Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê đen IV - Trang 50
Close
Login to Your Account
Trang 50 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 40484950515260100 ... CuốiCuối
Kết quả 491 đến 500 của 1014

Chủ đề: Cà Phê đen IV

  1. #491
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi xin cám ơn ông Tab nhiều .
    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  2. Thích Tontu, oze_baned, huyenmapu, ChienKhuD, Kiem_Nhat đã thích bài viết này
  3. #492
    Ngày tham gia
    Nov 2010
    Bài viết
    1,092
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Mấy hôm trước nghe cô Huyền tìm đọc lại những bài cũ lúc quán cà phê I mới mở và cô nói là thích quá. Hôm nay tôi đọc lại thử vài trang thấy nó hay thật hehe, có chút cảm giác như đi xa mới về tìm lại bạn bè và nơi chốn cũ. Kiểu này chắc tôi phải mò đọc lại những bài lúc tôi tập viết chữ Việt quá hehehe.

    @bác Lâm
    Tôi nghĩ dân da đen giỏi nghệ thuật là do luật bù trừ vì kém kỹ thuật. Hầu hết những đặc tính của những nhóm người đều có thể giải thích một cách khá khoa học + thêm ảnh hưởng của địa lý, xã hội và văn hoá. Vì hoàn cảnh bị đối xử bất công, nên dân Mỹ đen trong nhóm thích học hay chọn ngành luật để đòi lại công bằng, đây là do tâm lý nhiều hơn đặc tính. Da đen mạnh do được thanh lọc bởi thiên nhiên khắc nghiệt đời này qua đời khác, gene yếu đã bị loại bỏ từ lâu rồi. Mạnh, chắc thịt, nặng xương là có lợi thế cho thể thao... nhưng cũng từy môn. Đố bác kiếm được một lực sĩ bơi lội da đen. Nặng xương chắc thịt là một yếu điểm trong môn bơi vì phải dùng nhiều sức hơn. Óc đánh cờ và óc âm nhạc khác nhau. Giỏi nhạc thì rất khó giỏi cờ, toàn thế giới chỉ có vài GM cờ vua là da đen thôi hehehe. The list goes on bác ơi

  4. #493
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định



    Practice until your fingers bleed

    Go where you've never been before

    Write it down before you forget

    Then take a moment to reflect on it all





    Một cung gió thảm mưa sầu,
    Bốn dây nhỏ máu năm đầu ngón tay!
    Ve ngâm vuợn hót nào tày."
    "Lọt tai Hồ cũng nhăn mày châu rơi
    Hỏi rằng: "này khúc ở đâu?
    Nghe ra muôn oán nghìn sầu lắm thay!"
    Thưa rằng Bạc mệnh khúc này/
    Phổ vào đàn ấy những ngày còn thơ).

  5. #494
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Xem tin 1 ngừơi Nhật bị IS xử tử lòng buồn quá...
    Bận lòng chi nắm bắt

  6. #495
    Ngày tham gia
    Jan 2010
    Bài viết
    1,540
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bài này vào năm 1982 nghe cuốn hút làm sao. Hồi đó nghe nhạc thôi, chứ lời hát thì... he he. Bây giờ nghe lại vẫn cảm thấy rộn ràng, để nhớ về cái thời WC với lối đá 10-10 của cả 2 đội trong trận chung kết.

    Cầm lên được tất bỏ xuống đươc.

  7. Thích cuonghanh, Tontu, kt22027, toan2324, huyenmapu, oze_baned, Xuanvu2012 đã thích bài viết này
  8. #496
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông già mua đàn tôi hôm nay mail cho mình nói -Quả là lực bất tòng tâm .Trong giọng ông chất ngất nỗi buồn vì tuổi trẻ đã không làm điều mình yêu thích

    Tôi an ủi ông mỗi tuổi có một thời điểm ,nuối tiếc cũng thế thôi
    Thế nên mới có thời để yêu và thời để chết

    Ông hỏi tiếp -Thế đàn và đàn bà có điểm gì tương đồng không ? Tôi chợt phì cười nghĩ bụng lão này gần chết rồi mà vẫn muốn tìm hiểu về đàn bà .Lão ấy không hiểu rằng đàn và đàn bà là hai thứ dễ gì am tường ,mình cũng chẳng hiểu hết nhưng cũng cố trả lời không thôi lão lại cho rằng khinh lão

    Có những cây đàn ngon ,quí .Nó đến với mình cả trong giấc mơ ,lòng khao khát khôn nguôi nghĩ rằng có nó là cả một hạnh phúc chắc mình sẽ nâng niu nó suốt đời .Thế mà lạ thật về tay mình rồi chỉ chơi quãng vài tháng là chán .Không phải vì nó không ngon nữa mà cứ làm sao ấy mình với nó không hoà làm một được .Có thể nó trên tầm mình bởi lẽ kiếm báu đâu ở với phàm phu .Mới thương cảm cho Bá Lý Hề năm xưa khóc thuơng Thiên lý mã mà bị chủ bắt đi thồ muối

    Phụ nữ cũng thế ,có nhiều người mười phân vẹn mười mà mình vẫn đành phải chia tay tìm người ở Kẻ Chợ cho thoải mái cõi lòng

    Có việc phải làm ngay , có việc lần chần cũng được .Trẻ mà không chơi cờ với cả tâm tình thì làm gì có chuyện già được nằm xem kỳ phổ như xem truyện đọc đến đâu bàn cờ hiện ra tới đó .Hạnh phúc ấy anh phải Tử công phu với nó thì nó mới không phụ anh .già rồi mà còn sắp bàn cờ ra tay đếm ô P2-5 thì làm gì còn cái sướng ,lưng mỏi đầu óc mụ mị làm sao thưởng thức được thú chơi của bậc cao sĩ

  9. #497
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tôi may mắn bộc lộ tâm tình của mình với bác Lâm 2 năm về trước chứ không vài chục năm nữa cũng giống như ông già ấy. Còn nhớ lời bác "nghệ thuật như một dòng sông muốn bơi lúc nào thì bơi làm gì có tuổi tác, bơi được đến đâu thì tùy vào mỗi người".

    Lần nào ra bến đò uống cà phê cũng nhớ bác Lâm chụp tấm hình tặng bác. Từ đây nhìn lên khu Thành Quan có mấy xa...



    Lão thầy chùa đang đắn đo trước dòng sông quá lớn:

    Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 25-01-2015 lúc 10:12 AM.
    Bận lòng chi nắm bắt

  10. #498
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    181
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    ...Còn anh chờ em
    Chờ không hẹn
    Chờ triền miên
    vô tận
    Anh đây rồi sao em chẳng đến vói anh?

    Anh lại chờ em
    Chờ không hẹn
    Chờ triền miên
    khắp nơi
    vô tận...
    Hy vọng tràn trề chợt có lúc mong manh

    Còn gì nhẫn nại hơn?
    Còn gì vô vọng hơn?
    Và còn gì vì nhau hơn?
    Những đợi chờ không hẹn
    Lần sửa cuối bởi trinhson, ngày 25-01-2015 lúc 07:43 PM.

  11. #499
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    181
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Xin lỗi các bác trong book cafe đen. Em vốn mê thơ thẩn và nhạc ông Trịnh lắm- còn mê hơn cả cờ tướng, không hiểu sao độ này cứ lê phê 1 chút là em lại nhớ về mối tình đầu với "Thời hoa đỏ" nên post lăng nhăng mấy bài thơ hồi trai trẻ vẫn cứ ngâm nga làm phiền các bác.
    "Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao
    Anh nắm tay em bước dọc con đường vắng..."
    Cái ông Thanh Tùng bốc vác làm bao thế hệ thổn thức và nhớ đến ông vì mỗi bài thơ này. Cái" nắm tay bước dọc con đường" chỉ dành cho những lứa đôi tha thiết yêu nhau chứ chả ai dám nắm tay đi dọc đường người mình chỉ coi là bồ bịch hay yêu đương lăng nhăng cả( ngủ với nhau thì đơn giản).
    Mỗi mùa hoa đỏ về
    Hoa như mưa rơi rơi
    Cánh mỏng manh, tan tác đỏ tươi
    Như máu ứa một thời trai trẻ...
    Trong câu thơ của em anh không có mặt
    Câu thơ hát về 1 thời yêu đương tha thiết
    Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
    Em không đi hết những ngày đắm say...
    Lần sửa cuối bởi trinhson, ngày 25-01-2015 lúc 08:22 PM.

  12. #500
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    181
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ngày xưa em cũng như cô huyenmapu mê cái" Anh đã ở đây từng là người thân nhất. Sao phút này là 1 người bạn cũng không?" như Bằng Việt dịch Mùa lá rụng của Onga Becgon lắm. Nhưng có lẽ theo thời gian, con người ta thay đổi, giờ già lại thấy nguyên tác đại ý" Anh chưa từng là bạn hay người thân thiết. Sao phút này tôi sợ xa anh đến vậy?" nó thiên tài làm sao. Đó là tình yêu sét đánh, say mê, điên cuồng không thể lý giải theo tình cảm thông thường . Sét đánh, điên rồ như 1 nhà thơ nào đó của VN từng viết" Người con gái chỉ 1 lần thoáng gặp. Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng. Tôi đã cười, đã khóc những không đâu". Nhưng cũng như Puskin- tâm hồn Nga cao thượng- Onga Becgon viết " Tôi ra ga, lòng lặng lẽ như xưa. Một mình với mình thôi không cần ai tiễn biệt"khi thấy chàng trai mà mình cất công vạn dặm đến thăm ấy hạnh phúc bên một cô gái qua ô cửa sổ.
    Có bài thơ này của Puskin thời xưa em cũng mê, giờ google không thấy( có thể không kỹ) nên chắc không chính xác từng câu chữ.

    LỬA TÌNH
    Puskin

    Biết lỡ rồi tôi vẫn yêu em
    Bóp chặt trái tim tôi mỉm cười chúc em hạnh phúc
    Tôi chúc em mà lòng đau như cắt
    Đó là điều mà em chẳng biết đâu

    Tôi nhận về mình tất cả nỗi đau
    Để em có được tình yêu cháy bỏng
    Vì quá yêu em nên tôi không muốn
    Em phải bận lòng vì tôi cũng yêu em

    Thời gian dần qua tôi tự nhủ: hãy quên
    Nhưng không thể quên được- tình yêu thành ngọn lửa
    Bao nhọc nhằn, khó khăn, vất vả
    Không xóa nổi tình yêu trong sâu thẳm hồn tôi

    Cầu mong em được người tình như tôi đã yêu em
    Câu thơ ấy trở thành điều ai mơ ước
    Nhưng tôi hiểu làm sao mà có được
    Một người nào như tôi đã yêu em.
    Lần sửa cuối bởi trinhson, ngày 25-01-2015 lúc 09:07 PM.

Cà Phê đen IV
Trang 50 của 102 Đầu tiênĐầu tiên ... 40484950515260100 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68