Trích dẫn Gửi bởi ChienKhuD Xem bài viết
. Lúc ấy bác Thợ đem đàn về dùng hay đem cho bạn vậy.

Đem về cho bạn ông D .bạn mình có thể đàn hay ,có thể không ,nhưng miễn biết chơi và quí đàn là cũng đáng cho mình mang về rồi
Các ông bạn đưa mình ra phi trường thường hỏi -Sao ông không gửi bưu điện cho nó khoẻ mang vác làm gì khổ thân
Các ông ấy không biết ,phi trường đâu có cho gửi theo hành lí vì là đồ dễ vỡ mình phải xách tay thôi .Gửi bưu điện thì tốn 500$ shipping fees mắc thấy mồ ,tuỳ cái hoang phí thôi mà chắc gì đã an toàn
Xách tay là chắc ăn nhất .Tôi có nhiều đàn ,nhiều súng nhưng cũng bán từ từ hết .Vì già rồi ít chơi nên để cho những món đồ ấy tìm một ngôi nhà mới, hơn nữa cố giữ cũng vậy thôi đến ngày N giờ G cũng phải có một cuộc chia tay với chúng vậy

Đàn cũng như người .nhân vô thập toàn .Có cây nhìn thấy ngay khuyết điểm ,có cây phải chơi vài tháng ,có cây phải vài năm giống như nuôi con sau một thời gian dài nó lớn rồi mới trở chứng Ông đừng lo tôi vất vả ,đàn thì cho nhưng công mang thì không cho khi nào hết tiền tôi sẽ charge ông shipping cost

Giai nhân nào mà không có khuyết điểm chỉ là thô hay tế thôi ,có người chợt chán sau một lần gặp gỡ ,có người đôi ba tháng ,có người mình chót dại lấy về sống đôi ba năm rồi mới biết .Nói thế không phải là không có người toàn bích .Nhưng của báu trên đời dễ gì tới phần ông và tôi he he