Kết quả 501 đến 510 của 1014
Chủ đề: Cà Phê đen IV
Hybrid View
-
26-01-2015, 03:27 AM #1
Quãng đời nào dù bất hạnh mấy mình cũng sẽ tìm ra hạnh phúc miễn mình có một đời sống tâm linh dồi dào .Không có những cái đó anh sẽ chết ngay dù sống giữa chốn phồn hoa.
Nghe bác Lâm kể chuyện cháu cứ muốn đọc và đọc mãi. nhưng câu chuyện có hồi kêt và thay thế một câu chuyện mới lúc nào cũng thú vị hơn bác nhỉ, nên mỗi ngày một câu chuyện mới thú vị làm sao. Cháu hôm nay có một ý muốn nhờ bác Lâm chỉ bảo hộ cháu. Cu con nhà cháu tối qua ngồi tâm sự với mẹ một lúc tự nhiên nói với mẹ là muốn học đàn, cháu hỏi lại mà trong đầu nghĩ đến Piano hay Guitar nhưng câu trả lời lại là đàn Violin. Cháu thật sự vì từ trước đến nay không để ý đên gu âm nhạc của cu cậu, cứ nghĩ cu cậu toàn nghe nhạc chế linh tinh và mấy thể loại nhạc thị trường của VN. Nói qua lại một hồi cu cậu lại thôi mẹ cho con đi học vẽ, con muốn học cách phối mầu. những từ ngữ được đưa ra nghe người lớn quá làm cho cháu hơi ngỡ ngàng, hội họa hay âm nhạc đều chỉ là chơi chứ giờ học còn chưa ổn thỏa đã nghĩ đến việc học năng khiếu có sớm quá không ạ ?
Kẻ thực sự hào hoa tiêu một đồng trông vẫn thấy thích
-
26-01-2015, 04:48 AM #2
Không có gì là quá sớm Huyền ạ .Cháu phải cho nó bắt đầu ngay .Vẽ hay đàn đều tốt ,nếu cu con thích vẽ tất nhiên nó có khuynh hướng suy tư bằng hình ảnh ,thích đàn tất nhiên thích sự thăng bằng .Phải thử đủ thứ rồi mới biết mình có khiếu gì cháu
Tuy nhiên, thích không có nghĩa là có năng khiếu mình cũng không nên đặt quá nhiều kì vọng vào nó nhưng thà để cho cháu nó rong chơi trong những lãnh vực này còn bổ ích hơn trăm ngàn thứ khác
Cháu phải quan sát nó để tìm ra đâu là phẩm chất nổi bật để còn kịp thời hướng dẫn cu cậu
-
26-01-2015, 05:45 AM #3
Vâng ạ. Cháu sẽ tìm hiểu kĩ hơn và hướng cu cậu theo ý thích rồi sẽ dần dần tìm hiểu nhiều hơn. Cháu cám ơn bác.
Kẻ thực sự hào hoa tiêu một đồng trông vẫn thấy thích
-
26-01-2015, 01:50 PM #4
nhóc nhà Huyền nó thích đàn Violin là có sự trưởng thành đấy, đúng như anh Lâm nói "Không nên kỳ vọng quá nhiều vào sự thành công của nó..."
biết yêu tiếng Nhạc cổ điển, những câu văn hay, tâm hồn con người sé phong phú hơn rất nhiều, họ sẽ sống đẹp hơn biết tha thứ, yêu đồng loại, trách nhiệm sóng ở mỗi cộng đồng, xa rời bạo lực.. ngoài ra nó còn là hướng mở cho những phát kiến quý báu trong đời sống mỗi con người.
Như Luyện Lê Văn ngoài chơi điện tử, biết gảy đàn thổi sáo trúc thi khó có khả năng xảy ra vụ án thảm khốc như vậy.
con bé con nhà mình chịu khó phết, mỗi thứ nó đều cày cuốc một chút, mới lớp 5 mà đã từng trải như học sinh cuối cấp 2 , nhữn việc bé như nấu ăn cho đến đàn, vẽ, tiếng Anh đều khá ra phết rồi. Bố nó đã chả ra gì thì thôi hy sinh cho các cháu nó vậy
-
27-01-2015, 10:12 PM #5
Xếp hạng sau ván 7
Hạng Số Họ và tên
1. 15 . Đỗ Mai Phương QTB 6.5
2. 4 . Ngô Nhật Thiên Anh QTP 5.5
3 . 6. Ngô Thừa Ân QTP 5.0
4 . 2 . Huỳnh Tùng Phương Anh Q05 5.0
5. 19 . Trần Huỳnh Thiên Thư Q03 5.0
6. 22 . Cù Ngọc Thúy Vi QTB 4.0
7. 1 . Đào Thị Minh Anh QBT 4.0
Cháu đứng thứ 7, như vậy không được thưởng bộ cờ đẹp, mà em mua tặng cháu chai dầu thơm, xức cổ tay và 1 cây Lips Ice
-
28-01-2015, 09:55 AM #6
chào các cụ, các anh các chị, thầy quán này vui quá, tôi hơn tám chục tuổi rôi mà vẫn còn yêu mới lạ. góp vui các bác mấy dòng.
Em à, hôm nay là ngày cưới. Em rạng rỡ, ngập đầy trong niềm hạnh phúc.
Voan trắng yêu kiều, găng tay thanh thoát, em xinh tươi như thiên thần. Khăn phủ mặt không che nổi đôi gò má em đang ửng hồng lên đáng yêu, xinh xắn. Đôi môi em cười, đôi mắt em long lanh, cả con người em là vẹn đầy hạnh phúc.
Tôi mặc comple, sang trọng. Tôi đi ngay cạnh em, sát em, gần bên em. Nhưng tôi nhìn em thẫn thờ. Tôi không sánh vai em. Lúc này em thật gần mà xa vời vợi. Trong đám cưới của em, tôi lại là phù rể.
Đau đớn quá không em? Nhưng có lẽ chẳng bao giờ em hiểu hết. Người tôi yêu bước vào ngày cưới, tôi phải giấu chìm niềm đau để nâng niu tôn thờ niềm hạnh phúc. Biết chăng được, trong lòng tôi, mọi thứ đã nát tan đến không định hình được cảm xúc. Tất cả đã vỡ vụn.
Khó chấp nhận, nhưng sự thật thì em vẫn ở đó, trước mắt tôi, dịu dàng trong ngày cưới, với một người đàn ông khác. Chứng kiến tất cả, tôi vẫn chỉ là một người ngoài nhìn em đang đắm chìm trong men say hạnh phúc. Quanh tôi như chẳng còn không khí, tôi đến nghẹt thở bởi hình ảnh một cuộc sống mới không còn dáng hình em. Em vẫn xem tôi như là anh trai vậy. Em ôm và hôn lên má tôi bằng cả niềm cung kính. Tôi tưởng như níu giữ mãi được phút giây ấy, thì em đã quay đi. Dưới chân tôi mọi thứ như sụp đổ.
Trên thánh đường, tôi bước sau em. Làn hương từ em làm tôi chỉ muốn ôm lấy hình hài đó, dù chỉ là một lần cuối thôi. Em bước cách tôi một bước. Chỉ một bước mà tưởng như vô tận. Tôi biết, em đã xa tầm với thật rồi. Chỉ vài phút nữa thôi, cuộc đời em mãi thuộc về người khác. Xót xa quá không em? Phũ phàng quá không em? Một mình tôi làm sao chôn vùi hết nỗi nhớ thương em vô tận? Làm sao tôi đủ can đảm để chấp nhận sự thật này? Em đã để lại nơi đây những gì? Nước mắt, khổ đau và còn nhiều hơn nữa. Một tình yêu thầm lặng sẽ mãi chẳng còn cơ hội được nói thành lời.
Tôi níu kéo được gì nữa đây? Đôi vai em bé nhỏ, sẽ không phải tôi ôm chặt. Đôi mắt em long lanh, sẽ không phải tôi in hình. Đôi tay em mềm, sẽ không phải tôi nắm lấy. Và đôi môi em ngọt ngào, sẽ không phải tôi đặt lên những chiếc hôn cháy bỏng. Tôi xa em, xa những phút giây êm đềm thuở trước, xa cảm giác bình yên khi ngắm nhìn em với nụ cười khe khẽ. Hết thật rồi phải không em, chỉ mong em vẹn tròn hạnh phúc.
Tôi không biết rồi tôi sẽ phải làm gì để quên được em, quên được thiên thần thanh thoát, người đầu tiên mang lại cho tôi cảm xúc của một tình yêu mãnh liệt.
Một bài thơ tôi phảng phất nhớ, bây giờ vang lên trong đớn đau tột cùng
Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác…
Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc
Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em
Anh rồi cũng chẳng còn ghen,
Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.
Tại đường phố đông người
Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…
Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…
Em ngồi nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?
Nguồn: VOZ
-
29-01-2015, 12:33 AM #7
Bài này khó kiếm đây ông D .Cách đây 20 năm tôi dạo bài này các em ranh ranh tròn mắt khoái trá cứ đòi thơm bác .Không dễ kiếm cầm phổ này đâu ,tụi bạn cứ hỏi xin tôi riết chúng nó thèm lắm .Tôi hành nó cả chục chầu nhậu bia Đức mới xón ra 1 trang thôi
-
29-01-2015, 12:44 AM #8
Cảm ơn bác. Thời học cấp II em mê bài này như điếu đổ, nhất là lúc cô ca sĩ ngân lên "Do you feel the same?", tim em như thắt lại. Bao giờ cho đến ngày xưa?
Lần sửa cuối bởi daytoantienganh, ngày 29-01-2015 lúc 12:46 AM.
-
29-01-2015, 12:56 AM #9
Tuyệt vời. Cảm ơn bác Lâm. Tôi nhanh chóng lưu lại rồi lỡ có cố gì thì tiếc lắm hè hè. Dạo này thầy Dũng cho tập riêng về nhịp cứ hát và gõ bùm chít chít chát chít bùm bùm chít chít chát... Đã lắm đánh đúng vào nhịp thấy sướng rân cả người.
Bận lòng chi nắm bắt
-
29-01-2015, 04:02 AM #10
Enya là một trong những giọng ca tôi mê, cô này rất tài hoa vừa là nhạc sĩ và là ca sĩ. Tôi bắt đầu nghe cô vào thời 80s do bài Orinoco Flow (bài số 2). Bác Tôn và bác Gió người Công Giáo chắc thích bài thứ 28 trong tập này.
Cà Phê đen IV
Đánh dấu