Kết quả 1 đến 10 của 10
Hybrid View
-
13-03-2015, 11:46 AM #1
Tiếp câu chuyện 2 (sáng nay 13/03/2015)...
(Nguồn: Tinnhanhvietnam VNExpress)
Hai tháng sống trong sợ hãi của nữ sinh bị đánh hội đồng
Suốt hai tháng qua, cô bé phải canh sát giờ mới dám đến lớp, giờ ra chơi lại lủi thủi xuống phòng đoàn đội ngồi để tránh mặt đám bạn đánh hội đồng.
Nữ sinh bị đánh hội đồng vì không 'tuân lệnh' lớp trưởng / Mẹ nữ sinh bị đánh hội đồng: 'Tại sao nhà trường không biết?'
Ngày 12/3, nữ sinh lớp 7/5 trường THCS Lý Tự Trọng (Trà Vinh) được cha - ông Nguyễn Phước Thành (39 tuổi) - chở xe máy từ nhà lên khám ở Bệnh viện Nhi đồng 1 (TP HCM). Xét nghiệm bước đầu, các bác sĩ chưa ghi nhận có gì bất thường nên kê toa thuốc nhức đầu và hẹn tái khám vào ngày 26/3.
Nữ sinh lớp 7 bị bạn đánh hội đồng cho biết đã cảm thấy thoải mái khi câu chuyện được nói ra. Ảnh: An Nhơn
Nữ sinh lớp 7 cho biết đã cảm thấy tâm lý thoải mái khi việc bị các bạn đánh được nói ra. Ảnh: An Nhơn
Dáng vẻ cao ráo, trắng trẻo, hoạt bát, nữ sinh cho biết sau khi câu chuyện vỡ lở, tâm lý em hiện đã thoải mái hơn trước nhiều, không còn sống trong lo sợ vì biết mọi người xung quanh bảo vệ mình.
Theo em, sau khi clip được tung lên mạng, một số học sinh, trong đó có bạn nam cầm chồng ghế đánh vào đầu, đã đến xin lỗi em. "Bạn lớp trưởng có lẽ không biết hối lỗi nên vẫn chưa xin lỗi em. Nếu bạn ấy nhận lỗi, em tha thứ nhưng sẽ không nói chuyện và chơi chung nữa. Giờ em muốn chuyển trường khác vì bước vào trường đó bị ám ảnh, tối về không ngủ được", nữ sinh chia sẻ.
Em cho biết học chung với lớp trưởng hai năm liền. Nhiều lần lớp trưởng bắt nạt, dọa dẫm các bạn trong lớp phải nghe lời, nếu ai không phục sẽ bị đánh. "Bạn ấy thường xuyên bắt em mua bánh, rồi dọn dẹp rác do bạn ấy xả. Có hôm em không làm thì bạn ấy nói mày không coi tao ra gì, rồi dọa đánh", nữ sinh lý nhí.
3 ngày trước khi bị đánh hội đồng, em đã bị ăn đòn vì không tuân lệnh lớp trưởng đánh một bạn khác. "Bạn ấy cùng một bạn khác liền nhào vô đánh nhưng bằng tay nên không đau và không để lại thương tích", nạn nhân nhớ lại.
Đầu buổi học chiều 13/1, sau khi đưa bài hát sinh hoạt ngoài giờ, em bị lớp trưởng kêu vào ghế ngồi, sau đó bắt một bạn khác đi ra ngoài. "Em cứ tưởng bạn ấy vào nói chuyện với mình. Nhưng bất ngờ bạn ấy kêu nhiều bạn khác nhào vô đánh liên tiếp, mặc cho em khóc và van xin. Đến giờ em không hiểu lý do vì sao bị đánh", em nói.
Nữ sinh này kể, ngay sau vụ việc, thấy thầy giáo vào dạy, lớp trưởng liền bảo em chùi nước mắt kèm theo lời hăm dọa "nếu mày nói chuyện này thì còn bị đánh dài dài", trong khi hai bạn chơi thân khác thì mua băng keo cá nhân và đưa lược chải đầu cho tươm tất. Do quá đau nên em cúi mặt xuống bàn, sau tiết học thì xuống phòng đội bảo bị đau đầu và choáng nên nhờ thầy phụ trách đội chở về nhà.
"Những buổi học sau đó vì sợ bị đánh nên trước mỗi buổi học em chỉ đến trường trước 5 phút và ngồi ở phòng đội chờ tiếng trống mới dám vào lớp. Khi ra chơi em cũng vào phòng đội ngồi một mình. Nhiều thầy cô hỏi, em bảo là bị đau đầu nên ngồi nghỉ", em kể về hai tháng sống trong sợ hãi.
Nghe con gái kể lại việc giấu kín câu chuyện bị đánh suốt hai tháng, ngồi kế bên, ông Thành không cầm được nước mắt. "Vợ tôi xem chỉ một đoạn rồi khóc ngất. Tính tôi nóng nên bà ấy nói đừng xem. Chỉ nghe kể và thấy dư luận bức xúc quá, tôi cảm thấy con mình đã gánh chịu trận đòn dữ dằn lắm rồi. Sao chúng dã man với con tôi thế", đưa tay vò đầu con gái, ông rưng rưng.
Người đàn ông gương mặt khắc khổ cho biết, hôm đó thấy con về nhà mặt sưng húp, trầy xước nhiều nơi, hai vợ chồng hỏi thì cháu cho biết té cầu thang. Sau đó vợ chở con vào bệnh viện khám, siêu âm nhưng các bác sĩ bảo bị phần mềm. Những ngày sau đó, ông thấy lưng con gái bầm tím, ít giao tiếp hơn, cứ học xong về là ở trong phòng, liên tục bảo đau bụng, nhức đầu rồi xin thầy về sớm. "Giờ tôi mới biết nó đã chịu đựng việc bị đánh 2 tháng trời. Làm cha mẹ, tôi có phần lỗi khi thiếu quan tâm con cái", ông ngậm ngùi.
Ông Thành nguyện vọng con gái mình sớm được chuyển trường để sớm thoát khỏi ám ảnh. Ảnh: An Nhơn
Ông Thành nguyện vọng con gái mình sớm được chuyển trường để sớm thoát khỏi ám ảnh của việc bị đánh. Ảnh: An Nhơn
Ông Thành có 3 người con gái, nữ sinh bị đánh là con giữa, đứa lớn học lớp 10, nhỏ mới hơn 20 tháng tuổi. Ông cho biết gia đình nghèo khổ, hai vợ chồng ông phải chạy xe máy chở khăn bán dạo khắp các chợ ở huyện, mỗi ngày kiếm được 100.000 -200.000 đồng đều lo cho các con ăn học. Vợ đang chăm con nhỏ, gánh nặng gia đình dồn lên vai ông. Nhưng những ngày qua, ông lo chăm con nên không thể đi bán. Để có tiền đưa con lên TP HCM khám, ông phải vay mượn người thân 6 triệu đồng.
"Tôi mong cơ quan chức năng bảo vệ con tôi không bị hăm dọa, trả thù sau sự việc này, đồng thời xem lại công tác quản lý, giáo dục học sinh của nhà trường", ông nói và cho biết nguyện vọng là con gái mình sẽ sớm được chuyển trường để có thể học tiếp.
An Nhơn
...
Năm con gái tôi học lớp 1, có một cháu trai tăng động học cùng lớp cháu, thường hay bắt nạt cháu; sau khi trao đổi với cô giáo chủ nhiệm vài lần, nhưng không thấy hiệu quả; cô giáo cũng hỏi tôi thêm , xem có phương pháp nào không? Ngay chiều hôm đó, tôi lên trường, gọi thẳng cháu trai đó ra nói chuyện: Minh Anh là con gái chân yếu tay mềm, con là bạn trai cùng lớp phải giúp đỡ và bảo vệ bạn mới đúng chứ, đúng không Tùng (tên cháu trai kia). Tôi khơi niềm kiêu hãnh của thằng cháu đó, ngay lúc đó, mặt mũi nó sáng ngời, tự khoe khỏe nhất lớp, bố mẹ nó còn cho đi tập võ nữa... về sau, hàng ngày , cháu Tùng còn mang kẹo , quà vặt đến cho Minh Anh. Bọn nó giờ vẫn còn liên lạc với nhau. Cháu Tùng nghe nói giờ đang đi tập Whusu ngoài Hà Nội.
Năm lớp 2, tình trạng xấu như năm lớp 1, có phần nặng hơn. Một thằng bé cha mẹ lo làm mướn xa, ở với người cô nó, sáng quẳng đến trường, chiều tự đi về với bọn trẻ trong xóm; thấy con bé Minh Anh nói giọng Hà nội trong trẻo , xin xắn, muốn làm quen không được, nên sinh ra ghét nó, xúi bọn con gái cùng xóm , học chung trường giở trò bắt nạt, ăn hiếp; Được cái, con gái tôi xem tôi như bạn, chuyện gì về nó cũng kể hết. Ngày hôm sau, tôi lấy đón con sớm, dẫn 2 thằng nhóc nữa đứng trước cổng trường, chờ con bé tan học. Thằng bé kia thấy vậy, lủi cổng sau chuồn mất; Tôi làm thế 3 ngày liên tục, thì hiện tượng chấm dứt hoàn toàn, tiệt nọc. Đôi lúc chúng ta phải hành động khẩn trương, không thể "đau đẻ đợi sáng trăng" hay "được vạ thì má đã sưng được". Cuối học kỳ I năm đó, nhà trường của cháu có mời tôi lên, phản ánh: con tôi có hành động bạo lực trong trường. Tôi có lên họp và nhận khuyết điểm; tối hôm đó, nó kể: con trong lúc ra chơi có 1 bạn gái lớp 3, 1 bạn lớp 4 bắt con mua quà ở căng tin để ăn, con nói con không có tiền tiêu vặt, bọn nó vòi vĩnh mãi, như bắt phải đưa, nên con bẻ tay 1 đứa, còn siết cổ 1 đứa, đánh cho mỗi đứa vài cái... Con đâu có quen biết gì tui nó, mà vòi vĩnh, bắt đưa tiền...?! Tôi cũng gật đầu cho xong, ậm ừ cho qua chuyện (trong lòng nghĩ: như vậy là phòng vệ chính đáng, nhưng quá mức cho phép). .. Uh, nhưng thà là như thế!.
Cũng chính trong năm này (2012) xảy ra chuyện con tôi bị bắt đi như câu chuyện 1 của anh Hạnh ở trên!!!Lần sửa cuối bởi Kiem_Nhat, ngày 13-03-2015 lúc 12:28 PM.
Chia sẻ cùng những người cha (đang đau khổ) !!!
Đánh dấu