Kết quả 611 đến 620 của 1014
Chủ đề: Cà Phê đen IV
-
02-03-2015, 01:36 AM #611
@ Ô Trung -Ông chỉ thích múa cái phần trên bụng thôi .Tôi hiểu ,cũng chẳng trách ông được .Ai thấy mà chẳng thích
@ Ông Gió .Hỏi khó quá ,bắt bí một kẻ già nua làm gì ông ơi
@ Ông D ông có để ý khi tiếng trống crescendo cô vũ nữ cũng tăng tốc lên rung cho đúng nhịp không ,phục quá ông ơi
@ Huyền đa cảm là tốt cháu ạ ,còn họ có vui buồn gì với mình cũng chẳng quan tâm .Bởi vì đời sống vốn vô tình ,thích là phút ấy mình đã trọn vẹn .Thế là đủ !Sống bên này lâu cháu sẽ dần quen với cách vừa thiết tha vừa lãnh đạm .Có thế mới trải hết cảnh đời cháu ạ
Cụ Nguyễn Du xưa đã nói
Đang khi chắp cánh liền cành
Mà lòng rẻ rúng đã dành một bên
Yêu là thế mà cũng khinh là thế .Cháu có thấy là quá đã không ! thời gian vi vút bác cháu mình cụng ly sắp tròn năm rồi .Kì này không có cháu ,không ai ngăn cản bác sẽ đến chốn cũ phá cái thành sầu bằng 5 lít bia Tiệp vị chi là 10 ly cháu yêu quí ạ
-
Post Thanks / Like - 9 Thích, 0 Không thích
Kiem_Nhat, jayjay, roamingwind, ChienKhuD, saolaichan9, toan2324, tamthaplucke, huyenmapu, trinhson đã thích bài viết này
-
02-03-2015, 08:58 AM #612
Có tình cảm là tốt vì mình không bị vuộc sống chi phối thành người máy, thành gỗ đá. Nhưng đừng bị luỵ vì tình cảm. Nên khám phá ra rõ ràng tại sao những cái đó làm mình buồn khóc.
Cháu giờ đang cố gắng cày cuốc làm việc và học hỏi thôi ạ, nên lúc nào có thời gian nhiều là chạy vào đây hóng chuyện Bác và chú cho vui.. Ai cũng hóng chuyện hêt riết chỉ có vài mạng bàn chuyện.
Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
02-03-2015, 09:03 AM #613Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
02-03-2015, 09:23 AM #614
Bác Lâm có ý thì Gió không dám từ khước, nhưng có một điều kiện
. Yes, độ rài chảnh lắm !! Muốn tặng phải có điều kiện à nhe.
Điệu kiện là bác Lâm thiều Gió một lần biếu quà. Gió được quyền gởi bác Lâm một cái gì đó, bác nhận rồi không thích cứ việc liệng thùng rác hoặc cho gia
đình VN mới định cư, hoặc cho Goodwill.
Hì hì ... có một lần lâu lắm rồi lúc còn xuân, thương một người rất là thương. Sau này họ bỏ mình đi tìm niềm vui khác. Thời gian đó buồn lám. Một hôm đi qua một tiệm bông, lại càng thấy buồn. Tự nhiên ggộ ra là mình không còn được thú vui gởi bông cho người ta. Ngộ ra là, mẹt, mình buồn vì mình mất vui chứ có thương mẹ gì ai đâu !!
Cho nên ông có vui tui cũng phải có vui ... hihi...Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 6 Thích, 0 Không thích
-
02-03-2015, 10:09 AM #615
Ngày tàn của Quan Vân Trường
Ông ấy đang dỗi .Tôi sợ lém không dám nói gì dù rằng ông ấy đổ thừa tại tôi nên ông Phi không vào .Thôi thì ai dỗi cứ dỗi mình giỡn cứ giỡn .Tôi giỡn ông Gió nặng vậy ông ấy mắng lại thật là vui hết cỡ
Họ nhà chuột thù dai lắm ông ơi
Tôn Quyền mất nhiều năm trời trù bị để cuối cùng được nếm "quả ngọt" với chiến dịch kinh điển của Lữ Mông, đoạt lại Kinh Châu từ tay Lưu Bị, tiêu diệt danh tướng Quan Vân Trường.
Năm 219, Lưu Bị đánh chiếm được Đông Xuyên từ tay Tào Tháo, lại đánh lui được đại quân Tào, tự xưng là Hán Trung vương.
Trên đà thắng lợi, Lưu Bị sai Quan Vũ đang trấn thủ Kinh châu đem quân bắc tiến. Tháng 7/219, Quan Vũ khởi đại quân bắc phạt đánh Tào Tháo.
Ông vây hãm thành Tương Dương, sau đó lại vây đánh Phàn Thành do Tào Nhân trấn thủ, giành được thế thắng áp đảo trước Tào Ngụy.
Tào Tháo vừa chống trả với Quan Vũ, vừa sai người "hứa cắt đất Giang Nam phong cho Tôn Quyền", đề nghị Đông Ngô tập kích hậu phương Kinh Châu của Quan Vũ, giúp Ngụy giảm bớt gánh nặng.
Lời đề nghị của Tào Tháo vừa đúng với ý định chiếm lại Kinh Châu từ tay Lưu Bị, điều mà Tôn Quyền mưu tính đã lâu.
Chiến dịch "chấn động thiên hạ" của Lữ Mông
Đại đô đốc Đông Ngô Lữ Mông khi tới Lục Khẩu thì phát hiện Quan Vân Trường mặc dù đem quân chinh phạt Phàn Thành, nhưng vẫn để lại lực lượng phòng thủ hùng hậu, khiến quân Ngô khó đạt được bước đột phá đáng kể.
Lữ Mông bèn "tương kế tựu kế", bàn với Tôn Quyền đưa một nhân vật "không có tiếng tăm" lên thay mình, nhằm làm Quan Vũ lơi lỏng giới bị.
Người được Lữ Mông giới thiệu là Lục Tốn "tài cán hơn người, mà danh tiếng chưa vang xa, không khiến (Quan) Vũ cố kỵ".
Khi Lục Tốn vừa tới Lục Khẩu (Hồ Bắc) liền gửi thư "ca ngợi" Quan Công - "Trận Phàn Thành khiến Vu Cấm đầu hàng, mọi người gần xa đều bái phục Quan tướng quân, có thể nói là lưu danh muôn đời.
Dù là Tấn Văn Công hay Hàn Tín năm xưa cũng khó lòng so sánh với tướng quân.
Nhưng Tào Tháo mười phần lợi hại, nhất định không cam chịu thất bại mà sẽ tăng binh ứng chiến. Mong tướng quân không nên khinh địch.
Tốn chỉ là kẻ thư sinh, không có bản lĩnh nắm giữ trọng trách (ở Kinh Châu), cũng may gặp được ’láng giềng tốt’ như Quan tướng quân, chỉ có vài ý kiến nhỏ, xin tướng quân chỉ giáo".
Trúng phải "công tâm kế" của Lục Tốn, Quan Vũ bắt đầu rút dần quân đội từ miền Đông để điều lên chiến trường Phàn Thành.
Lữ Mông sau khi nhận được tin tức thì lập tức tới Tầm Dương. Nhằm che mắt quân đội Kinh Châu mà Quan Vũ bố trí bên sông, ông cho hóa trang thuyền chiến thành thuyền buôn, bộ đội tinh nhuệ đều mặc áo trắng đóng giả làm thương nhân.
Toàn bộ quân đội của Lữ Mông đã vượt qua phòng tuyến tuần tra của Quan Vũ mà không gây ra bất kỳ sự chú ý nào.
Đây chính là chiến dịch "bạch y độ giang" kinh điển đã ghi danh Lữ Mông vào sử sách.
"Bạch y độ giang" là chiến thắng chấn động Trung Nguyên của Lữ Mông.
Trong khi đó, Quan Công ở tiền tuyến miền Bắc không hề hay biết về động thái quân sự cực lớn này. Quân Lữ Mông Tây tiến theo sông Trường Giang đến tận thành Kinh Châu.
Lực lượng Thục Hán tại Kinh Châu lúc này do Mi Phương thủ Giang Lăng, Phó Sĩ Nhân thủ thành Công An. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa Quan Vân Trường và 2 tướng này đều rất tệ hại; ông từng phê bình và đe dọa sẽ trừng phạt Mi, Phó khi trở về.
Sự rạn nứt trong nội bộ quân Kinh Châu nghiêm trọng đến mức ngay khi quân Lữ Mông áp thành, Mi Phương và Phó Sĩ Nhân đều không đánh mà lập tức treo cờ trắng đầu hàng.
Lữ Mông và Lục Tốn thừa thắng tấn công chiếm nhiều cứ điểm quan trọng như Nghi Đô, Tỷ Quy... sau đó đưa quân về thủ tại Di Lăng, đề phòng Lưu Bị phát binh cứu Quan Vũ.
Khi Quan Vũ còn chưa kịp trở tay, hai đại tướng Đông Ngô đã gần như quét sạch thế lực Thục Hán ra khỏi miền Nam Kinh Châu, "cờ hiệu trên các thành trì đã đổi màu trong chớp mắt".
Ngay từ thời kỳ trù bị của chiến dịch này, Lữ Mông đã quán triệt mục đích "triệt tiêu quân đội của Quan Vũ".
Khi tới Kinh Châu, ông không tơ hào chút báu vật nào trong phủ Quan Vũ, mà đem xung công tất cả. Ông cũng thực thi hàng loạt chiến thuật tâm lý: úy lạo người dân, phát tiền cho người nghèo, cho phép gửi thư cho người thân ở tiền tuyến...
Chỉ một thời gian ngắn sau khi đoạt được Kinh Châu, Lữ Mông đã tạo được tín nhiệm lớn tại Kinh Châu, khiến Quan Vũ không chỉ bị mất hậu phương, mà ngay cả tiền tuyến cũng dao động nghiêm trọng.
Cái chết của Quan Vân Trường
Để đảm bảo chiến dịch "hất cẳng Lưu Bị" thành công tuyệt đối, Tôn Quyền đích thân tới Công An chỉ huy cuộc "đi săn" Quan Vân Trường, đồng thời gửi thư "hy vọng Tào Công bảo mật, tránh Quan Vũ kịp có phòng bị".
Lúc này, Tào Tháo đã phái Từ Hoảng tiếp viện Phàn Thành. Đứng trước "điều kiện bảo mật" của Tôn Quyền, đa phần thuộc hạ của Tào chủ trương giữ bí mật, giúp Quyền tập kích thành công.
Nhưng quan Tư không Đổng Chiêu hiến kế - "Chúng ta vờ đáp ứng Tôn Quyền, mặt khác lộ tin cho Quan Vũ và Tào Nhân.
Như vậy, Quan Vũ sẽ bỏ vây về tính sổ với Tôn Quyền, chúng ta thì ngư ông đắc lợi. Nếu giúp Tôn Quyền bảo mật, ngộ nhỡ thành không giữ được, quân ta thiệt lớn".
Tào Tháo nghe theo Chiêu, bèn lệnh Từ Hoảng phóng tiễn đem theo "tin mật" vào Phàn Thành và doanh trại của Quan Vũ, đủ thấy Tào - Tôn dù mới bước đầu "bắt tay", song 2 bên không hề ngần ngại tìm cách lợi dụng đối phương.
Vụ "lộ mật" của Tào Tháo khiến "gió đổi chiều" ở Phàn Thành. Tinh thần quân đội Tào Nhân lên cao, trong khi nước lũ rút đi giúp thành trì kiên cố trở lại.
Trong khi Quan Công còn bất ngờ trước diễn biến mới, thì hung tin Kinh Châu thất thủ ập đến, buộc quân đội của ông phải triệt thoái khỏi chiến trường miền Bắc.
Quan Vũ và Từ Hoảng đều là người quận Hà Đông, từ nhỏ đã quen biết nhau và quan hệ khá tốt. Tuy nhiên, trong chiến dịch Phàn Thành, Từ Hoảng quyết thắng Quan Vũ.
Hoảng dương đông kích tây, phao tin đánh đồn Vi Trủng nhưng kỳ thực đánh đồn Tứ Trủng. Quan Vũ mắc mưu nên bị thua nặng.
Ông phải hạ lệnh giải vây Phàn Thành rút lui, quân Thục Hán bị rơi xuống sông Hán Thủy, tổn thất vô số.
Quan Vũ chạy về nửa đường mới biết Giang Lăng và Công An đã mất nên đành chạy về Mạch Thành.
"Gió đổi chiều" tại Phàn Thành - Tương Dương và Kinh Châu khi Tào Tháo - Tôn Quyền bắt tay đánh bại Quan Vũ, buộc ông chạy về Mạch Thành những ngày cuối đời.
Ông gửi thư cầu cứu Lưu Phong, Mạnh Đạt ở Thượng Dung, song 2 tướng này "quan hệ bình thường" với Quan Vũ nên không phát binh cứu ông.
Đến Mạch Thành, Quan Vân Trường lại biết tin Lục Tốn đã đánh chiếm được Nghi Đô.
Tháng 12/219, Tôn Quyền sai người dụ hàng ông.
Quan Vũ biết không thể dùng lực lượng ít ỏi còn lại để kháng cự, nên sai một số quân ở lại giương cờ trắng trên thành, còn mình dẫn hơn 10 quân kỵ theo đường nhỏ đổi hướng chạy lên phía bắc, hy vọng theo đường núi để phá vây để về Ích châu hoặc Hán Trung.
Khi Quan Vũ chạy tới Lâm Thư thì bị tướng Ngô là Chu Nhiên và Phan Chương chặn đường. Ông bị bộ tướng của Phan Chương là Mã Trung bắt được mang về.
Tào Tháo, Lưu Bị, Tôn Quyền đều từng trải qua thất bại, nhưng lực lượng của họ không sụp đổ hoàn toàn mà vẫn có khả năng vãn hồi, điều quan trọng nhất chính là nhờ thế lực ủng hộ họ đủ lớn.
Nhưng đối với Quan Công, thời điểm ông chiến bại, những mâu thuẫn trong nội bộ thế lực của ông cũng bùng phát và quật ngã ông hoàn toàn, khiến Quan Vân Trường không còn cơ hội "trở mình".
Cùng tháng 12/219, Tôn Quyền chém đầu cha con Quan Vũ.
Triệt hạ Quan Vũ và đoạt lại Kinh Châu là dấu mốc quan trọng trong sự nghiệp của Tôn Quyền.
Lữ Mông qua đời
"Bạch y độ giang" là một trong những chiến dịch quân sự kinh điển thời Tam Quốc, đồng thời cũng là chiến công huy hoàng nhất của Lữ Mông.
Sau đại thắng này, Đông Ngô hoàn toàn đoạt lại Kinh Châu mà Lưu Bị đã "mượn" 10 năm trời, lãnh thổ mở rộng về phía Đông Tam Hiệp, phía Nam Trường Giang.
Thế nhưng, trong khi Lữ Mông còn chưa kịp nhận phong thưởng thì ông đã bệnh mất. Đại quyền quân sự vùng thượng lưu Trường Giang được trao về tay Lục Tốn.
-
Post Thanks / Like - 11 Thích, 0 Không thích
saolaichan9, 123456, tamthaplucke, huyenmapu, Aty, Kiem_Nhat, nhachoaloiviet, Kỳ Nhân, jayjay, QuangHuy2009, ChienKhuD đã thích bài viết này
-
02-03-2015, 10:50 AM #616
Hay quá bác Lâm. Xem vừa đã mắt lại vừa đã tai
. Đêm qua có xem nhưng không bật tiếng vì lúc đó tầm 1 giờ sáng mọi người đang ngủ.
Đọc báo thấy có ông cụ 85 tuổi hằng ngày chăm sóc miếng ăn giấc ngủ cho mẹ 113 tuổi. Chợt thấy thẹn quá khi nhìn lại mình, nhất là những khi mình sợ vợ.
Lần sửa cuối bởi ChienKhuD, ngày 02-03-2015 lúc 10:52 AM.
Bận lòng chi nắm bắt
-
Post Thanks / Like - 10 Thích, 0 Không thích
saolaichan9, tamthaplucke, huyenmapu, Aty, roamingwind, toan2324, nhachoaloiviet, jayjay, QuangHuy2009, Thợ Điện đã thích bài viết này
-
02-03-2015, 02:22 PM #617
Em chào cả nhà hi, đến hôm nay mới vô hầu chuyện năm mới với các bác các anh dc, dịp Tết này em bận bịu lo việc tiếp đón ng ta bên Úc về làm việc với mình, lo tiền lo đủ thứ hihi chóng hết cả mặt. Gặp phải cô bạn này người Long Khánh ,Đồng Nai. Single mom lâu ngày nên tính khí khó đoán vô cùng, hôm rồi ng ta nói lúc mới gặp anh( tức là em) em thấy ghét lắm, định không muốn làm việc luôn ớ, nhưng bi h thì hơi quý rồi. Hic mình đã mê nhậu ,gặp bả còn khiếp hơn...Cả tháng trời phải chiều ý ng ta ma em như ng trên mây
Gia đình mình vẫn khỏe chứ, lão gia nhân vừa rồi về VN có vui không? Lão đi những đâu vậyTrời cho bao năm để rong chơi...?
Đến khi gặp người, chân rã rời...!
-
Post Thanks / Like - 8 Thích, 0 Không thích
saolaichan9, huyenmapu, Aty, roamingwind, Thợ Điện, toan2324, jayjay, ChienKhuD đã thích bài viết này
-
02-03-2015, 09:30 PM #618Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.
You can know me, if you will, by the wind on the hill
You'll know me by no other name.
(No Other Name - Peter, Paul and Mary)
-
Post Thanks / Like - 5 Thích, 0 Không thích
-
03-03-2015, 12:22 AM #619
@ Ông Gió người mua cứ mua ,người đi vắng cứ việc đi vắng .Hai chuyện chẳng ăn nhập gì tới nhau .Giữa nó là chữ duyên ,duyên không còn gặp nhau hằng ngày vẫn thấy lạnh ngắt .Ông không phải lo chỗ đi về của cái ly ,nó cũng có cái duyên của nó .Thật ra bản lai vô nhất vật .Ai mà gửi được cho ai cái gì
@ Ông Hoa .Ông đúng là bị chuốc rượu lên mây .Tôi đã về đâu mà ông hỏi đi chỗ nào .Mong ông thành công ,rất mừng nếu gặp ông bên này .Gải mà uống được rượu nhiều ắt thuộc hạng tửu nữ ,loại này rất hiếm hoi trong thời mạt pháp ông công đức thật vô lượng mới có được đứa kỳ nữ bằng lòng chim chuột với ông
Thơ kẹo kéo mà sao buồn quá ,bây giờ tôi ít thấy những cô gái mặc quần áo xanh đỏ đi bán kẹo kéo nữa .Người làm bài thơ này cũng qua đời .Hôm nay tôi nhớ ông quá thi sĩ Trần đức Uyển ,lần cuối thăm ông ở Đà Lạt ông bị Alzheimer nên không còn nhận ra mình nữa ,chỉ ngồi đó với nụ cười ngô nghê .Vợ hỏi ông nhớ ai không ? ông trả lời -Biết .vậy thì ai thế ? đỗ văn Bảy chủ tịch huyện Từ Liêm .Than ôi một gã chủ tịch vớ vẩn nào đấy mà lại còn sót trong kí ức ông ,trong khi mình thì biến thành vô danh
Khá khen hai gái má hồng
Tuổi xuân mơn mởn đã chồng hay chưa?
Tuổi xanh nghị lực có thừa
Đẩy xe kẹo kéo, nhạc khua phố phường
Người rằng thương, ta rằng thương
Gót chân liệu chấm cổng trường bao lâu?
Me cha nay đã bạc đầu?...
Có chăng vất vả thân trâu kiếp lừa?
Hay là nặng nhọc sớm trưa
Bảo nhau khuất bóng, bây giờ mồ côi?
Này hai cô bé kia ơi!
Thoáng nghe tiếng nhạc, tim người nhói đau
Đời này vàng lẫn với thau
Tim càng hãy giữ bền lâu với đời
Nàng đi kéo kẹo cho đời
Tơ tầm ta kéo dâng lời thủy chung
-
Post Thanks / Like - 5 Thích, 0 Không thích
-
03-03-2015, 01:22 AM #620
Ông Wind nói cho vui thôi, chứ tôi làm sao dám mắng bác Lâm. Dầu tôi vẫn thấy bác ấy bậy thiệt là vậy đó. Nếu là ông thì tôi đã hài tội rồi, nhưng bác là vai lớn mà, nên tôi thử ngậm bồ hòn coi đắng tới cở nào, he he.
Bác Lâm mà không đóng tôi vài nhác thì đâu còn ai ở đây cho bác đóng chứ. Tôi có cảm tưởng mỗi lần bác ấy đóng được tôi vài nhác thì bác ấy sướng hơn.. gì ..ấy..nữa. Nghĩ tới khuôn mặt của bác lúc ấy là tôi thấy thoải mái sung sướng chi lạ, khà khà khà.
Nghe người ta nói rằng: tình yêu là cho ra tất cả mà không nghĩ tới gì ấy. Hi hi, nói mà, ai nói gì lại không được nhỉ. Cho nên nói cứ nói, làm thì nhường cho người khác.
Mỗi lần đọc bài bác Lâm như có lời châm chích tôi mà tôi không lên tiếng thì có khi ai đó nghĩ tôi có lổ tai trâu. Mà phản ứng thì có người nói tôi trả thù. He he, quả đúng với câu : đời đâu đẹp, đổ đinh đổ đá đầy đường đạp đau điếng.
Mỗi khi vào quán là mong được thư thái mà hóng, mà 8, mà thu thập thêm, mà chia sẻ những gì dù có khi sai, mà nhiều thứ nữa. Nhưng có lẽ do bác Lâm nghĩ sai về tôi lúc đầu là tôi nói dối với bác tôi ở Việt Nam chăng? Thực ra tôi chưa bao giờ nói tôi ở đâu cả. Chỉ nói là xin bác Lâm 200gram trái chà là của Mỹ trong dịp bác ấy về noel năm 2013, vì lúc đó tôi cũng dự định về chơi rồi gặp bác ở Việt Nam cho biết. Ai dè trước đó bác nghĩ tôi ở VN rồi tính cho tôi cái áo cá sấu, vì bác thấy tôi up mấy con cá sấu lên thì bác nói là hàng dỏm. Vì hàng của tôi mua ở bên này cho nên tôi không lên tiếng để rồi bác nghĩ là tôi bắt ruồi nhổ chân... . hay cho người già đi tàu bay giấy...
He he, tính tham hay xin xỏ nhờ vả nay gặp họa rồi.
Nhớ hôm trước tính gặp cô Huyền ở Bỉ rồi nhờ cô Huyền mang về Việt Nam ít hàng, chỉ là mấy hộp cá mòi của bên này tặng nhà cô Huyền làm quà châu âu, ( 1 hộp 170gr x 20 = 3,4 kg )vậy mà bác Lâm cũng quăng cho mấy cái còm kèm đọc rất khó nghe. Có ai nghĩ tôi nhờ cô Huyền mang gói hàng về Hà Nội lại gởi về SG nhỉ
.com ,rồi ông D đòi mở tung cái hộp cá ra thì chỉ có bỏ luôn, mà tôi cũng phải cười vì chắc chắn ông D không biết. Và ông Tab thì nói là hải quan làm khó này nọ. Ông Tab không biết tôi mỗi lần mang theo 100 hộp là chuyện thường ngày ở huyện
.
Trong cuộc sống gặp chuyện này chuyện kia là không thể tránh khỏi. Ai cũng mong gặp chuyện vui nhiều hơn, tôi cũng không ngoại lệ. Nhưng, đúng đó, đinh đá đổ đầy đường đạp đau điếngCầm lên được tất bỏ xuống đươc.
-
Post Thanks / Like - 4 Thích, 0 Không thích
Cà Phê đen IV
Đánh dấu