Warning: Illegal string offset 'name' in [path]/includes/functions.php on line 6845
Cà Phê Đen V - Trang 23
Close
Login to Your Account
Trang 23 của 82 Đầu tiênĐầu tiên ... 1321222324253373 ... CuốiCuối
Kết quả 221 đến 230 của 814

Chủ đề: Cà Phê Đen V

  1. #221
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Bình Dương
    Bài viết
    1,981
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Vừa rồi ông Minh mang cây Takamine mới mua ở Mỹ nhờ thầy Dũng xem, cái ông già 60 bolero đó ông Thợ còn nhớ. Thầy Dũng búng vài phát bảo rằng dây 1 bị rè. Ông ấy buồn hết cỡ bảo mua cây đàn 700$ tiếc thật. Hì hì thầy bảo ông cứ xài vì phải đánh ép dây nó mới rè chức móc như cào cào thì vẫn ngon chán. Ông ấy bán trái cây bèo bèo vậy đó mà có mấy đứa em là tiến sỹ y khoa ở Mỹ. Gia tộc có vài người như vậy đâu phải tầm thường. Tôi trêu nhà ông giỏi thế mà ông lại tàng tàng bolero ổng cười khanh khách đọc thơ:

    Rồi thì tất cả chúng ta
    Trèo lên nóc tủ... nhìn gà khỏa thân


    kèm theo giải thích gà này là gà luộc chứ chẳng phải gà sống. Cái ông này thú vị thật.
    Bận lòng chi nắm bắt

  2. #222
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Đàn ngon đâu phải dễ kiếm ông D có khi đắt tiền mà vẫn không như ý ,sáu bảy trăm tất nhiên đàn thuộc loại hàng chợ rồi .Nếu hàng chợ thì không hiệu nào hơn Yamaha đâu .Tên tuổi không phải ngẫu nhiên, Yamaha làm đàn rất chuẩn tuy không phải High-end .Yamaha rất đa dạng có cây vài trăm có cây vài vài chục ngàn tuỳ loại .Tuy nói là hand crafted nhưng không phải ráp bằng máy hết
    Hand crafted phải do tụi Luther làm cỡ vài chục ngàn một cây .Với lại đàn mới gỗ chưa open hết nên tiếng không hay đâu

    Ông nói ông trái cây đừng buồn ,ít tháng tôi về bảo ông ấy mua một chai rượu quí kèm ít mồi ngon tôi sẽ sửa cho ông ấy trong vòng nửa tiếng sẽ hết rè .Có gì đâu chỉnh lại phím thôi ,vì đàn rẻ tiền nên thợ không chỉnh và check lại cẩn thận .Thầy ông vẫn còn có nhiều điều chưa biết hết hehe ,mà mình cũng không thích nói vì hay ho gì khi bạn mình không có điều kiện đẻ biết mà mình lại cư xử một cách thiếu tế nhị

    Chơi món gì phải hiểu biết tường tận về nó .Tôi thậm chí còn có thể đóng được đàn tuỳ theo loại mình thích .Bây giờ những tên tuổi nhà làm đàn huyền thoại như Ramirez ,Hauser chưa chắc đã bằng những tay nghiên cứu đóng đàn của các trường đại học Mỹ .Họ nghiên cứ rất sâu xa về hệ thống thang âm , mặt gỗ .,gỗ không cần chờ vài chục năm để lão hoá ,có cách làm nó già đi rất độc đáo

    Về guitar thôi chứ Violon vẫn chưa được bởi thế violon Stradi vẫn bán mười mấy triệu một cây

  3. #223
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định Câu Cá



    Câu Cá

    Ta đã vượt muôn dặm dài biển cả
    Ðường tử sinh lui tới cũng đôi lần
    Bỗng bình minh này ngồi thuyền, câu cá
    Trôi dật dờ như lá trên hồ xanh

    Hỡi chú cá rong chơi miền nước biếc
    Ta vượt đường muôn dặm chẳng tìm nhau
    Bày đặt buông cần mà quên thương tiếc
    Cho đời êm, qua được mấy giờ đau

    Nói nghe coi này cổ thụ ven hồ
    Kể từ những trăm năm dài đứng đó
    Có gặp khi nào một kẻ xác xơ
    Lòng sầu hận hơn kiếp người da đỏ

    Ðời đang bão khi không chìm lặng ngắt
    Như cành khô nằm chết đáy sông sâu
    Ðời đang dậy sóng thần lên bát ngát
    Bỗng vùi yên đáy biển một thân tàu

    Và móc đời lên cần câu vớ vẩn
    Ðem dìm chơi trong đáy nước rong rêu
    Tuổi chưa nặng hồn đã chừng ngơ ngẩn
    Lòng vàng khô hơn chiếc lá đưa vèo?
    (Cao Tần)

  4. #224
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    181
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bác Thợ thật vui khi cho tấm hình vào. Bài thơ như u uẩn, bế tắc bác Thợ? Em thấy 4 câu này hay quá ạ!

    'Bày đặt buông cần mà quên thương tiếc
    Cho đời êm, qua được mấy giờ đau
    Tuổi chưa nặng hồn đã chừng ngơ ngẩn
    Lòng vàng khô hơn chiếc lá đưa vèo?"
    Lần sửa cuối bởi trinhson, ngày 02-09-2015 lúc 08:00 PM.

  5. #225
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    @ Trnh son

    Bác thẩm thơ tinh tế gớm .Ông này thuộc khoá đàn anh tôi ,lúc trong nước dạy học viết văn nhì nhằng không hiểu sao ra tới ngoài lại hứng lên làm thơ lia chia .Bác cũng hiểu cái tâm trạng thình lình bị nhổ ra khỏi đời sống quen thuộc ,gốc rễ đứt tung hết để hoà vào đời sống mới ai mà chẳng sầu đau

    Thuở bé tụi mình chuyển trường tới trường khác học hay theo bố mẹ đi tỉnh khác sinh sống còn ngơ ngẩn cả năm trời huống hồ.....khi ấy có biết bao giờ về đâu ! Trịnh công Sơn mới từ Huế vào Bảo Lộc dậy học mà ông đã viết cho Dao Ánh cả trăm bức thư tình đẫm lệ
    Mà sao khi ấy ông mới ngoài 20 mà sâu sắc tinh tế thế .Ông xem

    B’lao, 23 tháng 9/1965
    Ánh
    Buổi trưa anh không ngủ được nên lang thang ra phố. Mưa nhỏ rồi lớn dần đuổi anh về đây. Anh đang ngồi ở câu lạc bộ sát bờ hồ. Bờ hồ bây giờ đã điêu tàn lắm. Người ta đã chặt bỏ những cây khô sống bao nhiêu năm nay trong hồ. Có một vài chỗ nước rút xuống chỉ còn bùn đen.
    Buổi chiều gió thật lạnh. Anh đã mặc áo ấm suốt ngày ở đây.
    Anh nhớ Ánh lắm mà ngôn ngữ thì quá chật hẹp, quá cũ kỹ không chuyên chở nổi sự nhớ nhung này. Nên anh đã nói đã nhắc mãi mỗi ngày mà vẫn chưa đỡ nhớ tí nào.
    Ngồi ở đây nhìn ra từng ô cửa kính rất lớn anh mơ hồ thấy mình như lạc về một vùng đất nào mới sơ khai. Cả thành phố chỉ xanh rì những cây cối và từng khoảng đất đỏ.
    Hiện giờ ở Tỉnh đang có một buổi văn nghệ sẽ tổ chức vào cuối tháng. Anh phụ trách chương trình này nên bây giờ vẫn còn được rỗi rảnh không làm việc gì cho đến cuối tháng.
    Anh nhớ Ánh lạ lùng đó Ánh. Mà Ánh thì chỉ mong anh chóng đi xa, anh nghĩ thế. Mùa thu hầu như không có trên miền này. Ở đó lá đã bắt đầu vàng chưa Ánh.
    Những bụi bờ dọc theo những con dốc đất đỏ ở đây anh vừa đi qua ban sáng và thấy lá của hoa mặt trời xanh um. Anh ngắt gửi về Ánh một ngọn. Hoa thì vẫn chưa nở. Có lẽ đợi hôm nào có mặt trời thì hoa mới bắt đầu hiện diện và cũng là mùa mà anh đã gọi là mùa sinh nhật của hướng dương.
    Anh đang nhớ thầm về những buổi chiều thứ năm ở đó. Chỉ mới có vài ngày mà tưởng chừng như ngàn đời qua đi trên anh. Anh chợt nghĩ rằng cuộc đời buồn bã như thế này sao chúng mình không tha thiết với nhau hơn.
    Những ai chưa bao giờ đi, chưa bao giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên bao nhiêu vùng đất khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống được.
    Buổi trưa trời âm u và hơi lạnh.
    Anh vẫn không thể nào không thấy sự lạc lõng của mình nơi đây.
    Ở trường Đồng Khánh giờ này chắc Ánh đang mài miệt với những bài vở mới. Sân trường đã có những cây hoa vàng, tím mọc nhoi lên trên từng bãi cỏ xanh. Đúng không. E cũng phải mất đến hằng mấy tháng anh mới tạm ổn mình được vào với thành phố này lại.
    Bây giờ anh không còn làm người gác hải đăng, Ánh cũng thôi làm người mang lửa. Chúng mình làm sao níu cho được tay nhau trong suốt mùa Đông này?
    Cơn mưa như thác đổ ngoài trời. Đồi trà bây giờ mù mịt không còn thấy gì.
    Anh đang có Ánh – tuổi – nhỏ trước mặt trong chiếc hộp nhỏ anh mang theo đó.
    Mưa rất buồn. Như một điệp khúc dai dẳng trong mấy tháng mùa Đông này.
    Ánh ơi
    Nếu còn sự yêu thương và nhớ nhung nào trong Ánh thì hãy gửi làm quà cho anh để anh coi thường những tháng ngày ẩm mục nơi đây
    Nhớ vô ngần
    Thân yêu, yêu dấu

  6. #226
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    1,779
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Khi trước lúc bắt đầu chơi Guitar tôi đám đuối với câu nói của Villa Lobos bậc thầy soạn nhạc người Brasil .Anh nên sống với một người phụ nữ thôi nhưng phải có thật nhiều đàn Guitar .Khoái thì khoái suông vậy thôi chứ thật ra không hiểu ý ông muốn nói gì trong câu đó .Bạn bè người Nam Mỹ cũng nhiều ,dân chơi guitar cũng lắm,gặp ai cũng hỏi ,chúng nó chỉ trả lời ấm ớ theo cảm quan thôi chứ chẳng có câu nào mình thực sự hài lòng

    Cho đến một hôm qua đến Guadalahara gặp một lão già khi đó cũng trạc tuổi mình hoặc trẻ hơn chút ở một quán Bar ,tôi bị hấp dẫn bởi gương mặt lão ,nó già như vỏ cây cổ thụ lại nâu mầu hổ phách
    .Lão ngồi ngay quấy ,không nghe nhạc, mắt nhìn ra ngoài bóng tối mông lung ,có một lối uống lạ lùng cứ đặt li xuống là bồi lại rót đầy không cần hỏi ý .Tôi lại gần mời lão một li ,lão cũng chẳng buồn trả lời cứ có li đặt trước mặt là uống

    Lát sau nói chuyện ,đó là một người có lối chuyện trò thú vị ,từ cách nhấp môi cho đến cách cười khàn bâng quơ .Đêm càng huya uống càng dữ ,tôi đem câu đó ra hỏi lão ,lão trả lời ngay .Vì đàn guitar không hề biết ganh tị
    Đơn giản thế mà mình không biết
    Khi còn trong nước không có nhiều điều kiện nên có những cái mình thích mà đành chịu chẳng biết làm sao thực hiện ,sang đến đây lập tức như kẻ sổng chuồng ,cái gì thích là làm ngay đi làm hùng hục để mua cho được .Mua nhiều đến nỗi phải dành 2 phòng để đàn mới hết ,đàn ngon đàn dở có đủ

    Thế rồi vài năm trước bị bệnh bèn ngộ ra lẽ vô thường bèn đem vừa cho vừa bán hết .Nghĩ bụng đàn hay phải có những bàn tay điêu luyện chạm vào để nó hát lên những giai điệu mê mẩn ,mình già rồi tay chân không còn khéo léo linh hoạt như xưa giữ làm gì nữa .Rốt cuộc chỉ còn lại một cây tầm thường để gảy nghêu ngao những bài xoàng xĩnh

    Khi đã già người ta yên tâm sống bên người phụ nữ xấu mà chẳng còn đòi hỏi đắn đo ,trẻ thì ham muốn già đành cam chịu ,đó là hiểu thấu tính phận của một đời người


  7. #227
    Ngày tham gia
    Sep 2009
    Bài viết
    733
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Cờ tướng và ghi ta Đệ đều khoái như nhau ! Nên trình độ cũng như nhau do đều tự mày mò cả mà ra! dù còn xoàng xĩnh nhưng thiếu chúng đều không xong!
    ít uống cà phê quá nhưng vẫn cứ nghe nhạc suốt ở quán các huynh thấy rất tuyệt!

  8. #228
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Bốc phét tý thôi mụ Oze - 100 bát kít mới có bát cơm - không ra đê mà ở mới lạ

  9. Thích oze_baned2 đã thích bài viết này
  10. #229
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    1,270
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    I don't get it !!
    (không hiểu nổi)

    Vài chục năm trước, chuyện thuyền nhân.

    Hai cây lên thuyền nhỏ bơ vơ
    Ba năm trại cấm nhân ái hờ
    Em nhỏ Việt Nam chiều ra cổng
    Vai tựa rào kẻm mộng ngây thơ


    Bây giờ dân tị nạn Syria







    Mấy chục năm rồi đám loài người này chưa thấy tiến bộ.

    Lúc xưa ông Mai Thảo nhìn cuộc đời ngày càng khó hiểu, phải than:

    Thế giới có triệu điều không hiểu
    Càng hiểu không ra lúc cuối đời


    rồi tự an ủi

    Chẳng sao, khi đã nằm trong đất
    Đọc ở sao trời sẽ hiểu thôi.


    Trời ơi, sống không hiểu làm sau chết hiểu được.

    I don't get it.
    Anh có thể biết tôi, tạm gọi là vậy, qua ngọn gió trên đồi
    Anh sẽ không biết tôi bằng danh xưng nào khác.

    You can know me, if you will, by the wind on the hill
    You'll know me by no other name.
    (No Other Name - Peter, Paul and Mary)

  11. #230
    Ngày tham gia
    May 2012
    Bài viết
    1,328
    Post Thanks / Like

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi oze_baned2 Xem bài viết
    Chiều nay Miền Bắc có số gì ngon inbox cho con nhé bác Tab

    mà thôi mụ muốn chết thì anh cũng cho cặp lô (37, 45) đánh văn nghệ 5 mười điểm thôi nha!

  12. Thích trung_cadan, oze_baned2 đã thích bài viết này
Cà Phê Đen V
Trang 23 của 82 Đầu tiênĐầu tiên ... 1321222324253373 ... CuốiCuối

Đánh dấu

Đánh dấu

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  
.::Thăng Long Kỳ Đạo::.
  • Liên hệ quảng cáo: trung_cadan@yahoo.com - DĐ: 098 989 66 68