Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê Đen III - Trang 21
Close
Login to Your Account
Trang 21 của 125 Đầu tiênĐầu tiên ... 1119202122233171121 ... CuốiCuối
Kết quả 201 đến 210 của 1253

Chủ đề: Cà Phê Đen III

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tàn bửa ăn chiều hôm nay, 3 trái cà là đủ một dĩa mì Ý. Vợ hiền làm trong 20 phút. Thêm 2 ly rượu đỏ. Vợ hiền hôm nay không ăn, chỉ ngồi uống rượu chơi với mình.



    Trong tuần đôi khi làm việc đến 7 giờ tối, ăn vội cái gì nói chuyện chút ít rồi 10 giờ làm tiếp. Cuối tuần có thời giờ ăn ngồi tán dóc với nhau, bàn chuyện đời.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  2. #2
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mấy cây ớt ông Wind thấy ngon quá. Trái sum suê. Ớt bỏ tủ đá mang ra ăn vẫn ngon. Ông có thử qua lần nào chưa?

    Ớt của tôi lên bằng 1/2 của ông. Xuống hạt có khi 2 tháng nay mà mới được có mấy lá. Không biết kịp ra trái trước mùa tuyết xuống không nữa.


    Nhưng xà lách thì vừa mới lên lại sau đợt tàn phá của mấy con sâu mà xanh.
    Hàng mới trồng có 1 tuần mà đã sắp thu hoạch được rồi .
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  3. #3
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ớt bao nhiều đó ăn làm sau hết ông Tý, đó là mới vừa hái một mớ cho người quen. Nên tôi vẫn đem bỏ ngăn đá tủ lạnh mùa Đông đem ra dùng. Vẫn ngon.

    Cái green house của ông làm công phu quá há. Bên này trời nóng nên trồng rau cỏ dể hơn. Ông có bỏ đầu cá, vỏ tôm, v.v... làm phân cho đất không?
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  4. #4
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Các bác thích trồng cây nhỉ? Em thích cảnh khuyển hiên đang nuôi tất cả 4 em, em hơ mông cụt đuôi là chó đực to nhất hắn nặng gần 40kg, một em becgie nữa cũng đực loại thuần chủng có đeo chíp ở cổ.


    Hai em cái đều giống bec f1 ngoan lắm, nó quý em hơn cả vàng hôm nào về là nhảy xổ ra mừng rồi liếm chân thích ra phết.

    Em thích 2 em cái nhất vì nó vừa khôn lại tình cảm, không như hai em đực kia chả quan tâm đến ai cả, lại cục tính, nó đối xử với vợ nó cũng chả ra gì – lúc cần giải quyết nhu cầu tươi mát, thì nịnh lấy nịnh lể hai con cái- nhưng khi ăn cơm – miếng nào ngon cu cậu đớp mẹ hết – con nào lảng vảng tới gần là ăn cú táp vào lưng ngay, đúng là mồm chó vó ngựa.


    Tuy gét cu cậu cái khoản cục tính nhưng hai anh này khỏe mạnh – nhà có con chuột hoăc rắn lởn vởn không chạy cho nhanh thì chỉ có chết. nó coi nhà còn thính hơn cả CSGT- xung quanh nhà động đậy phát là sủa- thằng nào dại vào không què cũng bị thương.

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Alent_Tab Xem bài viết
    Các bác thích trồng cây nhỉ?........

    Chổ tôi ở đi mua rau á đông thì chừng 200 km đi về. Mà rau để tủ lạnh tối đa 1 tuần là bị hư, cho nên phải trồng để cần là có đó Alent. Với lại món xà lách xon thì tôi ghiền lắm. Tranh thủ mấy tháng mùa hè chứ vào đông rồi không trồng được.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết
    Ớt bao nhiều đó ăn làm sau hết ông Tý, đó là mới vừa hái một mớ cho người quen. Nên tôi vẫn đem bỏ ngăn đá tủ lạnh mùa Đông đem ra dùng. Vẫn ngon.

    Cái green house của ông làm công phu quá há. Bên này trời nóng nên trồng rau cỏ dể hơn. Ông có bỏ đầu cá, vỏ tôm, v.v... làm phân cho đất không?

    Hôm trước thấy mấy trái cà của ông, hôm nay lại coi mấy cây ớt, he he, ông cũng mát tay quá. Bên này tôi trồng cà không có kết quả. May mà có xà lách với cải bẹ xanh là tôi trồng được. Nên đến mùa hè nếu được thì tôi chỉ trồng 2 thứ này thôi. Ăn cả mấy ngày liền với món xà lách ( sống, trộn, canh ) mà vẫn chưa thấy ngán. Không biết ông ăn trái cà trái ớt do mình trồng thấy thế nào?, chứ tôi ăn rau mình trồng hay con cá mình câu được laị có cảm giác ngon hơn đi mua về. Dù tôi không trả tiền chợ, chỉ lo mấy cái bills thôi

    Cái grên house của tôi làm nhanh lắm. Mỗi ngày tháo miếng phủ ra để tưới nước 2 - 3 lần cho nên nó chỉ làm tạm thời. Đầu cá vỏ tôm thì tôi chưa có bỏ vào vì tôi mua đất từ loại trồng bông nên có sẳn đạm trong đó. Nhưng chắc năm tới thì phải chuẩn bị 1 ít vỏ tôm, cá để làm tốt cho đất rồi.

    Hôm kia có 1 bà ( gìa rồi ) hàng xóm đi bộ ngang nhà, đứng lại nói chuyện với bà xã tôi ngay chổ tôi trồng cây. Bả chỉ tôi và nói: mầy làm nhiều thứ lung tung thế kia. ( Bả thấy cái nhà trồng cây của tôi kỳ cục quá, trong khi ở đây cái nhà trồng cây luôn được làm bằng kính trong ). Tôi cười toe ra: nhà nghèo nên phải tự chế vậy .
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  7. #7
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Sở hạng vương tự vẫn ở ô giang




    Từ năm 206 đến năm 202 trước CN, quân Sở của Hạng Vũ và quân Hán của Lưu Bang tiến hành chiến tranh Hán – Sở kéo dài 4 năm. Cuối cùng, Hạng Vũ bướng bỉnh, kiêu ngạo lại có “phụ nhân chi nhân” từ thịnh hóa suy, còn Lưu Bang biết tiếp nhận ý kiến người khác, lại biết dùng người tài dần dần nắm được ưu thế.
    Trong cuộc du thuyết ở Lục Cổ, Hạng Vũ đống ý cùng Lưu Bang cắt đất Hồng Câu, chia đôi thiên hạ rồi thả cả nhà Lưu Bang đang bị giam giữ.
    Lưu Bang vốn cũng muốn trở về tây với Hán Trung, nhưng Trương Lương, Trần Bình khuyên:
    - Ngài đã có được một nửa thiên hạ, mà các chư hầu đều quy phục nước Hán, tình hình rất thuận lợi. Bây giờ, quân Sở rất mệt nhọc, lương thảo đã hết, chính là thời cơ tốt trời cho để diệt Sở, đại vương sao có thể thả hổ về rừng được!
    Lưu Bang đã nghe ý kiến của họ.
    Năm Hán thứ 5 (202 trước CN), Lưu Bang đuổi theo Hạng Vũ, lại cùng Hàn Tín, Bành Việt hẹn ngày cùng đánh quân Sở. Nhưng quân Hán đến mà Hàn Tín, Bành Việt lại không thấy đâu, khiến cho Lưu Bang đại bại ở Cổ Lăng, đành phải lui quân về cố thủ.
    Lưu Bang hỏi đại thần Trương Lương:
    - Các chư hầu không tuân thủ minh ước, không đến hợp quân cùng ta. Tại sao vậy?
    Trương Lương nói:
    - Lý do rất đơn giản. Tình hình phát triển đến hôm nay, diệt Sở là việc chỉ còn đợi ngày, mà Hàn Tín, Bành Việt lại chưa được phân phong, cho nên không khó giải thích vì sao lại bội ước. Ngài nếu hứa với họ cùng chia thiên hạ thì họ lập tức sẽ xuất quân.
    Lưu Bang hiểu ra, vốn Hàn Tín, Bành Việt chưa được phân phong, chưa hăng hái hành động. Ông liền cử sứ giả thông báo cho hai người:
    “Nếu hai vị đồng ý cùng ta hợp lực diệt quân Sở, sau khi diệt Sở, vùng đất từ huyện Trần về phía đông đến bờ biển đều cho Tề vương (Hàn Tín lúc đó được Lưu Bang phong là Tề vương), đất đai từ Tuy Dương về phía bắc đến Cốc Thành đều phân cho Bành tướng quốc”. Hàn Tín và Bành Việt nhận được tin rất vui vẻ, lập tức báo về:
    - Bây giờ chúng tôi sẽ tiến quân đánh Sở.
    Một thời gian sau, binh mã của hai người theo mấy đường cùng tiến vào đánh Hạng vương. Hai bên hợp quân, tướng quân của Hạng vương đều bị vây ở Cao Hạ (2).
    Lúc đó, binh lực của Hạng Vũ đã bị tổn thất nặng nề, lương thảo cũng đã cạn, toàn quân rơi vào trạng thái sợ chiến đấu, tất cả đều lo lắng, buồn rầu, bi quan tuyệt vọng. Trong khi lực lượng của Hán vương quân nhiều lương đủ đã vây chặt quân tướng của Hạng Vũ.
    Một đêm, quân Hán mang những lính Sở bị bắt làm tù binh lại, đưa tới bên ngoài doanh trại quân Sở. Rồi quân Sở trong trại bỗng nhiên nghe vang lên những khúc ca nơi quê hương. Tiếng hát gợi tình cảm khiến cho trại quân Sở bao trùm không khí thê lương. Quên Sở vừa nhớ gia đình, cha mẹ vợ con, vừa nhớ lại uy phong của quân đội Tây Sở Bá vương một thời khi nay rơi vào thảm cảnh khiến mọi người đều thương cảm. Hạng Vũ nghe thấy xung quanh những bài hát Sở, vô cùng tức giận, than thở:
    - Lẽ nào quân Hán đã phá được trại Sở chúng ta? Vì sao đến đâu cũng nghe thấy tiếng khóc của người Sở?
    Nửa đêm, Hạng Vũ cũng ngủ không yên, bật dậy, uống rượu trong trại quân.
    Bên cạnh Hạng Vũ có một người đàn bà đẹp tên là Ngu Cơ, thường bên cạnh Hạng Vũ và được Hạng Vũ vô cùng sủng ái. Hạng Vũ còn có một con ngựa quý tên là Ô Truy (một loại ngựa lông có hai màu xanh trắng) được Hạng Vũ yêu quý vô cùng. Đây là hai vật quý, hai thứ được Hạng Vũ xem trọng nhất đời. Hạng Vũ đã từng một thời oai phong thét ra lửa của Tây Sở Bá vương, cuối cùng, bị Lưu Bang, kẻ đã bị Hạng Vũ coi chẳng ra gì bức tới nơi này, trong hoàn cảnh lính ít, đất hẹp, nhìn đại thế đã mất, lại thấy hai bảo bối bên mình Ngu Cơ và ngựa Ô Truy sợ khó mà giữ được. Nghĩ tới đó, Hạng Vũ không nén được buồn đau. Cảm khái, Hạng Vũ cất tiếng: “Hạng Vũ ta là anh hùng đội trời đạp đất, sức có thể bạt núi. Nhưng thời vận không đến, trời đã quên mất ta, cưỡi ngựa Ô Truy mà không khỏi nuối tiếc, hối tiếc mà không biết làm thế nào? Ngu Cơ ơi, ta biết làm sao?”
    Hạng Vũ cất tiếng hát mấy câu, người đẹp Ngu Cơ bên cạnh cũng ứng đáp: “Quân Hán đã đầy đất, bốn bề tiếng ca nước Sở não nề. Đại vương chí khí đã hết, tiện thiếp cũng chẳng thể giúp chàng”.
    Hạng Vương đau đớn rơi lệ, mọi người xung quanh đều khóc theo, không ai dám nhìn Hạng vương. Không khí thê lương bao trùm. Trở về trướng, nhân lúc Hạng vương không đề phòng, Ngu Cơ rút kiếm tự sát.
    Trong đêm tối, Hạng Vũ nhảy lên chiến mã, chỉ huy đội kỵ binh hơn tám trăm người phá vây ở hướng nam. Khi trời vừa sáng, quân Hán mới phát hiện được,. Hán vương lập tức hạ lệnh cho tướng kỵ binh Quán Anh mang năm nghìn quân hỏa tốc đuổi theo.
    Hạng Vũ qua sông Hoài cùng với đội kỵ binh của mình chỉ còn lại hơn trăm người.
    Khi Hạng Vũ đến Ân Lăng, không biết đường, hỏi một ông lão bị ông lừa:
    - Rẽ trái.
    Nhưng rẽ trái là đi vào một vùng đầm lầy, bị quân Hán truy đuổi. Sau một trận kịch chiến, Hạng Vũ chỉ còn lại hai mươi tám người.
    Hạng Vũ đánh giá ngày hôm ấy lành ít dữ nhiều, nói với mấy người ở gần:
    - Ta từ lúc khởi binh đến nay, đã tám năm, trải qua hơn bảy mươi trận chiến đấu chưa từng thất bại. Thế mà nay gặp nguy ở đây. Ta muốn mọi người làm điều này, chuẩn bị đánh một trận, cho mọi người biết là do Trời quên Hạng Vũ chứ không phải Hạng Vũ không biết đánh trận.
    Nói xong, Hạng Vũ chia quân thành bốn đội, chia làm bốn hướng phá vây, sau đó hẹn sẽ hợp quân.
    Quân Hán bao vây Hạng Vũ mấy vòng. Hét to một tiếng, Hạng Vũ xông vào trận.
    Mọi người thấy Hạng vương anh dũng cũng đều ra sức phá vây. Một mình Hạng Vũ đã giết được gần trăm quân Hán, quân của Hạng Vũ hai mươi tám người cũng chỉ mất có hai người, quân sĩ trong lòng thán phục, nói:
    - Quả thật như đại vương đã nói!
    Quân Hạng Vũ vừa đánh vừa lui đến Ô Giang (huyện Hòa, tỉnh An Huy ngày nay). Đình trưởng Ô Giang đem thuyền đến bờ sông đợi Hạng vương., khuyên:
    - Đất Giang Đông tuy nhỏ nhưng cũng có nghìn dặm, mấy mươi vạn dân, cũng có thể là một vương quốc. Mong đại vương lập tức qua sông, bây giờ chỉ mình tôi có thuyền, khi quân Hán đến, muốn qua sông cũng không có thuyền.
    Hạng Vũ cười lớn:
    - Hạng Vũ ta đã từng cùng tám nghìn người vượt sông, bây giờ không một người nào còn, ta sao còn dám nhìn mặt phụ lão Giang Đông?
    Rồi quay sang, nói với đình trưởng:
    - Cảm ơn ý tốt của ngươi. Con ngựa quý này đã theo ta năm năm. Ta cho ngươi.
    Nói xong, Hạng Vũ ra lệnh cho toàn bộ kỵ sĩ xuống ngựa, giao chiến với quân Hán. Hạng Vũ tả xung hữu đột, lại giết được gần trăm người.
    Quân Hán có một người tên Lữ Mã Đồng, biết Hạng Vũ, nói với tướng của ông ta là Vương Ế:
    - Người này là Hạng vương.
    Hạng Vũ nói:
    - Hán vương đã vì cái đầu của ta mà bỏ ra nghìn lạng vàng, lại phong thưởng Vạn hộ hầu. Nay ta cho ngươi cái của quý này.
    Nói xong, rút kiếm tự sát.
    Dòng nước Ô Giang bên cạnh vẫn cuồn cuộn chảy về biển Đông.

  8. #8
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cuối cùng rồi bỏ tất. Nhớ chuyện có ông nọ lên chùa than thở: "Tôi không thể buông bỏ được gì hết. Cái gì cũng muốn giữ khư khư". Nhà sư lúc đó đang rót nước mời khách giả vờ không nghe thấy, đến khi nước nóng tràn ly vị khách buông tay vì bị bỏng, ly rớt xuống đất vỡ tan. Nhà sư mới bảo: "Đến lúc nào đó sẽ buông thôi. Nhưng sao lại không buông lúc đau thương chưa xảy đến".
    Bận lòng chi nắm bắt

  9. #9
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Làm sau buông được ông Đ. Buông thì đâu có chuyện Hạn Võ cho ông đọc, rồi đâu có người Ngu Cơ đẹp cho ông xem phim. Con người cũng như cây cỏ, lớn lên và sống một kiểu như đã được định sẵng trong gene, trong tiềm thức. Cây Ngọc Lan to lớn mà ông kêu nó sống như cây cà nhỏ bé thì sau được. Ngay cả mấy ông sư, có ông tôi nhìn mà ngẫm nghĩ ông này không biết là sư không hay là chỉ quen lối sống sư bỏ không được.

    Có lần tôi gặp một người làm nghề cắt cỏ, qua đây lớn tuổi không được học gì đi cắt cỏ nuôi vợ nuôi con. Ông nói có một hôm ông nằm mơ thấy mình cắt cỏ sáng dậy nghĩ "chết mẹ, không coi chừng nghề thành nghiệp". Lúc đó mới là chết, mang cái ý nghĩ "mình là người cắt cỏ" thì cứ cắt cỏ hoài thôi. Tôi nghe ông này nói vậy rất ngưỡng mộ.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  10. #10
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông D cứ đi chơi đi chứ ,sợ mà thoát được sao ? Số mệnh nó chờ mình ở cái ngóc ngách nào đó sao biết được .đi Sing thì nhạt nhẽo lắm.Ông sống nước ngoài lâu rồi lại ở nước lớn nay đi ngắm cảnh quan nước bé tí xíu có gì thích thú đâu .Ông đi Tây Tạng hay Nepal thì tôi còn tán thành vì đó là hành trình khám phá tâm linh .Thà ông đi Hội An hay Hà Nội tôi còn khoái hơn


    Trích dẫn Gửi bởi roamingwind Xem bài viết

    Có lần tôi gặp một người làm nghề cắt cỏ, qua đây lớn tuổi không được học gì đi cắt cỏ nuôi vợ nuôi con. Ông nói có một hôm ông nằm mơ thấy mình cắt cỏ sáng dậy nghĩ "chết mẹ, không coi chừng nghề thành nghiệp". Lúc đó mới là chết, mang cái ý nghĩ "mình là người cắt cỏ" thì cứ cắt cỏ hoài thôi. Tôi nghe ông này nói vậy rất ngưỡng mộ.
    Ông Gió thán phục ông cắt cỏ chứ gặp tôi sẽ không ngần ngại mắng phũ là "Hoang đường"
    Nếu là công việc giúp đỡ cho vợ mình bớt cơ cực ,con mình được đi học .Tôi sẽ tận tuỵ hết mình ,sẽ cố gắng làm cho thật tốt công việc đó ,cắt xong dọn rác cẩn thận cho vào bao bỏ vào thùng rác gia chủ,khu nhà giầu thì cắt hơi dài một chút cho còn màu xanh ,khu nghèo thì cắt sát hơn để gia chủ không cảm thấy tiếc tiền khi thanh toán
    Già rồi ,chữ nghĩa không có ,được công việc sinh tồn là mừng lắm ,hà cớ gì lại chê bai ? Đấy chỉ là lão già ngã tướng và đầy ảo giác về mình,sĩ diện hão .Người chẳng phải là trang tuấn kiệt vì không chịu thức thời vụ Ông có cái tật hay mê ngôn từ không chịu nhìn vào cốt lõi sự vật
    Cắt cỏ vốn giản dị mà không làm tốt thì mong gì làm được việc khác .Nếu có roi sẵn trong tay tôi sẽ vụt nát đít lão


    ông Tôn thật buồn cười .Tôi già cả yếu đuối ông không cầu xin cho tôi lại cầu cho cái Huyền là sao ? Nó còn trẻ nếu gặp việc không thuận lại càng cứng cáp ,kinh nghiệm giang hồ càng phong phú chứ có gì đâu mà lo .Người đáng lo lại không lo .Nể ông là bậc thức giả chứ không thôi tôi đã ...liều mạng với ông rồi

Cà Phê Đen III
Trang 21 của 125 Đầu tiênĐầu tiên ... 1119202122233171121 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68