi ngỗng có thể cùng bơi dưới hồ nước yên ả lặng sóng thì sao chàng và thếp lại không thể nên duyên đôi lứa cùng dệt giấc mộng hương tình đẹp nhất thế gian này. Đúng là tạo hóa xe duyên, cho người và cảnh hòa hợp với nhau.

Đường Tăng nói rằng:

- Đời này bần tăng đã hiến thân cho cửa Phật với mong muốn cứu độ chúng sinh khiến cho đời này không còn giết chóc, tranh giành đau khổ, không còn những oán thù hay những bản tình lang.

Nữ vương đáp lại:

- Vây thì với tấm lòng từ bi, trước mắt chàng đây đang có một chúng sinh cần Thánh Tăng cứu độ.

Không phải là một lời đong đưa mà là một thỉnh cầu thật tâm của người con gái khát khao hạnh phúc, khát khao được yêu và khát khao tìm được một người chồng thật sự.

Đường Tăng thì lại có hoài bão lớn lao và trách nhiệm cao cả đó là giải thoát chúng sinh. Còn những người phụ nữ như Nữ vương lại chỉ mong những điều bình dị của cuộc sống đó là được sự yêu thương

Đó cũng là cái trớ trêu của số phận!

Tại sao đã là một người xuất gia lại không thể đem tình yêu thương đó với một người con gái, tại sao yêu thương chúng sinh nhưng lại không thể yêu thương một người con gái. Chẳng lẽ người con gái đó không phải là một chúng sinh sao? Tu hành là để con người ta giải thoát chính mình khỏi những nỗi khổ đau của trần thế chứ đâu phải để từ bỏ hạnh phúc của mình để rồi lại rơi vào nghiệp luân hồi của chia li sầu khổ…..



Hay nhất trong tập phim vẫn là đoạn mà Đường Tăng và Tây Lương cùng ở trong cấm cung ( Đoạn phim này đã được 2 diễn viên là Chu Lâm và Từ Thiếu Hoa diễn rất đạt ).

Đây là đoạn phim "Xem quốc bảo" nổi tiếng trong phim Tây Du Ký khi Thái sư lừa Đường Tăng đi xem " báu vật " của Tây Lương Nữ Quốc.

Mới vừa vào phòng thì ĐT gặp Nữ vương mặc chiếc áo mỏng tang nằm trên long sảnh với tư thế rất gợi cảm buông sau tấm rèm ngủ. Quan Thái sư lúc ấy lại mau chóng rút lẹ để Đường Tăng ở lại lúng túng, bối rối. Lúc ấy Nữ vương mới ngồi dậy, nhẹ nhàng tiến gần bức rèm ngủ vén lên nói rằng : “Chẳng lẽ trong mắt của Ngự đệ ta không đáng là quốc bảo sao”.

Phải! Nữ vương chính là thứ quốc bảo quy giá nhất của Tây Lương nữ quốc, và thứ quốc bảo này lại chỉ có thể đi xem vào ban đêm cơ chứ. Đó không phải là thứ quốc bảo bằng vật chất mà là tinh thần và đó cũng là thứ quốc bảo để tặng Đường Tăng.

Còn trong mắt của ông sư ngố này liệu quốc bảo trong lòng ông ta là thế nào nhỉ? Liệu ông ta có coi nữ vương là quốc bảo của Tây Lương không? Ở trên đời này mọi thứ vật chất chỉ là phù du cát bụi chỉ có tình cảm giữa người với người mới là thứ đáng quý nhât, nữ vương đã giành thứ tình cảm chân thành đó cho Đường Tăng và nó cũng chính là thứ báu vật quý giá nhất trên đời này!

- “ngự đệ có thấy không, ngọn đèn như thấu hiểu tình người sáng soi cho ngày vui hôm nay”.

TLNQ mượn ngọn đèn để soi tỏ tình chàng ý thiiếp, mượn “vật” để nói lên “tình”, người và vật cùng tri âm. Và nó cũng là thứ để khơi gợi tình cảm trong lòng Ngư đệ ca ca.Còn Đường Tăng nhà mình khi được tỏ tình thì lúng ta lúng túng . Ai đời lại để cọc đi tìm trâu chứ nhỉ? ( cái thứ ông sư ngố)

Đoạn đối thoại giữa hai người trong đoạn phim này rất hay, có thể nói nó là cuộc chiến giữa "tình" và "đạo". Đường Tăng là đại diện cho phái "đạo", nữ vương là phái "tình"

- Thiếp là thân phận Nữ vương hưởng đủ phú quy vinh hoa nhưng chưa từng hưởng hoan lạc của cuộc sống đời thường, mời ngự đệ hãy tới đây đi thật là tiên duyên tiền định. Sau này chàng lên ngôi rồi thiếp nguyện làm hoàng hậu, từ đó như đôi chim tung cánh giữa trời cao...


- Phật tâm tứ đại giai thông, đời này bần tăng đã dứt hết mọi tâm tưởng, quyết không thể hưởng vinh hoa phú quy . A di đà Phât ! ( công lực 10 phần chỉ còn 3 )
-Chàng nói Phật tâm” tứ đại giai thông “ nhưng lại nhắm nghiền hai đôi mắt, nếu chàng mở mắt nhìn thiếp, thiếp không tin đôi mắt của chàng không nhìn thấy gì.

Đường Tăng hỉ biết nhắm nghiền hai đôi mắt mà không dám mở mắt ra.

Đúng thật là “Sắc tức thị không” - Gặp sắc thì không được “thị” (nhìn), vì nếu “thị sắc” thì chắc không kiềm chế nổi, nên phải không thị - “Không tức thị sắc”.
( xin lỗi các bác là đệ tử phật gia vào đọc lời tếu táo này )

Ây dza! Nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Đường Tăng trông rõ tội ( nội công tự vệ của Đường Tăng đã không còn nữa) . Nữ vương lại rất tinh tế thấy vậy liền mỉm cười lấy khăn lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Ngự Đệ, đến lúc này thì Đường Tăng mới dám mở mắt nhìn Nữ vương. Cao trào chính là ở lúc này……Và mọi người có thấy gì không khi Đường Tăng nhìn Nữ vương cứ phải gọi là...

Đường Tăng đã xiêu lòng trước Nữ Vương chứ ! Không phải là "hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình" ! Bản năng con người cũng có những giới hạn và chính vì rung động trước Nữ vương nên Đường Tăng mới nói một câu nói bỏ lửng mà đầy ngậm ngùi :

- Nếu có kiếp sau ...... ( Bao nhiêu câu hỏi như dậy sóng trong lòng )

Trong khi đó TLNQ cổ vũ:
- Thiếp chỉ biết có đời này kiếp này thôi.

( ĐT chiều nữ vương một tí có sao đâu cơ chứ! Giữ cái “đạo hành” làm gì cho mệt, sung sướng có hơn không? Trong khi TLNQ lại nhiệt tình đến thế! )

Đến đúng cái đoạn hay nhất là Nữ Vương đặt được Đường Tăng ngồi lên giường rồi thì “ yêu quái “ lại đến cuốn Đường Tăng đi mất mới thật là tiếc hùi hụi.

Công nhận nhà đạo diễn khéo thât, cách giải quyết vấn đề cho Đường Tăng rất hay. Thử hỏi nếu Đường Tăng không bị yêu quái cuốn đi thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ ?


Ngô Thừa Ân ko bao giờ có ý định cho Đường Tăng của mình lưu luyến một bóng hồng nào, nhưng khi truyện thành phim thì quả thật, mấy ai có thể cầm lòng trước ánh nhìn da diết của nữ chúa nước Tây Lương ! Chỉ tiếc rằng Đường Tăng đã trót đi trên 1 con đường dằng dặc, mà nữ vương chỉ như phong cảnh bên đường, mà phong cảnh có đẹp đến đâu cũng ko thể nào níu chân người lữ khách đã nguyện đem cả cuộc đời mình hiến dâng cho lý tưởng cứu độ nhân sinh.

( còn tiếp )