Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê đen IV - Trang 49
Close
Login to Your Account
Trang 49 của 101 Đầu tiênĐầu tiên ... 3947484950515999 ... CuốiCuối
Kết quả 481 đến 490 của 1014

Chủ đề: Cà Phê đen IV

Hybrid View

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Dạ em chỉ tập đòi thôi bác. Em bị mất đi cái phải có cho nên mày mò không căn bản quả là khó trăm bề. Cũng như em biết đàn là do tự mày mò không 1 giờ vào lớp, cho nên hạn chế nhiều lắm. Em thích đàn mà không được đi học cũng tiếc thật, nhưng chỉ tiếc cho có thôi, chứ không ăn thua gì. Có những cái mình không được thì bỏ xuống cho nhẹ lòng bác nhỉ. Tiếc nuối chi để lòng mình thêm nặng. Được và mất cũng chỉ từ chữ duyên.
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  2. #2
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    sẽ thiếu sót nếu không nhắc đến ông Hoàng âm nhạc Văn Cao

    Phạm Duy đã viết vài lới ngắn ngủi nhưng nói lên cái tầm của cố Nhạc sĩ này

    Thấp bé hơn tôi, khép kín hơn tôi, nhưng Văn Cao tài hoa hơn tôi nhiều.

    Trịnh Công Sơn viết

    Trong âm nhạc, Văn Cao sang trọng như một ông hoàng. Trên cánh đồng ca khúc, tôi như một đứa bé ước mơ mặt trời là con diều giấy thả chơi. Âm nhạc của anh Văn là âm nhạc của thần tiên bay bổng. Tôi la đà đi giữa cõi con người. Anh cứ bay và tôi cứ chìm khuất. Bay và chìm trong những thân phận riêng tư....

    bản solo cho piano mang tên Van Cao's Meditation vào năm 1992, do nhà soạn nhạc đương đại Robert Ashley viết sau khi nhìn bức hình



    bản nhạc mang tên Van-Caos-Meditation Link ở đây - Đăng nhập qua Face Book hoặc Mail để nghe

    http://www.amazon.de/Van-Caos-Meditation/dp/B001S870O2


    Chúc mừng anh Tý có công việc mới nhé!

  3. #3
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Một vài câu khen mang tính thù tạc không nói lên cái lớn của các vị ấy .Chú Tab đọc bài này chắc thú vị hơn

    Văn Cao thuộc lớp người ấy mà chúng tôi, thế hệ 40-50, sinh Bắc, sống Nam chưa bao giờ gần gụi để có thể nhớ lại mà chỉ có thể mơ về. Lớp người ấy có Nguyễn Tuân, Nguyên Hồng, Nguyễn Huy Tưởng... Có Hoàng Cầm, Trần Dần, Phùng Quán, Sĩ Ngọc, Tử Phác, Bùi Xuân Phái... Có Ðặng Ðình Hưng đã ra đi hai năm trước, để lại sáu tập thơ, chỉ riêng BẾN LẠ được phép chào đời sau khi ông mất. Lớp người ấy có khi muốn khóc mà phải ngót 30 năm mới bật ra tiếng. (Bài thơ khóc Nguyễn Huy Tưởng năm 1960 mãi đến 1987 mới được in vào tập LÁ) .
    Ở Văn Cao, từ những năm 60 hay nhiều năm trước nữa đã phảng phất, đã linh cảm:
    Có những bức tường lê từng bước một
    Ðến gần chân chúng tôi hằng ngày
    Chúng tôi nhìn nhau chậm chạp
    Chậm chạp một cái chết
    Thời gian đang héo
    Thời gian đang rụng
    Tắt thật nhanh một cái chớp mắt...
    (Với Nguyễn Huy Tưởng - LÁ)

    Ở Ðặng Ðình Hưng, trọn đời thèm khát một chút ra đi, và có lúc ông đã húp ra đi từng bát, những nhạt nhạt mềm mềm và thấy rất ngon. Nhiều lần Ðặng Ðình Hưng thử ra đi, ra đi để cứ đi, ông lại lộn về... cứ như thế, như thế... cho đến lúc ông cảm thấy : tôi già rồi... tôi không làm gì được quyển lịch . Lần cuối cùng đi thoát thì lại vĩnh viễn không về.
    Chúng tôi thường nghĩ về những người ấy, những người không làm gì được quyển lịch, những nguời nhìn thời gian đang héo, thời gian đang rụng, thời gian bỏ neo trên mặt biển mà ngậm ngùi so sánh với những người may mắn hơn, những người được quyền tùy nghi sử dụng thời gian, không gian của mình, mở tung cửa ra khơi, để thấy lòng phơi phới, thấy tình thế giới, thấy mộng ngày mai, thấy niềm tin mới : Phạm Duy với Văn Cao.
    Hai thiên tài cùng thế hệ. Phạm Duy trong nửa thế kỷ sáng tác trùng điệp hơn ngàn bài ca. Phạm Duy khua động thời thế, nói lên cái khát vọng và dục vọng của mình và của người. Phạm Duy xúi giục chúng tôi yêu tiếng tôi từ khi mới ra đời. Phạm Duy hiện diện trong đời sống tình cảm của mỗi người, từ ngày đó có em đi nhẹ vào đời cho đến trùng dương ơi có sót sa cũng hoài mà thôi. Phạm Duy chia chác với chúng tôi những kỷ niệm, những rung động, những đẩy xô, trong cuộc tình, trong cuộc sống. Hình ảnh Phạm Duy là hình ảnh bề thế, vững chãi : Tôi đi từ Ải Nam Quan và hiện thực : Tôi về tôi nhớ hàm răng cô mình cười. Tiếng Phạm Duy là tiếng hát to, vang thời quân Chi Lăng reo hò cất lên, chủ quan, trong một chiều rừng im bóng những oan hồn xưa, tiếng hát hiện hữu to và cao, bằng xương, bằng thịt dù ở trần gian hoặc ở vô hình.

    Văn Cao thì không thế, Văn Cao bé nhỏ, mong manh, hình hài sẵn sàng rách bươm theo cơn gió. Sự vững chãi của Văn Cao tiềm ẩn trong sự vắng mặt, trong sự im lặng đằng đẵng lâu dài: Văn Cao là sự hiện diện của khiếm diện. Trên trái đất ba phần tư nước mắt, Văn Cao đi biệt một hành tinh , một cõi Thiên Thai nào xa lắc. Tiếng Văn Cao là tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng, là tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, là tiếng đàn xui ai quên đời dương thế... Hình ảnh Văn Cao là hình ảnh ảnh ai lướt đi ngoài sương gió. Nhạc Văn Cao là những khúc nhạc xa vời trong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi...
    Phạm Duy hữu hình, chủ quan, xác định và trần thế. Văn Cao vô hình, khách quan, phiếm định và tiên cảnh, nhưng vẫn hiện diện như một toà án lương tâm, âm thầm đo lường dung lượng dưỡng khí mà con người có thể thở được. Khi Văn Cao xa vắng thì chính Phạm Duy là người du ca đầu tiên đem nhạc Văn Cao đi gieo buồn khắp chốn. Và sau này, những dòng đẹp nhất viết về Văn Cao cũng lại bởi Phạm Duy.
    Ngày ấy, một mùa thu năm xưa, Phạm Duy, Văn Cao và bao nhiêu người khác đã ra đi, cuốn đi, trôi theo đoàn người đi miên man trên đường gian nan... in hình qua mây núi, Phạm Duy đã có lúc cảm thấy:
    Hồn say khi máu xương rơi tràn ngập biên khu
    Oán thù khắp nơi
    Từng bụi lốc cuốn rơi
    Tùng giọt máu sáng ngời
    Một đường kiếm thét oai hùng đưa...

    XUẤT QUÂN
    Tráng sĩ Phạm Duy dũng mãnh kêu gọi máu xương nhưng... sức mấy mà làm! Người hùng... sợ. Sợ máu. Ngược lại ở Văn Cao tiên phong đạo cốt, nợ máu xương đòi hỏi cấp bách và quyết liệt hơn:
    Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước
    Dứng vùng lên, gông xích ta đập tan
    Thề phanh thây uống máu quân thù...

    TIẾN QUÂN CA
    Chiến sĩ Văn Ca không những thề mà còn thi hành: Văn Cao bắn chết ''Việt gian'' ÐÐP. Từ đó, và vì thế mà sau này, Văn Cao chỉ viết nhạc không lời

    Rồi Phạm Duy vào thành, Văn Cao tiếp tục kháng chiến. Hồi ấy, Văn Cao thấy buồn không tả [...] việc Duy dinh tê vừa khó hiểu, vừa gây những nhiễu loạn trong dư luận. Không phải là không để lại những hoang mang cho nhiều người ở lại, Duy đã đứng sang hẳn một chiến tuyến đối đầu với kháng chiến .
    Phạm Duy - Văn Cao : hai chiến tuyến đối đầu? Phạm Duy - Văn Cao không chỉ xa nhau vì định mệnh. Họ còn xa nhau - từ lâu, từ những ngày đầu kháng chiến - vì hai sự lựa chọn khác nhau, tiêu biểu cho hai lối sống, hai phong cách cảm nhận cuộc đời và nghệ thuật khác nhau.
    Phạm Duy - ''kẻ du ca'' (tiếng của anh) là người của quần chúng; sự lựa chọn của Phạm Duy đi kháng chiến hay về thành là sự lựa chọn tương đối và thiết thực của con người trong cõi đời thường. Con đường sống và nghệ thuật của Phạm Duy nằm trong quỹ đạo ấy: trần tục nhưng không dung tục, sáng tạo bằng trực giác, không lao lung và thiết thực sống.
    Văn Cao, huyền mơ, dứt khoát lựa chọn hành hương trong lộ trình thiên thai để đi tìm cái mới, cái tuyệt đối cho cuộc đời, cho sáng tạo, trong một đào nguyên, vượt trần thế. Trên đường đi tìm tuyệt đối, Văn Cao sẵn sàng loại trừ những trở ngại. Tuyệt đối của Văn Cao, trong thời thanh niên kháng chiến là lòng ái quốc. Tuyệt đối của Văn Cao, cho đến bây giờ còn là nghệ thuật. Văn Cao đã từng loại trừ Việt gian bán nước vì lòng ái quốc, thì Văn Cao tất phải loại trừ mọi hình thức cấm đoán, xúc phạm đến tự do sáng tạo vì lòng yêu nghệ thuật. Với Văn Cao, sự thất bại thường gặp trong một bài thơ là sự khép lại: khép tất cả sự muốn nghĩ và muốn nói . Văn Cao dứt khoát từ chối sự khép lại trong thơ và trong đời. Những dứt khoát đó ngạo nghễ giúp Văn Cao - từ NHÂN VĂN - GIAI PHẨM - vươn lên qua bao dập vùi, đàn áp, để tồn tại đến ngày nay. Cái tuyệt đối đó là khí phách và nhân cách của Văn Cao. Người ta yêu Văn Cao vì yêu những người cố mở đường mà thất bại, và cũng vì yêu những người biết thất bại mà dám mở đường

    Ở miền Nam, nhạc Phạm Duy, ai ai cũng có thể thuộc lòng những giai điệu thần sầu qua tiếng hát Thái Thanh. Nhạc Văn Cao, những bản hay nhất : Sông Lô, Thiên Thai, Trương Chi... có nghe ai hát? Miền Nam hoạ hoằn. Miền Bắc tắt hẳn trong nhiều thập kỷ. Chúng tôi ''hát'' và ''nghe'' nhạc Văn Cao trong trí tưởng tượng và trí tưởng tượng càng phong phú, tiếng nhạc Văn Cao càng lung linh, cao lộng... Tiếng hát Văn Cao không cất lên, không xương thịt, không vào đời như tiếng hát Phạm Duy bởi tiếng hát vô hình, vô thể ấy chưa bao giờ đích thực hiện diện. Chúng tôi sống với hình hài Phạm Duy nhưng không ai quên bóng dáng Văn Cao.
    Tiếng hát Văn Cao, khiếm diện, âm thầm, vang trong tiềm thức, sống âm ỉ trong nội tâm của mỗi chúng ta, như chờ đợi một khoảnh khắc nào đó sẽ được cất lên ở một chốn thiên thai, bồng lạc. Cho nên, nếu Phạm Duy là cuộc đời sinh động, là sức sống toả ra bát ngát, là người lữ hành cùng bước với chúng ta nơi trần thế, thì Văn Cao là nghị lực tiềm ẩn, là sự bất khuất nghẹn ngào chìm đắm trong ta, là khí phách ngậm ngùi chờ ta ở một vùng bồng lai tiên cảnh.

  4. #4
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi xin cám ơn ông Tab nhiều .
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  5. #5
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,092
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mấy hôm trước nghe cô Huyền tìm đọc lại những bài cũ lúc quán cà phê I mới mở và cô nói là thích quá. Hôm nay tôi đọc lại thử vài trang thấy nó hay thật hehe, có chút cảm giác như đi xa mới về tìm lại bạn bè và nơi chốn cũ. Kiểu này chắc tôi phải mò đọc lại những bài lúc tôi tập viết chữ Việt quá hehehe.

    @bác Lâm
    Tôi nghĩ dân da đen giỏi nghệ thuật là do luật bù trừ vì kém kỹ thuật. Hầu hết những đặc tính của những nhóm người đều có thể giải thích một cách khá khoa học + thêm ảnh hưởng của địa lý, xã hội và văn hoá. Vì hoàn cảnh bị đối xử bất công, nên dân Mỹ đen trong nhóm thích học hay chọn ngành luật để đòi lại công bằng, đây là do tâm lý nhiều hơn đặc tính. Da đen mạnh do được thanh lọc bởi thiên nhiên khắc nghiệt đời này qua đời khác, gene yếu đã bị loại bỏ từ lâu rồi. Mạnh, chắc thịt, nặng xương là có lợi thế cho thể thao... nhưng cũng từy môn. Đố bác kiếm được một lực sĩ bơi lội da đen. Nặng xương chắc thịt là một yếu điểm trong môn bơi vì phải dùng nhiều sức hơn. Óc đánh cờ và óc âm nhạc khác nhau. Giỏi nhạc thì rất khó giỏi cờ, toàn thế giới chỉ có vài GM cờ vua là da đen thôi hehehe. The list goes on bác ơi

  6. #6
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định



    Practice until your fingers bleed

    Go where you've never been before

    Write it down before you forget

    Then take a moment to reflect on it all





    Một cung gió thảm mưa sầu,
    Bốn dây nhỏ máu năm đầu ngón tay!
    Ve ngâm vuợn hót nào tày."
    "Lọt tai Hồ cũng nhăn mày châu rơi
    Hỏi rằng: "này khúc ở đâu?
    Nghe ra muôn oán nghìn sầu lắm thay!"
    Thưa rằng Bạc mệnh khúc này/
    Phổ vào đàn ấy những ngày còn thơ).

  7. #7
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Xem tin 1 ngừơi Nhật bị IS xử tử lòng buồn quá...
    Bận lòng chi nắm bắt

  8. #8
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bài này vào năm 1982 nghe cuốn hút làm sao. Hồi đó nghe nhạc thôi, chứ lời hát thì... he he. Bây giờ nghe lại vẫn cảm thấy rộn ràng, để nhớ về cái thời WC với lối đá 10-10 của cả 2 đội trong trận chung kết.

    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  9. #9
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông già mua đàn tôi hôm nay mail cho mình nói -Quả là lực bất tòng tâm .Trong giọng ông chất ngất nỗi buồn vì tuổi trẻ đã không làm điều mình yêu thích

    Tôi an ủi ông mỗi tuổi có một thời điểm ,nuối tiếc cũng thế thôi
    Thế nên mới có thời để yêu và thời để chết

    Ông hỏi tiếp -Thế đàn và đàn bà có điểm gì tương đồng không ? Tôi chợt phì cười nghĩ bụng lão này gần chết rồi mà vẫn muốn tìm hiểu về đàn bà .Lão ấy không hiểu rằng đàn và đàn bà là hai thứ dễ gì am tường ,mình cũng chẳng hiểu hết nhưng cũng cố trả lời không thôi lão lại cho rằng khinh lão

    Có những cây đàn ngon ,quí .Nó đến với mình cả trong giấc mơ ,lòng khao khát khôn nguôi nghĩ rằng có nó là cả một hạnh phúc chắc mình sẽ nâng niu nó suốt đời .Thế mà lạ thật về tay mình rồi chỉ chơi quãng vài tháng là chán .Không phải vì nó không ngon nữa mà cứ làm sao ấy mình với nó không hoà làm một được .Có thể nó trên tầm mình bởi lẽ kiếm báu đâu ở với phàm phu .Mới thương cảm cho Bá Lý Hề năm xưa khóc thuơng Thiên lý mã mà bị chủ bắt đi thồ muối

    Phụ nữ cũng thế ,có nhiều người mười phân vẹn mười mà mình vẫn đành phải chia tay tìm người ở Kẻ Chợ cho thoải mái cõi lòng

    Có việc phải làm ngay , có việc lần chần cũng được .Trẻ mà không chơi cờ với cả tâm tình thì làm gì có chuyện già được nằm xem kỳ phổ như xem truyện đọc đến đâu bàn cờ hiện ra tới đó .Hạnh phúc ấy anh phải Tử công phu với nó thì nó mới không phụ anh .già rồi mà còn sắp bàn cờ ra tay đếm ô P2-5 thì làm gì còn cái sướng ,lưng mỏi đầu óc mụ mị làm sao thưởng thức được thú chơi của bậc cao sĩ

  10. #10
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi may mắn bộc lộ tâm tình của mình với bác Lâm 2 năm về trước chứ không vài chục năm nữa cũng giống như ông già ấy. Còn nhớ lời bác "nghệ thuật như một dòng sông muốn bơi lúc nào thì bơi làm gì có tuổi tác, bơi được đến đâu thì tùy vào mỗi người".

    Lần nào ra bến đò uống cà phê cũng nhớ bác Lâm chụp tấm hình tặng bác. Từ đây nhìn lên khu Thành Quan có mấy xa...



    Lão thầy chùa đang đắn đo trước dòng sông quá lớn:

    Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 25-01-2015 lúc 10:12 AM.
    Bận lòng chi nắm bắt

Cà Phê đen IV
Trang 49 của 101 Đầu tiênĐầu tiên ... 3947484950515999 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68