Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê Đen V - Trang 73
Close
Login to Your Account
Trang 73 của 82 Đầu tiênĐầu tiên ... 23637172737475 ... CuốiCuối
Kết quả 721 đến 730 của 814

Chủ đề: Cà Phê Đen V

  1. #721
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi ChienKhuD Xem bài viết
    Wow wow! Cây đàn đã quá. Nhìn là muốn ôm liền, tiếng chắc tuyệt lắm. Đàn cũng như mỹ nhân, phải thật sự có tài thì mới dám mơ. Ham hố như Võ đại lang thì sớm muộn gì cũng ức mà chết he he. Ôm cây đàn mấy chục triệu chẳng lẽ chỉ đánh mỗi romance, scarborough fair...

    Dạo này công việc tôi tạm ổn, ráng thêm vài tháng phải ôm cây đàn ngon mới được.
    Trông đã chưa chắc đã ngon .Phụ nữ lắm khi trông bình thường mà lại ngon mới kì

    Nói chung để sở hữu một món đồ anh cần ít tiền ,sở hữu một nhan sắc cần tài năng và tí tiền .Tuy nhiên, những thứ đó cũng dễ ,sở hữu một tài nghệ hay một nghề chơi lắm khi cần cả đời cộng với thời gian và nước mắt

    Tôi mua cây đàn đó không phải vì yêu thích một món đồ chơi mà vì cảm động vì tính chất văn hoá của người Tây ban Nha ,gửi một món đồ cồng kềnh lại là cây đàn để mừng đám cưới cháu đủ thấy văn hoá người tặng thế nào .Rồi cháu vì thiếu thốn khi sinh con đầu lòng lại phải đem bán điều đó thấy hết sức chua xót cho cuộc đời .Ông còn suy nghĩ gì nữa mà không mua

    Đời người hơn nhau ở sức chơi ,khi lang thang buồn tê tái trên hè phố Lê Lợi sau 75 tôi vẫn nghĩ rằng nhất định có ngày mình lang thang ở Neww York thiếu niềm tin và mơ ước ông chẳng làm được gì


    Bolero gợi nhớ một thời .Những năm sau 75 Sài Gòn buồn thê thiết ,đời sống khó khăn ,những đêm khuya những chàng trai ngồi ngoài lề đường hát hò như tiếc nhớ về những kỉ niệm xa xưa .Tương lai mù mịt ,đời tàn trong ngõ hẹp
    Bolero nhớ đến bến xe ,xa cảng miền tây ,những chuyến vượt biển không thành ,những thành phố đến nhưng không bao giờ biết mặt .Vì đến thì đã khuya và chạy về thì đã gần sáng

    Cho ta làm lại cuộc đời
    Thì ta vẫn cứ ra khơi như thường
    Vật vờ vượt sóng trùng duơng
    Kiếm đời di tản nghìn cơn nhọc nhằn
    Mai này tính sổ trăm năm
    May chăng lời được cái thân phiêu bồng

  2. #722
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Ông Thợ, lần này tôi mê cây đàn quá. Nhất định ông phải để cho tôi một cây. Có điều ông phải cho tôi trả dần dần mới được. Trả một lần thì không chi nổi. Payoneer lúc này có thêm tính năng chuyển tiền cho cá nhân ở US. Chỉ cần có thông tin tài khoản là chuyển ngay được.

    Ở đây độ ẩm nhiều quá ông Thợ ạ, nhất là vào mùa mưa không biết bảo quản đàn thế nào. Chắc có lẽ đàn Nhật là hợp nhất. Chơi đàn một thời gian tự nhiên thấy mình cần một cây đàn khác. May sao có ông Thợ là trùm trong lĩnh vực này. Đâu phải có tiền là mua được đàn ngon. Nhiều người đóng "học phí" chết luôn chứ bộ he he.
    Bận lòng chi nắm bắt

  3. Thích ykm, toan2324, SNAJDAN (L) #narliza, tamthaplucke, huyenmapu, trinhson đã thích bài viết này
  4. #723
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hê hê Mê quá rồi chịu không nổi phải không ?Cũng may ông hỏi chứ tôi không có ý định mang đàn về chơi ,dự tính là đi tới đâu mượn đàn bạn bè chơi tới đó cho nó khoẻ ,mang vác mệt thấy mồ

    Ông có cái quan điểm cổ hủ giống thầy ông là cứ chờ chơi đàn cho giỏi rồi mới tìm đàn tốt có đàn ngon ngồi đánh Đồ Rê Mi cũng sướng .Vì quan điểm đó mà 50 năm ông ấy cũng chỉ có một cây đàn .Trên đời có ba điều khi gặp là phải làm ngay .Rượu ngon ,gái đẹp , đàn quí .Vì thời cơ đã qua là mất hút .Ví dụ như bây giờ ông thích mà tôi lại không có hứng thú mang vác gì nữa .Tất nhiên cũng như không .Ông là dân IT bắt buộc khoái comp phải mạnh ,software phải mới bắt ông dùng cái comp cách đây cả 10 năm dễ gì ông chịu .Khi mình chưa muốn mãnh liệt tức là đam mê chưa đủ .Chưa hứa gì hết hãy đợi đấy

    Kĩ thuật guitar bây giờ đã tiến bộ vượt bực ngãy xưa gỗ phải để 10 năm 20 năm mới đủ lão hoá mới mang ra làm đàn bây giờ gỗ tốt dùng phương pháp seasoned đưa qua độ ẩm đưa qua lò sấy đặt vào môi truơng -15 độ để gỗ có thể chịu đựng mọi nhiệt độ thời tiết .Bán đi khắp thế giới mà sản phẩm bị ảnh hưởng thời tiết thì làm sao làm ăn ông ? Đàn Nhật làm chi tiết đẹp dễ chơi nhưng thuộc loại hàng sản xuất hàng loạt nen không thể dùng công nghệ cao vì tốn kém .Do đó sợ nứt nên phải làm gỗ dày mà gỗ dày thì tiếng kêu lại đục làm sao hay được

    Trên máy bay mùa Tết không còn chỗ nên phải ôm trên lòng ,hoặc hi sinh không ngồi seat belt nó vào ghế rồi mình đi về đàng sau đứng .Mệt lắm !.Rê cây đàn qua mấy phi trường chứ giỡn sao

    Để tôi search coi có vé giá rẻ không mua 2 vé đặt nó bên cạnh thì ok còn không thì ông hãy tạm ngồi ngóng đã



    Tôi ra đi mang theo nhiều mảnh của Hà Nội, mỗi khi nhớ nhà, một mảng nào đó hiện lên trong đầu tôi. Nhất là những chiều cuối thu ở đây lạnh tê tái và ảm đạm.

    Một trong những mảng đó là người ca sĩ già Lộc Vàng ở quán mái lá gianh ven Hồ Tây.


    Mỗi lần đến quán Lộc Vàng, tôi chọn chỗ ngồi khuất nhất để ngắm nhìn ông hát. Đó là tiếng hát của thời gian, của quá khứ, của một giai thoại từ một cuộc đời đầy sóng gió, khổ đau. Không có sân khấu trang hoàng màu sắc, lộng lẫy. Không có những trang phục bắt mắt. Người nghệ sĩ già trong chiếc áo sơ mi, quần âu bình thản hát từ bài này sang bài khác, rất đỗi giản dị.

    Ông hát những bài mình thích và những bài khách yêu cầu, thường chỉ là dòng nhạc tiền chiến hay nhạc vàng. Tôi đến quán nghe ông hát bao lần không nhớ, nhưng tôi chỉ nhớ chắc chắn tôi yêu cầu ông hát có hai lần.

    Nỗi Lòng Người Đi của Anh Bằng, đó là lần trước hôm tôi lên đường rời khỏi quê hương, trong một chuyến phiêu du ngày trở về xa thăm thăm.

    - Hà Nội ơi ! Giờ biết ra sao bây giờ ?



    Tôi chẳng biết Hà Nội của tôi giờ đang ra sao, những quán hàng quanh nhà tôi giờ có gì thay đổi. Nhiều lần cứ bâng khuâng vẩn vơ câu hát ấy trong đầu mình. Nhớ quặn thắt những chiều ngồi quán nước đầu nhà, trên cái ghế gỗ bóng loáng thời gian, nhấm một ngụm trà, rít một hơi thuốc lào và nhìn phố phường người qua lại. Nhớ tối mùa thu mát mẻ, trong lành nhâm nhi cốc cà phê nghe người nghệ sĩ già hát những ca khúc mượt mà, êm ả xưa cũ.

    Bây giờ thì người nghệ sĩ già , một phần ký ức Hà Nội trong tôi ấy, ông chuyển quán rồi. Dù chẳng biết ngày nào về lại quán cũ ấy nữa, nhưng nghe tin vẫn thấy nhói chút buồn. Cái quán cũ ông thuê , giờ người ta lấy lại xây nhà. Ai từng đến quán của ông sẽ biết, mỗi cốc nước chỉ vài chục ngàn. Người ta uống bia mới uống được nhiều, nhưng vào khung cảnh quán như thế, nghe dòng nhạc êm ả như thế, ai mà gọi tới tấp bia để cụng ly trăm phần trăm từ ly này sang ly khác. Người ta chỉ gọi tách trà, ly cà phê và lặng lẽ ngồi nhấm nháp thương thức âm nhạc. Mấy ai uống liên tiếp vài ly cà phê hay vài ly trà. Khỏi nói cũng hình dung tiền thu nhập trang trải cho người phục vụ, trông xe, ca sĩ, nhạc sĩ, thuê nhà....từ mấy chục khách hàng như thế sẽ thế nào.



    Người nghệ sĩ già và nghèo Lộc Vàng ấy, bất chấp tuổi tác và hoàn cảnh khó khăn vẫn theo đuổi niềm đam mê của mình là cất lên những bài ca bất hủ, những bài ca mà ông phải trả giá bằng gần 10 năm tù đày khắc nghiệt. Ông lại cặm cụi tạo một quán mới, vẫn đơn sơ, giản dị và tuềnh toàng giữa lòng Hà Nội, như chính con người ông vậy.


    Mong các bạn có dịp đọc bài viết này, hãy một lần đến để ủng hộ và cổ vũ cho người nghệ sĩ già Lộc Vàng ở địa chỉ mới.

    15 A, ngõ 12, Đặng Thai Mai, Hồ Tây, Hà Nội.

    Ngày mai thứ bảy, quán Lộc Vàng khai trương ở địa điểm mới trên, bắt đầu lúc 19 giờ tối. Hy vọng ông sẽ nhận được nhiều sự động viên bằng sự có mặt của nhiều người.

  5. #724
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    181
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đoạn về quán Lộc Vàng hình như em đã đọc ở đâu đó. Bài viết chân thật, giản dị, xúc động mà cũng hấp dẫn quá. Xin lỗi bác Thợ vì tò mò nhưng quả thực em rất muốn biết ai là người viết những dòng về quán Lộc Vàng ạ?
    Lần sửa cuối bởi trinhson, ngày 03-11-2016 lúc 12:04 AM.

  6. #725
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Anh ấy là người ái mộ bác Lộc vàng
    Cho ta làm lại cuộc đời
    Thì ta vẫn cứ ra khơi như thường
    Vật vờ vượt sóng trùng duơng
    Kiếm đời di tản nghìn cơn nhọc nhằn
    Mai này tính sổ trăm năm
    May chăng lời được cái thân phiêu bồng

  7. Thích ykm, leutrong, doshaku, Kiem_Nhat, huyenmapu, trinhson, trung_cadan, ChienKhuD đã thích bài viết này
  8. #726
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Tổng thống Obama và Phu nhân nhảy múa điệu vũ ma quái của những xác ướp theo Michal Jackson trong Thriller





    Nụ hôn chiến thắng, nụ hôn kết thúc thế chiến 2 bi thương. Cũng là khởi đầu cho một nước Mỹ siêu cường trong bối cảnh châu Âu và châu Á tan nát.

    Cái mà thế giới cần là một siêu cường có trách nhiệm, nhưng kẻ mạnh thương thiếu kiên nhẫn để lắng nghe.




    Cũng người lính đó, chỉ sau vài năm, tại Việt Nam:



    Nhiều năm sau, cũng người lính đó tại Đà Nẵng Thất bại đôi khi cũng làm thay đổi tính khí của kẻ mạnh. Còn kẻ yếu chợt nhận ra, sai lầm cũng tạo ra cơ hội, miễn là có đủ kiên nhẫn.



    Hôm về Chicago lục lại đống hình trong hầm thấy có tấm này hồi còn trẻ tặng cháu Huyền ,bây giờ bác đã già rồi xấu như ma nhưng lúc trẻ coi cũng tạm tạm cháu nhỉ ? Ông Trang xem xong kêu thằng bé trong lòng chú xinh quá .Hê hê mẹ nó là tây lai nó phải đẹp là dĩ nhiên rồi .Thằng bé đó hơn mày vài tuổi đó con ạ




  9. #727
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Hô hô nhìn không ra ông Thợ luôn. Ngày xưa ông để râu nhìn phong độ quá.

    Mấy ngày qua tôi đi Chợ Rẫy thăm ông già ông anh cột chèo bị ung thư bao tử. Vào đó thấy ai cũng như ai. Ông này hồi trẻ lo cày dữ lắm giờ ngã xuống vợ bỏ đi, mấy đứa con đòi bán đất chia tiền. Giờ ông nhận ra chẳng có gì là của mình cứ khóc lóc tủi thân...

    Lúc này thầy Dũng cho tôi tự do rồi ông Thợ. Nhưng thầy bảo cuối năm xuống trả bài, đàn mà không được thì năm sau học lại... hì hì.
    Bận lòng chi nắm bắt

  10. #728
    Ngày tham gia
    Feb 2011
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    1,885
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Lạ thật ! cả bài viết mà lại bị hỏng đúng tấm hình bác gửi cháu xem nên cháu xin bác đăng lại cho cháu lần nữa ạ.
    Nhiều lúc đi đường lại nhớ câu hỏi của bác " nơi cháu ở có hoang vắng giống bác không ? " . Có bác ạ : một bên dãy nhà dân ở mà giờ cũng chỉ có các ông bà cụ thôi chứ tụi trẻ lên trung tâm làm ăn hết rồi bác ạ, còn bên kia đường họ trồng lúa mì với cánh đồng cỏ cho bò ăn. không quá vắng nhưng thanh bình với những con dốc, những cây cầu nhỏ bắc vào làng cùng những con đường không đèn xanh đỏ, nhiều lúc cứ nghĩ cháu đang ở Đà Lạt của VN vậy.
    Bác đã đến Ath một lần cũng biết đi bộ từ đầu này đến đầu kia của thành phố nhỏ ấy có vỏn vẹn 45p. Nhưng cháu thấy ở đâu quen đó, mà đã quen rồi lại thấy những thành phố lớn ồn ào quá, bụi bặm quá. Nhiều khi có việc phải lên trung tâm nghĩ đến là ngại vì kẹt xe hàng tiếng đồng hồ ấy ạ.
    Kẻ thực sự hào hoa tiêu một đồng trông vẫn thấy thích

  11. #729
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    He he hình ông Thợ bị bà nào gỡ xuống mất tiêu rồi Huyền ơi. Số đào hoa quá chạy đâu cũng không thoát.
    Bận lòng chi nắm bắt

  12. Thích ykm, vuminh999999, huyenmapu, tamthaplucke, toan2324, Thợ Điện đã thích bài viết này
  13. #730
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Huyền Bác sống trong thành phố trên 100,000 dân ở Chicago Bác phục nước Mỹ ở điểm các thành phố nhỏ và xa của nước Mỹ có mức sống, văn hoá và phát triển không kém và nhiều khi còn cao hơn các tp lớn. Nhà giàu Mỹ họ thích ở các tp nhỏ ngoại ô. Khác Nga chỉ tập trung vào Moscova và Peterburg, còn TQ cũng tập trung vào các tp ven biển.Nơi đây rất dễ chịu, đất rộng, xe cộ cũng ít. Nhưng tiện nghi có khi còn cao hơn ở thành phố lớn. Nhà giầu ở Mỹ thường sống rất kín đáo. Có khi làm nhà ở sâu trong rừng. Con cái thường gửi nội trú vì những trường này rất kỷ luật. Ở Mỹ không bao giờ có cảnh cậu ấm cô chiêu quậy phá. Thường họ được giáo dục tốt. Ngay Donald Trump là loại Play boy nhưng các con được học hành cẩn thận, sống giản dị

    Sắp bầu cử rồi Cái chính là người Mỹ họ sống theo đúng quy luật tự nhiên. Cái gi thuộc về lý luận họ nghiên cứu áp dụng thử thấy lợi ích mới làm, Tổng thống phải hứa đi đôi với làm, làm sai hứa lèo họ có cơ chế kìm hãm và thay đổi. Không ai có thể có quyền lực vô hạn, Người dân có dân chủ thực sự, pháp luật rõ ràng, không ai được Quyền tự ngồi trên pháp luật và giáo dục quần chúng theo ý mình Chính vì thế đó là 1 Cường quốc có thể tự điều chỉnh để luôn là văn minh và phát triển nhất Thế giới. Cứ thấy 1 điều Người Tàu họ luôn tìm cách đi sang Mỹ. chỉ khi nào họ đưa cả gia đình về lại Tàu thì hãy tin là Trung quốc đã tốt lên. Bàn chân bỏ phiếu hiệu quả hơn cái mồm

    Hệ thống bầu cử Mỹ không đảm bảo người chiếm đa số phiếu là người chiến thắng trong cuộc bầu cử – mà căn cứ vào tỷ lệ phiếu thắng của từng bang .
    Số phận của các cuộc bầu cử vào năm 2000 đã quyết định ở Florida. Ban đầu, Gore đã chiến thắng . Sau đó bắt đầu cuộc tái kiểm phiếu nổi tiếng. Kết quả là, 25 phiếu đại cử tri đã đi đến thống Bush, và ông đã thắng với tỷ số năm phiếu. Gore sau đó thừa nhận thất bại, mặc dù thực tế rằng Gore được nửa triệu phiếu nhiều hơn Bush trong cả nước.

    Thế mới gọi là cuộc chiến giữa hai anh chị già

    Tổ cha bọn “giãy hoài chưa chết”
    Anh-Chị già đ. biết bẩu nhau
    Thua ta, đảng cử Dân bầu
    Hiệp thương một quả, thế nầu cũng xong!


    PS Hình ok rồi cháu

  14. Thích ykm, jayjay, doshaku, vuminh999999, huyenmapu, tamthaplucke đã thích bài viết này
Cà Phê Đen V
Trang 73 của 82 Đầu tiênĐầu tiên ... 23637172737475 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68